Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

chương 6: hắc ma lang (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khoảng cách tưởng chừng còn xa không ngờ Thu Sơn hắn lao tới chỉ trong nháy mắt.

Hắc Ma Lang cực kì nhạy bén, tuy bị đánh lén nhưng nó phản ứng cực mau lẹ dùng chảo mưu xé nát kẻ đã đánh lén mình nhưng... chảo của Ma Lang xé qua cái tàn ảnh, cảm thấy không đúng nó liền xoay người lại nhảy về phía sau. Đúng như nó cảm nhận, chỉ thấy Thu Sơn kiếm chém hụt.

- Đáng chết!!!

Thu Sơn tiếc nuối cơ hội vừa rồi nói.

- Lại tới.

Thu Sơn tiếp tục lao về phía con Ma Lang, tuy hắn nhanh nhưng con Ma Lang cũng không hề thua kém, luận tốc độ có thể nói là ngang nhưng nếu luận sức mạnh ắt con Ma Lang sẽ hơn Thu Sơn.

- Cứ tiếp tục không phải là cách hay.

Sau thời gian, Thu Sơn cảm thấy không ổn, nếu cứ tiếp tục như vậy, e là thể lực của Thu Sơn sẽ hết trước con Ma Lang.

- Liều!!!

Thu Sơn cắn răng nói.

Ảo Ảnh Vô Biên được Thu Sơn sử dụng, con Ma Lang vẫn cực kì bình tĩnh theo dõi nhịp tấn công của Thu Sơn. Bỗng nhiên tốc độ của Thu Sơn chậm lại, con Ma Lang tưởng chừng Thu Sơn xuống sức liền lao tới tấn công.

"Mắc bẫy" Thu Sơn trong lòng mỉm cười.

Thu Sơn mỉm cười:

- Lần này xem ngươi như nào né tránh.

Thu Sơn liền tăng tốc, thậm chí còn nhanh hơn vài phần so với trước kia. Thấy nụ cười của Thu Sơn, con Ma Lang thầm nghĩ không ổn, và sự việc tiếp theo đúng như những gì nó nghĩ, kiếm của Thu Sơn sắc bén chém ngang cổ họng nó.

- Phịch.

Con Ma Lang ngã xuống đất, giờ phút này nó vẫn không nghĩ tới Thu Sơn còn ẩn giấu khi đấu với nó. Đây vốn là kế hoạch của Thu Sơn, không dùng toàn lực sau đó vờ như suy sức rồi toàn lực chém giết.

- Kí chủ chém giết Hắc Ma Lang nhận được điểm tích lũy, điểm kinh nghiệm, vì là lần đầu chém giết hệ thống ban thưởng x.

Đúng rồi, Thu Sơn hắn bây giờ mới nhớ, hệ thống có cho phép hắn chém giết yêu thú lấy kinh nghiệm và điểm tích lũy, giết người cũng có thể nhưng Thu Sơn hắn nghĩ bây giờ còn chưa thể.

- Tên: Thu Sơn

- Tuổi:

- Điểm kinh nghiệm: /

- Cảnh giới: Luyện khí tầng

- Chức nghiệp: Không

Thu Sơn cảm thấy khá tốt, chỉ cần giết thêm chục con Ma Lang là hắn có thể bước tới Luyện khí tầng rồi, tuy nghĩ vậy nhưng chém giết con Ma Lang cũng là chuyện không dễ a.

- Tiểu tử ngươi thật giỏi a, Thân pháp cũng thật tốt.

Sau khi nhìn Thu Sơn chém giết con Ma Lang, Trương Nhị Hổ từ xa bước tới khen ngợi.

- Đều là học từ nhỏ, ngày hôm nay mới có dịp phát uy, thật khiến Nhạc phụ chê cười.

- Ha ha, không kiêu ngạo, tiểu tử khá lắm.

Trương Nhị Hổ hài lòng, đối với số người Trương Nhị Hổ hắn gặp ỷ mình có chút tài mà tự phụ kiêu ngạo không coi ai ra gì khiến hắn cực kì chán ghét.

- Để ta lấy yêu đan của nó ra, da lông của nó cũng rất có giá, xương cốt cũng có giá trị, chỉ có thịt của nó rất hôi không ăn được.

Thu Sơn đứng bên quan sát tỉ mỉ Nhạc phụ hắn, cách Nhạc phụ hắn là cực kì điêu luyện, nhưng điều này cũng dễ hiểu, làm công việc này gần năm thì đó cũng là chuyện hợp tình hợp lí.

- Xong rồi, chỉ cần con yêu thú Nhất biến nhị trọng là đủ nhưng vì mùa đông sắp đến, cũng cần mua thêm số thứ nên phải săn thêm a.

Đi thêm quãng đường, người họ đã săn thêm được con Hắc Ma Lang cùng con Kim Hổ Nhất biến tam trọng, con Hắc Ma Lang thì không nói, riêng con Kim Hổ cần người hợp sức mới chiếm thế lợi phong. Thu Sơn hắn nói là để hắn kết liễu mấy con yêu thú, tuy Trương Nhị Hổ không hiểu nhưng vẫn làm theo ý Thu Sơn.

- Tốt, cũng đủ cho tháng tới, chúng ra nên về thôi.

Trương Nhị Hổ cực kì thỏa mãn với chiến lợi phẩm lần này, hắn cũng muốn săn thêm nhưng trời cũng đã gần tối, hắn không muốn ở lại qua đêm trong này, điều đó cực kì nguy hiểm.

Dọc đường ra, người cười nói vui vẻ, bỗng nhiên Trương Nhị Hổ ánh mắt tỏa sáng.

- Thu Sơn ngươi nhìn xem kia là gì?

Nghe Nhạc phụ nói, Thu Sơn liền quay tới hướng chỉ tay, đập vào mắt hắn không xa là đóa hoa màu xanh lam rất bắt mắt.

- Nhạc phụ, đó là gì?

Thu Sơn tò mò hỏi.

- Nó là Lam Diệc Thảo, thứ này có thể luyện chế ra số loại đan dược Nhất phẩm, bán nó không dưới kim tệ a.

kim tệ, con số đối với Trương Nhị Hổ là kha khá a, giá trị của con yêu thú Nhất biến tam trọng cũng chỉ kim tệ, điều này cho thấy đóa Lam Diệc Thảo này là như thế nào đáng giá.

- Tuy nhiên hẳn là phải có yêu thú thủ hộ, hương thơm tỏa ra từ đóa Lam Diệc Thảo này trợ giúp cho việc tu luyện của yêu thú nên ắt phải có con yêu thú quanh đây.

Tuy rất muốn hái lấy nó nhưng Trương Nhị Hổ hơi lo ngại nói.

- Nhạc phụ ngươi thử nghĩ xem, có con yêu thú thủ hộ, mà chúng ta... có người a.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio