Nam truy nữ cách một dãy núi, nữ truy nam cách một tầng sa, nhưng nếu như người nữ đó là một đứa nhỏ chưa thành niên thì sao, sợ là ngọn núi lớn cũng không đủ đi!
Một tháng sau ngày Hàn Hiểu đi tảo mộ, Nayar mang về một nhóm phần tử tinh anh trong Viện nghiên cứu, nghe nói chỉ cần là thượng cấp trong Viện nghiên cứu thì có thể mang theo một nhóm người, mà cái nhóm tinh anh này vừa nghe đi thành Doris, mỗi người cực kì có tinh thần hợp tác, thu thập quần áo đi theo anh. (giống bỏ nhà theo trai vậy!!!”)
Morley trưởng lão chịu trách nhiệm cho Viện nghiên cứu Đế Đô đuối lí trong sự kiện gia tộc Rochester, cuối cùng chỉ đành nhắm một mắt mở một mắt, đương nhiên cũng có thể là để nhóm quý tộc tinh anh này có thể có được nhiều cơ hội hơn, dù sao trong đó cũng có không ít người là con cháu nhà trưởng lão.
Nhưng mà người đến địa bàn Doris, thì mọi thứ cũng không phải theo ý ông ta là được!
Akasi nở nụ cười cái răng nói: “Yên tâm, ta nhất định sẽ sử dụng thật tốt từng người, một người cũng không thể tránh, đặc biệt là các công tử trưởng lão!”
Nayar lần này trở về có thu hoạch rất phong phú, không những mang cà chua mà Hàn Hiểu muốn ăn về, còn mang theo rất nhiều trái cây mà Hàn Hiểu vô cùng bất ngờ và thích thú, ví dụ như là trái táo to như chậu rửa mặt, hoặc là trái xoài còn nhỏ hơn trái cà chua, và các loại kì trân dị thảo, bệnh kén ăn của Hàn Hiểu ngay lập tức không thuốc mà trị, quản gia Abi cảm động đến rơi lệ.
Sau khi ăn uống no đủ, Hàn Hiểu trong lòng không ngừng cảm thán, cái tên tham ăn là cậu chắc đã truyền khắp đại giang nam bắc rồi.
Nayar gần đây thật sự là xuân phong đắc ý, do anh đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà quản gia Abigail đã giao phó, một nhà Doris lại đối với anh ôn hòa lên môt ít, đặc biệt là tiểu Hera, có một ngày đột nhiên nói với anh, anh cười lên dường như dễ nhìn hơn lúc trước rất nhiều, Nayar kích động đến nước mắt danh tròng.
Anh dễ dàng lắm sao! Sau cái lần đầu tiểu Hera từ chối anh tiếp cận vì nụ cười của mình, anh đã nghiên cứu vô số lần trước gương, lẽ nào anh cười lên rất khó xem sao! Nếu không thì tại sao mẹ con Hàn Hiểu lại phản cảm trước nụ cười của anh, anh cũng từng hỏi Jassmine câu hỏi tương tự, Jassmine nói thẳng, phu nhân và tiểu thiếu gia quả nhiên có mắt nhìn!
Nayar oán khí ngập trời, Jassmine, cô gái sắp bước vào tuổi trung niên như cô không có tư cách nói với tôi mấy chữ có mắt nhìn này nọ!
Akasi nhìn thấy khẩu vị của kiều thê càng ngày càng tốt lên, tâm tình của anh cũng cực tốt, liền ngay cả một đám mang cái mũ màu đỏ bong bóng gọi là cái gì thành phần tinh anh của Viện nghiên cứu suốt ngày dòm ngó cái bụng của Hàn Hiểu cũng xem như không thấy.
Anh cho xây một cái nhà kính trong vườn hoa, ở bên trong trồng rất nhiều các loại trái cây kì lạ, cùng Hàn Hiểu đi dạo ở trong đó, tự mình hái hai trái mang về, đã trở thành việc mà ngày nào anh cũng phải làm, tình cảm của hai người lại tăng thêm một bước.
Công tước thỏa mãn biểu thị, Nayar là một thuộc hạ tốt, nên thưởng!
Rất nhanh thì lớp học sinh học hóa học của tiểu Hera bắt đầu.
Trong số tất cả mọi người, sống không tốt có thể tính đến Reichet, từ lần trước anh bị ép đồng ý với bạn tốt Julian sau khi ăn một bữa cơm với đứa em họ chưa thành niên, từ đó trở về sau, cho dù anh đi đâu cũng có thể “trùng hợp” mà gặp trúng cô bé đó, hơn nữa lời dạo đầu của cô gái cũng lười đổi nữa.
Lần :
“Nha! Trùng hợp quá! Anh Reichet, em đi dạo phố, không ngờ còn có thể gặp được anh, xem chúng ta có duyên như thế, anh mời em đi ăn cơm đi!”
Reichet: “………”
Anh thật muốn hỏi cô ấy, cô gái, có ai đi dạo mà đi xuống gara tầng hầm của Viện trưởng lão không!?
Lần :
“Nha! Trùng hợp quá! Anh Reichet, em đi dạo lại gặp được anh nữa rồi, anh bận rộn như vậy chắc giờ chưa có ăn cơm! Lần trước anh mời em ăn cơm, lần này em mời lại anh!’
Reichet nhìn xung quanh đại sảnh trạm phi thuyền người qua người lại, lại lần nữa không nói được nên lời.
Lần thứ :
“Nha! Trùng hợp quá! Anh Reichet, sao mỗi lần em đi dạo phố đều có thể gặp được anh vậy, vừa đúng lúc em có một ít phiền phức, em tính hẹn bạn đi xem phim, nhưng mà nó có việc không đến được, hơn nữa em đã mua tấm vé rồi, cha em nói, lãng phí là không tốt, vì tránh cho em trở thành người đáng xấu hổ, anh Reichet giúp đứa em gái này đi, cùng em đi xem phim, sử dụng cho hết hai tấm vé này!”
Lúc này Reichet đang đứng trước cửa mộ viên ở ngoại ô……..!
Lần thứ :
Lần thứ n:
Dù sao thì cho dù anh trốn ở chỗ nào, cô gái đó cũng có thể từ trong một cái góc nhỏ nào đó chạy ra, như bây giờ, tin tức tiểu thư nhà Shakma chưa thành niên, lại theo đuổi gia chủ Rochester, cả Viện trưởng lão đều biết, hiện giờ Reichet đi đến đâu cũng đều bị đồng nghiệp trêu chọc vài câu.
“Reichet, hôm nay tiểu thư Shakma đi dạo đến đâu rồi!?”
Trên thực tế không phải Reichet chưa từng từ chối tiểu thư Shakma, lần đầu đi ăn cơm anh đã nói rõ với cô ấy, anh chỉ xem cô ấy như em gái, tuổi của cô ấy bây giờ nên tập trung học hành, không nên lãng phí quá nhiều tinh thần cho tình yêu nam nữ.
Lúc đó, cô gái này, mặt mày đều tán đồng, ngay lập tức liền nhận người anh Reichet này, sau đó liền lợi dụng thân phận em gái đi làm những chuyện tình nhân nên làm……….
Bất đắc dĩ, Reichet liền đi tìm cha của cô ấy, hy vọng gia chủ Shakma có thể quản cho tốt con gái của mình, nhưng sau khi hai người gặp mặt, nói chuyện trên trời dưới đất, từ đông đến tây, cho đến lúc chia tay Reichet cũng không thể kéo đề tài về lại trọng điểm.
Lúc này Reichet mới tỉnh ngộ, chuyện tình cảm này từ đầu tới cuối gia chủ Shakma đều biết và ủng hộ, hèn chi cô bé ấy rất rõ hành tung của anh, kiểu này đau đầu quá.
Hàn Hiểu nghe thấy cảnh ngộ của Reichet, cười ở trên vai Akasi.
“Nayar, nếu như Reichet không muốn, sao mỗi lần “trùng hợp” đều không cự tuyệt cô ấy!”
Nayar uống một ngụm trà,trả lời: “Sao lại không từ chối! Nhưng mỗi lần cậu ta nói ra một chữ “không” thì cô tiểu thư đó liền khóc giống như là lệ nhân (người chứa nước mắt) lúc đó Reichet chân tay liền luống cuống, cậu ta chỉ đành cứng người để vị tiểu thư đó kéo đi.”
Nghe tới đây các vị tinh anh trong Viện trưởng lão cũng không nhịn được mà cười khì một tiếng, cảnh tượng này có nhiều người đã tận mắt chứng kiến.
“Cô bé ấy đáng yêu quá!” Hàn Hiểu cười nói, có tâm cơ, nhưng không khiến người ta chán ghét,quan trọng là có lẽ Reichet cũng thích cô gái này, nếu không thì cho dù cô ấy khóc chết cũng mặc kệ.
Nayar nghe vậy, đầu đầy hắc tuyến, cô bé! Phu nhân, người ta còn lớn hơn người tuổi đấy.
“Akasi!” Hàn Hiểu quay đầu nói với Akasi ở bên cạnh, “Em có thể gặp cô ấy không!?”
“Đương nhiên!” Công tước đại nhân thê nô bây giờ là cầu gì được nấy.
Gia tộc Shakma là một trong những gia tộc thế gia tồn tại lâu đời, mấy vạn năm nay, tầng lớp thượng lưu bên trong gia tộc thế gia này càng thêm vững chắc, bọn họ đứng vững như bàn thạch, so sánh với gia tộc Imansi dựa vào việc hãm hại người khác để thượng vị, quả thật là cách nhau tới vạn nghìn dặm, ngay cả tư cách ngẩng đầu nhìn người ta cũng không có.
Gia chủ Shakma nổi tiếng là một người giảo hoạt, vậy mà lại ủng hộ con gái độc nhất của mình đi theo đuổi một gia chủ thế gia vừa mới thượng vị, căn cơ còn chưa ổn định, cái này chứng minh có thể ông ta đã đoán được mối quan hệ giữa Reichet và Doris, cho nên gặp mặt cũng không sao, thuận tiện còn có thể châm biếm ông ta một chút, dám cả gan lợi dụng tiểu gia hỏa của ta để nhấc lên quan hệ với Doris, cũng còn phải xem người chồng như ta đây có bằng lòng hay không!
Akasi vừa cười đồng ý với yêu cầu của Hàn Hiểu, vừa xấu xa suy nghĩ.
“Phu nhân, theo như lời người nói, hình như người có quen biết gia chủ
Rochester!”
Cười xong, một vị quý tộc tinh anh trẻ tuổi hỏi, nhất thời mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn anh ta.
“Sao vậy, cha cậu, trưởng lão Buffett không nói cho cậu biết thân thế của phu nhân sao!” Akasi nhướng mày hỏi cái vị tinh anh trẻ tuổi đó.
“Nói thì có nói, chỉ là….!” Chỉ là có lien quan gì đến gia chủ Rochester, đáng tiếc anh ta còn chưa nói xong thì đã bị một cô gái trẻ tuổi trông giống như búp bê ngắt lời.
“Whitening, anh là đồ ngốc hả!” Cô gái búp bê không nhịn được mắng người.
“Ophelia, cô nói lại lần nữa xem!” Người trẻ tuổi tên Whitening tức giận nói
“Cho dù có nói lại thì cậu cũng là một tên ngốc!” Cô gái độc miệng trả lời
“Cô……….”
“Khụ……..khụ…….!”
Nayar khụ hai tiếng, hai người trẻ tuổi đang tập trung cãi lộn, giờ mới phản ứng được, bọn họ đang ngồi trong phòng khách tòa thành Doris.
Hai người đứng lên cùng lúc xin lỗi với vợ chồng Công tước, bọn họ thật sự rất không đúng mực.
Hàn Hiểu cười không để ý.
“Không biết tại sao, nhìn hai người làm tôi nhớ đến những cặp đôi oan gia thanh mai trúc mã trong tivi!”
Nhất thời mặt của Whitening và Ophelia đều đỏ lên.
“Ai là oan gia với cái tên IQ =, EQ - này chứ!” Ophelia vội vàng phủ nhận
Whitening thấy vậy cũng lập tức phủ nhận. “Tôi cũng vậy, từ nhỏ nghe cô mắng độc như vậy tôi còn chưa chịu đủ sao!”
Sau đó hai người nhìn nhau, “hừ” một tiếng quay đầu đi.
Hàn Hiểu thấy tình hình như vậy liền khanh khách cười lên, tâm tình của Akasi cũng đặc biệt tốt.
Buffett trưởng lão và Caltech mà kết thân với nhau, nhất định sẽ tuyệt hậu, rất tốt, tốt vô cùng.
Mấy ngày sau gia chủ Shakma nhận được lời mời từ thành Doris, từ đó cũng gây ra một trận cuồng phong nhỏ trong gia tộc Shakma.
“Con không đi!” Greta quật cường lắc đầu, nhìn cũng không nhìn tấm thiệp mời trên bàn.
“Con phải đi!” Gia chủ Shakma nghiêm khắc nói
“Mẹ, mẹ xem cha kìa, cha muốn bán con đi!” Greta liền trốn trong lòng mẹ mình cầu cứu.
“Ông xã, anh đã đồng ý với em, sẽ không đem hôn nhân đại sự của con gái làm giao dịch mua bán!” Phu nhân Greta đầy trách cứ nói
“Đúng vậy, đúng vậy, con đã có người mình thích rồi, mới không thèm xem mắt đứa nhỏ ba tuổi đâu!” Greta ở torng long mẹ mình hùa theo.
“Con đang nằm mơ à!” Gia chủ Shakma khinh thường nói
Đời này của ông ta muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ngay cả giới quý tộc cũng phải cho ông ta mấy phần mặt mũi, chỉ có vợ và con gái mình là ông ta hết cách.
“Doris muốn con gái chúng ta qua đó không lẽ không phải vì con trai họ!?”
“Đương nhiên không phải, đứa nhỏ này mà cũng xứng để gả vào thành Doris à? Bỏ đi! Nhưng mà nếu như con bé muốn gả vào gia tộc Rochester thì nhất định phải nhận được sự ưng thuận của Doris.
“Cha, người có ý gì!” Lẽ nào gia tộc Doris và gia tộc Rochester có mối quan hệ gì hay sao!
“Greta, con còn nhớ ta đã từng nhắc qua với con thân thế của phu nhân Doris không!” gia chủ Shakma hỏi đầy sâu xa.
“Ân, còn nhớ, nhưng mà củng Anh Reichet có liên ……….” đột nhiên trong đầu Greta lóe lên, cô hoảng sợ đứng dậy, “Lẽ….lẽ nào………….”
Gia chủ Shakma gật đầu, “Lúc trước chỉ mới suy đoán thôi, còn bây giờ đã được chứng thực rồi!”
Greta thở một hơi rồi ngồi xuống, biểu tình kinh ngạc thật lâu mới vơi đi.
Cùng lúc đó, bên cạnh thành Doris, trong một căn nhà dân âm u trong thành Alan, một âm mưu đang bắt đầu tiến hành.
“Ngươi chắc chắn cách này được không! Lỡ như bị lộ ra cả tộc hưng ta đều toi đời!”
“Ngươi yên tâm, mọi thứ đều rất hoàn hảo, mọi chuyện sẽ giống như một sự cố ngoài ý muốn, sẽ không làm liên lụy tới chúng ta!”
“Cái người động thủ đáng tin không!”
“Hừ! Cô ta không đáng tin cũng phải tin, cha mẹ người nhà cô ta đều nằm trong tay chúng ta, cô ta không dám phản bội chúng ta đâu!” Người đó cười u ám, “Đợi mọi chuyện làm xong chúng ta lại giải quyết luôn cô ta và người nhà của ả, sau đó mọi thứ liền im lặng đi rồi!”
“Cô ta không phải tộc nhân ít ỏi trong tộc của ngươi sao! Vậy mà cũng xuống tay được!”
“Chi của họ từ năm ngàn năm trước thì đã phản lại gia tộc ta, đám người đó đều là một lũ ăn chơi sa đọa, hoàn toàn quên mất sỉ nhục và thù hận trong quá khứ, loại người này chết không đáng tiếc!”
Nói xong, hai người nhìn nhau bắt đầu cười lớn lên, trong căn phòng tăm tối đầy sự ác độc.