Không có việc gì mà tỏ ra ân cần, không phải gian cũng là trộm, người thích hôn các bé gái không có nghĩa là trưởng bối từ ái, mà cũng có thể là người xấu không có ý tốt.
Morley trưởng lão từ trong phòng họp đi ra, đi nhanh về phía phòng làm việc, người vật trên đường cách xa thước, lúc này vẻ mặt âm u của ông giống như ông Trời sắp tận thế tới nơi vậy, không có một chút ánh sáng.
Ông ta đi vào phòng làm việc của mình, trợ lí bên cạnh cẩn thận giúp ông ta đóng cửa, rồi trở lại vị trí của mình.
“Rầm!”
Morley trưởng lão vừa vào cửa liền không nén nổi tức giận đẩy ngã cái bực tượng đá mà bình thường ông rất thích xuống đất, móng vuốt cũng muốn lộ ra luôn.
Nghĩ đến việc Morley ông luôn dốc hết tâm huyết để kéo dài huyết thống quý tộc, mà cái đám người bên cạnh cứ vì lợi ích của riêng mình mà kéo chân sau của ông, lần này cho tới lần khác, thật sự khiến ông không thể nào tha thứ được nữa!
Nghĩ tới quân đội nhà người ta, bây giờ tam đại gia tộc lại đi chung với nhau, nhất trí đối ngoại, mà giới chính trị bọn họ lại vì tư lợi của bản thân mà hãm hại người khác, đặc biệt là đời tiếp theo, hai bên đúng là không thể so sánh được.
Morley đau đầu vô cùng!
Cái đám người này suốt ngày cứ kêu chính trị và quân đội không bình đẳng, quốc gia không yên, cứ với cái thái độ như thế này thì làm sao mà bình đẳng được.
Từ xưa tới nay, ưu thắng liệt thì bị đào thải, chỉ có người mạnh nhất ưu tú nhất mới có thể được phái nữ xem trọng, lựa chọn như vậy chỉ là vì để cho bộ tộc của mình càng ngày càng cường đại, đây là quy luật của tự nhiên, không ai có thể thay đổi được.
Nhưng cái đám này lại không tự mình tìm nguyên nhân, lại suốt ngày đỏ con mắt nhìn người khác, bọn họ có cái gì phải oán trách nữa, tự mình không có bản lĩnh còn oán hận người khác không xem trọng mình sao!
Nghĩ tới đây răng nanh của Morley cũng lộ ra.
Có phải ông ta quá nhân từ rồi không, trái cảnh cáo một tiếng, phải nhắc nhỏ một tiếng, đám người này đêu xem như gió thoảng bên tai à.
Đánh rắn động cỏ, Akasi rất gian xảo, mà thiếu niên bên cạnh cậu ta cũng không kém, sau này nếu muốn phí sức lực lên người cậu ấy, có thể sẽ không thực hiện được.
Thật sự là không sợ đối thủ lợi hại như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo, phải giáo huấn cho đám người này một trận mới được.
Sau khi đẩy ngã một tượng đá, tâm tình của Morley trưởng lão cũng thả lỏng không ít, ông bình tâm lại ngồi trước bàn làm việc, mở máy truyền tin.
“ Sean, tượng đá trong phòng làm việc của ta bị rớt xuống đất bể rồi, cho người vào dọn dẹp đi!”
“Vâng!”
Rất nhanh thì phòng làm việc của Morley trưởng lão đã trở về như cũ, ngoại trừ thiếu đi tác phẩm nghệ thuật mà lúc trước ông rất thích ra, thì mọi thứ vẫn như cũ.
“Tích tích tích!” Máy truyền tin ở trên bàn Morley trưởng lão vang lên.
“Đại nhân, trưởng lão Houston cầu kiến!”
“Nói ta không có ở đây!” Morley trưởng lão mặt vô biểu tình tiếp tục nhìn văn kiện ở trong tay, lúc này ông không muốn gặp nhất chính là cái tên kéo chân sau này.
“Vâng!”
Máy truyền tin ngắt rồi, nhưng một lát nữa lại vang lên “tích tích”.
Morley trưởng lão nhìn cái tên hiện ra trong máy truyền tin, nhíu mày, cuối cùng cũng bỏ tài liệu trong tay xuống, mở máy truyền tin.
“Morley, tôi biết ông có ở đó!” Giọng nói của Houston trưởng lão truyền tới.
“Vậy ông cũng nên biết rõ tại sao tôi không muốn gặp ông!” Morley trưởng lão lạnh lùng trả lời.
Đối diện im lặng một hồi, nói: “Đúng, tôi biết rõ! Chỉ là tôi có chuyện muốn nhờ ông, có liên quan đến nhà Moore và Mine, bọn họ chỉ làm theo mệnh lệnh của tôi, hi vọng ông có thể dựa vào ân tình năm đó của tôi với ông, có thể khuyên thủ hạ của thế gia Rochester tha cho bọn họ!”
“Tôi thấy ông cầu sai người rồi! Reichet chỉ là đứa nhỏ vừa mới bắt đầu, cậu ta có thể làm gì cánh tay phải cánh tay trái của ông sao! Huống hồ bọn chúng cũng không vô tội như ông nói!” Nói tới đây, vẻ mặt Morley trưởng lão mang theo một chút khinh thường, dám làm thì phải dám gánh chịu mọi hậu quả.
“Bọn họ chỉ là có dã tâm, nhưng là do tôi cho bọn họ hi vọng, dù sao vẫn là tôi làm hại tới họ, Reichet có thân phận gì, tôi và ông đều rõ, tuy rằng tư cách cậu ta còn mỏng, nhưng thực lực không nhỏ, càng đừng nói tới thế lực ngầm ở sau lưng cậu ta, chỉ sợ tôi và ông còn phải nhường cậu ta phần!” Houston bất đắc dĩ nói
“Vậy ông nên biết tôi khuyên không nổi cậu ta, mà ông cũng không nên tới cầu xin tôi, tuy rằng Reichet có thực lực lớn, nhưng đáng tiếc căn cơ còn nông, chuyện này cậu ta sẽ không trực tiếp ra mặt, nên tìm ai để nói giúp, trong lòng ông tự biết!” Morley trưởng lão không muốn dính vào đũng nước đục này.
“Tôi biết, nhưng giờ tôi thân mình khó bảo toàn, lời nói ra có bao nhiêu phân lượng tôi rất rõ! Cho nên chỉ có thể cầu xin ông!”
Cả đời Houston chưa bao giờ cúi người như vậy, nhưng vì gia tộc của mình, ông nhất định phải làm, chỉ cần bảo vệ được gia tộc này, ông ta mới có thể bào vệ được thế lực Houston sau lưng bọn họ.
“Hai….!” Morley trưởng lão thở dài, “Được rồi! Để tôi thử, nhưng Houston, mọi người đều không phải kẻ ngốc, có tác dụng hay không tôi không thể đảm bảo với ông!”
“Vậy nhờ cả vào ông!”
Máy truyển tin cúp đi.
Morley trưởng lão suy nghĩ một lát, mở lại máy truyền tin.
“Rebart, tôi là Morley!”
“Tôi biết là ông, tìm tôi có chuyện gì sao!?”
“Có một chuyện muốn nhờ ông một chút, có liên quan đến nhà Mine và Moore dưới quyền Houston, Houston vừa mới tới cầu xin tôi, ông có thể vì ông ta là cộng sự mấy vạn năm mà cho ông ta chút mặt mũi, tha cho bọn họ được không!” Giọng nói Morley trưởng lão bình thản, không nghe ra được chút ưu tư nào.
“A! Nếu như ông đã mở miệng rồi, tôi biết nên làm như thế nào, ông yên tâm!”
“Vậy thì cảm ơn ông rồi!”
Cúp máy truyền tin, Morley lại lấy tài liệu ra, liền vứt chuyện này ra sau đầu.
Ở một chỗ khác, sau khi trưởng lão Rebart cúp máy truyền tin, nói với gia chủ Shakma đang đứng trước mặt mình: “Ông thấy nên làm như thế nào thì làm đi! Ta không có ý kiến với kế hoạch của ông!”
Shakma nghe vậy hơi do dự.
“Nhưng mà Morley trưởng lão ………!”
Rebart nhíu lông mày,
“Ông không nghe thấy vừa nãy Morley nói dựa vào tình cộng sự của ta và Houston sao! Nhưng ông ta không có nói nhìn vào mặt mũi Morley, ông còn băn khoăn gì nữa, từ trước tới giờ ta không có bao nhiêu tình cảm đồng nghiệp, nhưng mà nếu như Morley đã nhắc rồi, ta cũng không ông ta chút mặt mũi, đổi gia chủ hai gia tộc này đi, cho thế gia từ cấp thấp nhất bắt đầu phấn đấu lại từ đầu!”
“Vâng! Shakma hiểu rõ!” Gia chủ Shakma cúi đầu
“Vậy ông đi đi!”
Rebart phất phất tay, Shakma khom người lui ra.
Nhìn bóng lưng Shakma rời đi, trưởng lão Rebart gõ gõ mặt bàn, cười lên.
Shakma, lão già này, rõ ràng lúc nãy ông ta đã nghe hiểu ý của Morley, vậy mà cứ phải để ông nói ra, bỏ đi, ai bảo ông ta có đứa con gái có ánh mắt tốt chứ! Theo ý ông ta đi.
Tòa án quý tộc được mở ra, vụ án trưởng lão Houston bắt cóc phu nhân Doris cuối cùng cũng có kết quả.
Houston trưởng lão bị cắt mọi chức vụ, tuyên án bị đuổi ra khỏi tinh cầu Landis năm, và bị giam cầm trong một tinh cầu nào đó của ông ta, trong năm này, ông ta không được bước ra khỏi tinh cầu này một bước, tuy rằng vị trí trưởng lão của ông ta vẫn còn, nhưng không có quyền lực thực sự.
Nhìn qua thì thấy mấy ngàn năm này không dài, nhưng nghĩ kĩ lại, bây giờ là thời khắc quan trọng mà quân đội và chính trị có sự sắp xếp lại, năm đủ để đứa nhỏ nhà Hàn Hiểu thành niên thành mấy lứa rồi, mà mấy ngàn năm này so với mấy vạn năm trong quá khứ càng thêm phong vân mờ mit, vật đổi sao dời, mọi thứ sau năm đều sẽ khác, trưởng lão Houston hiểu rõ điểm này nghe thấy phán quyết thì cả mặt đều u tối.
Akasi là muốn ông ta sống không bằng chết!
Morley trưởng lão đi tới tòa án, sắc mặt nhàn nhạt nghe tòa án phán quyết, sau đó nói với Ida trưởng lão ở bên cạnh: “Nhìn đi! Đó chính là kết cục cho những kẻ không nghe lời khuyên đấy, người sang thì tự biết mình, cho dù là đi tranh giành thì cũng phải biết đủ, xúc động và hấp tấp chỉ đẩy con người vào vực sâu.”
Ida trưởng lão ở kế bên, trầm mặc không lên tiếng, rất lâu sau mới trả lời: “Tôi không có ngu như vậy, tôi vẫn còn trẻ, tôi có thể đợi được!”
Đương nhiên các thế gia tham gia cũng nhận được sự trừng phạt nghiêm khắc, cha của tiểu loli rất giống Shirley Temple cũng bởi vì vậy mà bị cách chức đưa tới tinh cầu Latour để làm đoàn trưởng quân đóng quân.
Thật ra bản thân vị gia chủ Marta này không có vấn đề gì, chỉ đáng tiếc ánh mắt nhìn phụ nữ quá kém, khiến cho dã tâm của anh ta bị người khác lợi dụng, nên khi anh ta biết hết tất cả, thì mọi thứ đã quá muộn rồi.
Anh ta tự mình thỉnh tội với AKasi, rồi li hôn, AKasi rất tức giận, nhưng không thể không thừa nhận gia chủ Marta ngoại trừ phương diện phụ nữ hơi hồ đồ chút, nhưng những mặt khác thì lại là một nhân tài, cho nên đây chỉ là cảnh cáo nhỏ, giáng chức anh ta tới tinh cầu Latour, lạnh nhạt với anh ta một quãng thời gian, để anh ta hiểu rõ lần giáo huấn này, đương nhiên Akasi cũng cho anh ta đường lui, trên Latour có rất nhiều người quan trọng sinh sống, nếu như anh ta đủ thông minh thì nên biết làm như thế nào.
Quân đoàn trưởng Blair mang theo quân đội của anh trở về tinh cầu Landis, thay thế vị trí của Marta.
Rất nhanh thì thế lực của Houston trưởng lão liền bị gia tộc Shakma và Rochester cùng với mấy thế gia dưới quyền trưởng lão Wals thâu tóm, còn về tại sao trưởng lão Wals có tham gia vào, đó là anh ta đã từng cảnh cáo mấy cánh tay trái phải dưới trướng mình, yêu cầu bọn họ nhất định phải quan hệ tốt với gia tộc Rochester, cho nên cái người này cũng giúp đỡ Reichet không ít trong chuyện này, cho nên cũng được một ít trong này.
Mọi thứ sóng yên gió lặng, Hàn Hiểu vẫn ở trong thành trải qua cuộc sống phu nhân nhàm chán, chỉ là bây giờ có đứa nhỏ dễ thương, cậu cũng không cảm thấy khó chịu nữa.
Mở cửa phòng trẻ em, lại nhìn thấy tên nhân yêu nào đó đang ở trong phòng trẻ em phi lễ con gái cậu.
“Claudius, không phải anh đã đi quân bộ Doris rồi sao!?” Hàn Hiểu đi vào phòng hỏi
“Nhớ tới tôi còn chưa từ biệt tiểu Alte, cho nên giữa đường tôi liền quay lại!” Claudius mặt không đỏ, giọng không run, hoàn toàn không có da mặt gì cả.
Tiểu Alte lúc này cũng không nhịn được sự quấy rầy của Claudius, trợn mắt mà nhìn, trước mặt tên biến thái này, giả bộ ngủ hoàn toàn không có tác dụng, tiểu Carlo bên cạnh cũng muốn cứu em gái, nhưng đáng tiếc người nhỏ sức lực yếu, không cứu nỗi cô bé, cho nên lúc này tiểu nha đầu nghe thấy giọng Hàn Hiểu, liền kích động rồi, tay nhỏ liền giơ lên “Ai nha, ai nha”.
Hàn Hiểu đi tới bên giường, tiểu nha đầu như nhìn thấy cứu tinh, ánh mắt long lanh, giống như chịu ủy khuất rất lớn, duỗi đôi tay ra, làm bộ đáng thương nhìn cậu.
Thấy vậy Hàn Hiểu định ôm lấy con gái nhỏ, nào biết có một đôi tay nhanh hơn một bước cướp đi tiểu nha đầu, tiểu nha đầu muốn đẩy cái tay trên người mình ra, ngọ ngoạy không yên ở trong lòng anh.
“Ai nha! Xem ra tiểu Alte rất yêu thích tôi nha! Cậu xem con bé chủ động để tôi ôm này!”
Hàn Hiểu thiếu chút nữa thì tức muốn cười lên rồi, đồng chí à, người có mắt đều nhìn ra, tiểu nha đầu không chút hứng thú nào với cái ôm của anh đâu!
Đột nhiên tiểu Alte không động nữa, sau đó có mùi hôi truyền ra từ trên người con bé.
Tiểu nha đầu ị rồi!
Hàn Hiểu liền đón tiểu nha đầu từ trên tay Claudius đặt lại lên giường, vừa muốn cởi quần ra vệ sinh cho con bé, nhưng lại bị Claudius ngăn cản.
“Phu nhân, nếu như người cho phép, xin để tôi thay tả sạch cho tiểu Alte!”
“A! Cái này không được đâu! Rất bẩn đó!”
Đối với yêu cầu của Claudius, Hàn Hiểu kinh ngạc, cậu tận mắt nhìn thấy vị huynh đài rất chậm chạp ở phương diện này.
“Không sao, sớm muộn gì tôi cũng phải cưới vợ sinh con, luyện tập sớm một chút cũng tốt!”
Hàn Hiểu nghe thấy lời của anh, đường hắc tuyến cũng hiện ra, sao nghe thấy lới này giống như là đang nói, tôi sớm muộn gì cũng là con rể của cậu…..
Được rồi! Anh muốn đổi thì đổi đi!
Hàn Hiểu bỏ tay ra, đứng ở một bên chỉ đạo.
Claudius cởi tả của tiểu Alte ra, mùi hôi nhàn nhạt bay ra, đứa nhỏ bây giờ mới hơn tháng, chỉ uống sữa, cho nên đi ị cũng không hôi như người lớn, nhưng khiến người khác cảm thấy ớn chính là mấy cái thứ đó dính đầy mông của tiểu Alte.
Dưới sự chỉ đạo của Hàn Hiểu, Claudius nhẹ nhàng nhấc chân của tiểu Alte lên, để cái mông nhỏ lộ ra, sau đó dùng khăn vệ sinh ướt nhẹ nhàng lau sạch sẽ mấy cái thứ dính trên mông Alte, sau đó lại thoa phấn chống sậy lên mông, mặc một cái tả sạch cho cô bé, tuy nói cái việc này cũng không sạch sẽ gì, vậy mà Claudius làm làm rất ưu nhã.
Khúc giữa tiểu nha đầu có ngọ ngoạy chút ít, vì sợ dùng sức làm cô bé bị thương, Claudius cũng chật vật cho cô bé được như ý mấy lần, nhưng mà cuối cùng anh cũng khống chế được lực đạo của cô bé, cũng hoàn thành được các bước.
Hàn Hiểu ở một bên nhìn trong lòng cũng gật đầu, rõ ràng là một người yêu sạch sẽ, nhưng lúc làm vệ sinh khi bé đi ị cũng rất chăm chỉ, sau này anh nhất định là một người chồng người cha tốt!
Hảo cảm của Hàn Hiểu đối với Claudius lại tăng thêm một nấc.
Mà Alte sau khi thay tả giống như nhận phải đả kích cực lớn, miệng xéo đi, nước mắt ở trong hốc mắt liền trào ra “Ô ô” khóc lớn, Hàn Hiểu liền ôm con bé vào trong lòng an ủi.
“Ô, ô! Không khóc nha! Alte ngoan, không khóc! Chỉ là đổi tả mà thôi, không phải con cũng ị hết lên quần chú rồi sao! Chúng ta không thiệt, bảo bối không khóc! Ô! Ô!”
Hàn Hiểu vừa nói vừa vỗ nhẹ vào mông người nhỏ mềm mại ở trong lòng, rất nhanh thì tiếng khóc liền nhỏ xuống, chỉ là cái bộ dáng nghẹn ngào có bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu tội nghiệp.
Claudius cúi đầu nhìn, quả nhiên chỗ ống tay áo cũng dính không ít thứ màu vàng, vừa nãy anh quá tập trung rồi, căn bản không chú ý tới qủy kế của tiểu nha đầu, xem ra tiểu nha đầu này tuy nhỏ, nhưng mà tâm tư rất linh hoạt.
Anh bình tĩnh lấy khăn ướt vẫn chưa dùng hết lau sạch ống tay áo, rồi xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ cần là những thứ bà xã tương lai để lại, cho dù là đi ị, anh cũng đối đãi như hoàng kim.
Tối ngày hôm đó, trong phòng ngủ vợ chồng Công tước, Akasi nằm ở trên giường, nhìn Hàn Hiểu đang đọc sách ở bên cạnh, không biết mở miệng như thế nào.
Cuối cùng Hàn Hiểu cũng không nhịn nổi nữa, gấp sách lại bỏ vào trong hộc tủ không xa.
“Có gì thì anh nói đi! Như thế này không giống anh chút nào!”
Do dự một chút, Akasi quyết định nói,
“Là có liên quan đến Alte…., anh muốn tìm cho con bé một người bảo hộ.”
Hàn Hiểu gật đầu,
“Em đồng ý, Alte không có mạnh mẽ như mấy anh trai của mình, tương lai về sức mạnh chắc con bé cũng không được như anh trai, quả thật nên tìm cho con bé một người bảo hộ!”
Lời nói của Hàn Hiểu làm Công tước có chút kinh ngạc,
“Tiểu gia hỏa, em thật sự hiểu rõ ý nghĩ của người bảo hộ mà anh nói không!”
Hàn Hiểu liếc anh,
“Không phải giống như Lukenaer sao!”
“Như vậy mà em cũng đồng ý!”
“Tại sao không đồng ý, em cũng không có gả Alte cho Claudius, chỉ là làm kỵ sĩ bên cạnh công chúa thôi, có thể cưới được Alte hay không còn phải dựa vào bản lĩnh của anh ta, chuyện có lợi như vậy, sao em lại cự tuyệt!” Hàn Hiểu kéo chăn, định nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện này, cậu hơi mệt rồi.
Akasi cười lên,
“Tiểu gia hỏa, xem ra em cái gì cũng biết hết nha!”
Hàn Hiểu trợn mắt,
“Anh ta cả ngày ở trong phòng trẻ em chảy nước miếng với Alte, người mù cũng biết anh ta nghĩ gì!”
ngày sau, nữ Công tước Helios cùng chồng bay tới tinh cầu Landis.