Sau đại hội thể dục thể thao, học sinh cuối cấp THPT lên lớp bình thường.
Hoắc Hàn Niên đến lớp vào buổi sáng, tiết hai.
Bước vào lớp, ngồi vào chỗ, đôi mắt đen láy vô tình nhìn về phía tổ hai, hàng ba trước mặt.
Nhìn thấy chỗ ngồi Ôn Nguyễn trống không, mày kiếm mảnh mai cau lại.
Sau khi Ôn Nguyễn rời xa Hoắc Hàn Niên, không ai dám ngồi cùng bàn với anh, Minh Khải đi tới, dựa vào trên bàn hắn nhếch mép cười, "Niên Ca, tối hôm qua cậu hẹn hò với Ôn Tiểu tiên nữ sao? Hôm nay hai người đều đến muộn, cậu xem, Ôn Tiểu tiên nữ đến bây giờ vẫn chưa đến! "
Lăng Phỉ Nhi đến thu bài tập Anh ngữ của Hoắc Hàn Niên, tình cờ nghe được lời Minh Khải nói.
Cảnh Hoắc Hàn Niên lao vào cứu Ôn Uyển trong cuộc thi cưỡi ngựa đã được đăng tải lên diễn đàn của trường, mặc dù nhiều học sinh cho rằng Ôn Nguyễn thủy chung vẫn yêu người kia, nhưng cũng có không ít người cho rằng cô và Hoắc Hàn Niên còn được ghép đôi nhiều hơn Hoắc Cảnh Tử!
Rõ ràng đại hội thể dục thể thao Ôn Nguyễn hẳn là phải mất hết danh tiếng, làm trò hề, kết quả Diệp Uyển Uyển bị nghỉ học, Ôn Nguyễn lại thành người bị hại, còn cùng Hoắc Hàn Niên quan hệ thêm gần một bước!
Lăng Phỉ Nhi móng tay bóp vào lòng bàn tay, nghiến răng nghiến lợi.
Tốt nhất Ôn Nguyễn không muốn đi học tiếp, rời khỏi Isa mới tốt!
“Hoắc Hàn Niên, tôi tới để thu bài tập Anh ngữ của cậu.
” Lăng Phỉ Nhi đứng trước bàn làm của Hoắc Hàn Niên, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào, đó là cách Ôn Nguyễn thường cười trước mặt anh.
Hoắc Hàn Niên dường như không nghe thấy lời nói của Lăng Phỉ Nhi, nhìn xuống điện thoại, mí mắt cũng không nhắc lên.
Thay vào đó, Minh Khải liếc nhìn Lăng Phỉ Nhi, vừa nhìn thấy nụ cười trên mặt của cô, không khỏi nổi da gà.
Lăng Phỉ Nhi ngày thường xác thực xinh đẹp, chẳng qua là mang theo tính xinh đẹp công kích, lộ ra nụ cười nhu thuận ngọt ngào sẽ cho người ta một loại cảm giác kệch cỡm.
“Cậu biết rõ Niên Ca không có khả năng làm bài tập, còn tới nếm mùi thất bại của cậu ấy, nói thực ra, cậu có phải không coi trọng cậu ấy rồi?" Minh Khải cười đùa tí tửng hỏi.
Lăng Phỉ Nhi biết trong mấy nam sinh, Thẩm Bác Vũ đối với cô là có ý tứ, trước kia Hoắc Hàn Niên lúc chưa chuyển đến, cô cảm thấy Thẩm Bác Vũ còn có thể nhìn, nhưng Hoắc Hàn Niên đến, ai không nguyện ý làm người con gái bên cạnh anh chứ?
"Minh Khải cậu nói bậy bạ gì đó, cao trung lại không thể yêu đương, tôi thật sự là đến thu sách bài tập.
" Lăng Phỉ Nhi tiến lên một bước, bắp chân trắng như có như không đụng phải ống quần màu đen của Hoắc Hàn Niên, con ngươi xinh đẹp mang theo sự mê hoặc, "Hoắc Hàn Niên, cậu mỗi lần không giao bài tập, tôi cũng không biết phải làm sao trước sự giao phó của giáo sư, cậu đừng để tôi khó xử có được hay không?"
Với chất giọng mỏng manh, pha chút gượng gạo, Minh Khải ở bên cạnh lại nổi da gà.
Hoắc Hàn Niên nhướng mi, ánh mắt u ám, lạnh lùng liếc nhìn Lăng Phỉ Nhi, "Làm điệu làm bộ cho ai nhìn? Xấu không phải lỗi của cậu, nhưng đừng ở trước mặt lão tử mà lắc lư, cút!"
Niên Ca hôm nay tâm trạng không tốt!
Niên Ca hôm nay khá cục cằn!
Minh Khải nhanh chóng đưa ra kết luận trong đầu.
Lăng Phỉ Nhi không phải lần đầu tiên nếm mùi thất bại, anh u ám lại lạnh lùng, gắt gỏng lại cuồng ngạo, người sống chớ gần, giữa lông mày tràn ngập lệ khí.
Dạng người náy, thích sẽ rất thích, không thích sẽ rất chán ghét!
Lăng Phỉ Nhi thuộc về loại thứ nhất, anh càng cự tuyệt, lạnh lùng, cô càng muốn xé bỏ sự âm trầm lạnh lùng trên gương mặt của anh, muốn nhìn anh vì một nữ nhân lâm vào lưu luyến si mê là cực đoan cùng điên cuồng như thế nào?
Hoắc Hàn Niên đứng dậy đi ra ngoài phòng học.
Minh Khải, "Niên Ca, tiết học sắp bắt đầu, cậu đi đâu vậy?"
"Thay quần.
"
Minh Khải, "Đang bình thường, sao đột nhiên lại đổi?"
"Bẩn.
"
Lăng Phỉ Nhi dường như vừa rồi đụng phải quần của Hoắc Hàn Niên, mặt mày tái nhợt như tờ giấy.
.