Ý thức từ trong không gian ra tới, Tĩnh Xu đánh giá khối Rubik trong tay đã biến thành cấp , nó là một khối không gian có thể biến hoá.
Mặc kệ nó đang ở rất xa, chỉ cần Tĩnh Xu suy nghĩ thì tuỳ thời có thể triệu hồi ra không gian của khối Rubik, mà khối Rubik không gian chân chính là đang nằm trong thế giới tinh thần của cô, người khác nhìn không tới mà sờ cũng không tới.Kiếp trước Tĩnh Xu đã thí nghiệm qua, làm các loại phương pháp để cho cha mẹ có thể nhìn thấy không gian tuỳ thân của cô, bao gồm để cho mẹ mình trực tiếp chơi khối Rubik nhưng cũng vô dụng, khối Rubik một khi kích hoạt thì liền nhận chủ.Hiện tại khối Rubik không gian là mét khối, muốn tiến hóa thành bằng mét khối thì trước tiên phải học được chơi Rubik cấp !Tĩnh Xu ở kiếp trước tập luyện qua một năm, bởi vì bị mất điện, không có internet, không có nơi để học hỏi nên vẫn luôn không thuần thục.
Hiện tại vấn đề thăng cấp không gian cần chờ một chút, việc quan trọng trước mắt của cô chính là thu thập vật tư, vì hai tháng nữa sẽ đến mạt thế, nên cô cần phải làm tất cả các chuẩn bị.
Tuy rằng thời gian không nhiều, có điểm hấp tấp nhưng Tĩnh Xu cũng thực thoả mãn.Hiện tại đang là thời gian giữa trưa, cha mẹ cô đều đi làm, đến khuya mới về đến nhà.
Thừa dịp trong khoảng thời gian này, cô muốn viết lên một kế hoạch thật tỉ mỉ kỹ càng mọi chuẩn bị thì mới được.Bất qua trong một khắc trọng sinh trở về hiện tại, Tĩnh Xu liền quyết định: Đúng giờ ăn cơm, đúng giờ ngủ, tăng cường rèn luyện thể lực.Không có gì so ăn cơm quan trọng hơn, một đời này cô sẽ không gọi cơm hộp nữa.
Cô đi vào trong phòng bếp, vén tay áo và bắt đầu vo gạo, cắt một chút lạp xưởng, rửa rau.
Cô đặt nồi lên bếp, cho gạo và một chút nước, sau đó nhóm lửa cho lớn một chút bắt đầu nấu cơm.
Sau khi cơm chín cô liền đặt lạp xưởng lên trên, bên cạnh đun một nồi canh rau cải ngọt ngào, đun trong chốc lát là đã thành công.Tĩnh Xu ngửi được hương vị, nuốt nước miếng một cái, cô đứng lên chuẩn bị nước chấm.
Trong lúc cô nấu cơm thì cũng không quên nghĩ đến kế hoạch chuẩn bị của mình.
Nấu cơm thật tốt, sau đó cô đập thêm hai quả trứng gà vào rồi lại tiếp tục nấu thêm năm phút.
Khi mở nắp nồi ra lần nữa, cô rưới nước gia vị mà mình đã chuẩn bị lên trên, hương thơm hỗn hợp mê người, vậy là đã hoàn thành xong món cơm chưng lạp xưởng, trên bề mặt còn có hai trứng gà màu sắc mê người nữa.“ Tám năm, không phải là chín năm đã không ăn cơm rồi”.
Tĩnh Xu một bên nước mắt rơi đầy mặt, một bên dùng sức nuốt nước miếng.
Nhìn nồi cơm nhỏ trên bếp, cô không chờ nổi liền gắp một miếng vào miệng.
Một miếng lạp xưởng cùng một miếng cơm, cô chậm rãi nhai nuốt, đồ ăn qua lại giữa răng cùng đầu lưỡi, hương vị tuyệt vời làm cho cô thoả mãn vô cùng.
Cuối cùng một lượng lớn đồ ăn được cô nuốt xuống bụng, Tĩnh Xu cảm thấy hạnh phúc đến muốn bay lênĐây đối lặp hoàn toàn với đồ ăn thời mạt thế, lúc đó chỉ có vỏ cây, rau dại, quả thực đồ ăn cho lợn cho heo còn ngon hơn.Cô thực nghiêm túc, cẩn thận đem hạt cơm cuối cùng trong nồi cho vào trong miệng, liếm sạch sẽ nước canh lá cải.
Tĩnh Xu mang theo cái bụng no của mình nhanh chóng thu dọn sạch sẽ bếp.
Sau đó mở ra điện thoại di động bắt đầu viết ra kế hoạch và danh sách cần thực hiện.
Có cái kế hoạch này trong hai tháng tới cô mới có thể thu thập vật tư, làm các bước chuẩn bị mà không bị loạn, bằng không hôm nay cô nhớ tới cái này, ngày mai cô quên cái kia, như vậy sẽ phí rất nhiều thời gian và công sức, nhiều thứ sẽ trở lên vô dụng.Đồng thời cùng lúc cô đêm phương pháp chơi Rubik cấp đến cấp đều tải xuống để nghiên cứu.
Tĩnh Xu không biết khối Rubik không gian của cô có bao nhiêu cấp, hay là vô hạn, nhưng cô biết khi mạt thế đến cô phải dựa vào nó.Đến buổi chiều giờ, Tĩnh Xu đã liệt kê một danh sách rất tốt, nhưng cô phát hiện ra mộ vấn đề lớn: Cô không có tiền..