Trình Cẩm Chi bật cười: "Em nói, rất giống mẹ chị."
Khi còn bé, mẹ nàng thường dẫn nàng đi khám răng.
"Trước đó chị gọi video với cha mẹ, cha mẹ còn hỏi em. Em có nói chuyện với cha mẹ không?" Trình Cẩm Chi nói.
"Có."
"Ngoan." Lưỡi của Trình Cẩm Chi lại quét hàm răng của mình một vòng: "Hình như càng liếm càng nhọn. Hơi khó chịu."
"Vậy đừng liếm."
"Cũng tại em nhắc chị." Trình Cẩm Chi dứt khoát lấy trái quýt khỏi tay Dung Tự, ngồi lên đùi Dung Tự. Hai tay nàng nâng má Dung Tự, nhẹ nhàng đẩy ra: "Chị muốn khám răng của em."
"Há miệng ra." Trình Cẩm Chi nhắc nhở Dung Tự há miệng, bản thân cũng hơi mở cái miệng nhỏ.
Dung Tự nhìn Trình Cẩm Chi, đảo đôi mắt, hơi há miệng ra. Trình Cẩm Chi nhích lại gần hơn, nhìn răng của Dung Tự: "Chị đã nói với em, chị quay "Nhân Thuật", có thể tính là nửa bác sĩ rồi."
Hơi thở của hai người rất gần, không khí Dung Tự thở ra, tỏa bên môi Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi nhướng mắt, chạm vào đường nhìn của Dung Tự. Dung Tự hơi cúi xuống, cấp tốc hôn lên môi Trình Cẩm Chi. Sợi tóc của Trình Cẩm Chi rũ xuống. Nàng vén tóc từ trán ra sau: "Dung Tự, em vậy sẽ khiến mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân căng thẳng hơn."
Dung Tự nháy mắt một cái.
"Không được nháy mắt."
Dung Tự tỏ vẻ "vô tội".
Ngón tay của Trình Cẩm Chi cọ bên mép của Dung Tự: "Không được hôn chị."
"Chỉ có chị có thể hôn em." Trình Cẩm Chi cúi đầu hôn môi Dung Tự. Nhẹ nhàng ngậm môi Dung Tự.
"Bác sĩ, như vậy không công bằng." Dung Tự khẽ thở hổn hển.
Trình Cẩm Chi dùng ngón tay cái lau môi dưới của mình: "Đây là cách hành nghề bác sĩ của chị."
Nói xong, hình như còn khá đắc ý nhướng mày lên. Dung Tự nở nụ cười, ôm lấy Trình Cẩm Chi ngồi trên người cô.
Có đôi khi, hai người cũng sẽ đối thoại kịch bản với nhau. Dung Tự thích cách diễn tản mạn mà thoải mái của Trình Cẩm Chi.
"Bác sĩ, đã trị cái gì, từng trị ai."
Trình Cẩm Chi nháy mắt một cái, nhìn Dung Tự: "Trị tương tư, chỉ trị tình nhân."
"Tình nhân à?" Hình như Dung Tự nghĩ tới điều gì, hơi thở dài.
"Chỉ trị em." Trình Cẩm Chi ôm cổ Dung Tự. Nàng thấy đôi mắt của Dung Tự hơi buồn, biết Dung Tự nghĩ đến điều gì. Trình Cẩm Chi cúi đầu, hôn lên môi Dung Tự. Dường như muốn giảm bớt cảm giác không vui của Dung Tự.
Nếu là trọng sinh, tại sao không trọng sinh sớm hơn một chút. Để nàng gặp Dung Tự sớm một chút.
Lưỡi Trình Cẩm Chi trượt vào môi Dung Tự, Dung Tự khẽ hổn hển một tiếng, lập tức bắt đầu đáp lại nụ hôn của Trình Cẩm Chi.
Lúc Trình Cẩm Chi xem tivi, Dung Tự vẫn đang ngồi bên cạnh Trình Cẩm Chi. Dung Tự đang xử lý một ít công việc, hai cái máy tính xách tay được mở ra, trong chốc lát Dung Tự cũng đeo tai nghe lên. Tai nghe cắm vào máy tính bảng, máy tính bảng đang phát một ít tin tức quốc tế. Dung Tự chống cằm, xem video cực kì nghiêm túc.
Sau khi xem, Trình Cẩm Chi ngáp một cái, nàng hơi mệt. Quay đầu nhìn Dung Tự, Dung Tự vẫn đang dồi dào tinh thần. Bên cạnh tay Dung Tự còn có thêm một ly cà phê. Cà phê đã lạnh. Dung Tự nhìn màn hình của máy tính xách tay, giơ tay lên hình như muốn lấy ly cà phê. Trình Cẩm Chi gọi cô. Trình Cẩm Chi gọi hai tiếng, Dung Tự mới hoàn hồn từ trong công việc. Trình Cẩm Chi lấy ly cà phê trong tay Dung Tự: "Lạnh rồi."
"Thời tiết lạnh như thế, uống hư bao tử." Trình Cẩm Chi nói.
"Không đâu." Dung Tự nhướng mắt lên, lúc này mới thấy mắt hơi mỏi. Dung Tự giơ tay lên, dụi dụi mắt. Dụi mấy cái, trong đôi mắt lập tức có ánh nước: "Buồn ngủ không? Em còn một lúc nữa, chị đi ngủ trước đi."
Trình Cẩm Chi để ly cà phê xuống, lại nâng mặt Dung Tự lên: "Tự Nhi, bình thường em ngủ lúc nào?"
"Ừ... hôm nay hơi đặc biệt."
"Bình thường em nói chuyện điện thoại với chị xong, lại tiếp tục làm việc?"
Nhìn ánh mắt quan tâm của Trình Cẩm Chi, Dung Tự hơi nghẹn lời.
"Em như vậy, sẽ làm cơ thể kiệt sức." Trình Cẩm Chi nói.
"Không đâu." Hai tay Dung Tự ôm vai Trình Cẩm Chi: "Hôm nay em làm xong, ngày mai ngày mốt là có thể thể ở bên cạnh chị đàng hoàng."
"Xạo. Hôm nay em có việc hôm nay, ngày mai lại có việc của ngày mai." Trình Cẩm Chi nói: "Chị không muốn em mệt như vậy."
"Chuyện tài chính, em có thể nhờ chị phụ một tay. Em bây giờ cũng không hỏi lấy tiền của chị."
Dung Tự cười cười: "Nhưng rất nhiều việc, không phải là vấn đề tiền."
"Em lại nói như vậy để gạt chị." Hiển nhiên Trình Cẩm Chi không tin. Quả thật có vấn đề tiền không thể giải quyết, nhưng sẽ không có nhiều vấn đề như vậy. Vẫn là Dung Tự thích kiên quyết gánh.
"Vậy giờ em không làm." Dung Tự thực sự đóng máy tính lại: "Ngủ với chị?"
"Thôi đi." Trình Cẩm Chi thở dài một hơi: "Em làm việc của em, chị đi ngủ."
"Giận?" Dung Tự kéo tay Trình Cẩm Chi lại.
"Hơi." Trình Cẩm Chi nói: "Nhưng chị suy nghĩ thấu tình đạt lý, không thể làm lỡ việc chính đáng của em."
"Có phải em không phải là một người bạn gái tốt?"
"Em là một người bạn gái tốt, biết hiểu chuyện."
Trước khi ngủ, Trình Cẩm Chi đắp mặt nạ bổ sung nước, lại dùng đèn thẩm mỹ. Khi nằm trên giường, nhìn về hướng của Dung Tự. Chỗ Dung Tự làm việc, có ánh sáng mờ mờ. Sao ngủ được chứ.
Trình Cẩm Chi lăn trên giường nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng Dung Tự cũng đến.
"Vẫn chưa ngủ?" Dung Tự lên giường, tự nhiên ôm lấy Trình Cẩm Chi.
"Sắp ngủ." Trình Cẩm Chi vùi vào lòng Dung Tự: "Tự Nhi..."
"Sao?"
"Không phải chị muốn em ở cạnh chị." Trình Cẩm Chi nói: "Được rồi, có một tí."
"Nhưng ý của chị là muốn em nghỉ ngơi nhiều. Em dỗ chị, khiến chị thấy mình rất ngang bướng."
Dung Tự khẽ cười.
"Không được cười, nghiêm túc một chút."
"Chị không ngủ được, nên suy nghĩ về điều này sao?"
"Ôi, em nói, chị thấy mình càng cố tình kiếm chuyện hơn." Trình Cẩm Chi không vui, lăn khỏi lòng Dung Tự: "Muốn chết, em ngủ đi, chị không nói chuyện với em nữa."
Đúng lúc Dung Tự giơ tay lên, cả người dính vào lưng Trình Cẩm Chi. Ổn thỏa ôm Trình Cẩm Chi vào lòng: "Em biết mà, ngủ đi."
Tư thế như vậy rất có cảm giác an toàn, Trình Cẩm Chi nghiêng đầu nhìn Dung Tự: "Ngày mai chị muốn ăn trứng em chiên."
"Ừ, chiên cho chị hai phần."
"Em thật tốt."
Dung Tự cười cười, hôn lên tai Trình Cẩm Chi: "Ngủ đi, khuya lắm rồi."
Lúc ăn sáng, Trình Cẩm Chi lật lật tạp chí DC vừa đưa tới. Nàng vừa uống một hớp sữa tươi, Dung Tự lại đưa qua một dĩa sứ màu trắng. Trên dĩa là bánh mì nướng được quét mứt hoa quả.
"Tự Nhi, gần đây có người tìm em IPO huy động vốn không?" Trình Cẩm Chi hỏi Dung Tự.
"Vẫn luôn có." Dung Tự nói.
"Vậy ý tưởng của em là?"
Dung Tự tiếp tục quét sốt lên bánh mì nướng, trông hết sức nhàn nhã: "Em vẫn đang đợi, đây không phải là thời điểm tốt."
"Vậy là em muốn IPO sao?" Trình Cẩm Chi nhíu mày: "Vậy nguy cơ rất cao."
"Em sẽ cẩn thận." Dung Tự nhìn Trình Cẩm Chi: "Đừng lo lắng."
Đây thực sự là sự phát triển, sau khi Dung Tự quay mấy bộ phim, bắt đầu phát triển qua giới kinh doanh. Nhưng vào thời điểm này của đời trước, Dung Tự vẫn đang quay phim, chỉ đang ở giai đoạn tiếp xúc với giới kinh doanh. Mà bây giờ, có vẻ Dung Tự đã tiến quân vào giới tài chính. Hành động của Dung Tự nhanh hơn đời trước rất nhiều. Biến số của tương lai thật sự rất lớn. Đời này, quả thật đã thay đổi rất nhiều. Chẳng hạn như nàng và Dung Tự, Hạ Dữu và Phó Thiên Sanh, còn có Cẩu Vũ và Thiên Hậu. Nếu ở đời trước, đều là những người hoàn toàn không giao nhau. Có thể Cẩu Vũ và Thiên Hậu vẫn giao nhau một chút, dù sao Cẩu Vũ cũng vạch trần chuyện ly hôn của Thiên Hậu. Nhưng thế nào, cũng không có truyền ra bất kì quan hệ riêng tư nào giữa Cẩu Vũ và Thiên Hậu.
Không nghĩ nữa. Ít nhất vào lúc này, mọi thứ điều phát triển theo hướng tốt đẹp. Nàng cũng không thể buồn lo vô cớ.
Mấy hôm nay Trình Cẩm Chi và Dung Tự cùng nhau tham gia dạ tiệc từ thiện của tạp chí "E.T" tổ chức. Lần này, Dung Tự vẫn được nhà tài trợ mời tham dự. Lần trước là đồng hồ đeo tay Delica, lần này là xe thể thao FE. Trình Cẩm Chi làm khách mời đặc biệt của tạp chí "E.T", còn bị AM mời lên sân khấu.
Lần dạ tiệc từ thiện này khiêm tốn hơn rất nhiều, lần trước rất xa hoa. Lần trước đã đạt được mục đích, lần này cũng không cần xa hoa quá, tốt quá hóa lốp. Chỉ cần làm ngôi sao khách mời, là bạn đã có thể nhanh chóng chiếm lĩnh đầu đề của các cổng thông tin lớn.
Tốt quá hóa lốp: Nghĩa là tốt thì tốt nhưng nhiều quá lại hóa ra dở.
"Lại kết thúc một năm, không biết sang năm cô Trình có sắp xếp gì cho công việc không?" Phóng viên hỏi Trình Cẩm Chi.
"Có lẽ là quay phim."
"Nghe đồn cô sẽ rời khỏi "Xuyên không trận tuyến đại liên minh" mùa thứ năm, là thật sao?" Phóng viên hỏi.
Hiện tại công ty đang xem xét vấn đề này, kênh thông tin của những phóng viên này cũng nhiều. Sang năm Trình Cẩm Chi có rất nhiều nội dung quay phim, chẳng hạn như "Cẩm y vệ", nàng sẽ dành ra hơn nửa năm cho "Cẩm y vệ". Tinh lực của con người có hạn, không có khả năng phát triển ở tất cả các mặt. Để quay "Xuyên không trận tuyến đại liên minh" mùa thứ tư, năm nay Trình Cẩm Chi chỉ quay một bộ "Nhân Thuật".
"Cảm ơn đã quan tâm. Mong các bạn trở về chủ đề từ thiện tối nay." DC ở bên cạnh Trình Cẩm Chi nói.
Kết quả tiêu đề tin của ngày hôm sau là "Trình Cẩm Chi tránh né nói về "Xuyên không trận tuyến đại liên minh" mùa năm, nghi vấn rời khỏi". Trên mạng còn có các kiểu bỏ phiếu: "Nếu Trình Cẩm Chi rời khỏi mùa thứ năm của "Xuyên không trận tuyến đại liên minh", bạn muốn ai tham gia?"
"[Đau khổ] [rơi lệ] [khóc to] tôi không muốn ai hết, tôi chỉ muốn Mèo Sữa."
"Nghe nói Tân Ngư Nhi sẽ thay Trình Cẩm Chi [suy nghĩ]."
"Nhóm quan hệ công chúng của Tân Ngư Nhi cũng đủ rồi, từ khi Tân Ngư Nhi ra mắt, trói cái này rồi buộc cái kia. Không hẹn với mùa thứ năm."
Tài khoản thương mại thấy Tân Ngư Nhi thì rất hưng phấn, ngoại hình của Tân Ngư Nhi tương tự với Trình Cẩm Chi, đều là kiểu quyến rũ. Từ khi Tân Ngư Nhi này xuất hiện, tài khoản thương mại cũng từng sắp xếp cho cô vài lần. Các kết quả được sắp xếp theo một tiêu chuẩn, và lần nào cũng có thể lên bảng xếp hạng tìm kiếm. Quả nhiên, có ngay tài khoản thương mại bịa đặt một ít tin nhanh.
"Mùa thứ năm "Xuyên không trận tuyến đại liên minh" đã quay, Tân Ngư Nhi thay thế bổ sung cho Trình Cẩm Chi, trở thành khách mời cố định của mùa năm. Tiểu Biên thấy Tân Ngư Nhi như vậy đẹp quá." Hình minh họa là một số tin nhanh về Tân Ngư Nhi, bị tài khoản thương mại lấy làm tin nhanh cho "Xuyên không trận tuyến đại liên minh".
Tài khoản thương mại cố ý sắp xếp như thế, chính là muốn chọc một số người hâm mộ có thiện cảm với Trình Cẩm Chi "quẩn ẩu". Các tài khoản thương mại lớn chia sẻ, cũng khiến sự kiện này liên tục phát triển.
Quần ẩu: Một đám người đánh nhau.