Trọng Sinh Nguyên Soái Phu Nhân Là Tang Thi

chương 133: trực giác nguy hiểm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tinh hệ toàn trí năng công nghệ cao, đường phố và các tòa nhà cao tầng dày đặc, quỷ dị chính là khu thành thị của tinh hệ trí năng hóa này yên tĩnh không một tiếng động, phảng phất như không có sinh mệnh tồn tại.

Bách An Ngưng nhíu mày thao tác máy tính, màn hình giả thuyết nhảy lên mơ hồ biểu thị không đủ nguồn năng lượng, gương mặt luôn điềm tĩnh của Bách An Ngưng hiện lên nhụt chí. "Nơi này nguồn năng lượng dị thường, máy tính bị che chắn."

"Xung quanh cũng không có dấu vết từng chiến đấu." Mễ Phi cảnh giác nói.

"Bình thường có chút khủng bố." Long Vũ theo sát Mễ Phi, sợ cậu ta gặp chuyện ngoài ý.

Sau khi Sân Mộc tiến vào tinh cầu nhiệm vụ số cũng trở nên ngưng trọng, trực giác dã thú khiến hắn theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm.

Sân Mộc liếc mắt nhìn Trác Kỳ Bảo, Trác Kỳ Bảo trầm mặc lắc đầu, tinh cầu nhiệm vụ chủ tinh tế săn thú kiếp trước, tuy rằng địch trong tối ta ngoài sáng nguy cơ tứ phía, nhưng theo lý sẽ không tạo thành uy hiếp đối với Sân Mộc.

Hắc ảnh theo góc phố nhảy lên tòa nhà rồi biến mất, Sân Mộc nhanh chóng xoay người nhíu mày, rút đao ra khỏi vỏ âm trầm. "Truy kích!"

Sân Mộc dẫn đầu đuổi theo hắc ảnh, bọn Bách An Ngưng theo sát phía sau. Tốc độ của hắc ảnh cực nhanh, như là dị năng giả tốc độ.

Sân Mộc mất dấu hắc ảnh, mắc kẹt trong góc tối tòa nhà, đi tới cuối đường có cánh cửa kim loại khép hờ, bậc thang hình xoắn ốc nối thẳng xuống ngầm tối đen.

"Có vẻ là quán bar tầng ngầm." Trác Kỳ Bảo đuổi theo Sân Mộc nói. "Phố cũ Lam Á tinh có rất nhiều."

"Rõ ràng là một cái bẫy, muốn vào không?" Long Vũ hỏi ý kiến Sân Mộc.

"Nếu đã tới thì vào xem." Đưa trường đao cho Bách An Ngưng. "Cầm phòng thân." Bách An Ngưng chọn đều là trang bị trí năng, gặp phải nguy hiểm đánh người cũng không có lực đạo.

Bách An Ngưng nhìn Sân Mộc, trầm mặc nhận lấy trường đao nhẹ giọng cảm ơn. "Cảm ơn."

Rút ra côn sắt nện xuống mặt đất, để lại vết nứt khủng bố. "Gặp nguy hiểm liền lui lại, quả nhân am hiểu nhất là phá hủy."

Tất cả chuẩn bị xong vũ khí, Sân Mộc dẫn đội đẩy cửa đi vào quán bar tầng ngầm, bậc thang hình xoắn óc thông xuống bên dưới yên tĩnh âm trầm, Long Vũ ngưng tụ điện, chiếu sáng hắc ám xuống tầng chót.

Thông qua bậc thang xoắn óc đến tầng trung tâm, sân khấu trống rỗng với bàn ghế chỉnh tề, trên giá trưng bày các loại rượu mạnh.

Sân Mộc quét nhìn xung quanh, bàn tay ma xát gậy sắt, đồng tử u ám quanh quẩn tinh sắc mỏng manh. Phía sau dao động tiếng gió, đồng tử Sân Mộc trở nên sắc bén nhanh nhẹn xoay người, gậy sắt bọc gió vung mạnh về phía sau, vững vàng chắn người trước mặt.

Bọn Trác Kỳ Bảo đầu tiên là kinh sợ, đợi khi thấy rõ người trước mặt thì hết sức kinh ngạc "Ngu Cơ?"

Trọng Tử Vũ và Tỉnh Bách của Lệ Tư, Phương Nguyên Tình và Lâm Nguyệt của Đế Nhạc đi ra, bộ dạng mấy người đều chật vật mang theo vết thương, như đã trải qua ác chiến.

Dỡ xuống phòng bị ngồi trong bóng tối, căn cứ theo lời Trọng Tử Vũ kể Sân Mộc hiểu được đại khái. Tinh cầu số là khu vực nhiệm vụ chủ, người dân nơi này đều bị tổ chức khủng bố R bắt giữ, viện sinh dự thi cũng bị bắt giữ đến phòng nghiên cứu.

Bọn họ bị kẻ săn thú truy bắt, đội viên đi lạc có lẽ đều đã bị bắt giữ, bọn họ tạm thời ẩn ở đây tránh truy bắt, thiếu trang bị không có hậu viên, dịch dinh dưỡng cũng sắp dùng hết, bị vây chết hay liều chết căn bản đều không có đường lui.

Viên Doãn Ca đồng hành cùng Trọng Tử Vũ, nhưng thương thế khá nghiêm trọng, tuy có dị năng mộc hệ trị liệu, nhưng muốn khôi phục cũng không thể chỉ trong chốc lát.

Thăm dò tình huống Viên Doãn Ca, xác định không nguy hiểm đến tính mạng, Sân Mộc bỏ lại bọn Bách An Ngưng một mình dựa vào bên bàn tiệc, đem rượu mạnh làm nước mà uống.

"Chiến đấu lúc nào cũng có thể bùng nổ, ngươi đừng uống say." Trọng Tử Vũ đến bên người Sân Mộc nói.

"Ta uống không say." Nếu thực sự rượu có thể làm tang thi hoàng say, hắn cũng muốn nếm thử.

Khóe mắt liếc đến biểu tình trầm trọng của Trọng Tử Vũ, Sân Mộc khẽ nhếch miệng "Mở màn thi đấu đã bị thả xuống tinh cầu nhiệm vụ chủ, vận đen của ngươi có thể còn thảm hơn ta."

Trọng Tử Vũ cười xì, ánh mắt tự giễu nhìn Sân Mộc "Ngươi thật ra đang vui khi thấy người gặp họa đi."

"Cũng không đến mức đó, có thể sống đến bây giờ đã chứng minh năng lực của ngươi." Sân Mộc tùy tay mở nắp một bình rượu đưa cho Trọng Tử Vũ. "Rượu này là miễn phí, có tiện nghi thì đừng nghĩ ngợi."

Trọng Tử Vũ rút rượu hung hăng uống hai ngụm, lau miệng nói "Có tính toán gì?"

"Nếu ta đem thành phố này san bằng, ngươi cảm thấy đề nghị này như thế nào." Sân Mộc như suy tư gì đó nói.

"Siêu cấp cường giả dị năng S, đúng là có năng lực này, nhưng mục tiêu nhiệm vụ là phá hủy phòng nghiên cứu, cứu người dân và viện sinh bị bắt"

"Đúng là phiền toái." Sân Mộc bĩu môi.

"Sớm đã biết ngươi sâu không lường được, không nghĩ tới ngươi thế mà đã đột phá đỉnh S." Trọng Tử Vũ dựa vào bàn cảm khái. "Yêu nghiệt thiên phú như vậy, phỏng chừng Viên nguyên soái cũng không bằng ngươi."

"Viên Úc Thần có thể còn lợi hại hơn ta nhiều." Sân Mộc nói thầm trong lòng.

Trọng Tử Vũ nhìn chằm chằm góc mặt thanh tú của Sân Mộc hồi lâu, có lẽ là nương theo rượu mà đột nhiên nói sang chuyện khác "Các ngươi làm tình thế nào."

Vẻ mặt Sân Mộc ngốc ngốc, Trọng Tử Vũ không chờ Sân Mộc trả lời, chống cằm trầm tư tự nói "Luận về giá trị vũ lực chẳng lẽ ngươi nằm trên?"

Nghe hiểu ý Trọng Tử Vũ, Sân Mộc yên lặng đỡ trán. "Tửu lượng của ngươi chỉ được nửa ly." Khoản rượu giống y như Viên Úc Thần.

Nhìn bóng Sân Mộc rời đi, vẻ mặt Trọng Tử Vũ hoảng hốt lại mê ly, thấp giọng nhẹ lẩm bẩm "Kỳ thật ta cũng thích ngươi a."

Tu chỉnh tại quán bar ngầm một đêm, học viện Liên Bang, học viện Lệ Tư, học viện Đế Nhạc thương nghị liên minh, kết cục thắng thua bọn họ đều không sao cả, nhưng người thắng tuyệt đối phải là Lam Á tinh.

Trước giải quyết kẻ săn thú nhân tiện xử lý viện sinh các tinh hệ khác, sau đó các học viện sẽ tranh đoạt thắng lợi cuối cùng của tinh tế săn thú.

"Sân Mộc cường công hấp dẫn lực chú ý của kẻ săn thú, viện sinh Đế Nhạc, viện sinh Lệ Tư canh gác sở nghiên cứu, giải quyết viện sinh dự thi các tinh hệ. Trọng Tử Vũ và Ngu Cơ lẻn vào phòng nghiên cứu thí nghiệm, giải cứu người dân và viện sinh dự thi bị bắt." Long Vũ căn cứ theo kế hoạch phân chia nhiệm vụ.

"Sau khi Trọng Tử Vũ và Ngu Cơ kết thúc nhiệm vụ, thông báo qua máy cảm ứng, sau đó mọi người tập hợp cường công vào sở nghiên cứu, loại bỏ tổng bộ sở nghiên cứu tổ chức R."

"Vì sao muốn học viện Liên Bang lẻn vào phòng nghiên cứu thí nghiệm." Phương Nguyên Tình nhíu mày.

"Bởi vì có năng lực đấu chính diện với kẻ săn thú chỉ có mình Sân Mộc." Long Vũ bình tĩnh nhìn Phương Nguyên Tình giải thích. "Chúng ta đều được bảo hộ."

"Trác Kỳ Bảo cùng ta phối hợp Đế Nhạc và Lệ Tư, canh gác bên ngoài sở nghiên cứu ngăn chặn viện sinh tinh hệ khác. Bách An Ngưng tinh thông số liệu, Mễ Phi tinh thông máy móc, đi theo Trọng Tử Vũ và Ngu Cơ lẻn vào phòng thí nghiệm."

"Viên Doãn Ca đâu." Ngu Cơ lo lắng hỏi.

"Viên Doãn Ca bị thương rất nặng còn đang hôn mê, không cách nào tham gia chiến đấu, chỉ có thể ở lại đây."

Ngu Cơ còn muốn hỏi, Trọng Tử Vũ đã ngắt lời "Trước tiên chúng ta hấp dẫn hỏa lực, nơi này và hậu cần an toàn."

Ngu Cơ rối rắm nửa ngày, do dự gật đầu. "Được."

"Nếu không có ý kiến liền dựa theo kế hoạch Long Vũ mà tiến hành." Sân Mộc nện gậy sắt trên mặt đất, mặt đất liền nứt ra dọc theo bên chân. "Có ý kiến, quả nhân liền cho quay trở về."

"Không có thành ý, chờ giải quyết xong phòng nghiên cứu thí nghiệm, kẻ thắng còn không phải học viện Liên Bang các ngươi." Tỉnh Bách phồng mặt béo lên oán giận. "Chúng ta liên thủ cũng làm không qua được Sân Mộc."

Sân Mộc liếc nhìn Tỉnh Bách, ngữ khí lãnh đạm nói "Đấu thuật."

"Ta sẽ dốc hết toàn lực!" Tỉnh Bách nỗ lực trừng mắt, kích động nhìn Sân Mộc.

Viện sinh học viện Liên Bang yên lặng che mặt, đấu thuật Sân Mộc là số toàn học viện, học viện ai mà không biết môn đấu vật của Sân Mộc còn ưu tú hơn cả dị năng.

"Tiểu béo đáng thương. "Viện sinh học viện Liên Bang thương hại mặc niệm cho Tỉnh Bách.

Phân chia xong nhiệm vụ kế hoạch, viện sinh các học viện từng người đi chuẩn bị, Sân Mộc làm cường công tự nhiên là xung phong.

Phương Nguyên Tình đi đến trước mặt Sân Mộc, biểu tình u oán phẫn nộ. "Viện sinh Sân Mộc, cậu thế mà lại gạt ta."

Sân Mộc "???" Tình huống gì đây, gái này là ai a?

"Cậu từng nói chỉ cần ta có thể đi đến cuối cùng ở tinh tế săn thú, là sẽ có cơ hội theo đuổi cậu." Phương Nguyên Tình trừng mắt, hốc mắt đỏ lên nhìn Sân Mộc.

Sân Mộc nỗ lực nhớ lại, đúng là hình như có chuyện này, lúc đó hắn đang có mâu thuẫn với Viên Úc Thần, lời này nhiều ít có chút trút giận.

"Ta có nói như thế." Sân Mộc đơ mặt nghiêm túc gật đầu.

"Cậu là hôn ước giả của Viên nguyên soái!" Giọng Phương Nguyên Tình có chút mất khống chế.

"Đúng vậy, nhưng không phải còn chưa kết hôn sao?" Sân Mộc đúng lý hợp tình trả lời.

"......"Phương Nguyên Tình.

"Ta nói chỉ cần có thể đi đến cuối cùng ở tinh tế săn thú, sẽ có cơ hội theo đuổi ta, lời này là thật." Sân Mộc tự tán đồng gật đầu. "Cô có thể theo đuổi ta, xong việc cô còn có thể khiêu chiến ta, chỉ cần cô đánh ta bò, ta chính là của cô."

Tuy cảm thấy thật không đáng tin, nhưng vì sao lại thấy có đạo lý như vậy a. Phương Nguyên Tình hung hăng lắc đầu bỏ qua suy nghĩ miên man, trừng mắt cả giận nói "Cậu là siêu cấp cường giả S, ta sao có thể đánh bại cậu!"

"Vậy cô đi khiêu chiến Viên Úc Thần, cô đem y đánh bò ta cũng sẽ cùng cô."

"......" Khiêu chiến Viên Úc Thần, nghĩ thôi cũng thấy khủng bố làm sao.

Thật sự không đành lòng nhìn dáng vẻ bị Sân Mộc quay choáng đáng thương của Phương Nguyên Tình, Trọng Tử Vũ bất đắc dĩ nói "Thời gian không còn sớm, Sân Mộc ngươi nên xuất phát."

Sân Mộc không nói hai lời nhanh nhẹn xách côn rời đi, Phương Nguyên Tình duỗi tay muốn giữ Sân Mộc, nhưng lại không biết nên nói như thế nào. Trong lòng tràn đầy ủy khuất khiến Phương Nguyên Tình đột nhiên cảm thấy cả thế giới như chìm vào hắc ám?

Sân Mộc đạp gió nhảy lên trên toà nhà, phóng nhãn nhìn lại thành thị yên tĩnh hoang vắng, sự bất an sau khi đến tinh cầu số , ngày càng trở nên vô hạn.

Vuốt quân hàm của Viên Úc Thần trong cổ áo, Sân Mộc một mình đứng trong gió trên sân thượng tòa nhà, đột nhiên cảm thấy một nỗi sợ hãi không giải thích được, như có thứ gì rất quan trọng sắp rời xa hắn.

Sân Mộc nhắm mắt lại, áp chế huyết tinh trong đồng tử, khắc chế sự cuồng bạo đang gào rít trong cơ thể.

Viện sinh trong quán bar tầng ngầm đều đã rời đi hành động, Sân Mộc cảm giác được tiếng gió dao động, hai mắt sắc bén lập tức mở ra, nhạy bén cảm nhận được cổ hơi thở đang đến gần phía hắn một cách nhanh chóng.

Tầm mắt Sân Mộc quét qua bốn phía, nhìn đến kẻ săn thú đang từ từ vây quanh hắn, móng vuốt trong tay áo ẩn ẩn trở nên sắc nhọn, răng nanh trong miệng cũng rục rịch.

Lần này kẻ săn thú đa số là nhân loại Lam Á tinh, ngũ quan hung ác dữ tợn, hơi thở nồng đậm huyết tinh, hẳn là tội phạm được phóng thích trong ngục.

Khóe miệng Sân Mộc khẽ nhếch, vẻ mặt âm lãnh mang theo nụ cười như không cười đầy quỷ dị, nếu là tội phạm trong ngục, như vậy giết chết toàn bộ cũng được đi.

Giết chết toàn bộ!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio