[Thấy Bùi Niệm nói đỡ cho mình, Triệu Vũ Đồng không khỏi có chút ngạc nhiên, từ khi nàng biết đến Bùi Niệm, liền chưa từng cho cậu sắc mặt tốt, ngay vừa rồi nàng còn mắng thẳng mặt Bùi Niệm nữa.
Nhưng cho dù Bùi Niệm giúp nàng nói chuyện, nàng cũng sẽ không thấy cảm kích cậu.]
------------------------------------
Edit: Giản Mân
Làm xong cơm, Triệu Khoan chuẩn bị kêu mấy người Triệu Tử Hiên xuống ăn cơm, lại nghe được thanh âm rên rỉ vun vỡ cùng trầm thấp phát ra từ trong phòng, yên lăng buông tay định gõ cửa, đi xuống lầu.
Buổi sáng đại thiếu không ra tay, hẳn là không đói bụng đi.
Chờ đến khi Triệu Tử Hiên buông tha Bùi Niệm, mang cậu xuống lầu, tất cả mọi người đã ngồi trong phòng khách.
Thấy tầm mắt mọi người đều nhìn về phía mình, Bùi Niệm đỏ mặt ngượng ngùng.
"Triệu Khoan, đem vật tư thu thập được cất đi, ngày mai tiếp tục thu thập tiếp, những người khác chú ý tăng cường dị năng của mình lên."
Đối với ngày đầu tiên mà nói, Triệu Tử Hiên vô cùng hài lòng với số lượng vật tư thu được.
Tuy mọi người đều là lần đầu tiên sử dụng dị năng nhưng rất nhanh thích ứng, sử dụng khá thuần thục.
Hai thành viên nữ trong đội cũng không bởi vì giết tang thi mà sợ hãi.
"Anh cả, anh vẫn muốn bao nuôi tiểu bạch kiểm này sao?!" Triệu Vũ Đồng trực tiếp đem nghi hoặc trong lòng mình nói ra, dù sao hiện tại Triệu Tử Hiên cũng không có khả năng vứt nàng về kinh đô.
"Vũ Đồng, mau xin lỗi chị dâu ngay." Triệu Hạo Hiên rất là không vui, anh trai lần đầu tiên coi trọng một người như vậy, Triệu Vũ Đồng không thấy rõ tình huống, đến lúc đó thiệt chỉ có bản thân nàng.
"Ta mới không xin lỗi loại phế vật này, mạt thế đều đến rồi, hai nữ nhân chúng ta đều đi giết tang thi, hắn lại nằm trong xe ngủ." Triệu Vũ Đồng đối với Bùi Niệm đã chán ghét từ lâu, có thể nhẫn đến bây giờ mới phát tiết đã không tồi rồi.
"Tiểu Niệm là bạn đời của ta, vật tư em ấy cần đều do ta phụ trách.
Vũ Đồng, nếu lại để ta lần nữa nghe thấy ngươi ăn nói không tôn trọng với Tiểu Niệm, tự ngươi một mình về kinh đô đi."
Mạt thế vừa mới bắt đầu, Triệu Vũ Đồng lại là dị năng giả, cho dù một mình trở về kinh đô cũng không có vấn đề gì.
Nếu không phải nghĩ đến việc nàng là một cô gái nhỏ, Triệu Tử Hiên dã không hết lần này đến lần khác cho nàng thêm cơ hội.
"Tử Hiên, không sao đâu, ngày mai em theo mọi người cùng giết tang thi." Bị Triệu Vũ Đồng nói như vậy, Bùi Niệm tuy có chút khổ sở, nhưng ngay lập tức được Triệu Tử Hiên an ủi.
Cậu vẫn luôn biết Triệu Vũ Đồng chẳng ưa gì cậu, hơn nữa hiện tại đã là mạt thế, một đại tiểu thư như nàng còn dựa vào chính mình nỗ lực giết tang thi, mà một đại nam nhân như cậu lại tránh ở trên xe, khó trách Triệu Vũ Đồng đối với cậu càng thêm khinh thường cùng chán ghét.
Phát hiện ánh mắt của Triệu Tử Hiên, Triệu Vũ Đồng không khỏi kinh hãi, hắn thực sự có ý định để nàng một mình trở về kinh đô.
Cho dù hiện tại nàng đối với Bùi Niệm càng chán ghét, cũng không dám hé nửa lời.
Nàng dám cùng đám tang thi ghê tởm kia vật lôn, nhưng lại không dám tự tin chính mình có thể một mình đi kinh đô.
Kỳ thực Bùi Niệm cũng biết Triệu Vũ Đồng không phải một cô gái hư, nàng chỉ là một người thẳng tính mà thôi.
Kiếp trước nàng cũng vô cùng khinh thường cậu, về sau thấy được anh cả nàng vẫn luôn cưng chiều cậu như vậy, dần dần cũng không còn không ưa cậu nữa.
"Được rồi, cùng anh đi ăn đi, em cũng đói bụng rồi đúng chứ." Sức ăn của Bùi Niệm rất nhỏ, nếu Triệu Tử Hiên không thúc cậu ăn thêm chút, sao có thể mập lên được.
Vừa nãy hắn còn đè Bùi Niệm ra vận động cường độ cao lâu như vậy, phải cho cậu ăn nhiều thêm chút.
"Vâng."
Thấy Bùi Niệm nói đỡ cho mình, Triệu Vũ Đồng không khỏi có chút ngạc nhiên, từ khi nàng biết đến Bùi Niệm, liền chưa từng cho cậu sắc mặt tốt, ngay vừa rồi nàng còn mắng thẳng mặt Bùi Niệm nữa.
Nhưng cho dù Bùi Niệm giúp nàng nói chuyện, nàng cũng sẽ không thấy cảm kích cậu.
Ăn cơm xong, Triệu Tử Hiên để Bùi Niệm lên lầu nghỉ nơi, còn hắn thì đi liên hệ với người Triệu gia ở kinh đô, hỏi thăm tình huống bên đấy.
Đối với an nguy của người Triệu gia bên kinh đô, thực ra Triệu Tử Hiên không lo lắng, dù sao kiếp trước bọn họ vô cùng an toàn.
Nhà chính Triệu gia ở kinh đô, gọi điện đến chẳng qua là báo bình an với bên kia.
Người Triệu gia ở kinh đô cực kỳ không đồng ý việc Triệu Tử Hiên ở lại D thị, nhưng ngặt nỗi khi Triệu Tử Hiên tuổi đã tiếp nhận xí nghiệp gia tộc Triệu gia.
Chính vì hắn sớm tiếp quản như vậy, Triệu gia không có một ai có thể phản bác quyết định của Triệu Tử Hiên, cho dù bọn họ biết Triệu Tử Hiên lưu lại D thị vì một người đàn ông.
Phân phó bên kia thu thập vật tư, thành lập đội ngũ của chính mình, Triệu Tử Hiên liền ngắt điện thoại, tính toán bồi Bùi Niệm ngủ một lát.
Một đời này, Triệu Tử Hiên không muốn mệt mỏi giống như kiếp trước.
Đời trước hắn để tâm quá nhiều thứ, vô tình bỏ quên Bùi Niệm, để cho người khác có cơ hội chen vào.
Đời này hắn liền buông tay cho đám người kia tự xử lý, tranh thủ thời gian ở bên Bùi Niệm nhiều hơn.
- ------------------------------
Vào nội thành, bọn họ liền tìm một siêu thị nhỏ thu thập vật tư.
Lần này Bùi Niệm quả nhiên giống như ngày hôm qua đã nói, theo bọn họ xuống xe, Triệu Tử Hiên cũng không ngăn cản.
Nhìn ống thép trong tay Bùi Niệm, Triệu Tử Hiên không khỏi có điểm đau lòng, bảo bối nhà hắn từ khi nào phải động tay vào mấy việc như này chứ.
Nhìn thấy tang thi đến, Bùi Niệm cùng những người khác xông qua.
Chỉ là những người khác thì một kích liền giết chết tang thi, mà Bùi niệm thì hết đánh lại lui, rồi lại đánh.
Thấy Bùi Niệm phải đánh mấy lần mới giết được một con tang thi, Triệu Tử Hiên đã sớm có ý nghĩ muốn đến giúp cậu.
Nhưng lời Bùi Niệm cùng hắn nói ngày hôm qua vẫn in đậm trong đầu, Bùi Niệm muốn trưởng thành, hắn không thể cản trở cậu.
Tuy rằng không thể cản trở nhưng có thể lặng lẽ giúp.
"Tiểu Niệm, đánh vào cổ." Với sức lực của Bùi niệm, chỉ cần hướng cổ đánh ba lượt là có thể hạ được tang thi.
Với lại dùng ống thép đánh quá mất sức, ngày mai phải kiếm cho cậu một cây đao mới được.
Những người khác thấy Bùi Niệm đánh chật vật như vậy, liền thực tự giác cứ cách vài phút mới để một con lọt khỏi lưới cho Bùi Niệm xử, để Bùi Niệm luyện tập nhiều hơn, còn tránh để bị thương.
Được Triệu Tử Hiên hướng dẫn, tất cả mọi người đều biết người thường bị tang thi cào sẽ nhiễm bệnh độc.
Triệu Tử Hiên để ý Bùi Niệm như vậy, bọn họ tự nhiên cũng sẽ giúp chăm sóc Bùi Niệm, không để cậu bị thương.
Giải quyết xong tang thi, mọi người cũng lười quản đến vấn đề vệ sinh, trực tiếp tìm một nơi ngồi xuống nghỉ ngơi, trừ Triệu Khoan ra.
Bởi vì hắn còn phải đi thu thập vật tư.
Không gian mười mét vuông không thu thập được quá nhiều vật tư, vì thế ngày hôm qua Triệu Khoan liền bỏ vật tư thu thập được ra ngoài hết, cất trong phòng trống.
Dù sao hắn cũng là quản gia Triệu gia, biết rõ nên thu thập những thứ gì, căn cứ theo lời Triệu Tử Hiên, Triệu Khoan đoán được mạt thế sẽ không diễn ra trong thời gian ngắn được.
Mà bọn họ sắp tới còn phải đi T thị, cần thiết thu thập nhiều đồ ăn sự trữ, rau quả cùng thịt chỉ cần đủ ăn trong thời gian này là được.
Đem gạo cùng mì với gia vị trong siêu thị thu thập hết, Triệu Khoan liền đến chỗ Triệu Tử Hiên báo có thể đi đến nơi khác.
"Tử Hiên, hai ngày nay đồ ăn cũng đã thu thập được không ít, hiện tại có nên tìm cửa hàng quần áo, giày dép thu thập một chút không?!"
Mấy người đàn ông bọn họ thì không sao, Triệu Vũ Đồng cùng Phương Thiến là mặc váy đi giày cao gót đánh tang thi.
Hai nữ sinh xinh xinh đẹp đẹp ra ngoài, hiện tại cả người đều bẩn.
Hiện tại tang thi cử động chậm chạp còn đỡ, sau này tốc độ tang thi nhanh hơn, các nàng mang giày cao gót đánh tang thi sẽ rất mệt.
"Hạo Hiên, theo lời Tiểu Niệm nói mà làm." Nhìn bộ đồ sáng màu của Bùi Niệm bị dính máu, Triệu Tử Hiên nghĩ quả thực nên đi tìm cửa hàng quần áo thu thập nhiều một chút.
Cho tới nay quần áo của Bùi Niệm đều là Triệu Tử Hiên mua, mà Triệu Tử Hiên đặc biệt thích Bùi Niệm mặc đồ sáng màu, bởi vậy trong tủ đồ của Bùi Niệm tuyệt đối không có quần áo tối màu.
Đúng là nên thu thập thêm đồ tối màu cho cậu thay đổi.
Hai ngày này người đến siêu thị thu thập vật tư rất ít, mọi đánh tang thi cũng đã quen tay, Triệu Tử Hiên nghĩ qua hai ngày nữa sẽ đi siêu thị lớn thu thập.
Thấy bên đường có cửa hàng trang phục nam mở, Triệu Hạo Hiên lập tức dừng xe, nhanh chóng đem tang thi xung quanh quét sạch, đi vào trong cửa hàng, từng người chọn trang phục cho chính mình.
Chờ chọn xong liền để vào không gian của Triệu Khoan.
Ra khỏi cửa hàng trang phục na, thấy đối diện có cửa hàng nữ trang, Bùi Niệm vẫn chưa quên ý định ban đầu bảo Triệu Tử Hiên tìm cửa hàng quần áo.
"Tử Hiên, đến cửa hàng đối diện." Mặc kệ Triệu Vũ Đồng cùng Phương Thiến đối với cậu là thái độ gì, các nàng đều là thành viên trong đội ngũ của Triệu Tử Hiên, những phương diên Triệu Tử Hiên không để ý đến, cậu sẽ giúp hắn để ý.
Tới đối diện rồi, bọn họ để hai nữ nhân duy nhất trong đội ngũ vào bên trong tự mình chọn đồ, những người khác ở bên ngoài canh chừng.
Triệu Hạo Hiên chọn chỗ này cũng phải nơi phố mua sắm sầm uất, bởi vậy tang thi không nhiều, bên trong cửa hàng cũng chỉ lác đác vài tang thi, hai nữ nhân có thể ứng phó được.
Nữ nhân lúc mua đồ có chút điên cuồng, cho dù các nàng tiến vào chính là cửa hàng trang phục thể thao.
Năm người đàn ông ở bên ngoài đợi một tiếng đồng hồ, mới thấy Triệu Vũ Đồng cùng Phương Thiên ôm mấy bộ quần áo cùng hai đôi giày đi ra.
"Bữa trưa hôm nay tùy tiện ăn chút gì đó lấp bụng thôi, thu thập nhiều vật tư chút rồi về." Dọc đường đi đã thấy không ít người bắt đầu ra ngoài tìm đồ ăn, vì vậy bọn họ cũng tăng tốc độ thu thập vật tư lên.
Ngày đầu tiên chỉ có một đến một siêu thị thu thập vật tư, để cho mọi người có thời gian luyện tập đánh tang thi, cũng làm cho họ bớt hoang mang.
Nhưng từ hôm nay trở đi mỗi ngày đều sẽ đi thu thập vật tư cả ngày, đến giờ chiều mới trở về Triệu trạch.
Nhìn ra bên ngoài, thấy một thanh niên vì giết tang thi mà nôn thốc nôn tháo, Bùi Niệm không khỏi cảm thán đội ngũ bọn họ quá mạnh mẽ, cho dù là hai nữ nhân trong đội cũng thích ứng vô cùng tốt.
Cậu nếu không phải đã trải qua mạt thế ba năm liền, khẳng định so với thanh niên kia còn thấy khó chịu hơn..