Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trác Lâm Anh điều khỏi đội đặc chiến được ban hành xuống toàn quân, quan quân giao hảo với Trác Lâm Anh đều biết chuyện này đã chạm đến nghịch lân của Viên Úc Thần, ai cũng không dám đi tìm xúi quẩy mà xin tha.
Trải qua chuyện này, toàn quân đem sự sủng nịch của Viên Úc Thần với Sân Mộc xem vào mắt, huống hồ sức chiến đấu nghịch thiên của Sân Mộc ngày ấy, bá khí trắc lậu nghiền giết Trác Lâm Anh, làm tất cả mọi người thu lại vẻ coi khinh, đề tài Sân Mộc là thần thánh phương nào vinh quang đứng đầu bảng hot search bát quái.
Mà nhân vật của đề tài - Sân Mộc lại biến mất trước mặt người khác, cả ngày trạch trong phòng đóng cửa từ chối tiếp khách, nếu không phải thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Viên Úc Thần như bình thường, cơ hồ trong căn cứ đều nghĩ Sân Mộc đã rời đi.
Sân Mộc từ chối tiếp khách, trừ bỏ bồi Viên Úc Thần ăn ngủ, cả ngày đều ở trong võng du mạt thế chém quái thăng cấp, ngẫu nhiên tập kích căn cứ trả thù xã hội.
Kỳ nghỉ của học viện Liên Bang đã sắp kết thúc, Viên Úc Thần đặc biệt rút thời gian chuẩn bị đưa Sân Mộc trở lại học viện. Trở về học viện Sân Mộc đã vinh quang thăng lên cấp lớn, sắp tới học viện Liên Bang sẽ chiêu tân sinh, nhận được thông cáo học viện, Hộ Vệ Đoàn Sân Mộc làm đại biểu khảo hạch tân sinh năm nay.
Viên Úc Thần thu dọn quần áo giúp Sân Mộc, Sân Mộc nằm liệt trên giường xem thông báo khảo hạch tân sinh của học viện, rất có cảm khái nói "Tức phụ lâu năm ngao thành bà."
Tức phụ lâu năm ngao thành bà: người con dâu sống lâu được rèn luyện nhiều cũng thành mẹ chồng. Sống lâu nên lão làng.
"Quy tắc khảo hạch tân sinh năm nay là gì." Viên Úc Thần thuận miệng hỏi.
Sân Mộc lần nữa lật lại trang đầu thông cáo học viện phát tới. "Thí sinh đeo thẻ đánh số nhận dạng, chỉ cần có thể tránh thoát truy tung của viện sinh đi tới mục tiêu kiểm chứng, thì coi là thông qua."
Viên Úc Thần có chút ngoài ý muốn quay đầu "Ra đề đơn giản như vậy?"
"Đương nhiên không phải." Sân Mộc cười ác liệt. "Thẻ số nhận dạng của thí sinh đều có số liệu truy tung, bọn họ mang theo thẻ nhận dạng giống như mang theo bom đến điểm mục tiêu dưới con mắt của viện sinh."
"Mỗi viện sinh tiến hành bắt giữ cách nửa giờ, thời gian bắt giữ là phút đồng hồ, thời gian hành động an toàn của bọn họ là trong vòng nửa giờ."
"Lúc khảo hạch học viên bị mất thẻ số nhận dạng cũng không bị đào thải, mà có thể cướp thẻ nhận dạng của học viên khác. Nói cách khác lần khảo hạchnày không có quy tắc đào thải, thẳng đến cuối cùng khi kết thúc khảo hạch."
Sân Mộc ngồi dậy xếp bằng, nhìn Viên Úc Thần bận rộn, chế nhạo "Phải nói nhân loại các ngươi thật gian trá, quy tắc khảo hạch lần này thật đủ thiếu đạo đức."
Viên Úc Thần xoay người nhéo lên gương mặt Sân Mộc. "Nghĩ cái này không bằng tới giúp ta thu dọn."
"Vốn là nên anh làm, ta là người bệnh." Sân Mộc đúng lý hợp tình.
Nhớ lại sự điên cuồng đêm qua, Viên Úc Thần cũng hiếm khi có chút xấu hổ. Bởi vì Sân Mộc phải về học viện, muốn gặp sẽ có chút khó khăn, cầm lòng không được mà không có tiết chế.
Tay sờ đến eo Sân Mộc chậm rãi mát xa, âm thanh Viên Úc Thần trầm thấp "Vẫn còn rất khó chịu?"
"Quả nhân không có yếu như vậy." Sân Mộc dựng thẳng lỗ tai đẩy Viên Úc Thần ra.
Viên Úc Thần thấp giọng cười, xoay người tiếp tục giúp Sân Mộc thu dọn đồ đạc. "Nghiên cứu viên đã phát hiện virus chưa chết trong thiên thạch của em ngươi đưa, ta đã sắp xếp người bắt đầu nghiên cứu huyết thanh."
"Ta có thể giúp anh, trước kia ta chính là nghiên cứu virus."
"Không được." Viên Úc Thần cự tuyệt thẳng, đứng dậy nhìn Sân Mộc nói "Công thức trong phòng thí nghiệm ngầm của Nhã Phỉ không thể giải mã công khai, ta muốn để em sắp xếp nó lại."
"Rõ ràng có thể càng đơn giản." Sân Mộc nhỏ giọng rì rầm, nhưng thấy sắc mặt Viên Úc Thần khó coi, chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng. "Những cái đó là công thức suy luận của virus và huyết thanh sơ cấp."
Sân Mộc nỗ lực hồi tưởng lại từ trí nhớ "Khi ta chết nghiên cứu virus đã được cải tiến, sau này có thăng cấp nữa hay không, ta cũng không chắc."
Sân Mộc nói đến khi chết, vẻ mặt Viên Úc Thần tối sầm lại "Ta sẽ cho người căn cứ vào lời em nói tiếp tục suy ra công thức."
"Cũng đúng, khoa học kỹ thuật tương lai của các ngươi quả thật cách xa chúng ta trước kia." Sân Mộc gật đầu. "Anh chuẩn bị lấy những thiên thạch đó làm gì?"
"Nghiên cứu tạo ra virus huyết thanh, tiêu hủy hoàn toàn." Viên Úc Thần lạnh lùng nói. "Cất giữ thứ này chính là tai họa, ai cũng không thể động, vô luận có lấy bất kỳ lý do gì."
Viên Úc Thần kiên quyết nói, Sân Mộc nhìn sườn mặt nghiêm khắc của Viên Úc Thần, khóe miệng hơi nhếch lên "Nếu nhân loại đều như anh, mạt thế đã sớm kết thúc."
Nhớ lại trước kia nhân loại lấy cứu vớt thế giới làm lý do, khắp nơi sử dụng người sống làm thí nghiệm với ý đồ chế tác vũ khí sinh hóa, Sân Mộc liền cảm thấy buồn cười lại châm chọc.
Sân Mộc cười nhìn Viên Úc Thần, trong mắt mang theo tín nhiệm "Ta giúp anh." Cho dù ta cảm thấy suy nghĩ của anh vừa đơn thuần vừa có chút buồn cười.
Viên Úc Thần ôn nhu sờ đầu Sân Mộc, xoay người ra khỏi phòng ngủ. "Khoang trò chơi của em đợi lát nữa tự mình thu hồi, ta đi nấu cơm cho em."
"Úc Thần, ta nghe nói khoang trò chơi kiểu mới đã bắt đầu tiêu thụ." Sân Mộc ghé vào giường cùng Viên Úc Thần nói chuyện phiếm.
"Cái này mới vừa mua không bao lâu, không dùng nữa rất đáng tiếc." Lời nói Viên Úc Thần nhiễm ý cười.
Sân Mộc rầu rĩ bĩu môi "Chỉ là tâm sự cùng anh, ta cũng chưa nói muốn đổi."
Trong phòng bếp Viên Úc Thần nhẹ cười ra tiếng "Chà, vậy ta cũng mua cho em thì thế nào?"
Sân Mộc hất gối lăn giường ngồi dậy. "Còn cái cũ thì sao?"
"Đưa Cảnh Trạch dùng, sẽ sớm vào quân đội, phải ít chơi võng du hơn." Viên Úc Thần ngữ khí nghiêm khắc. Vợ và đệ đệ là đãi ngộ khác biệt, thực rõ ràng liền thể hiển ra.
Nghĩ đến khoang trò chơi xa hoa kiểu mới được quảng cáo trên tinh võng, Sân Mộc vui sướng không có chút cảm giác áy náy nào. "Úc Thần, mua khoang trò chơi kiểu mới được tặng giường nước trí năng, bản giới hạn lợi ích siêu thực tế."
Sân Mộc cực lực hướng Viên Úc Thần giới thiệu ưu đãi đẩy mạnh tiêu thụ khoang trò chơi kiểu mới, đột nhiên nghe được tiếng chén đĩa rơi xuống đất trong phòng bếp, Sân Mộc sửng sốt, lập tức nhảy xuống giường, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng ngủ.
Sân Mộc cơ hồ là thuấn di đến phòng bếp, chỉ thấy Viên Úc Thần sắc mặt khó coi chống đỡ bàn, dưới chân là chén đĩa vỡ đầy đất. "Úc Thần anh làm sao vậy!?"
"Đừng tiến vào." Viên Úc Thần lảo đảo hai bước đè lại Sân Mộc, thấy Sân Mộc không có mang giày chân, nhíu mày "Cẩn thận đứt chân."
Sân Mộc đỡ Viên Úc Thần về phòng khách ngồi, một tay nắm tay Viên Úc Thần đem tinh thần lực tiến vào cơ thể Viên Úc Thần thăm dò, lập tức bị nguồn năng lượng cuồng loạn trong cơ thể Viên Úc Thần làm hoảng sợ. "Dị năng của anh như thế nào......"
"Ta không có việc gì." Viên Úc Thần rút tay lại.
"Dị năng bạo loạn có bao nhiêu đau đớn ta không biết sao?" Sân Mộc bị Viên Úc Thần không chút để ý mà tức điên. "Anh là muốn chống đến khi thân thể tự bạo sao? Rốt cuộc tại sao lại thế này!"
Nhìn Sân Mộc mặt đầy giận dữ, Viên Úc Thần bất đắc dĩ đem người ôm lấy. "Có một khoảng thời gian, dị năng cuồng bạo áp chế không được, loại cảm giác này rất giống với lúc sắp thăng cấp từng gặp."
"Thăng cấp?" Biểu tình Sân Mộc có chút quỷ dị.
Viên Úc Thần nhìn hai tay trong mắt hiện lên dị sắc "Dị năng s đã là cấp đỉnh, nếu lại đột phá sẽ như thế nào?"
Vẻ mặt Sân Mộc thay đổi thất thường quỷ dị đến cực điểm, sau khi trầm mặc hồi lâu, Sân Mộc ý vị thâm trường nhìn Viên Úc Thần nói "Úc Thần, anh còn nhớ vấn đề khi ta thí nghiệm dị năng hỏi anh trước đây không? Ta hỏi anh trên dị năng S còn cấp bậc nào càng cao hơn."
Viên Úc Thần hơi gật đầu, Sân Mộc trầm ngâm một lát nói "Tuy rằng ta không biết dị năng cùng cấp bậc hiện tại phân chia như thế nào, nhưng ta có thể cảm giác được dị năng và cấp bậc hiện tại của ta, bất quá chỉ bằng phần thời kỳ cường thịnh lúc trước."
Thần sắc Viên Úc Thần biến đổi, Sân Mộc là cấp S, nếu thực lực bất quá chỉ bằng phần trước đó, nói cách khác trên đỉnh S còn có cấp bậc càng cao hơn tồn tại.
"Dị năng đã từng được phân chia như thế nào?" Viên Úc Thần hỏi.
"Sơ, huyền, nhân, hoàng, thần cấp, mỗi cấp có bậc, trước khi ta ngủ say đã đạt tới thần cấp bậc ." Sân Mộc giản lược tính toán một lát "Dựa theo phân chia của chúng ta lúc đó, dị năng hiện tại của anh trước sau hẳn là ở cấp hoàng."
Thấy Viên Úc Thần trầm tư không nói, Sân Mộc nghiêm túc nói "Lượng dị năng đạt tới điểm cực hạn của thân thể, thân thể không chịu nổi sẽ tự bạo, Viên Úc Thần anh cần phải nhanh chóng đột phá."
"Ta đã biết." Viên Úc Thần gật đầu.
"Anh hiện tại cũng đã là hậu kỳ cấp hoàng." Sân Mộc hâm mộ ghen tị hận. "Ta ngay cả ngạch cửa cũng còn chưa sờ tới đâu."
Bị ngữ khí chua lè của Sân Mộc chọc đến, Viên Úc Thần nhịn không được cười lên "Em cũng rất lợi hại."
"Kia chỉ là đã từng, ai ngờ đến bất quá chỉ ngủ một giấc đã thoái hóa." Sân Mộc khó chịu.
Viên Úc Thần cười nhu loạn tóc Sân Mộc "Ta đi nấu cơm cho em."
"Dùng cái gì, chén ăn cơm cũng không có." Sân Mộc bĩu môi. "Đến nhà ăn căn cứ đi."
"Đều nghe em."
Cùng Viên Úc Thần cơm nước xong ở căn cứ Cửu Quân, Viên Úc Thần liền mang theo Sân Mộc xuất phát đến học viện Liên Bang, trên đường Sân Mộc lại lần nữa nhắc tới khoang trò chơi kiểu mới, ra sức đẩy mạnh tiêu thụ với Viên Úc Thần, bộ dáng lo sợ Viên Úc Thần không chịu bỏ tiền này, làm Viên Úc Thần dở khóc dở cười.
Phi hành khí dừng lại bên ngoài học viện Liên Bang, trong học viện đã tụ tập rất nhiều viện sinh, còn có tân học viên đăng ký khảo hạch.
"Anh phải thường xuyên tới thăm ta." Sân Mộc mặc áo khoác chế phục của học viện vào, dặn dò Viên Úc Thần.
Giúp Sân Mộc phủ thêm áo choàng, Viên Úc Thần nhân tiện cúi đầu hôn lên khóe miệng Sân Mộc. "Được."
Đầu lưỡi liếm lên khóe miệng bị Viên Úc Thần hôn, Sân Mộc học Viên Úc Thần đem miệng đưa qua, cùng Viên Úc Thần trao đổi nụ hôn ly biệt. "Không được lại chọc lạn đào hoa, nếu không ta sẽ giết sạch nữ nhân bên cạnh anh."
Bịđôi mắt thâm thúy của Viên Úc Thần nhìn chằm chằm có chút xấu hổ, Sân Mộc kéo cổ áo choàng, nhanh chóng chạy xuống phi hành khí. Viên Úc Thần cúi đầu cười khẽ ra tiếng, vuốt ve chỗ môi Sân Mộc vừa hôn lên, trong mắt hiện lên ý cười dịu dàng.
Sân Mộc xuất hiện làm viện sinh chính quy đang ồn ào bên ngoài học viện ngừng nói chuyện, cung kính đứng thẳng cúi chào. "Sân thiếu hảo!"
Tân học viên tham gia báo danh khảo hạch đều kinh dị nhìn Sân Mộc xuất hiện phô trương, trong lòng kinh ngạc những viện sinh kia vừa rồi còn vênh váo tự đắc, khi thấy Sân Mộc lại tôn kính xu nịnh như vậy.
Viện sinh gặp được trên đường khi nhìn thấy Sân Mộc đều cúi chào chào hỏi, phô trương lớn như vậy chính là đạo sư vừa đi ngang qua cũng không có được.
Có thể dừng chân ở học viện Liên Bang đều là người thông minh, thế cục thế nào đều có thể thấy rõ như nước chảy bèo trôi. Hộ Vệ Đoàn Tiêu Lâm Du gia đạo sa sút, thế lực trong học viện hoàn toàn tan rã.
Hộ Vệ Đoàn năm ba Viên Doãn Ca đã gửi đơn xin tốt nghiệp sớm, tin tức đã sớm được truyền ra. Bá vương Tiêu Nghĩa Hách tạm nghỉ học, Viên Cảnh Trạch cũng đã gửi đơn xin tốt nghiệp, có thể ở lại học viện không đến nửa năm.
Trấn giữ toàn bộ học viện Liên Bang cũng chỉ có Trọng Tử Vũ và Sân Mộc, mà Trọng Tử Vũ vô luận là nhân mạch hay năng lực đều yếu hơn Sân Mộc, toàn bộ học viện ai còn có thể đối địch cùng Sân Mộc?
Đi ngang chỗ đăng ký khảo hạch của tân học viên, khóe mắt Sân Mộc liếc qua Mộ Đồ và Lam Hòa, chân hơi dừng lại.
"Sân Mộc ca!" Mộ Đồ cùng Lam Hòa đứng dậy tiếp đón.
Nhìn những tân học viên xếp hàng dài, Sân Mộc có chút ngoài ý muốn "Thế nào lại là các ngươi xử lý những việc này."
"Nhân thủ không đủ a." Mộ Đồ vẻ mặt đau khổ oán giận.
"Cảnh Trạch có tới không?"
"Không có, hình như sau kỳ nghỉ cậu ta đều đến đây vào ban đêm." Lam Hòa nói, tránh ra ghế dựa phía sau. "Sân Mộc ca muốn lại đây ngồi không?"
Nhìn tân học viên còn đang chờ đăng ký, Sân Mộc quyết đoán cự tuyệt. "Không cần, các ngươi tiếp tục."
"Chờ bên này kết thúc chúng ta đến tìm ngươi." Mộ Đồ hướng phía Sân Mộc vui cười.
Mộ Đồ cùng Lam Hòa lần nữa ngồi xuống tiếp tục đăng ký cho tân học viên, những tân học viên kia chờ nửa ngày cũng không dám mở miệng oán giận, chỉ là nhìn theo bóng lưng Sân Mộc tràn ngập tò mò.
"Biết đó là ai không? Sân thiếu! Là yêu nghiệt của học viện Liên Bang ta, sau này nếu ai may mắn thành viện sinh chính quy, vị này tuyệt đối không thể trêu chọc." Tay Mộ Đồ vội vàng đăng ký cho tân học viên, một bên lải nha lải nhải.
Những tân học viên kia đang tò mò suy đoán địa vị Sân Mộc, đột nhiên nghe thấy viện sinh qua đường nói chuyện với nhau "Nghe nói Sân thiếu là khảo hạch viên trong lần khảo hạch tân sinh lần này."
"Sân thiếu kia chính là có thể so với sự tồn tại của Viên nguyên soái, lúc trước khi Sân thiếu vào học viện khảo hạch đã hủy khu khảo hạch mô phỏng, sức chiến đấu cùng lực phá hoại đó là chuẩn cmnr!"
"Với sức chiến đấu nghịch thiên kia của Sân thiếu, thật đáng thương cho mấy quỷ xui xẻo đó."
............
"......" Đám quỷ xui xẻo.