Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

chương 549: chiến ý bất khuất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ trước đến nay Phá Quân vẫn luân tin rằng với quân lực cường đại mà lão tu luyện cả trăm năm qua, nhất định cường đại nhất trên đời. Dù là Thất Sát và Tham Lang cũng không phải đối thủ của lão. Niềm tin đó kéo dài suốt trăm năm. Nhưng hôm nay lại bị người phá vỡ. Mà người phá vỡ lại là Tham Lang – kẻ đứng cuối cùng trong ba cao thủ.

Trọng sinh luyện hóa Thiên huyễn quyết, đúng là rất cường đại. Mặc dù thần kình tiến hóa chỉ là một cấp độ nhỏ, nhưng thực lực lại chênh nhau quá nhiều.

Phá Quân chú trọng nhất là quyền. Quyền lực của lão trong nháy mắt bộc phát có thể phá vỡ một ngọn núi. Cũng có thể ngưng tụ, hấp dẫn lực lượng thiên địa. Trăm năm qua, đôi tay của lão chưa bao giờ bại.

"Phá Quân quyền vô địch đúng là lợi hại. Nếu như cùng tiến đến thần cảnh, sợ rằng không đấu lại ngươi. Phá Quân, Phá Quân, nữ thần may mắn lúc này đang đứng bên phía Tham Lang ta. Lần trước ngươi đã chạy thoát. Lần này ta xem ngươi còn chạy thế nào?

Phá Quân người đầy mồ hôi lạnh, ướt đẫm quần áo. Chưa bao giờ lão xuất quyền lại nặng nhọc như vậy. Quân quyền vô địch lại bị lực lượng của Tham Lang ngăn cản, không tạo thành chút sóng gió gì.

"Cho dù ngươi có thể tu luyện đến thần cảnh tiến hóa thì sao chứ. Phá Quân ta đỉnh thiên lập địa, ác giả ác báo. Thiên kiếp của ngươi rất nhanh sẽ đến, không sung sướng được lâu nữa đâu"

Mắt Tham Lang lóe hung quang, quát: "Cho dù chết, ngươi cũng chết trước ta. Phá Quân được xưng thiên hạ đệ nhất bị ta dẫm nát dưới chân. Đây là tâm nguyện cả đời, ta không có gì tiếc nuối.

Phá Quân cười đầy khinh bỉ: "Vậy ngươi còn nói nhảm làm gì, chẳng lẽ chỉ cần dùng mồm mép là đánh bại được ta sao?"

Mặc dù có thể đánh bại Phá Quân, nhưng trong lòng Tham Lang rất hận. Bởi vì không chinh phục được lão, lực lượng cường đại có thể giúp lão muốn làm gì thì làm, làm người ta e ngại. Nhưng lại không được bất cứ ai tôn trọng. Hắn không thích như vậy.

"Không gian biến...." Chỉ riêng lực lượng thần kình, hắn không thể làm gì được Phá Quân. Với tu vi của hai người mà nói, thần nguyên của Phá Quân hơn hắn một bậc. Cùng với linh tính của Phá Quân mà Thất Sát và Tham Lang không thể sánh bằng. Hơn nữa khi xưa Phá Quân rất cố gắng, được xưng là đệ nhất nhân cũng không phải chỉ có hư danh.

Nhưng lực lượng thần cảnh tiến hóa, lợi hại nhất chính là không gian. Có không gian của mình, lúc hắn giao đấu với Tiêu Thu Phong ở Trung Đông, lực lượng cường đại như nhau. Nhưng hắn vào trong không gian đó, lực lượng chỉ phát ra được một nửa, căn bản không phải đối thủ của Tiêu Thu Phong, bị đánh cho nát bấy, chỉ còn nguyên thần là thoát khốn.

Chẳng qua chính vì như vậy nên hắn mới lĩnh ngộ được, làm cho lực lượng tiến hóa. Xem ra hắn phải cảm ơn Tiêu Thu Phong.

Thế giới trước mặt lập tức thay đổi, Phá Quân chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kéo hắn vào. Không có bầu trời trong xanh, không có mây, cũng không có tiếng gió gào thét. Trong không gian này chỉ có bóng đêm. Không gian thần cảnh dựa vào người tu luyện công pháp, Tham Lang tu luyện chính là ma công. Như vậy không gian đương nhiên có màu đen.

"Đây là thế giới nội tâm của ngươi. Tham Lang, ngươi thấy không, màu đen, dơ bẩn, chính là tính cách của ngươi. Kết giao với ngươi mấy chục năm, ta luôn hy vọng ngươi có thể hối cải. Xem ra ngươi sớm không còn nhân tính, chỉ có thể bị hủy diệt"

"Ma đạo, ta muốn chính là lực lượng, giữ lại nhân tính có tác dụng gì. Ở đây ta là chúa tể, Phá Quân, nơi này lúc nào cũng có thể thành chỗ chôn thây của ngươi"

Mặc dù đã mở thiên nhĩ ra nhưng Phá Quân vẫn không thể phát hiện ra vị trí của Tham Lang. Tham Lang không nói sai, trong không gian này hắn chính là chúa tể.

Một chưởng đã được phát ra. Khi Phá Quân phát hiện ra thì chưởng đã ngay trước mặt. Phá Quân vung quyền đánh tới, hai chưởng chạm nhau. Chưởng lực cường đại như vậy mà ở đây chỉ phát ra một tiếng "bốp" rất nhỏ, như tát một con muỗi.

Nhưng lực lượng nhìn rất nhẹ nhàng này lại làm Phá Quân lún xuống mặt đất hơn ba mét. Một cỗ lực lượng đánh sâu vào trong nội phủ của lão. Phá Quân không nhịn được phun ra một ngụm máu. Điều này cho thấy lão đã bị thương.

"Ha ha ha.... bị thương thích chứ" Trăm năm qua, đây là lần đầu tiên Phá Quân bị thương. Lần trước dù đối mặt với Thất Sát, Tham Lang, Tử Dao và vũ khí hình người, Phá Quân cũng không bị thương. Nhưng lần này lão đã không có cơ hội đó.

Phá Quân từ từ đứng lên, cao giọng nói: "Tham Lang, ngươi vĩnh viễn không thể thay đổi được tính cách của mình. Ngươi tên là Tham Lang, thực ra rất sợ chết"

Lời này vừa ra, Tham Lang đã xuất hiện trước mặt Phá Quân.

"Quả nhiên không thấy quan tài không rơi lệ. Bị thương mà vẫn còn lớn lối như vậy. Phá Quân, bây giờ sợ không phải lúc ngươi ngông cuông"

Phá Quân không bỏ qua cơ hội này, nhân lúc Tham Lang đang đắc ý, lão vung quyền lên, quyền này gần như ẩn chứa tất cả lực lượng của lão, hơn nữa lão còn quát lên: "Quyền Phá Thiên"

Quyền thế điên cuồng xuất hiện, Tham Lang lóe lên. Mặc dù trong không gian này lực lượng của Phá Quân bị ức chế nhưng hắn không dám chậm trễ. Quyền lực đã đột nhiên thay đổi.

Một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám, gần như chỉ trong nháy mắt quyền này đã biến thành hàng ngàn quyền.

Quả nhiên là Phá Thiên. Tham Lang giật mình, không dám xuất hiện trước mặt Phá Quân nữa. Thật không ngờ trong không gian của mình, Phá Quân còn có lực lượng như vậy. Quyền Phá Thiên này nếu ở tình huống bình thường chắc không ai đỡ được.

"Ầm ầm ầm" tiếng nổ rung trời vang lên. Quyền Phá Thiên đã đánh vào không gian của Tham Lang. Gần như muốn phá vỡ bầu trời.

Tham Lang rất hoảng sợ, lớn tiếng quát: "Ghê tởm, chết đi"

Không gian do Tham Lang khống chế đã biến thành vòng xoáy, từ từ thu nhỏ. Từng đạo chưởng từ trên trời giáng xuống như sấm sét, không thể tránh né. Chỉ trong nháy mắt Phá Quân đã trúng mười chưởng, máu ướt đẫm vạt áo.

Phá Quân không hổ là Phá Quân, không hề kêu lên một tiếng.

"Nếu đã muốn chết, vậy đừng trách ta độc ác" Đến lúc này, Tham Lang không dám xuất hiện nữa, tay hóa thành đao, trong không gian như xuất hiện một tia chớp, sau đó chỉ nghe thấy Phá Quân rên lên một tiếng. Ma Tôn đã cắt gân tay gân chân của lão. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Không chỉ có thể, Tham Lang còn dùng hai cây cọc xuyên qua vai hắn, đóng hắn dưới tác nước. Điều này càng làm Phá Quân thêm đau đớn.

"Ta biết tên kia đã cảm nhận được. Yên tâm, ta sẽ ở đây chờ hắn. Chỉ hy vọng hắn không phải kẻ yếu ớt"

Tham Lang nhìn Phá Quân như xác chết trong làn nước, biết Phá Quân còn chưa chết, cười lạnh nói. Sau đó ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển chân khí. Nỗi nhục Tiêu Thu Phong hủy thân thể của hắn, hắn phải trả lại gấp trăm lần. lần này Tham Lang rất muốn xem hai người ai lợi hại hơn.

Tu vi trăm năm cùng với lực lượng thần cảnh, hắn tin rằng sẽ băm vằm Tiêu Thu Phong thành trăm mảnh.

Chỉ cần giết chết Tiêu Thu Phong, hắn sẽ lập lại Hắc Dạ. Đây không phải chuyện khó khăn gì. Hắc Dạ có chi nhánh ở khắp nơi trên thế giới. Đến lúc đó hắn hô một tiếng, vô số người hưởng ứng.

Tiêu Thu Phong đúng là đã cảm nhận được, nhưng hắn chỉ nói cho một người. Người đó chính là Tử Dao. Cuộc đại chiến giữa Phá Quân và Tham Lang, tin rằng Thất Sát cũng cảm nhận được. Chẳng qua đáng tiếc bây giờ lại không biết tung tích của Thất Sát. Nếu không Tiêu Thu Phong đã sớm ra tay.

Chẳng qua lúc này Tiêu Thu Phong không rõ. Dù Tham Lang không chết, dù hắn dung hợp vào một cơ thể mới cũng không thể có khí tức đó. Đã từng ở cạnh Phá Quân, Tiêu Thu Phong hiểu rõ lực lượng đó đã đạt đến thần cảnh tiến hóa, không phải là Phá Quân.

"Thu Phong, anh nói sư phụ em..."

"Tử Dao, trước không nên hỏi, chúng ta phải mau chạy đến đó. Nếu không có thể em không gặp lại sư phụ của mình nữa đâu"

Nói một câu với Liễu Yên Nguyệt và Phượng Hề, Tiêu Thu Phong và Tử Dao nhân màn đêm rời khỏi Tiêu gia, đi thẳng đến Nam Hải.

Tử Dao đã đến Xà đảo, nhưng trên đường khi Tiêu Thu Phong nói cảm giác của mình ra, nàng không tin. Tham Lang không thể thắng sư phụ.

Nhưng Tiêu Thu Phong nói nàng lại không thể không tin. Vì thế nàng chỉ có thể đi thật nhanh, không hề ngừng lại. Hôm sau đã chạy đến Xà đảo. Tử Dao đang rất nóng lòng, còn Tiêu Thu Phong lại rất cẩn thận. Bởi vì hắn cảm nhận được lực lượng thần cảnh, còn cảm nhận được âm mưu.

Đang định nhắc nhở Tử Dao một chút thì có một âm thanh từ xa truyền đến: "Thằng ranh Tiêu gia kia, Tham Lang ta đang chờ ngươi ở đây. Ở đây bố trí Tinh mang đại trận, chỉ cần ngươi có thể đi ra, có lẽ còn có thể gặp mặt Phá Quân lần cuối. Nhớ, các ngươi chỉ có ba tiếng"

Nếu đã tới, có Phá Quân ở đây, tin rằng Tiêu Thu Phong sẽ không đi. Tham Lang rất vui vẻ. Hắn dùng đại trận này để tiêu hao lực lượng của Tiêu Thu Phong. Mục đích của Tham Lang chính là giết Tiêu Thu Phong. Về phần phương pháp gì, hắn không để ý.

Tử Dao rất muốn chạy tới, nhưng bị Tiêu Thu Phong giữ lại.

"Tử Dao, em nhất định phải trấn tĩnh. Tinh mang đại trận vô cùng nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận. Nếu không chẳng những không cứu được sư phụ em, chúng ta còn phải để xác lại nơi này. Cầm tay anh, dù xảy ra chuyện gì cũng không được bỏ ra. Biết không?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio