- À thì chuyện đó là do...
Quay trở lại vài phút trước, Hứa Khải Thiên đang đi dọc trên hành lang để tìm kiếm Hứa Khuynh Thành.
Vì cô làm bài xong khá nhanh và đã ra ngoài từ sớm nên cậu cũng không biết chính xác cô đang ở đâu.
Nãy giờ đi cũng lâu rồi nhưng Khải Thiên vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của chị gái mình.
Và từ đây, một cuộc gặp giữ bắt ngờ đã xảy ra.
Không biết là do vô tình hay cố ý mà Hứa Khải Thiên lại chạm mặt với Hoắc Tử Du trên đường.
Do cậu ghét cay ghét đắng anh nên chỉ vừa mới xuất hiện thôi, anh đã bị ánh nhìn sắc lẹn của cậu doạ cho giật mình rồi.
Hứa Khải Thiên cubgx không muốn dây dưa với anh nên cũng không để vào mắt, trực tiếp bỏ đi.
Cậu thật sự cảm thấy phiền khi phải đối chất với ai có liên quan đến Cố Tiểu Mạn lắm rồi.
Toan định rời đi thì Hứa Khải Thiên bấy ngờ vì Hoắc Tử Du gọi lại.
- Chà, đây chẳng phải là Hứa đại thiếu gia sao? Tôi không ngờ cậu đã về nước rồi đó? Cũng lâu lắm rồi nhỉ? 10 hay 11 năm vậy ta?
Hứa Khải Thiên nghe vậy thì lập tức quay đầu lại nhìn anh với ánh mắt đằng đằng sát khí.
Cậu trả lời.
- Vấn đề tôi có trở về hay không thì có liên quan gì đến Hoắc thiếu gia đây không? Hơn nữa tại sao anh lại biết rằng tôi là Hứa thiếu gia và chuyện tôi đã đi du học.
Sự thật là thân phận của Hứa Khải Thiên chưa lần nào được công khai trên báo, truyền thông và chuyện cậu đi du học thì chỉ có những người trong gia đình mới biết được điều đó.
Vậy tại sao một người ngoài như anh ta có thể biết được?
Hoắc Tử Du chỉ cười nhạt đáp.
- Có những chuyện mà đôi khi ta không nên biết thì sẽ tốt hơn rất nhiều.
Vì sự thật sẽ có lúc tàn khốc lắm đó thưa Hứa thiếu.
- Không dám.
Sao tôi lại dám ép Hoắc thiếu khai ra chứ? Vậy anh tìm tôi có chuyện gì? Nói nhanh đi vì tôi không có nhiều thời gian đâu.
Nói vậy thôi chứ trong đầu Hứa Khải Thiên đang nghĩ rằng vì ông đây ghét anh nên anh biến đi cho đỡ khuất mắt ông.
- À thì cũng không phải chuyện gì lớn đâu.
Chỉ là vấn đưed này liên quan đến ngườu chị gái têu dấu của cậu thôi mà.
Nghe thấy anh nhắc đến Hứa Khuynh Thành thì tâm trạng của Hứa Khải Thiên lập tức thay đổi 360 độ.
Cậu gấp rút hỏi.
- Chị tôi...!chị tôi đã làm sao cơ? Anh nói rõ ra đi chứ!
- À thì...!cô ta bị sốt khá cao tới mức ngất đi và tôi phải đưa cô ấy vào phòng y tế rồi.
Nghe vậy thì Hứa Khải Thiên gấp rút chạy tới phòng y tế của trường ngay và tiếp đõ thì mọi việc đã diễn ra như vậy đó.
(Kết thúc hồi tưởng)
Hứa Khuynh Thành cạn lời.
Quả nhiên mọi việc đúng mhue cô suy đoán mà.
Nhưng thôi vì đã có người ở đây chăm sóc nên Hứa Khuynh Thành coi sẽ tạm thời bỏ qua, không tính sổi với anh lần này.
Hứa Khuynh Thành xoa dsaauf cậu rm trai của mình rồi chấn an.
- Giờ chị đã không sao rồi! Em yên tâm đi ha.
- Ukm
- Haizzz, giờ chị buồn ngủ rồi, chị đi ngủ một lúc đây.
- Dạ được chị cứ ngủ đi.
Em sẽ ngồi đây với chị mà.
Khung cảnh cặp chị em bảo vệ nhau thật đầm ấm thân thương khiến cho ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ.
Hứa Khuynh Thành vui lắm và cô chỉ mong khoảnh khắc này kéo dài hơn một chút thôi để cô có thể cảm thấy bình yên, ấm áp như bây giờ.