Giang Diệp gọi điện cho Tần Việt xong, quay về phòng tập.
Qua chuyện lần này, cô chẳng cần nghĩ cũng biết được những thực tập sinh giấu ít nhất cái điện thoại.
Khó trách ngày hôm qua, ánh mắt mấy người họ nhìn cô có chút gì đó không đúng.
Cho tới hôm nay càng chẳng giấu được sự lo lắng, chỉ thiếu điều bày tỏ sự thương cảm viết trên mặt mấy chữ không liên quan gì tới cậu, quay về nghỉ ngơi cho tốt.
Thực ra, Giang Diệp chẳng yếu đuối như họ nghĩ.
Ở trại trẻ mồ côi đúng là có rất nhiều người bạn nhỏ vì tai nạn mà mất đi cha mẹ, lại chẳng có họ hàng thân thích nhận nuôi.
So ra, người như cô vừa mới sinh đã được đưa tới trại trẻ mồ côi tiếp nhận chuyện này khá tốt.
Dù sao cô cũng chưa từng trải nghiệm cảm giác có bố mẹ là như nào, có hay không cũng như nhau thôi.
Tuy rằng trong quá trình trưởng thành đôi lúc cũng sẽ thấy mất mát nhưng nhìn chung vượt qua được cũng khá tốt, sau này khi lớn rồi, cô cũng không cảm thấy vì mình mồ côi mà lùn hơn người khác một cái đầu.
"Được rồi", Giang Diệp lấy một tờ lời bài hát, đi đầu khơi dậy ý chí, "Tập luyện. Ngày kia tuyên bố thứ hạng, trước đó chúng ta phải quay cho xong màn biểu diễn này đã, thời gian gấp rút, mọi người cố lên".
"Giang Diệp", bỗng có thực tập sinh mở lời, "Thực ra dù chương trình nói không thể quay sân khấu tám người cũng không sao".
Cô nhìn Giang Diệp, nói rất nghiêm túc, "Có thể tập luyện cùng một bài hát với cậu, tớ cũng rất vui vẻ".
Ở bên cạnh Giang Diệp sẽ bị ảnh hưởng.
Cô chưa chắc là người tới sớm nhất nhưng sẽ là người rời đi muộn nhất.
Cô chưa bao giờ kêu mệt, chẳng hề oán giận, sẽ không cho ai thấy một mặt tiêu cực nào của mình.
Loại cảm xúc thục giục những người vốn mờ mịt về tương lai, những người không chú tâm vào màn biểu diễn này, khi tập luyện cùng với cô, họ đã dần tìm lại được con người vốn có của mình.
Có thể nói, cô là điển hình rõ nét nhất của một thần tượng.
Thực tập sinh bên cạnh cô sôi nổi nói theo.
"Không sai, có thể tập luyện cạnh mọi người tớ cũng rất vui".
"Tớ cũng vậy, vốn dĩ tớ thật sự muốn tùy tiện qua loa cho xong nhưng ở cạnh mọi người tớ thực sự rất vui vẻ, tớ thấy đủ rồi!".
Giang Diệp ngẩn ra, sau đó mới hiểu ra được.
Bọn họ đều đang dùng cách của mình để an ủi cô.
"Các cậu thấy đủ à?", Giang Diệp chớp mắt, cười rộ lên, "Nhưng tờ còn chưa có. Tớ đã đồng ý quay cho mọi người một màn biểu diễn, tớ còn để các cậu đặt niềm tin nơi tớ, nếu các cậu đã đồng ý, sao tớ có thể không hoàn thành lời hứa cho được".
Huống hồ mấy hôm trước, Giang Diệp đã xin chị quản lý liên hệ với bên quay phim, họ cũng đã đồng ý rồi.
Nếu may mắn, họ không chừng không chỉ quay một bản luyện tập đơn giản mà còn có thể mượn được sân khấu.
"Cho nên 《Bé nhỏ》bản tám người, mọi người cố lên!".
...
"Giang Diệp".
Buổi chiều mới tập được một nửa, quản lý tới phòng tập tìm cô, "Tới lượt em quay video phúc lợi rồi".
Giang Diệp nhìn thoáng qua Lương Úc.
Lương Úc gật đầu với cô. "Bên này có tớ trông rồi, cậu đi quay đi".
Dù sao các cô tập cũng kha khá rồi, kể cả ngày mai quay luôn cũng đủ thời gian.
Giang Diệp gật đầu, bỏ đồ trong tay xuống, đi theo quản lý.
Video phúc lợi phút cũng là kết quả do fans bình chọn.
Mỗi tuần, thực tập sinh được bình chọn nhiều nhất có thể quay video một phút, có thể là trò chuyện tâm sự, cũng có thể là bày ra kỹ năng nào đó của mình.
Giang Diệp mấy tuần trước đã quay rất nhiều.
Tuần này về tình về lý, fans của cô nên nhường cho nhà khác.
Không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, fans của cô bị ngược lại cho cô lên rồi.
Giang Diệp mượn một cái đàn guitar, đi vào phòng thu.
"Xin chào các nhà sản xuất, chúng ta lại gặp mặt rồi", Giang Diệp ôm đàn, ngồi nhìn thẳng máy quay, cười nói: "Vẫn luôn muốn cho mọi người thấy một ít kỹ năng khác nên mới học chưa lâu, hy vọng mọi người sẽ thích".
Những lời này đương nhiên không phải thật.
Trước khi quay chương trình, cô có học qua đàn guitar.
Tuy rằng không tính là am hiểu nhưng cũng miễn cưỡng có thể đàn được.
Chẳng qua ở trong chương trình, cô muốn thể hiện sự vui vẻ và chí tiến thủ của bản thân, vẫn luôn nỗ lực trở thành một phiên bản tốt hơn của bản thân.
Hơn nữa, cô biết số lượng fans mẹ của mình không ít, biểu hiện ra rằng mình mới học được kỹ năng mới, sẽ khiến họ có cảm giác ưu việt hơn.
Dù sao Tần Việt đã mở vết thương lòng của cô ra cho họ xem rồi.
Tuy cô không đồng ý với cách làm này nhưng mọi người đều đã nhìn, cô chẳng thể lãng phí như vậy được.
Hiện tại, đã tới lúc cô có thể khép lại vết rách này được rồi.
"Tuy vậy mình đàn không hay lắm", Giang Diệp cúi đầu,vừa xem lời vừa đùa, "Các cậu đừng cười đấy".
Cô vừa đè lên dây đàn, một tay khác gõ lên thân đàn.
Cùng với tiếng đàn, cô cũng cất giọng hát.
"Tôi muốn đi tới nơi xa nhất, cùng nhau vẽ ra những giấc mơ của bạn và tôi".
"Giống như chưa từng đau buồn, chưa từng bị thương, mãi tin rằng bầu trời luôn chấp nhận những kẻ dám giang cánh tung bay".
...
Phúc lợi một phút quay một lần là xong.
Buổi chiều Giang Diệp quay xong, buổi tối đã được đăng lên.
Fans Giang Diệp vốn là vì quan tâm tới tình hình của cô nên mới bầu cho cô đứng nhất.
Chờ đăng video lên rồi lập tức lao qua.
Trong video, Giang Diệp hát xong nửa bài rồi vẫy vẫy tay với máy quay.
"Bài hát này mình luôn muốn hát cho các cậu nghe. Cảm ơn các cậu đã luôn ở cạnh mình, để chúng ta đi tới nơi xa nhất".
Sau khi nói xong, cô cười cong cong khóe mắt, lộ ra đôi răng thỏ ngày nào.
Toàn bộ quá trình cô đều thản nhiên như không, chẳng lộ ra chút khổ sở nào.
Giọng hát cũng nhẹ nhàng, hệt như cách một màn hình và cách xa chỗ ở, âm thầm an ủi fans.
Các cậu không cần lo lắng.
Chuyện quá khứ chẳng thể thay đổi nhưng hiện giờ tớ đã không còn thấy bi thương.
Mình của bây giờ là phiên bản tốt nhất.
Xem xong, hội fans nhanh chóng sụp đổ.
[Đây là lời đáp cho chúng ta sao?]
[Cho nên, em ấy vẫn biết rồi]
[Chắc chắn là biết rồi, kể cả không giấu điện thoại nhưng chuyện lớn như vậy quản lý cũng sẽ âm thầm báo cho con bé biết]
[Hu hu hu hu hu tôi thật sự khóc điên rồi, con gái à, mẹ nhất định sẽ đi cùng con tới nơi xa nhất, ngắm ánh hừng đông đẹp nhất!]
[Còn ngây ra làm gì nữa, hôm nay bầu phiếu chưa! Mau đi mau đi!]
....
Bên kia, Tiết Tri Hàm âm thầm xem động thái của diễn đàn.
Mấy ngày này, hầu như chỗ nào cũng bàn về dưa của Giang Diệp.
Mặc dù nói bên Giải trí Thịnh Duệ hình như cũng chú ý tới chuyện này rồi, triệt hết tin tức liên quan tới Giang Diệp và trại mồ côi, fans cũng rất ăn ý mà nói năng cẩn thận, không nói chuyện này nhưng khi mọi người nói tới Giang Diệp, vẫn ẩn ẩn có chút đồng tình.
Không chỉ là diễn dàn của《Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng》, ngay cả ở những nhóm fans lớn không thể lộ mình ở giới giải trí, khi nhắc tới Giang Diệp cũng bao dung hơn hai phần.
Tiết Tri Hàm vừa khiếp sợ về chuyện Giang Diệp vậy mà lại là trẻ mồ côi, vừa nhanh chóng ý thức được, lấy quá khứ của mình ra kể khổ lại là một hành động vô cùng có hiệu quả.
Hệt như Giang Diệp, hôm qua vừa mới bị đào ra thân thế bi thảm, hôm nay nhanh chóng quay video đàn hát an ủi fans.
Dưới hai mũi kích này, fans rất khó không bị ngược điên.
Dù cho có người nghi ngờ Giang Diệp ở thời khắc mấu chốt này có phải cố ý quay không cũng bị người khác mắng cho.
Em gái thảm như vậy rồi bạn còn muốn như nào nữa? Có phải chẳng có lương tâm gì hay không?
Tiết Tri Hàm vốn đang nghĩ làm sao có thể nhanh chóng củng cố lượng fans của mình.
Mấy ngày nay cô cùng nhóm với Thẩm Tri Ý.
Bởi vì lần trước Thẩm Tri Ý giơ tay nói muốn thử làm C nên hai người các cô bèn dẫn một tổ tập luyện.
Tiết Tri Hàm âm thầm quan sát, cảm nhận rõ ràng rằng Thẩm Tri Ý đã tự tin hơn trước rất nhiều.
Lần công hai còn chưa được phát sóng.
Nhưng Tiết Tri Hàm biết cô ấy phát huy rất tốt ở công hai, nếu công ba còn để cô ấy lấy được hạng nhất, nói không chừng Thẩm Tri Ý thực sự có khả năng sẽ xông lên.
Nhưng chuyện lần này của Giang Diệp lại nhắc nhở cô.
Hóa ra còn có con đường này.
Tiết Tri Hàm hạ quyết tâm, lập tức gọi điện thoại cho người đại diện.
"Em hiện tại có một cách, nhất định có thể cứu lại độ hot của mình. Mọi người nhất định phải giúp em nốt lần này".
.....
Chờ tới khi đêm xuống, diễn đàn của《Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng》lại nổi phong ba.
[Trời ạ trời ạ quá nhiều dưa đi chứ? Trước đó vừa có người đào ra thân thế của Giang Diệp, nay lại có người lật lại lúc Tiết Tri Hàm còn đi học]
[? Tình huống như nào, mau mau kể đi]
[Có người bạn cấp hai nói rằng trước đó, lúc Tiết Tri Hàm còn đi học từng bị bạo lực học đường. Bài đăng ở nhà bên, cứ một bài lại một bài]
[? Trời ạ, có thật không?]
[Bạn học cấp hai này trước đó có ảnh tập thể, có thể chứng minh được đúng là bạn cùng lớp của Tiết Tri Hàm, hẳn là thật]
[Tôi cũng vừa nhìn, theo cô ấy nói, lúc ấy, Tiết Tri Hàm vì là cô gái xinh nhất trong lớp nên bị bạn học cô lập, còn bị bịa đặt các loại lời rất khó nghe. Vì thế, mấy năm sau cũng chẳng có ai thích cô, thầm chí còn ném sách của cô vào thùng rác, bỏ phấn viết vào nước của cô. Người nọ còn nói trước kia cô ấy không dũng cảm ngăn lại nhưng hiện tại đã tốt nghiệp nhiều năm, nhìn thấy Tiết Tri Hàm tham gia tuyển chọn liền thấy hối hận. May là nhìn cô ấy cũng không bị ảnh hưởng nhiều, hiện tại đăng bài nói là vì muốn sám hối cho tội lúc trước]
[Trời, em gái khổ quá, bạo lực học đường đều nên chết đi]
[ người cũng bị bạo lực học đường như tôi đây cũng đồng cảm quá, em gái Tiết đang thương, tôi sẽ đi bầu cho ẻm hai phiếu]
[Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng mấy người có phải đụng chạm gì tới thần linh rồi không, sao mà một đám tuyển thủ đầu bảng đều có quá khứ đáng thương vậy]
[Thực lòng mong mỏi, hy vọng sau không cần để tôi nghe được quá khứ bi thảm của em gái nào nữa]
[Tuy rằng nói như vậy không tốt lắm, nhưng lọt hố CP Tiết Diệp rồi, biết chút về line đáng thương này của chúng tôi đi]
...
Giang Diệp bận một ngày, chờ tới tối mới về lướt diễn đàn được.
Chuyện của cô đúng là không ai thảo luận mà thay vào đó là Tiết Tri Hàm che trời lấp đất.
Giang Diệp: ?
Tuy rằng nói như này không tốt lắm.
Nhưng vào lúc này, có phải trùng hợp quá rồi không?
Chút tâm hự của edit: "Tôi muốn đi tới nơi xa nhất, cùng nhau vẽ ra những giấc mơ của bạn và tôi".
"Giống như chưa từng đau buồn, chưa từng bị thương, mãi tin rằng bầu trời luôn chấp nhận những kẻ dám giang cánh tung bay".
Bài hát này có thật nha, tuy mí bài trước do tác giả bịa ra nhưng bài này có thật đó, tui dịch theo cảm nhận thôi, các bạn search 看得最远的地方 trên youtube có nha.