Thu Sơn nhìn mọi người vui vẻ như vậy khiến hắn vui lây, vậy Thu Sơn mới biết được Chu Tước Tộc suy vong vì sao. Mọi người trong tộc đều không tiếp xúc với bên ngoài, ở đây không hề có thứ gọi là mua bán gì cả, mọi người sống với nhau bằng tình cảm, người có thừa thì cho người còn thiếu. Chính vì vậy nên họ mới không phát triển được, thảo nào không có Linh Nhi khiến mọi chuyện trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
- Đây là...
Linh Nhi cũng phải đến xem có chuyện gì xảy ra, nàng ngạc nhiên bởi trong tộc không bóng người, trẻ con, người lớn đều đổ xô ra con sông.
- Nữ Vương điện hạ.
Mọi người lúc này mới chú ý đến Linh Nhi liền nhao nhao hành lễ.
- Các ngươi đang làm gì vậy?
Linh Nhi khoát tay cái rồi hỏi mọi người.
- Nữ Vương điện hạ, cái này gọi là: "Câu cá", Thu Sơn dạy chúng thần cách này để bắt cá, thật sự dễ dàng mà hiệu quả hơn dùng lao nhiều.
- Đúng vậy, là Thu Sơn.
Mọi người nhao nhao đáp.
- Vậy...
Linh Nhi nhìn ngang nhìn dọc, cuối cùng nàng thấy Thu Sơn đang nằm ngủ ngon lành cạnh gốc cây.
- Thu Sơn, chàng mau dậy cho ta.
Linh Nhi lại gần lay người Thu Sơn nói.
- Hả, có chuyện gì vậy?
Thu Sơn hắn cũng chỉ chợp mắt chút xíu thôi, ai dè vừa được chút liền có người gọi hắn dậy.
- Chàng mau giải thích cho ta, chuyện này là sao?
Linh Nhi chỉ vào mọi người đứng chật kín bờ sông hỏi.
- Oa, đông tới vậy sao?
Thu Sơn không ngờ rằng mọi người tới đông như thế khiến hắn có chút ngạc nhiên.
- Không phải như nàng thấy sao? Họ đang câu cá a.
Thu Sơn mỉm cười đáp.
Sau đó Thu Sơn kể cho Linh Nhi nghe chuyện hắn tình cờ câu được Hồng Lăng Ngư, sau đó mọi chuyện liền như vậy.
- Hồng Lăng Ngư này là loại cá có thể hấp thu Linh khí, chính vì vậy nó cũng giống như con người có thể tu luyện, vậy nên nó chính là báu vật đối với người tu luyện. Nhưng tiếc rằng Chu Tước Tộc không có cách nào có thể bắt được nó cả, nếu là ta thì chắc chắn có thể nhưng để ta xuống dưới đó bắt vài con cá thì quả thật...
- Thật mất mặt đúng không.
Linh Nhi còn chưa nói xong Thu Sơn liền chen vào.
- Làm ngư cụ ta đã dạy cho vài người rồi, đây chỉ là cách để bắt cá mà thôi, hơn nữa còn không mấy hiệu quả.
Thu Sơn lắc đầu nói.
Cả buổi chiều hôm đó ai ai cũng tràn đầy háo hức, đối với họ thì việc câu được con Hồng Lăng Ngư quả thật rất vui sướng.
Buổi tối rồi cũng nhanh chóng ập đến, sau ngày dài thì Thu Sơn lúc này đang tận hưởng bữa tiệc ngoài trời này.
- Đến rồi đây.
Thu Sơn chỉ muốn nghe câu nói này nhất, hắn đã chờ rất lâu rồi cuối cùng cũng được ném thử mùi vị Hồng Lăng Ngư này ra sao rồi.
Cầm xâu cá cắn miếng, thịt cá quả thật rất thơm và mềm, hơn nữa ăn Hồng Lăng Ngư này còn trợ giúp trong việc tu luyện nhưng cảnh giới quá cao như Thu Sơn hay Linh Nhi thì gần như chỉ có xíu xíu tác dụng mà thôi. Tối hôm đó mọi người cùng ăn uống, cùng ca hát, cùng nhảy điệu nhảy, Thu Sơn mặc dù không biết gì nhưng vẫn bị ép hòa nhập cho bằng được, hắn cũng không hề ghét vậy a.
Trải qua đêm mệt mỏi nhưng Thu Sơn vẫn còn rất sung sức, mới sáng sớm ngày hôm sau Thu Sơn đã rời khỏi căn nhà mà Linh Nhi sắp xếp cho hắn, hắn đi tìm cho mình chỗ kín đáo rồi ngồi xuống.
- Để xem.
Thật ra thì vừa rồi hệ thống đã quay trở lại với hắn, còn hôm qua hệ thống không có phản ứng cũng bởi hệ thống đang trong quá trình nâng cấp cần ngày thời gian, chính vì vậy mặc hắn gọi cũng không có phản ứng.
- Hệ thống ngươi có những gì mới, mau nói ta biết đi?
Thu Sơn háo hức nói.