Thu Sơn được dịp liền nhìn đông nhìn tây, nơi này toàn bộ đều được trang trí bằng vàng, có bức tượng phía giữa Cung Điện được đúc cực kì tỉ mỉ và tất nhiên... đều là vàng a.
- Đây là Nữ vương Xà nhân đã cùng góp mặt trong trận chiến vạn năm trước, tuy nàng không đủ thực lực để đấu với Yêu Hoàng cùng Yêu Hậu nhưng nàng đã giúp bọn ta rất nhiều trong việc ngăn chặn đám Yêu thú.
Linh Nhi chợt nói.
Thu Sơn cũng ngạc nhiên bởi lời nói của nàng, thì ra người này là Nữ vương vạn năm trước đã góp mặt trong trận chiến đó.
- Tiếc thật, nếu nàng còn sống thì ắt Xà nhân tộc không suy tàn đến mức này.
Thu Sơn thở dài nói, Xà nhân tộc quả thực rất yếu ớt, Nguyên anh sơ kỳ còn có thể làm loạn ở đây, nếu hôm nay Thu Sơn không dọa được tên Lưu Độc kia đi thì không biết hậu quả sẽ ra sao a.
- Nàng vẫn còn sống.
Linh Nhi đáp.
- Tất nhiên, nàng đâu phải Thánh thú Chu Tước như ngươi... Mà khoan, ngươi nói nàng còn sống???
Thu Sơn tưởng rằng nàng đã chết rồi chứ, sống vạn năm thì đây là thể loại quái vật gì chứ?
- Trong trận chiến vạn năm trước Tứ đại Thánh thú cùng dùng chính thân thể để phong ấn Yêu Hoàng cùng Yêu Hậu, nàng cũng vì nghĩ tới ngày hôm nay mà đã tự phong ấn chính bản thân nàng, Linh Nhi mặc dù không biết nàng ở nơi nào nhưng nhất định là nàng sẽ sớm xuất hiện thôi, trận chiến vạn năm trước sắp sửa tái diễn rồi.
Linh Nhi giải thích.
Thu Sơn không ngờ có loại thuật tự phong ấn bản thân lại vạn năm, nhưng cũng không thể chắc chắn như vậy, lỡ như nàng chẳng may...
- Có thêm người là thêm phần sức, ta không nên nói bậy a.
Thu Sơn thầm nghĩ.
- Đã để cậu chờ lâu.
Bệ hạ lúc này đã trở lại Cung Điện.
- Bệ hạ, ngài cũng nên thông báo để các xà nhân trở về nhà của họ a, ta không biết tên Lưu Độc có còn quay lại nữa không nhưng ta dám khẳng định ít nhất vài tháng hắn không dám bén mảng tới đây.
Thu Sơn nói.
- Ha ha, cậu yên tâm, cũng không bao lâu nữa họ sẽ trở lại thôi, cậu cũng nên cho ta biết tên chứ hả?
Bệ hạ đáp.
- A, thật xin lỗi, ta tên Thu Sơn.
Thu Sơn bây giờ cũng mới nhận ra, hắn xưng hô cũng có chút lỗ mãng rồi a, dù sao đây cũng là Bệ hạ của Xà nhân tộc.
- Thu Sơn, cậu yên tâm, chỉ vì ngày hôm nay bọn ta sơ xuất nên mới bị trúng độc của Lưu Độc, lần sau chắc chắn không có chuyện đó nữa. Cậu là ân nhân của ta cũng là ân nhân của toàn Xà nhân tộc, ta biết có thể ở chỗ ta không có gì nhiều nhưng cậu cứ nói, nếu có nhất định ta sẽ tặng cho cậu.
Bệ hạ nói.
Thu Sơn bây giờ cũng không cần gì cả, hắn cần nhất bây giờ chỉ là Tịnh Liên Hỏa để Linh Nhi mau chóng khôi phục.
- Linh Nhi, ngươi còn cần phụ liệu gì khác ngoài Tịnh Liên Hỏa hay không?
Thu Sơn hỏi Linh Nhi.
- Đúng là Tịnh Liên Hỏa có thể giúp Linh Nhi khôi phục nhưng cũng chỉ đến Nguyên anh sơ kỳ, còn lại thì chỉ cần có thời gian sẽ có thể khôi phục được nhưng nếu muốn nhanh cũng không phải là không có cách, đó là hấp thụ yêu đan của yêu thú.
Linh Nhi đáp.
- Yêu đan? Ngươi cần yêu đan của yêu thú mấy biến?
- Tứ biến, nếu còn là yêu thú Hỏa hệ thì càng tốt.
Thu Sơn e ngại nhìn Bệ hạ, hắn không biết đòi hỏi thế này có hơi quá đáng không.
- Thật may mắn chỗ ta vừa hay có viên yêu đan Nộ Viêm Sư Tứ biến tam trọng, nhưng thật không thể ngờ Linh Nhi cô nương chưa khôi phục cảnh giới mà đã đến Nguyên anh hậu kỳ, quả thật ta đã có chút thất lễ rồi.
Bệ hạ nói rồi lấy từ giới chỉ ra viên yêu đan màu đỏ tươi đưa cho Thu Sơn.
- Chuyện... không như Bệ hạ nghĩ đâu.
Thu Sơn nhận viên yêu đan sau đó kể cho Bệ hạ nghe sự thật, đó là hắn chỉ mới là Trúc cơ trung kỳ và Linh Nhi cũng chỉ là lão Hổ giấy mà thôi.
- Thật không ngờ cậu lại mạo hiểm như vậy đến cứu bọn ta.
Bệ hạ có chút hốt hoảng nói.
- Đây là viên Giải Độc Đan, ngài cứ cầm lấy để phòng Lưu Độc, ta có chút chuyện cần giải quyết nên không tiện ở lâu.
Thu Sơn lấy ra viên Giải Độc Đan nói.
- Cậu thật sự phải đi sao? Ta còn chưa tiếp đãi cậu đàng hoàng.
- Không cần, Thu Sơn ta nhất định sẽ có ngày quay lại Xà nhân tộc ngài, khi đó ngài đón tiếp ta cũng chưa hẳn là muộn. Bệ hạ, cáo từ.
Thu Sơn đưa Giải Độc Đan cho Bệ hạ liền rời đi, hắn không phải có chuyện mà là không muốn ở lại đây nữa a, hắn cảm nhận được những tộc nhân đã quay lại rồi, hắn không muốn diễn trò anh hùng ở đây.
Thu Sơn bây giờ cũng nên trở về Thiên Sơn tông rồi a.
- Linh Nhi, sau khi ngươi khôi phục cảnh giới ta muốn nhờ ngươi chuyện.
Thu Sơn đang mang Linh Nhi phi hành bỗng nhiên nói.
- Chủ nhân là chủ nhân, ngài chỉ cần ra lệnh Linh Nhi nhất định nghe theo ngài.
Linh Nhi đáp.
Thu Sơn âm thầm mắng nàng không biết xấu hổ, hắn đã bao nhiêu lần ra lệnh nhưng nàng đâu có nghe lời hắn a.
- Ta muốn ngươi khi ta giao chiến với Long gia cầm chân người.
- người?
- Đúng vậy.
Thu Sơn muốn trả thù nhưng hắn cực kỳ e ngại Long gia lão tổ, những người khác cho dù là Kim đan hắn cũng dám đánh trận.
- Ngài chỉ cần ra lệnh Linh Nhi liền san bằng Long gia đó, không cần chủ nhân phải ra tay.
Linh Nhi nói.
- Ngươi không cần làm vậy, đây là thù của ta.
Thu Sơn lắc đầu đáp.
Linh Nhi cũng không nói gì nữa, nàng biết tính Thu Sơn khi đã quyết thì không thể ngăn nổi.