Tác giả: Hàn Môn Nha Đầu.
Editor: Cá.
Buổi sáng ngày hôm sau, Đế Đô sôi trào.
Sáng sớm Tiêu Chiến đã nhận được cuộc gọi của Naru thúc.
Naru: " A Chiến, con nổi tiếng rồi!"
Tiêu Chiến gãi gãi đầu: "Làm sao vậy?" Sau đó cậu rất nhanh lấy lại tinh thần, nhìn nhìn thời gian, mới hơn giờ: "Nhanh như vậy đã công bố rồi sao?"
"Mạng đều tê liệt rồi, con ra cửa nhớ mang khẩu trang và kính râm đó!"
"Con biết rồi, Naru thúc, cửa hàng trang hoàng thế nào rồi ạ?"
"Vốn dĩ kế hoạch là một tuần sẽ xong, hiện tại có khả năng phải kéo dài thời hạn, thúc cũng không dám đi đến đó, đốc công nói rất nhiều người chờ hỏi hành tung của con."
"Có ảnh hưởng đến thi công không? Nếu có thì phải gọi bảo an đến."
Sau khi kết thúc trò chuyện cùng Naru thúc, Tiêu Chiến nằm xuống muốn tiếp tục chợp mắt thêm một chút, nhưng vòng tay cá nhân lại vang lên.
" Chào cậu, ta là đạo diễn chuyên mục phổ cập khoa học của Đế Đô, hiện tại có tiện nói chuyện một chút không?"
"......!Có thể đợi một chút không? giờ đi."
Cúp máy, Tiêu Chiến cài đặt vòng tay ở chế độ người lạ miễn quấy rầy, nhào vào gối đầu mềm mại, dùng mặt cọ cọ lười biếng không muốn dậy.
Vương Nhất Bác nhìn thấy hành động này, cưng chiều xoa xoa mái tóc rối của cậu: "Việc này có điểm không đúng, em ngủ thêm một lát, để tôi kiểm tra."
"Cái gì không đúng?" Tiêu Chiến nghiêng đầu qua nhìn hắn.
Vương Nhất Bác ngồi dựa vào đầu giường, mặt vô biểu tình mà nhìn màn hình thực tế ảo, có điểm nghiêm túc.
Đầu óc Tiêu Chiến lập tức thanh tỉnh, bò dậy dựa vào vai hắn nhìn màn hình thực tế ảo.
Vương Nhất Bác quét mắt nhìn cậu, đem cổ áo ngủ rộng rãi đang hở sâu, thanh âm hơi ám muội: "Đừng để cảm lạnh."
Tiêu Chiến hạ mi, cúi đầu nhìn xuống, thành thành thật thật đem cổ áo đang mở rộng cài lại chặt chẽ.
"Đây là tin tức do website bệnh viện quân sự Đế Quốc official tuyên bố, không có nói đến việc em sở hữu tiên ma khoai." Lúc này Vương Nhất Bác mới thu hồi tầm mắt, chỉ vào màn hình thực tế ảo.
Tiêu Chiến nhỏ giọng đọc một lần: " Sau khi Hạ Đạt nguyên soái bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, rất nhiều người dò hỏi có phải đã tìm ra phươnh pháp trị liệu mới hay không.
Hiện tại chính phủ thống nhất trả lời: Dạo gần đây phát hiện linh thực cấp S tiên ma khoai, nguyên vật liệu có thể thanh trừ vật chất vũ trụ trong miệng vết thương, trước mắt viện nghiên cứu đang nghiên cứu dược phẩm nhân tạo, mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt chờ đợi tin tức."
Chờ cậu đọc xong, Vương Nhất Bác lại phân tích: "Vì bảo hộ an toàn của em, trừ phi không có cách nào giấu giếm tin tức, bằng không sẽ không để lộ ra, tình huống hiện tại thực không hợp lý, quân bộ không nên để lộ ra sơ hở lớn như vậy."
Tiêu Chiến bừng tỉnh: "Đúng rồi! Em vừa mới bị đánh thức bởi cuộc gọi linh tinh đó, nếu không cẩn thận nghĩ lại, lúc trước khi đăng ký tiên ma khoai, thông tin đều được che giấu, theo lý thuyết hiện tại cũng không nên đưa ra ánh sáng."
Vương Nhất Bác nghĩ nghĩ rồi nói: "Nhất định có khả năng nội bộ của chính phủ có vấn đề, an toàn của em giao cho quân bộ anh không yên tâm, anh sẽ cho người của Báo Tuyết......"
Lời còn chưa nói xong, vòng tay cá nhân của Tiêu Chiến lại vang lên, cậu đưa mắt nhìn rồi nói với Vương Nhất Bác: "Là bộ trưởng bộ an toàn."
Cậu nhận cuộc gọi, mở loa ngoài rồi, chào hỏi: "Bộ trưởng Lý."
Bộ trưởng Lý thanh âm rất trầm ổn, nói chuyện phong cách thẳng thắn: "Tin tức về người sở hữu tiên ma khoai bị lộ tin tức ra ngoài, qua điều tra, cùng đồng học Triệu Kỳ của cậu có quan hệ."
Tiêu Chiến kinh ngạc: "Triệu Kỳ?"
Bộ trưởng Lý: "Đúng vậy, hiện tại ta người đang ở thẩm vấn cậu ta.
Các cậu có quan hệ thế nào? Triệu Kỳ có uy hiếp an toàn của cậu hay không?".
Tiêu Chiến trả lời: "Quan hệ không tốt, đã từng uy hiếp đến an toàn của tôi".
Nói đoạn, cậu theo bản năng nhìn Vương Nhất Bác một cái mới nói tiếp: "Tôi biết cậu ta không thích tôi, nhưng loại này không thích có thể thúc đẩy cậu ta thương tổn tôi hay không, tôi chưa xác định được."
Bộ trưởng Lý nhanh chóng đáp: "Được rồi, kết quả thẩm vấn đã có, ta sẽ nói cho cậu sau, cậu không cần lo lắng, chúng ta sẽ bảo đảm an toàn của cậu."
Tiêu Chiến miễn cưỡng: "Cảm ơn."
Triệu gia, Triệu Kỳ sắc mặt trắng bệch, môi run nhè nhẹ mà nhìn hai vị cảnh sát Alpha lãnh tĩnh.
Cảnh sát đem tài khoản nặc danh trên mạng của Triệu Kỳ lôi ra: " Ảnh chụp Tiêu Chiến đến Hiệp Hội, quân bộ ban đêm đi hiệp hội Triệu tiên sinh làm sao mà có?"
Triệu Kỳ tung tin tức người sở hữu linh thực cấp S tiên ma khoai là Tiêu Chiến đúng là bởi vì hai bức ảnh này mới nhận được sự tin tưởng của dân cư mạng, tiện đà thực mau truyền tin tức đi.
Cảnh sát chỉ xuống bức ảnh kia: "Này cùng hình ảnh trước đó báo chí đưa tin góc độ hoàn toàn không giống nhau, có phải hay không Triệu tiên sinh đã cho người theo dõi Tiêu Chiến? Vì sao lại phải theo dõi?"
Triệu Kỳ cắn môi dưới, hiện tại cậu ta rất muốn nói thật, nhưng chính là không dám.
Ngày đó sau tiệc sinh nhật, Triệu Kỳ càng nghĩ càng cảm thấy Tiêu Chiến có vấn đề, cậu ta hoài nghi Tiêu Chiến cũng giống mình, chỉ là mình thì trọng sinh vào cơ thể của bản thân, còn Tiêu Chiến thì là ốc mượn hồn.
Triệu Kỳ muốn biết hoài nghi của mình có chính xác hay không, càng muốn biết sau khi trọng sinh xung quanh Tiêu Chiến sẽ biến đổi ít nhiều, bởi vậy mới cố ý tìm người theo dõi.
Nhưng bây giờ cậu ta không thể nói, chính mình cũng trải qua chuyện đặc thù, không muốn bị người ngoài xem là dị loại.
Sáng nay Triệu Kỳ bởi vì mất ngủ nên dậy rất sớm, mở vòng tay liền thấy được tin tức về tiên ma khoai.
Rất nhiều dân cư mạng đang suy đoán ai là người sở hữu, lúc Triệu Kỳ nhìn thấy có người nói vì bảo hộ người sở hữu, khẳng định sẽ không lộ danh tính ra , cậu ta lập tức nghĩ tới Tiêu Chiến.
Đối tượng khả nghi nhất chính là Tiêu Chiến, mà mặc kệ có phải hay không, chỉ cần Triệu Kỳ có thể làm mọi người tin tưởng thì Tiêu Chiến sẽ rơi vào nguy hiểm.
Nếu không phải, khi chân tướng bị vạch trần, Tiêu Chiến ít nhiều cũng sẽ bị người ta cho rằng là muốn cọ nhiệt độ.
Hết thảy đều dựa theo kỳ vọng của Triệu Kỳ phát triển, cậu ta đang cao hứng vì lời đồn đãi càng ngày càng lan nhanh trên mạng, lại không nghĩ tới sẽ có người của quân bôk tìm đến cửa.
Tại sao Tiêu Chiến lại may mắn như vậy?
Càng ngày Triệu Kỳ càng cảm thấy Tiêu Chiến đã biết chuyện của kiếp trước, thậm chí so với cậu ta biết còn nhiều hơn, cho nên mới có thể tìm được nhiều linh thực trân quý như thế, mới có thể trước cậu ta một bước bắt được Vương Nhất Bác trong tay.
Triệu Kỳ biết rõ, bây giờ cậu ta có phủ nhận cũng sẽ bị tra ra, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở: "Là tôi cho người theo dõi Tiêu Chiến, tôi chỉ là bởi vì ghen ghét, tôi không muốn làm chuyện xấu gì đâu."
Cảnh sát ngữ khí cùng biểu tình giống nhau lãnh tĩnh: "Ghen ghét?"
Triệu Kỳ gật đầu, " Là bởi vì Tiêu Chiến trước kia phi thường trầm mặc, nhát gan sợ phiền phức, đột nhiên liền trở nên sáng ngời, còn cùng Vương tổng ở bên nhau, trước đó trong tiệc sinh nhất Vương phu nhân sinh cậu ấy nổi bật cực kỳ, tôi bị sấn đến ảm đạm không ánh sáng, nên tôi ganh tị.
Tôi chỉ là muốn biết cậu ấy vì sao lại thay đổi nhiều như vậy, muốn học tập cậu ấy trở nên càng ưu tú."
Nói xong, sắc mặt của hai vị cảnh sát không chút sứt mẻ, một chút cũng không có tò mò biến hoá của Tiêu Chiến, làm Triệu Kỳ thất vọng cực kỳ.
Cảnh sát trầm mặc một lúc rồi mở miệng: "Hành vi của Triệu tiên sinh đây xâm hại hại công nghiêm trọng đến quyền bảo mật của công dân, còn tiềm tàng tính nguy hiểm rất lớn, đây là hóa đơn phạt, một năm bảo trì an toàn khoảng cách cùng Tiêu Chiến."
Triệu Kỳ cắn môi dưới, thành thành thật thật gật đầu.
Chờ bọn họ đi rồi, cậu ta nắm gối tựa trên sô pha, dùng sức ném xuống mặt đất.
Vì sao lại để mình trọng sinh?
Không phải cho mình cơ hội trả thù sao?
Vì cái gì sẽ xuất hiện một tên Tiêu Chiến đáng ghét nữa chứ!
"Kỳ Kỳ," Triệu Thanh đi vào, nhặt gối tựa lên, ngồi xuống bên cạnh đứa em trai của mình nhắc nhở, "Em quá hồ nháo rồi, em còn muốn tìm Tiêu Chiến gây phiền toái sao?"
Triệu Kỳ đề cao thanh âm: "Anh hai, tên Tiêu Chiến kia có vấn đề! Một người sao có thể biến hoá nhiều như vậy!"
Triệu Thanh mất bình tĩnh: "Cho dù có vấn đề thì thế nào? Cậu ấy tìm em gây phiền toái sao? Tìm Triệu gia gây phiền toái sao? Này cùng chúng ta có quan hệ gì?"
"Chính là......" Triệu Kỳ ngẩn người, thần sắc ngơ ngẩn.
Triệu Thanh thở dài:"Em nhìn sắc mặt của mình đi, luôn muốn cùng người khác hơn thua, chính mình mỗi ngày trôi qua cũng chưa tốt đẹp."
·
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tiêu Chiến nói với Vương Nhất Bác: " Không liên quan đến quân bôn, anh không cần gọi người đến đâu."
Vương Nhất Bác gật đầu, tầm mắt dừng ở trên mặt cậu, thần sắc thực chuyên chú.
Tiêu Chiến sờ mặt mình hỏi: "Làm sao vậy?"
"Tôi còn nhớ rõ, lúc trước khi chúng ta vừa mới nhận thức, em đã từng hỏi qua tôi có quen người nào tên là Triệu Kỳ hay không."
Được nhắc lại, Tiêu Chiến lập tức nhớ tới, lúc ấy khi cậu nhìn thấy Vương Nhất Bác ký tên lên hợp đồng, bởi vì cùng tên với nam thần trong sách, nhất thời kinh ngạc, muốn xác nhận thân phận, cho nên đã hỏi vấn đề này.
"Ừm, em đã hỏi như vậy, em cùng Triệu Kỳ quan hệ không tốt, hai người đều là con nhà gia thế, nghĩ thế nào cũng sẽ quen biết, em sợ quan hệ của hai người rất tốt."
"Khó trách lúc ấy em lại nhẹ nhàng thở ra, trước kia em cùng Triệu Kỳ có quan hệ không tốt là bởi vì hai người cùng thích Tô Duệ sao?"
" Hỏi tới hỏi lui chính là vì muốn hỏi vấn đề này hả?"
Thật là làm cậu sợ muốn chết, còn tưởng rằng Vương Nhất Bác hoài nghi thân phận của mình, ai dè là do ghen tuông!
Vương Nhất Bác ôm lấy Tiêu Chiến.
"Xin lỗi, tôi không hỏi nữa, em đừng giận.
Tôi chỉ cảm thấy thật đáng tiếc vì sao lại không sớm một chút quen biết em, muốn có được em càng nhiều, bao gồm cả tình yêu đầu tiên."
Vươnh Nhất Bác hy vọng, hỷ nộ ái ố của Tiêu Chiến đều là vì hắn mà có được.
Trong đầu Tiêu Chiến hiện lên tấm card ghi lời tỏ tình kia, phi thường bất đắc dĩ, chuyện này đúng là không có biện pháp phản bác, cũng không thể nào phủ nhận cảm tình của nguyên chủ trước kia được.
Đành phải hôn lên bên mặt của Vương Nhất Bác một cái, an ủi.
"Em không có tức giận gì cả, nếu anh nghi ngờ cảm tình của em, em sẽ tủi thân lắm đó."
"Sẽ không, tuyệt đối sẽ không! Bởi vì không có bất kỳ một Alpha nào may mắn hơn tôi, có thể khắc sâu cảm nhận được Omega mình thích theo đuổi."
Tình cảm của thiếu niên ngây thơ mà mãnh liệt, làm hắn càng yêu càng sâu đậm.
"Đây là lời khích lệ mà em thích nhất đó nha, em chính là Omega duy nhất đủ tư cách trở thành người yêu hoàn mỹ!"
"Đúng vậy, chỉ là tôi còn chưa đủ tốt."
"Không, anh rất tốt, anh phải tin tưởng ánh mắt chọn bạn trai của em chứ."
Trrong mắt Vương Nhất Bác hiện lên ý cười, khóe miệng cũng hơi hơi cong lên.
Tiêu Chiến kề sát vào nhắc nhở: "Anh cười."
Nghe được, Vương Nhất Bác đầu tiền là sửng sốt, sau đó ý cười càng thêm đậm: "Tôi thật cao hứng."
"Sau khi nghiên cứu kết thúc, hai chúng ta cùng nhau đi gặp thấy bác sĩ điều trị của anh có được không?"
"Được.".