ngày sau đó
Các cô nàng vẫn sinh hoạt cuộc sống sinh viên bình thường.
Cô nàng vui vẻ Cố Hân tận hưởng cuộc sống an nhàn, không cần phải đi làm thêm.
Chỉ có cô là vô tư vô lo.
Cuộc sống nhà của Lãnh Thanh Thanh vốn bình thường, cô vào đại học K là được học bổng nên có thể nói cô là người chăm chỉ nhất trong người họ.
Cô nàng ngoài việc học ra, nếu không đi làm thêm thì cô lại lên thư viện đọc sách.
Nếu rãnh rổi cô sẽ đến võ quán để dạy cho mọi người.
Lúc nào cô cũng bận rộn và có nhiều tiền dư giả nhất trong bọn cô.
Đối với Hoàng Giản Ái gần đây lại thích đấm đá, nên có luyện tập với Lãnh Thanh Thanh và muốn cô đưa mình đến đó để dạy cho mọi người.
Cô nàng này cũng muốn đi kiếm thêm.
Và đương nhiên những gì mà cô nàng Hoàng Giản Ái học được đều do ông nội, ba mình và người anh trai đều xem cô là con trai mà huấn luyện.
!!! Xuất thân từ dòng dõi nhiều đời làm trong quân đội nên những gì cô học được đều rất hay.
Cô với Lãnh Thanh Thanh xem như là cặp bài trùng của ktx .
Còn Lục Nghi An cô này dạo này đầy ưu phiền, do suy nghĩ của cô đối với Từ Khiêm và những gì trên topic mang lại cho cô.
Cô đang bị người khác nhắm vào, làm cô không hề thích một chút nào! Cô với Cố Hân gần như là người rãnh rỗi nhất phòng.
người họ chỉ có đi học xong rồi về phòng, thích đi mua sắm!!!
Nhưng Lãnh Thanh Thanh rất thông minh, vào kì thi môn đại cương tâm lý học, cô ta đã đoán trúng đề, các cô nàng vô cùng mừng rỡ và cùng nhau đi ăn mừng.
h tối.
Bọn họ đi ăn quán đồ nướng gần trường, gọi thêm chai bia.
Cười cười nói nói đầy sự vui vẻ của thanh xuân.
Đại học vốn là con đường dễ đi vào cám dỗ, xa nhà , xa cha mẹ, xa người thân.
Cuộc sống cha mẹ tốt một chút thì con cái sẽ đỡ hơn, không lo tiền bạc, không ưu phiền mua này phải suy nghĩ kỹ.
Lãnh Thanh Thanh không giống các cô, ngoài cha mẹ ra cô còn có một người em trai năm nay học .
Cô đi làm rất nhiều công việc, để gửi về cho gia đình.
Cô có thể tự lập được, nhưng em trai cô cần phải học ở một ngôi trường tốt.
Mỗi khi bọn họ ăn uống điều chia đều cho nhau.
Sòng phẳng, không ai nợ ai.
Lâu lâu Lãnh Thanh Thanh mua đồ ăn sáng cho các cô, nhưng khi gửi tiền lại cô ấy lại không lấy nên Cố Hân sẽ mua cà phê cho bọn họ.
Tiền bạc khi chia không đồng đều sẽ thành ra lợi dụng nhau, nếu đã chơi chung với nhau, thì không nên để tiền làm chúng ta xa cách.
Vốn là quán nướng dành cho sinh viên nên buổi tối có rất nhiều sinh viên đến ăn.
người các cô đi đến đâu đều là tâm điểm của bọn họ.
Cố Hân nóng tính nông nỗi đôi lúc rất đáng yêu.
Lãnh Thanh Thanh tính vốn rất kiên trì lại kiên nhẫn.
Hoàng Giản Ái manh động đôi khi lại mỏng manh.
Chỉ có Lục Nghi An là mưu mô đầy cá tính được xem là hoa khôi của khoa kinh tế.
Mỗi người một tính cách, cứ tưởng không dễ hài hoà nhưng lại hợp nhau không tưởng, những thiếu sót sai lầm trong cuộc sống đều được đối phương góp ý để bản thân thêm hoàn thiện.
"Cô em kia xinh quá "! tên sinh viên nhìn Cố Hân nói.
"Cô gái bên kia dễ thương không kém, ngực lại rất được , đôi môi mà ngậm lấy vật cứng của tớ thì ôi thật kích thích mà".
Tên khác suýt xoa nhìn Hoàng Giản Ái.
"Cô gái kia trông điềm tĩnh lắng nghe mọi người nói càng thêm hấp dẫn, vòng eo nhỏ nhắn.
Muốn ôm cái quá".
Tên kia xoa xoa tay vào nhau nhìn không chớp mắt Lãnh Thanh Thanh.
"Cô em kia mới là cực phẩm, ngực này! Eo này! Cặp mông căng tròn như thế , thêm đôi chân dài nữa.
Ân ái mà quấn lấy thì chắc đã lắm".
Lục Nghi An vốn rất xinh đẹp nên bọn họ nhìn các đầy thèm thuồng.
Ý thức được có người bàn luận sau lưng Cố Hân vô cùng khó chịu, muốn đứng lại đánh cho trận nhưng lại bị Lãnh Thanh Thanh ngăn lại.
"Mặc bọn họ.
Thêm chuyện chi bằng bớt chuyện".
Cô ta nhàn nhã cho xiên thịt vào miệng mình ăn cách thoải mái.
"Thanh Thanh nói đúng á".
Giản Ái uống một hớp bia rồi nói.
"Chỉ cần không làm gì chúng ta là được miệng lưỡi thế gian, không cản được".
"Ăn đi.
Kệ bọn họ".
Tính của cô xưa nay nếu không gây chuyện với cô thì cô cũng không gây chuyện lại với họ.
"Ừm".
Cố Hân không vui cắn một viên cá chiên nhai cho bỏ ghét.
Các cô nàng chỉ nhìn cô mà cười.
"Bọn anh mời các em một ly được không".
Có nam sinh đi lại chổ các cô.
"Không cần đâu!".
Cô quẳng cây xiên nướng xuống bàn.
"Bọn tôi ăn xong rồi".
Cô vãy tay gọi nhân viên tính tiền.
"Anh mời bọn em nhé".
Anh ta móc ví tiền của mình raz Anh ta cười nói.
"Của chị hết k".
Cô nhân viên nói.
"Để tôi".
Anh ta giành lấy.
Nhưng Hoàng Giản Ái nhanh tay đưa cho cô nhân viên đó k.
"Không cần thối lại.
Đi thôi".
"Cảm ơn quý khách, lần sau lại đến ạ".
Cô nhân viên vui vẻ nói.
Các cô nàng lướt qua anh ta mà đi, hoàn toàn không hề để ý đến anh ta.
Mặt anh ta đen như đít nồi.
Chưa có ai khi dễ anh ta như thế.
"Mẹ nó".
Hắn ta tức giận đấm một cái xuống bàn.
"Quý Minh à.
Cậu đừng quan tâm cô ta.
Tôi nghe đồn ở trường các cô gái đó rất thường xuyên đi lên những chiếc xe sang trọng.
Tên đó đã từng nhìn thấy Hoàng Giản là lên chiếc xe sang trọng , cho dù nhà hắn ta có khá giả đi chăng nữa.
Cũng chưa từng nhìn thấy xe đó.
"Tớ sẽ cho cô ta nềm mùi nằm dưới thân tớ mà khóc lóc cầu xin." Hắn ta không cam tâm bị cô làm mất mặt.
"Lúc đó cho bọn tớ chơi với".
"Đương nhiên".
Haha
Những lời nói đầy khó nghe của những tên nam sinh đó đều bị một người nghe hết và chứng kiến Hoàng Giản Ái làm mất mặt tên đó.
Anh chỉ cười.
Cô bé ngày nào hung dữ nay còn hung dữ hơn.
Không biết cô bé còn giận anh không, năm xưa anh đi mà không nói một lời nào!!!
Không biết cô có bạn trai chưa nữa! Nếu không có anh sẽ bắt đầu theo đuổi cô, còn nếu cô có thì sao??? Anh ta không dám nghĩ đến chỉ cầm lấy chai rượu uống cạn hơi.
Có ý định bôi xấu cô gái của anh!!! Chỉ có con đường chết mà thôi.
Nhìn thấy hắn ta cùng bạn đã đi anh tính tiền và lẳng lặng đi theo chiếc xe bình thường đi đến ngõ vắng anh chặn đầu xe của bọn họ lại.
"Mẹ nó".
Tên Quý Minh đó chửi thề một câu, hắn ta xuống xe, các bạn cậu thấy vậy cũng hùng hổ đi theo.
"Này".
Hắn ta gõ cửa.
Thấy người trong xe không nói gì, hắn ta hung hăng chửi bới.
"Hôm nay thật xúi quẩy, do con khốn kia làm xui như thế này.
Tớ mà gặp lại, tớ sẽ chơi chết nó".
Khi hắn ta vừa nói xong thì cửa xe mở ra và tấn công hắn ta.
Đấm liên tiếp vào bụng , mặt đối phương, tên Quý Minh này bị đánh xưng như đầu heo!!! Cú đấm cúi cùng là anh đấm vào miệng hắn ta.
Nói ai cũng được nhưng nếu đã nói cô gái của anh, anh sẽ không tha.!! Cô gái mà anh ta cưng chiều trân quý như mạng.
Cớ sao lại để cho những tên này nói những lời ô nhục.
"Mày??? Mày là ai!!! Dám đánh tao à!!! Ba tao sẽ cho mày chết".
Hắn ta phun ngụm máu mà nói.
Lúc phun ra chiếc răng rơi xuống.
Thê thảm vô cùng, lúc đi bảnh trai bao nhiêu bây giờ bị đánh thân tàn ma dại.
"Ồ" anh anh phủi áo mình.
"Ba mày tên gì??" Con hư tại cha mẹ.
"Quý Kiến Thành.
Ba tao làm trong quân đội.
Khôn hồn biết điều một chút.
Nếu không ba tao sẽ không tha cho mày".
"À!!! Quý Kiến Thành".
Anh ta lập lại lời hắn nói.
"Ba mày ở quân khu đúng không" tên của ông ta anh có nghe nói là một sư đoàn trưởng nhưng tính cách hèn nhát lại mê gái.
Được làm sư đoàn trưởng là do ông Quý Nam ba của Quý Kiến Thành từng lập công lớn.
Uổng cho ông Quý Nam một đời anh minh lỗi lạc lại sinh ra đứa con như Quý Kiến Thành, công sức của ông bao năm xem như đổ bể!!!
Nghe hắn ta biết như vậy, Quý Minh gật đầu.
"Về nói với ba mày! Là Trần Cảnh Hoài làm cứ gây chuyện thì tìm đến tao".
Trần Cảnh Hoài túm lấy cổ áo anh ta.
"Đừng để tao nghe mày nói về những lời khó nghe đối với con gái, đặc biệt là cô gái lúc nãy".
Anh ta thả ra và phủ bụi trên mặt hắn.
"Vì chưa chắc ba mày đã cứu được mày.
Nhớ nhé nhóc con".
Anh ta vỗ vỗ mặt Quý Minh.
Nhìn lại đám bạn của hắn.
"Đại ca".
Một tên quỳ xuống.
"Tha cho em!!" Hắn ta khóc luôn.
Thấy Quý Minh bị đánh thê thảm như vậy ai mà không sợ, bọn hắn sợ hãi xin tha.
"Cút đi ".
Trần Cảnh Hoài phất tay bọn họ lo dìu dắt Quý Minh lên và lên xe bỏ chạy.
Thấy bọn họ đi rồi anh cũng đi về, lái xe về đến đại học K.
Anh đi đến khu ktx của nữ và nhờ cô quản lý nói là muốn gặp em gái mình là Hoàng Giản Ái để đưa ít đồ, do không điện thoại được.
Cô quản lý thấy anh cao to đẹp trai lại ăn nói nhẹ nhàng lịch sự nên thích vô cùng.
Vội thông báo cho Hoàng Giản Ái.
"Xin chào em sinh viên Hoàng Giản Ái của phòng khoa kinh tế" cô quản lý phát loa..