Lâu dần trong đại học K lan truyền ra một tin đó là Lục Nghi An năm nhất khoa kinh tế đang quyến rũ đàn anh Cao Từ Sơn và làm cho anh ta chia tay với bạn gái mình.
Hiện tại bạn gái anh ta đang học năm đang vô cùng đau khổ.
Hôm trước có người thấy cô gái đó đang nằm viện.
Mọi người đồn đoán vì Lục Nghi An nên anh ta mới chia với đàn chị đó, cô ta vì không đồng ý nên đã tự tử.
"Em có sao không".
Từ Khiêm gọi điện đến hỏi cô.
"Không sao ạ".
Cô cũng có thèm quan tâm đâu.
"Em muốn đi ăn trưa không! Anh đưa em đi ăn nhé".
Anh cười
"Em đưa bạn cùng phòng đi được không ạ".
Cô hỏi
"Được chứ.
phút sau anh đợi em ngay cổng nhé cô bé".
Thêm đôi đũa thôi, không sau cả.
Thêm cô gái, anh cũng trả nổi.
Nuôi cô cả đời còn được mà.
"Được ạ".
Cô tắt máy xong thì nói với mọi người, bọn họ chuẩn bị thay đồ đi ăn, nhưng cô không nói đi ăn với ai!! Nên bọn họ vô cùng tò mò.!!!
Các cô cùng nhau xuông ktx thì gặp đàn chị năm đó đi về.
Được bạn cùng phòng cô ta đỡ lấy.
Trông cô ta yếu ớt vô cùng.
"Là đàn chị bạn gái Cao Từ Sơn đó".
Cố Hân nói vào tai cô.
"Hả!!! Cao Từ Sơn là ai".
Cô hỏi rõ ràng là cô không biết anh ta mà!!! Topic trên trường cũng không nói rõ tên của anh ta!!!
"Hả???"
"..." Cố Hân
"...." Hoàng Giản Ái
"...." Lãnh Thanh Thanh
"Là người mấy hôm trước tỏ tình với cậu đó".
Hoàng Giản Ái nhắc cô.
"À ".
Lục Nghi An à kéo dài ra!!!
"...." biểu cảm gì đây!!!
"Là Lục Nghi An , là người đã cướp bạn trai cậu đó".
Cô nàng cùng phòng nói.
Tuy cô ta cũng không thích bạn cùng phòng này, nhưng có gì ngon, đều để cho cô ta.
"Vậy sao!! Đúng là hồ ly tinh mà ".
Con khốn này hại cô ta thê thảm như vậy.
Bị bạo lực tình dục, cô ta sốt cũng may được Cao Từ Sơn nhìn thấy rồi đưa đến bệnh viện.
"Chị nói ai vậy".
Cố Hân lớn tiếng nói.
"Cô ta chứ ai".
Cô gái chỉ vào Lục Nghi An.
"Quyến rũ bạn trai của tôi, mà các người còn bênh sao".
"Là do bạn trai chị tự tìm đến Nghi An mà thôi.
Nghi An không biết anh ta, nếu là bạn trai chị thì chị nên quản cho tốt, đừng có cách vài hôm lại phiền chúng tôi".
Lãnh Thanh Thanh nói.
Cái tên này vài ba hôm lại tặng quà cho Lục Nghi An, còn đưa cho bọn họ quà để lấy lòng, nhưng Lãnh Thanh Thanh là ai! Là gái thẳng mê cái đẹp ghét trai lăng nhăng nên cô đương nhiên không nhận lấy quà hối lộ.
Rồi còn ném vào anh ta, chỉ thẳng mặt mà nói.
"Cút cho bà đây! Nếu không bà sẽ cho ăn đấm ".
Nói rồi cô ta thủ thế võ sẵn chỉ cần ai nhào vô là cô ta đấm ngay!!!
"...." bọn người Cao Từ Sơn trước nay ăn chơi, nên làm gì có võ mà để đánh lại.
Nên nhanh chóng rút lui.
"Oaaaaa.".
Cố Hân nhìn cô mà đầy ngưỡng mộ, thich quá đi.
Ngầu đét luôn!!! Từ hôm đó cô ta luôn thần tượng Lãnh Thanh Thanh.
Cô muốn giới thiệu Lãnh Thanh Thanh cho anh trai mình, để sau này anh trai có bắt nạt cô, thì còn có Lãnh Thanh Thanh trừng trị anh ta.
Nói là làm Cố Hân lên kế hoạch, tìm cách để cho họ gặp nhau, để Lãnh Thanh Thanh làm chị dâu của cô!!!
Nghĩ là làm, Cố Hân nhanh chóng bắt tay xây dựng kế hoạch đón chị dâu Lãnh Thanh Thanh của mình về Cố gia, để củng cố lực lượng cho cô.
Haha, cô sẽ không sợ cái tên anh trai Cố Minh kia bắt nạt nữa!!!
"Nếu nó không lạt mềm buộc chặt thì làm sao anh ấy bị nó quyến rũ được".
Cô ta không cam tâm.
"Này!! Chị không biết người đàn ông của chị đầy trăng hoa à, chị có chắc anh ta nếu không có Nghi An xuất hiện thì sẽ ở mãi bên chị không?" Cố Hân nhướng mày nói.
Cả cái trường này anh mà không biết bạn trai chị ta có tính trăng hoa, luôn tìm đến các người đẹp để cua để thỏa mãn nhu cầu à.
Loại người như anh ta làm gì biết yêu ai thật lòng, toàn là chơi qua đường, chơi chán rồi thì ném đi cho người khác.
Mặc người người chà đạp.
Khi vào đây anh trai cô đã có căn dặn nên né loại người như vậy ra, nếu không sẽ đánh gãy chân cô.
Nhà chỉ có anh em, Cố Minh tuy bận công việc nhưng rất yêu thương cô, những ai mà có ý xấu với cô, điều bị anh đánh rất tàn nhẫn.
Tuy có lúc cô không thích anh trai mình, nhưng khi cô đi xa, anh ấy luôn lo cho cô.
Còn cái tên Cao Từ Sơn này! Xưa nay nổi tiếng trăng hoa thay bồ như thay áo, các cô gái bị anh ta chơi chán ở trường này nhiều vô số kể.
Như đàn chị năm hiện tại đây, cũng là người được anh ta nâng niu chiều chuộng nhưng nay đã chán rồi nên mặc cô ta.
Hiện tại anh ta đang tấn công cô gái năm nhất khoa tâm lý học.
Không biết cô gái năm nhất đó có đồng ý hay không.
Anh ta tấn công dồn dập, tặng đồ đắt tiền liên tục cho cô gái đó.
Ngày ngày theo đuổi cô ta từ lớp học đến tận ktx, thậm chí nơi làm thêm của cô gái đó ở cửa hàng thức ăn nhanh.
Nhưng cô gái đó dường như không quan tâm đến hắn, nhưng hắn lại cho rằng cô gái đó đang lạt mềm buộc chặt với hắn.
Khiến hắn vô cùng điên cuồng theo đuổi.
"Chị không biết là bạn trai chị đã chán chị rồi à? Anh ta còn đang đi làm quen với cô gái khoa tâm lý kìa, chị ở đây kiếm chuyện với bạn của tôi thì có ít gì?" Tuy Lãnh Thanh Thanh hay đi làm thêm, nhưng cô ta vô tình nhìn thấy anh ta đang cưa cẩm cô gái nhỏ đó ở cửa hàng thức ăn nhanh.
Cô gái đó rất xinh đẹp và đáng yêu.
Thảo nào lại lọt vào mắt xanh của anh ta.
Hôm đó cô đi làm thêm về hơi trễ, lúc đi ngang qua cửa hàng thức ăn nhanh đó, cô gái đó đang chuẩn bị ra về thì anh ta đi theo sau lưng.
Đi cùng với anh ta là đám bạn xấu.
Bọn chúng có ý định muốn bắt lấy cô gái đó, làm nhục cô ta, quay video lại để khống chế cô, bắt cô ta làm nô lệ tình dục cho bọn họ.
Biết bao nhiêu cô gái đã bị hắn ta dùng cách đê tiện này, do các cô gái đó là con nhà bình thường.
Nên không dám làm gì gia đình hắn.
Họ đành chịu khuất nhục.!!!
Phàm là con gái có võ trong người cô đương nhiên không thể nhắm mắt làm ngơ được.
Cha cô khi xưa dạy võ cho cô đã từng nó.
"Nếu đã là người học võ, nắm trong tay sức mạnh, gặp người bị bắt nạt hoặc muốn làm chuyện xấu với họ thì hãy nên bảo vệ họ, nhưng không được làm hại đến bản thân mình.
Con phải bảo vệ bản thân mình cho tốt, rồi mới bảo vệ người con cần bảo vệ được".
Lời cha cô dặn dò cô sẽ không bao giờ quên.
Mỗi buổi sáng cô luôn thức dậy thật sớm, để chạy bộ.
Rảnh rỗi cô lại đến nơi tập võ để dạy cho người khác, vừa ôn lại kiến thức, vừa tiếp thu thêm cái mới.
Khi gặp đi theo cô gái nhỏ đó, đi qua đoạn đường vắng bọn họ liếc mắt nhìn nhau, muốn bắt lấy cô gái đó.
Bọn họ bao vây cô gái đó, cô gái đó trong vô cùng sợ hãi, theo góc độ của cô thấy là như thế.!!! Không để bọn họ làm hại cô, nên khi bọn họ tiến tới cô đã nhanh chóng quật ngã họ.
"..." cô gái nhỏ đó.
Ai mượn vậy!!! Bà đây đã lâu chưa từng được đánh nhau nè!!! Nhưng thấy cô gái đó nhanh chóng quật ngã những tên đó, cô thấy rất vui.
Sau khi quật ngã những tên đó xong.
"Cút".
Lãnh Thanh Thanh lạnh giọng bảo cút đi.
"Con khốn.
Đợi đó cho ông".
Cao Từ Sơn tức giận bỏ đi, hắn ta sẽ không bỏ qua cho con khốn đã làm hư chuyện tốt của hắn.
"Đi".
Bọn họ nhanh chóng rút đi.
Lãnh Thanh Thanh nhặt lại balo của mình đeo lên vai.
Nhìn cô gái đó.
"Đi thôi.
Chúng ta cùng về trường".
"Hả??? " biết cô à.
"Sao vậy?? Tôi là Lãnh Thanh Thanh học đại học K khoa kinh tế.
Tôi biết cô bị bọn họ bám dính mấy hôm nay.
Tiện đường giúp thôi".
"À! Cảm ơn".
Cảm ơn cô đã phá chuyện tốt của tôi.
!!!! "Chúng ta về thôi, tôi tên Chân Trân Nhi khoa tâm lý năm nhất".
Nếu cô gái này đã giúp cô thì cũng không sao.
"Ừm".
Cả cùng nhau đi về trường.
----------
"Thật vậy đó".
Cố Hân hay lướt internet nói.
Chuyện đó cô cũng có thấy.
"Các người...." đàn chị năm tức không nói ra hơi.
Lúc này điện thoại của Nghi An reo lên, cô nghe máy.
"Anh đến rồi! Em ra đi cô bé".
Từ Khiêm nói với cô.
"Vâng ạ".
Cô tắt máy nói với bạn mình.
"Chúng ta đi thôi bạn tớ đến rồi ".
Nói xong cô lướt qua đàn chị năm đó mà đi, bạn cô cũng nhanh chóng đi theo..