[Trọng Sinh] Độc Tình

chương 55: 55: tốn công vô ích

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Chỉ có duy nhất hai thứ tôi không thể bỏ là gia đình và tiền."

"Vậy còn anh ấy?"

"Anh ấy là gia đình."

_________

Kim Taehyung từ khi bước vào đã mặt lạnh chễm chệ bá chủ chiếc ghế bên cạnh Hạ Vong Cơ, lâu lâu lại liếc nhìn qua Tư Không Đồ, khuôn mặt khó chịu nhìn hai người anh một câu em một câu.

"Hạ Vũ." Kim Taehyung theo quán tính mở miệng gọi.

Cô quay ngoắt sang nhìn anh, tính mở miệng nói em đây nhưng kịp thời trợn mắt dừng lại: "Kim gia chủ gọi ai?"

Kim Taehyung ánh mắt giễu cợt nhìn Tư Không Đồ, âm thầm chửi.

Đúng là một thằng nhóc chưa trải sự đời.

"Không có gì, tôi tính gọi vợ của tôi, nhưng chợt nhớ ra cô ấy đang giận dỗi nên thôi vậy."

Hạ Vong Cơ cười cười, có một câu rất tục không biết có nên nói không.

Ai con mẹ nó là vợ của anh, chúng ta từng kết hôn sao, nhận vơ, mơ tưởng.

Kim Taehyung đưa tay bưng trán, âm thầm lắc đầu, xong rồi, con nhóc này lại đang chửi anh ngàn vạn câu trong lòng cho mà xem.

Tư Không Đồ cũng chỉ bất lực cười, nhìn vẻ mặt viết lên được mấy chữ tôi đang ghen đấy là biết, người này chanh quất cam quýt gì sợ cũng đều tự mình ăn hết một lượt rồi.

Nhìn vẻ mặt tôi biết hết đấy của Tư Không Đồ tâm tình anh càng bực bội hơn, hắn ta thì biết cái quái gì, đồ đào góc tường nhà người khác.

Kim Taehyung đập mạnh tay lên thành ghế, đằng đằng sát khí nói: "Thiên sát đồng ý cho mượn người đánh ngoại tộc, nhưng chết một người, đền một người."

Người bên dưới âm thầm lắc đầu, vị tổ tông này lại phát bệnh nữa rồi.

"Nhưng đó là người do ngài đào tạo, họ bỏ mạng là do năng lực của họ kém."

Kim Taehyung trào phúng "a" một tiếng, cười như không cười nhìn xuống dưới: "người của tôi không đi giúp các người thì làm sao phải chết."

Khinh Dạ đứng bên cạnh Hạ Vong Cơ một lúc lâu cuối cùng cũng lên tiếng: "Được rồi, người kém nhất của chúng tôi cũng đã hơn các người mấy bậc, có thể dễ chết như vậy sao."

Người bên dưới âm thầm thở ra nhẹ nhõm, nói rất đúng, nếu không phải người của Tam sát mạnh thì bọn họ đã liên thủ tiêu diệt Tam sát từ lâu.

"Còn, còn Đồ sát."

Khinh Dạ rút ra một lá thư, mở ra bên trong có ấn kí của Đồ sát, nét chữ được viết tay cứng cỏi, lại dễ đọc.

"Giao toàn quyền quyết định cho Kì Thiên sát."

Bên dưới thêm một trận xôn xao, Đồ sát thật sự tin tưởng hai người kia sao, cũng quá nguy hiểm đi.

Kim Taehyung âm thầm nhếch môi cười, ra vẻ.

Đến cũng đã đến, hắc bạch đạo gì chứ, cũng giết người như rơm rạ, giấu được mấy con người ngu xuẩn dưới kia để làm gì, tốn công vô ích.

"Người trên tình cầu nghe rõ, người trên tình cầu nghe rõ, rời khỏi tinh cầu , rời khỏi tinh cầu ."

Hạ Vong Cơ không đích thân ra chinh chiến khi cục diện chưa ở mức không giải quyết được.

Cô mỉm cười nhìn qua màn hình, nghe rõ tiếng nói từ phi thuyền Hạ gia truyền về.

Là người của Liên Minh, rất tích cực.

"Người trên tình cầu nghe rõ, người trên tình cầu nghe rõ, nếu không rời đi chúng tôi sẽ nổ súng, nếu không rời đi chúng tôi sẽ nổ súng."

Vừa dứt lời mưa đạn liên tục nổ xuống, phi thuyền của năm gia tộc cũng theo đó mà xả đạn.

Nếu suy ra thì quả nhiên tam sát đóng góp rất nhiều, họ đều là người của gia tộc lớn, có nghĩa vụ bảo vệ Tinh Tế, Tam sát lại đồng ý góp thêm người vào, có nghĩa là một thế lực nhưng chia thành hai nhánh.

Lần nả đạn đầu tiên, không có đánh trả, nhưng lần nả đạn thứ hai thì đã có giấu hiệu phóng tên lửa từ bên dưới lên.

Hạ Vong Cơ nhìn phi thuyền của Thiên sát dễ dàng né đi thì bật cười, giữa một bầu trời phi thuyền, cư nhiên thích chọn cái của Kim Taehyung mà bắn, tìm chết.

Ngay sau đó Thiên sát thả ra hơn một trăm phi thuyền có kích thước nhỏ hơn, tuy nhiên sức công phá lại không kém cạnh gì, một mình dẫn đầu tiến đến phía trước.

Kim Taehyung ngồi trong phòng, nhìn lên màn hình, mặt không gợn sóng, tìm chết sao.

Phi thuyền của anh từ đầu đến cuối vẫn luôn đứng bên cạnh phi thuyền của Kì sát, nói trắng ra là bộ ba Tam sát chụm lại một chỗ, vậy mà bắn lên còn biết chọn lựa cơ đấy.

Sau khi thả loại vũ khí mới của Thiên sát ra, Kim Taehyung nhếch môi cười, thật trùng hợp, anh đang tìn một nơi thử loại vũ khí này, nếu có một lần chết hết, thì thật xui xẻo, còn không, thử loại khác vậy.

Quả nhiên, sau khi thứ đồ chơi từ phi thuyền của Thiên sát thả xuống, nó phóng ra chất phóng xạ cùng tia lửa điện quét một đường quanh tinh cầu , bởi vì độ cao mà nó quét chỉ ngang hông người trưởng thành, cho nên không ai là tránh khỏi vận mệnh bỏ mạng, sau đó lại bị nhiễm chất phóng xạ cao, tỉ lệ sống sót hiện lên trên màn hình ,%.

Tất cả đều trợn mắt há mồm, Kim Taehyung hắn ta mạnh như vậy sao? Lỡ một ngày bệnh xà tinh của hắn nổi lên, lỡ tay giết hết người trên Tinh Tế cũng không chừng.

Bệnh xà tinh: bệnh thần kinh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio