Trọng Sinh Ngự Linh Sư

chương 47

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Do lần này đã chuẩn bị sẽ thân cận với Thần Quang, do đó cảm giác hoàn toàn khác với lần trước. Thần Quang chậm rãi ôm Thời Yến vào lòng, nhẹ dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm theo độ cong khóe môi y, sau đó từng chút một chui vào trong.

Có lẽ vì bản thể là rắn, đầu lưỡi Thần Quang rất mềm, cũng rất linh hoạt, Thời Yến chậm rãi nhắm mắt lại, Thần Quang dùng lưỡi cạy mở hai hàm trên dưới, câu lưỡi y ra, chậm rãi xoay vòng, sau đó ngậm lấy, mút từng chút một.

Động tác của hắn rất dịu dàng, nhiệt độ thân thể không phải rất cao, nhưng thân thể trần truồng dán chặt vào Thời Yến, chỉ hôn mà thôi, không bao lâu, Thời Yến đã bị gợi hưng trí.

Thần Quang thấy thân thể Thời Yến chậm rãi thả lỏng, càng thêm cố sức, thuận theo độ cong chiếc cằm hôn xuống, nhẹ gặm cổ Thời Yến. Thời Yến bị hắn cắn như thế, da gà toàn thân đều nổi lên, nhưng động tác của Thần Quang lại bắt đầu tăng nhanh dần, một tay vuốt ve điểm mẫn cảm trước ngực Thời Yến, tay kia men theo eo sờ đến giữa hai chân y, thấy Thời Yến đã có phản ứng, Thần Quang dùng bộ vị đã dựng thẳng của mình húc nhẹ vào y.

Mặt Thời Yến lập tức đỏ bừng.

Thần Quang thấy thế, động tác lại thêm phần gấp rút, hắn sờ nơi đã phản ứng kia, tay chậm rãi nắm lấy, thuận theo độ cong dựng thẳng bắt đầu động. Động tác trên tay tuy không thoải mái bằng lần trước Thần Quang dùng miệng làm cho y, nhưng đối với người kinh nghiệm tình dục cơ bản bằng không như Thời Yến, khoái cảm được người giúp đỡ dễ dàng bao phủ y. Thần Quang thấy da Thời Yến dần phiếm hồng, lần này hắn không lột sạch quần áo Thời Yến nữa, cổ áo chỉ mở đến trước ngực, điểm đỏ như ẩn như hiện, quần cũng không cởi, chỉ ở chỗ đũng quần đã bị dịch thể Thời Yến tiết ra thấm ướt, thời tiết Hỏa Viêm quốc rất nóng, quần áo đều rất mỏng, vì thế hình dạng nơi đó trở nên rõ ràng hơn. Lúc này Thời Yến nửa nằm, theo động tác Thần Quang nhắm mắt lại, rõ ràng đã trầm mê trong dục vọng, bộ dạng đó gợi cảm cực điểm.

Thần Quang liếm môi, cảm thấy mình là ông chồng tốt nhất thiên hạ, cho dù trong giới ma thú, cũng đáng được xem là ông chồng mẫu mực, bản thân nghẹn hơn nửa ngày cũng không giải quyết trước, ngược lại trêu chọc bà xã chưa phản ứng, để y sướng trước rồi mới đến mình…

Dần dần, động tác của Thần Quang càng lúc càng lớn, cách quần hiển nhiên đã không đủ, Thần Quang thấy Thời Yến khó chịu vặn vẹo cơ thể, lập tức hiểu ý cởi quần y xuống. Một tay vuốt ve bụng cùng gốc và những nơi mẫn cảm của y, tay kia lại lần nữa phủ lên dục vọng của Thời Yến. Đồng thời hắn cũng áp lên, hắn gần như đã sắp nghẹn hết nổi, dứt khoát chạm vào Thời Yến, thân thể Thần Quang cường tráng hơn người thường, lòng bàn tay cũng lớn và dài, khí quan bên dưới càng khác người thường. Thời Yến thấy của mình và của hắn được đặt cạnh nhau, trong sự xấu hổ mang theo mấy phần thân cận kỳ dị.

Thân dưới Thời Yến vừa nóng vừa trướng, nhưng chạm vào Thần Quang, lại vẫn có thể cảm giác được thân thể hắn truyền tới xúc cảm và độ ấm. Đỉnh nơi đó của Thần Quang của tiết ra dịch thể, mấy lần chạm vào Thời Yến, làm ẩm khí quan của nhau. Lòng bàn tay không ngừng tuốt động, trong ma sát, khoái cảm của Thời Yến tăng cao, lại nhìn Thần Quang thở dốc nhìn chằm chằm mình, dần dần, lực linh hồn của cả hai vô thức dung hợp lần nữa, Thời Yến có thể cảm giác rõ cảm xúc của Thần Quang đang chìm trong dục vọng lúc này, linh hồn và thân thể va đụng cùng kích thích y. Khi Thần Quang cúi đầu cắn lên điểm nhô trước ngực y, Thời Yến phát ra tiếng rên nhè nhẹ, trong động tác càng lúc càng nhanh của Thần Quang, toàn thân y run lên, bắn ra.

Dịch thể bắn ra một phần bắn lên bụng Thần Quang, một phần dính vào lòng bàn tay Thần Quang, mượn dịch thể dính nhớt này, Thần Quang tiếp tục mài cọ, hắn rõ ràng còn chưa phát tiết, theo dục vọng ngày càng tăng cao, hô hấp ngày càng gấp rút, lồng ngực nhấp nhô phập phồng, Thời Yến nghe tiếng nước dâm mỵ tạo ra từ dịch thể mình bắn ra dính trong bàn tay hắn, một cảm giác xấu hổ lại phóng đãng dâng lên, kết quả không kịp chú ý Thần Quang chốc có chốc không dùng phần đỉnh dựng thẳng đỉnh vào giữa chân y.

Đợi Thời Yến phản ứng lại, Thần Quang đã tách chân y, khí quan bên dưới nhanh chóng cọ sát giữa khe mông, Thời Yến giật mình, ký ức thống khổ quá khứ lập tức ùa tới, cảm giác thân dưới bị cưỡng ép xé mở đau đớn tê tâm liệt phế gần như khiến y hình thành bóng ma tâm lý, y giãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng sức lực của Thần Quang lớn hơn y nhiều, áp chế Thời Yến không cho phép y động đậy, nhanh chóng rung động trên người Thời Yến, lát sau, cuối cùng phát tiết.

Cảm giác thứ dính nhớt bắn ở phía dưới của mình, Thời Yến thở ra nhẹ nhõm, sau đó mới phát hiện, Thần Quang bắn trên người y, mà y không cảm thấy buồn nôn, ngược lại cảm thấy cũng không tồi.

Thần Quang nhìn chằm chằm thân thể Thời Yến, da Thời Yến rất trắng, cái loại chỉ cần khẽ ngắt sẽ tạo ra vết đỏ, hắn vừa rồi động tác hơi lớn, thân thể Thời Yến ngoài dấu vết hắn cố ý mút ra, còn có không ít dấu ngón tay, ngổn ngang phủ đầy thân thể, giữa hai chân là một đống bừa bãi, dục vọng vừa phát tiết lại bán dựng đứng, giữa khe mông còn dính dịch trắng, nhìn đầy dâm đãng khiến người ta muốn hung tợn cắm vào.

Nhưng vừa rồi xúc cảm giãy dụa của Thời Yến cũng lây nhiễm đến Thần Quang, biết Thời Yến hình như có bóng ma tâm lý cực mạnh với chuyện này, Thần Quang cũng không miễn cưỡng, không nhất định phải cắm vào mới có thể đạt được khoái cảm, mấy hôm nay hắn rảnh rỗi vô sự suy nghĩ kiểu này kiểu kia, ngoài cơ thể vẫn có thể cùng Thời Yến đạt đến cao trào.

Trước tiên hầu hạ Thời Yến thật tốt, để y biết được tư vị tuyệt diệu của làm tình, rồi chậm rãi công đánh… Thần Quang nghĩ, nhân lúc Thời Yến còn chưa hoàn hồn, hắn lặng lẽ nâng chân Thời Yến lên, híp mắt cúi đầu dùng lưỡi trêu chọc khí quan của Thời Yến.

Thời Yến đang chìm trong khoái cảm cao trào, thân dưới bị người ta nhẹ liếm một cái, không nặng không nhẹ, nhưng lại liếm lên nơi mẫn cảm nhất, toàn thân lập tức tê dại, cả người đều run lên, một giây sau, đầu lưỡi Thần Quang du tẩu các nơi mẫn cảm của y, ban đầu Thời Yến còn muốn tránh, nhưng bị hắn liếm thật sự quá thoải mái, y chậm rãi thả lỏng hai chân, mở chân tùy ý Thần Quang liếm láp…

Cả ngày cứ thế hoang dâm quá độ, hôm sau thức dậy, Thời Yến và Thần Quang đều sảng khoái dễ chịu, Thời Yến thấy lực thủy linh trong người lại có thể điều động càng nhiều, nhớ tới tư vị tuyệt diệu dung nhập linh hồn, cùng khoái cảm nhục thể giao hòa với Thần Quang hôm qua, lại nhìn nam nhân vẫn đang nằm cạnh mình chưa biến về hình rắn, trong lòng không biết sao lại mềm mại dịu dàng, một tư vị không thể nói rõ.

Mấy ngày sau, Thời Yến và Thần Quang cuối cùng đến đô thành Hỏa Viêm Quốc, Thời Yến cũng đồng thời nhận được tin tức từ Bát Hỉ.

Bọn họ mới vừa đến đô thành Hỏa Viêm quốc, Bát Hỉ đã trực tiếp tìm tới, thế là tối hôm đó, trong phòng đơn Thời Yến đặt trừ một người một rắn, còn có thêm một con thỏ.

Bát Hỉ thành thật ngồi xổm trước mặt Thời Yến, thấy Thần Quang dựng thẳng người ngay cạnh mình, thỉnh thoảng còn nhìn mình, ánh mắt đó muốn chán ghét thế nào thì chán ghét thế đó, lông toàn thân Bát Hỉ dựng hết cả lên, chịu ảnh hưởng khí tràng của Thần Quang, Bát Hỉ không thể không tùy thời tùy chỗ tiến vào trạng thái cảnh giác cao độ.

Đã phát sinh chuyện gì rồi sao… nó quay về Thời gia một chuyến, rõ ràng thực lực đã tăng lên rất nhiều, tại sao khi gặp lại con Thông Thiên Mãng này, vẫn bị hắn áp chế gắt gao, hơn nữa không chỉ Thông Thiên Mãng trở nên mạnh hơn, cả Thời Yến Bát Hỉ cũng nhìn không thấu!

Bát Hỉ không nhìn thấu không chỉ là thực lực của họ, còn có cách ở chung của Thời Yến và Thần Quang, lúc trước Thần Quang một ngày hai mươi bốn tiếng hận không thể mỗi giây đều dính lên người Thời Yến vĩnh viễn không buông ra, mà Thời Yến tựa hồ cũng đặc biệt thương yêu Thần Quang, tùy ý Thần Quang dính mình. Nhưng lần này Bát Hỉ phát hiện, Thần Quang không còn đu trên người Thời Yến nữa.

Bát Hỉ vốn còn tưởng Thần Quang đã thất sủng, nhưng nhìn bộ dạng Thời Yến chăm sóc nó, lại không giống thế.

Đến tối lúc Thời Yến tắm rửa, Thần Quang đột nhiên biến thành hình người, đi vào phòng tắm, Bát Hỉ trợn to mắt nhìn Thần Quang hình người vào phòng tắm, sau đó đóng cửa lại, mắt thỏ trợn to như chuông đồng__ Thì ra đây chính là chân tướng!

Thời Yến đang tắm, thấy Thần Quang chạy vào, lập tức đuổi hắn ra, chỉ có hai người họ thì được, hiện tại Bát Hỉ đã đến, tuy Bát Hỉ không phải sinh mạng huyết nhục, nhưng dù sao cũng có trí tuệ, nghĩ đến Bát Hỉ ở bên ngoài trân mắt nhìn Thần Quang bước vào, không hiểu sao Thời Yến lại có chút quẫn bách, thấy Thần Quang ngang nhiên dự định tắm chung với mình, cảm xúc quẫn bách đó lập tức biến thành thẹn quá hóa giận, nhưng cuối cùng Thần Quang vẫn dùng một chiêu quen dùng hàng phục Thời Yến__ Hầu hạ Thời Yến trước, đợi Thời Yến sướng đủ rồi, lương tâm phát hiện hắn còn đang nghẹn, sau đó cũng giúp hắn làm, thế là cuối cùng hai người cùng nhau làm thêm mấy lần. Bản thể Thần Quang là rắn, phương diện tình sự không chỉ nhiệt tình dị thường, hơn nữa thiên phú dị bẩm, lại thêm thời gian trước là kỳ phát dục của hắn, gần như mỗi ngày đều thần sắc hồng hào. Cùng Thời Yến giày vò thật lâu trong phòng tắm xong mới ra, thấy Bát Hỉ thức thời co mình trong góc giả ngủ, Thần Quang vô cùng thỏa mãn, ôm Thời Yến đã buồn ngủ lên giường.

Một lát sau, Thời Yến nằm trên giường vốn đã ngủ đột nhiên mở mắt nhìn Bát Hỉ một cái, đúng lúc Bát Hỉ cũng đang nhìn qua, thấy Thời Yến vô cảm nhìn mình, Bát Hỉ truyền đạt cho y một biểu cảm ‘tôi hiểu mà’. Thời Yến thoáng cái nhớ ra khế ước vợ chồng giữa mình và Thần Quang là do con thỏ này lừa gạt mới ký kết, vừa nhớ ra, lòng xấu hổ gì đó lập tức theo gió tan đi, Thời Yến nhắm mắt lại trầm trầm ngủ mất.

Hỏa Viêm quốc do quốc thổ rộng lớn, vì thế mỗi thành phố chiếm diện tích cực lớn, mà Liệt thành là đô thành của Hỏa Viêm quốc, càng là thành phố lớn nhất lục địa này, gần như có thể sánh với bản đồ của một vài quốc gia, Thời Yến bất tri bất giác đã ở Hỏa Viêm quốc được một tháng, đã đi qua rất nhiều thành phố của Hỏa Viêm quốc, nhưng so với sự phồn vinh của Liệt thành, quả thật kém rất xa.

So với sự cổ xưa và ưu nhã của cư dân Vĩnh Hằng quốc độ, cư dân Hỏa Viêm quốc nhiệt tình mà cuồng bạo, họ có thể là bạn bè tốt nhất, nhưng cũng có thể trở thành đồ phu khát máu nhất, mà ở Liệt thành, càng thể hiện trọn vẹn tính tình của dân cư.

Liệt thành có một đấu thú trường lớn nhất thế giới, được gọi là địa ngục khát máu, mỗi sân đều đông nghẹt. Liệt thành có đường đào vàng dài nhất thế giới, nói trắng ra là trạm thu hồi rác và thị trường bán đồ đã qua sử dụng, nhưng quả thật có không ít người đào được bảo vật ở đây. Liệt thành được gọi là thành phố có nhiều hội đấu giá cắm chốt nhất thế giới. Hai kỹ viện nổi danh nhất toàn thế giới, một cái cũng nằm ở Liệt thành…

Tóm lại suốt quãng đường, Thời Yến nghe không ít tin tức về Liệt thành, nhưng nghe có nhiều, cũng không chấn động bằng tận mắt nhìn thấy.

Người đi trên đường, phần nhiều quần áo lộ liễu, thỉnh thoảng có người đi ngang qua Thời Yến, sẽ đột nhiên liếc mắt đưa tình với y, hoặc trực tiếp kéo cổ áo xuống vai ngoắc ngón tay với y, trong đó khoa trương nhất là một thiếu niên nhìn còn nhỏ hơn Thời Yến một chút, đột nhiên chạy tới trước mặt y bày tỏ, thỉnh cầu Thời Yến dẫn cậu ta đi thuê phòng trải qua một đêm trắng cô đơn. Kết quả Thời Yến còn chưa kịp tỏ rõ thái độ, Thần Quang đột nhiên phóng ra, nhờ thực lực cường đại, dùng uy áp khủng bố trực tiếp dọa chạy thiếu niên.

Sau thiếu niên đó, Thần Quang nói gì cũng không nguyện ý trở về không gian linh sủng chung với Bát Hỉ nữa, hắn lại leo lên người Thời Yến, thân thể cuộn quanh eo Thời Yến, nằm trên người y như lúc trước, đầu tựa trước ngực y, thân thể cả hai dán sát vào nhau.

Còn một ngày nữa mới đến nơi tụ tập người của mấy gia tộc lớn, Thời Yến cũng không vội đi gặp mặt Thời Ân, Bát Hỉ ở Liệt thành đã một thời gian, vô cùng quen thuộc lưu trình với chuyện Thời Yến sắp làm, Thời Yến không cần lãng phí thời gian đi tìm hiểu, vì thế thời gian rất thư thả.

Bát Hỉ vô cùng hứng thú con đường đào vàng của Liệt thành, nghe nói nơi đó hơn hai ngày nay có thêm thứ hấp dẫn nó, nhưng trên người nó không có tiền, vì thế vẫn đợi Thời Yến đến đây. Ngay lúc này, Thời Yến cũng chú ý thấy Cửu Trọng Sát nhẹ phát sáng, từ sau lần trước kiểm tra giữa kỳ của học viện Bolorei, Cửu Trọng Sát đã rất lâu chưa bổ sung năng lượng, hồn khí từ một góc độ nào đó mà nói cũng giống nhân loại, không ngừng bổ sung năng lượng có thể khiến Cửu Trọng Sát có khả năng tiến thêm một bước, nếu gần đây đã có thứ thu hút Cửu Trọng Sát và Bát Hỉ, lại đang ở đường đào vàng, Thời Yến lập tức hứng thú, giờ phút này, y đang mang theo Bát Hỉ Thần Quang đi tới con đường đào vàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio