Chào cảm ơn xong, Tướng Mark bỏ tay xuống mỉm cười nói:
- Ngoài việc báo cáo với Thành Chủ Albert tưởng thưởng cho ngươi, ta sẽ tư nhân tặng thêm một phần quà cho đội của ngươi.
Lúc này người đã đến tận cùng bên trong doanh trại, cuối đường chính là một khu nhà hệt như Tòa Thị Chính. Tướng Mark dừng lại cách đó không xa, đứng sau hắn chính là một túp lều trại cỡ lớn. Bên ngoài nhìn giống như một căn nhà vải, cao hơn m bề ngang m. Tướng Mark vén lên màn che làm ra tư thế mời, Đình Tấn cũng không ngại ngùng gì mà tiến vào.
Bên trong diện tích càng rộng rãi hơn, bề dài ước tính khoảng m đủ cho người ở trong sinh hoạt. Hai hàng hai bên có sẵn cái giường tầng, với đệm chăn gối đầy đủ xếp sẵn bên trên.
Phía trong cùng của căn lều có căn phòng vải được dựng lên. Cửa vào là một tấm màn đen.
Tướng Mark lúc này mới mở miệng, mang theo vui vẻ nói với Đình Tấn:
- Chúng ta nơi này không có gì nhiều, chỉ có vài nơi ở còn trống có thể cấp cho ngươi. Sau này ngươi và đồng đội có chiến đấu ở dã ngoại cũng không phải bận tâm về nơi ở.
- Nơi này là cỡ lều lớn nhất ở doanh trại. Phía dưới kia căn phòng có thể cho người vào ở.
Đình Tấn lúc này mới hiểu ra căn phòng dưới kia thì ra là một không gian như ở phòng trọ khách sạn trong thành. Còn phần thưởng “một khu doanh trại tư nhân” mà hệ thống nói đến chính là đây. Khóe miệng nhếch lên, đúng là người ăn con cua đầu tiên luôn là có lợi ích lớn nhất.
- Cảm tạ, vậy thì đêm nay ta sẽ trú lại đây. Ngày mai sẽ lên đường trở về.
Tướng Mark gật đầu chào một cái rồi rời khỏi lều. Đình Tấn tiến lên ngồi trên một chiếc giường gần nhất. Hiện tại đồng hồ chỉ vừa điểm đúng giờ chiều. Đình Tấn cũng không vội vàng tu luyện, hắn mở tin nhắn mật ra liên lạc cho người đồng đội hỏi thăm tình hình. Sau đó bắt đầu lấy ra đồ ăn làm bữa tối, vừa ăn vừa nói chuyện.
Hơn nửa giờ sau, mọi chuyện cũng đâu vào đấy. người Terrell, Ameerah và David đã được ra khỏi căn phòng kia. Hiện tại họ đang ở nhà, Đình Tấn cũng không còn lo lắng gì nữa mà yên tâm tu luyện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua…
Như có đồng hồ báo thức, Đình Tấn tỉnh lại sau khi hoàn thành xong một vòng "Minh Tưởng Thuật" cuối cùng thì đã là giờ sáng hôm sau. Hắn vừa rời khỏi giường vận động thư giãn gân cốt được một chút thì Tướng Mark đã bước vào.
Đình Tấn ngạc nhiên nghiêm chào, sau đó tò mò hỏi:
- Có chuyện gì không thưa ngài?
Tướng Mark gật đầu xem như chào lại, sau đó lấy ra một tấm thẻ đưa cho Đình Tấn nói:
- Đây là báo cáo về nhiệm vụ, ngươi mang thứ này về cho Thành Chủ Albert để xác nhận nhiệm vụ đã hoàn thành.
Đình Tấn tiếp nhận tấm thẻ, bỏ vào balo sau đó mới hỏi tiếp:
- Còn chuyện gì nữa không thưa Mark tướng quân?
Tướng Mark lắc đầu, chào hắn một tiếng rồi trở về văn phòng của hắn. Đình Tấn đã không còn chuyện gì để làm ở đây nữa vậy là hắn lên đường trở về. Đoạn đường này tiêu tốn của hắn hết ngày đêm. Hiện tại không cần phải hộ tống xe chở hàng nữa nhưng vì Đình Tấn mang đồ vật quá phụ trọng nên hắn tiêu tốn hơn giờ thì mới về đến thành.
Hơn giờ trưa…
Đình Tấn lúc này đã về đến EL Thành. Hắn chậm rãi đi về Trading Hall ở trung tâm quảng trường. Ngay khi đến nơi, vừa định bước vào trong cửa hàng thì một thân ảnh chắn ngang trước mặt hắn.
Nhíu mày Đình Tấn định mở miệng hỏi thì người này đã ngắt lời hắn trước:
- Ta biết ngươi là ai. Ta đã chờ ở đây ngày một đêm, để nói chuyện quan trọng với ngươi. Có thể đi nơi nào đó yên tĩnh một chút không.
Nhìn thấy người chắn trước mặt mình là một người bí ẩn, cả thân thể trùm kín trong một cái áo choàng trùm đầu màu đen. Che khuất cả gương mặt lẫn dáng người của hắn. Thế nhưng giọng nói lại là của nữ, nên Đình Tấn cũng không khỏi có chút nghi ngờ, hắn là không có quen với ai là nữ ngoài Ameerah cả.
Nhưng lúc này, hắn tâm tình rất tốt vì đã hoàn thành nhiệm vụ lại thêm hiện tại là ở trong thành. Không thể PK, không phải sợ bị mai phục nên hắn cũng không ngại theo cô gái nói chuyện một chút.
Đình Tấn gật đầu hướng về cô gái thấp giọng nói hai chữ “Theo ta” sau đó bước ngang qua người cô gái đi vào trong cửa hàng. Hiện tại Trading Hall vẫn đang rất đông đúc khách hàng. Người mua người bán người coi hàng khắp nơi đều có.
Đình Tấn mặc áo khoác ẩn nấp gương mặt, rất nhanh lẻn qua hết đám người chơi tiến vào phía sau cửa hàng rồi đi thẳng lên phòng của hắn. Cô gái cũng nhanh chân đi theo sau hắn. Rất nhanh người trở lại phòng của Đình Tấn.
Lúc này Đình Tấn ngồi trên bàn làm việc quay ra nhìn cô gái, gương mặt bình tĩnh, không cảm xúc nói:
- Có chuyện gì nói đi.
Cô gái tự nhiên như ở nhà, cởi áo choàng ra rồi kéo một chiếc ghế lại ngồi đối diện với hắn, gương mặt bình tĩnh mỉm cười. Giọng nói ngọt như đường:
- Ta xin tự giới thiệu, ta gọi Lý Uyên. Hôm nay, ta đến đây là để tự tiến cử mình với ngươi về khả năng của ta. Chỉ cần ngươi chấp thuận cho ta vào đội Lính Đánh Thuê của ngươi và giao cho ta quản lý cửa hàng Trading Hall. Ta bảo đảm nó có thể gia tăng lên % lợi nhuận trong tuần. Sau một tháng nếu như ta làm được những việc này, ta muốn có được % cổ phần của [The Alliance].
Nàng đôi mắt chăm chú nhìn lấy Đình Tấn. Khi nhìn thấy đối phương lúc này gương mặt bình tĩnh mà duy trì một vẻ nhếch miệng mỉm cười. Ngoài ra không có chút biểu hiện nào khác. Đôi mắt hắn từ đầu tới giờ vẫn là chăm chú quan sát lấy mình. Trong lòng nàng không khỏi hồi hộp, tim đập nhanh.
Đình Tấn vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong lòng thì gợn sóng mãnh liệt. Ngay khi đối phương cởi chiếc áo khoác kia ra, hắn có chút không dám xác nhận. Nhưng nghe đối phương giới thiệu Đình Tấn đã không kìm chế được cảm xúc, khóe miệng kéo lên một vòng.
Cô gái này ước chừng hơn tuổi, tóc đen dài uốn xoăn ống. Đôi mắt hai mí, to tròn với gương mặt hình trái tim. Môi anh đào hé mở để lộ ra một chiếc răng mọc lệch trông rất duyên dáng. Một kiểu điển hình của một cô gái châu Á.
Thế nhưng chiếc mũi cao và dẹp của nàng cùng đôi chân mày hơi mỏng làm nàng lại có thêm một chút gì đó của một cô gái phương Tây.
Đặc biệt dáng người cao ráo phát dục cực tốt của nàng. Bộ ngực căng tròn săn chắc không thể che giấu nổi bởi chiếc áo tân thủ. Vòng eo thon gọn vừa đủ một cánh tay vòng qua ôm trọn. Cả thứ trên kết hợp với bờ mông đẩy đà săn chắc kia làm thành một chữ S có thể làm mê mệt bất cứ tên đàn ông nào.
Đình Tấn nhìn lấy gương mặt quen thuộc kia thì liền đã quyết định nàng phải là người của [The Alliance]. Thế nhưng cũng không thể quá dễ dàng chấp nhận vì để không cho nàng có ý nghĩ khinh thường sau này. Vậy là hắn liền giả vờ thâm trầm nói:
- Ngươi có gì để bảo đảm? Nếu ngươi không làm được như lời mình nói mà còn làm cho cửa hàng tổn thất thì sao? Lúc đó ngươi lấy gì để bù đắp XwWEQTz lại?
Lý Uyên lúc này mới khẩn trương nói:
- Ta có thể bảo đảm mình chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa nếu ngươi muốn tiền đặt cọc vậy ta ở đây có tình báo rất có giá trị. Chỉ cần ngươi muốn ta có thể cung cấp ngay cho ngươi.
- Mời nói. - Đình Tấn âm thanh cụt ngủn, lạnh lùng nói.
Lý Uyên thở phào một hơi, cố bình tĩnh tâm thần của mình bắt đầu giao dịch:
- Ta có được tình báo là Hồng Môn Hội có phát hiện một con Boss, cách EL thành km về phía tây. Trong vòng ngày nữa, bọn họ sẽ tập hợp đủ nhân số rồi đi giết Boss. Khả năng Boss này rơi ra lệnh bài thành lập hội Lính Đánh Thuê rất cao.
Đình Tấn nghe xong tình báo của Lý Uyên không nhịn được ngửa đầu lên mà cười lớn một tiếng. Hắn thân thể lười biếng ngã dựa vào ghế, chân bắt chéo, hai bàn tay đan xéo nhau chấp tay lên bụng. Mặt hơi ngước lên lạnh lùng nhìn lấy Lý Uyên, bình thản nói:
- Ngươi muốn ta đi cướp Boss của người khác? Không biết ngươi có nghĩ tới hay không thực lực của ta liệu có thể solo Boss. Hoặc là ngươi có nghĩ tới hay không ta không muốn gây thù với thế lực khác? Hả Lý Uyên tiểu thư?!
Lúc này Lý Uyên ở đối diện cũng hơi lúng túng, hai tay đan xéo vào nhau, liên tục chà sát mà im lặng không biết nói gì. Đình Tấn không dừng lại ở đó, hắn khóe miệng mỉm cười tung ra đòn tối hậu:
- Ta có quen một người bạn. Nàng tên đầy đủ khi sinh ra là Lý Uyên Rothschild con gái riêng của James Rothschild, người đứng đầu gia tộc lớn nhất nước FR đồng thời cũng là người đang quản lý của một đế chế nghìn tỷ $. Người vợ chính thức là Nicky Hilton, hai người có một con trai gọi John Rothschild. Hắn là em trai cùng cha khác mẹ của nàng nhưng lại là người thừa kế hợp pháp của gia tộc nghìn tỷ này.
Nói xong câu cuối cùng hắn lập tức chồm người lên vượt qua gần nửa mặt bàn. Đôi mắt hắn chăm chú nhìn thẳng vào mắt Lý Uyên. Dừng một chút, hắn tiếp tục bình tĩnh như kể chuyện:
- Ta nghe nói Rothschild gia tộc rất coi trọng sự thuần huyết, họ không chấp nhận sự tồn tại nào khác ngoài dòng máu FR cao quý của mình. Có phải vậy không Lý Uyên tiểu thư?