Duyên phận là một thứ rất kì lạ, người ngày nhớ đêm mong không từ thủ đoạn, người ta lại không nhìn mình, còn người lạnh nhạt không gì cả trong lúc vô ý lại nhận được ánh mắt của người ta.
Nhóm người Wales trưởng lão và Reichet vừa đi tới thành Doris liền đi vào phòng họp với Akasi, còn cụ thể bàn cái gì, Hàn Hiểu lại không biết, cũng không có hứng thú đi tìm hiểu, sau khi cậu cùng Akasi đón tiếp Wales vào thành, liền lập tức rời đi, trở về phòng ngủ, nguyên nhân không có gì khác, chỉ là giờ ngủ trưa của cậu tới rồi.
Tỉnh dậy, đã là hai tiếng đồng hồ sau, Hàn Hiểu ngồi trong phòng khách trên lầu, hỏi Sheila: “Akasi đã họp xong chưa!”
Sheila trả lời: “Vẫn chưa ạ, chắc cũng nhanh thôi!”
Hàn Hiểu gật đầu, nhìn cảnh sắc bên ngoài, nói: “Xem ra nên nói nhà bếp chuẩn bị nhiều thức ăn, có lẽ Reichet và Wales trưởng lão sẽ ở lại ăn cơm tối!”
Hàn Hiểu mang Sheila đi dạo một vòng trong vườn hoa, lại tới nhà kính hái một vài quả trái cây, trở vô nhà dặn người hầu mang đi cắt một nửa, sau đó nửa ngồi trên sô pha đọc sách, nhàn nhã đợi Công tước và mọi người đi ra.
Không lâu sau, Akasi và Wales trưởng lão mang theo khuôn mặt vui vẻ đi ra khỏi phòng họp, tới phòng khách.
Hàn Hiểu nghe thấy tiếng bước chân, bỏ quyển sách trong tay xuống, ngồi dậy, cười nói:
“Đều bàn xong cả rồi!”
Cậu là người mang thai, cho dù không có hình tượng, thì cũng không có ai dám nói gì, bây giờ chỉ cần cậu thoải mái thì sao cũng được.
“Ừ, đều xong cả rồi, mà còn rất vui vẻ!” Akasi ngồi xuống bên cạnh Hàn Hiểu, tâm tình nhìn thấy rất tốt, gương mặt còn mang theo tiếu ý.
Mà Wales trưởng lão thì lại bình tĩnh hơn nhiều, dù sao anh cũng đã sớm dự đoán được Công tước Akasi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.
Nhìn vẻ mặt của hai người, Hàn Hiểu chỉ muốn thở dài,
“Wales trưởng lão, mời ngồi, Akasi có lúc thích làm khó người khác, nhưng anh ấy dù sao cũng là người đứng đắn nói lời giữ lời, mong ngài không tính toán với anh ấy.”
“Phu nhân yên tâm, cách làm người của Akasi, tôi cũng hiểu được mấy phần, tự nhiên sẽ không tính toán với cậu ta!” Wales trưởng lão vừa nói vừa ngồi xuống ghế sô pha đối diện Hàn Hiểu.
Những người khác cũng ngồi xuống chỗ của mình.
Nhưng âm thanh từ tính trong trẻo vừa kết thúc bên tai Hàn Hiểu, thì cả người cậu liền cứng ngắc, cúi đầu nhìn cái bụng rõ ràng chưa tới tháng, nhưng lại giống như tháng, cậu đặt tay lên bụng, nhưng chấn động kịch liệt trong bụng, làm Hàn Hiểu rất kinh ngạc.
Đứa nhỏ này bị gì sao! Lúc trước người khác tới thành Doris nó cũng không đá mãnh liệt như vậy!
Thị lực của quý tộc luôn nhạy bén hơn người thường, chấn động nhẹ trên bụng Hàn Hiểu trước khi cậu vuốt ve, nhóm người quý tộc thượng lưu ở đây ai cũng nhìn thấy rất rõ ràng.
Nhìn thấy vẻ mặt dở khóc dở cười của Hàn Hiểu, chân mày Công tước Akasi nhíu lại, rất hoạt bát nha! Nhưng….
“Cái đám tiểu tử thối, không được đá nữa! Làm đau mẹ con, đợi các con sinh ra, xem cha làm thế nào để xử các con!’
Trong suy nghĩ của Công tước Akasi, đá lung tung như vậy tuyệt đối là con trai, chứ không phải tiểu công chúa nho nhã dễ thương.
Hàn Hiểu ở trong lòng trợn trắng mắt, tụi nó còn nhỏ như vậy, có thể nghe hiểu được lời của anh sao!
Nhưng mà không biết uy hiếp của Công tước có tác dụng, hay là đứa nhỏ đã đá xong rồi, bụng của cậu từ từ dịu xuống, Hàn Hiểu thở ra, nói thật bị đứa nhỏ đá như vậy, cậu cũng hơi đau.
Cậu ngẩng đầu nhìn Wales trưởng lão đầy vẻ xin lỗi,
“Xin lỗi, lúc nãy tôi thất lễ rồi!”
Wales trưởng lão lại cười lắc đầu,
“Không, phu nhân, không sao cả!”
Vừa dứt lời, tiểu ma vương trong bụng liền bắt đầu giày vò, khóe miệng Hàn Hiểu co rút, kinh ngạc nhìn cái bụng đang chấn động liên tục mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, dùng tay vuốt ve nhẹ nhàng an ủi cái tiểu ma vương đang làm bậy trong bụng, một hồi sau mới bình tĩnh lại.
Hàn Hiểu ngẩng đầu cười đầy có lỗi,
“Đứa nhỏ hoạt bát quá, cũng hơi phiền phức, nhưng mà đứa nhỏ náy rất ít khi như vậy, không biết có phải chúng biết có khách quý rất đẹp trai tới hay không, mà lại cao hứng tới vậy!”
Wales trưởng lão không có để ý nói: “Phu nhân, đứa nhỏ hoạt bát là chuyện tốt, tương lai nhất định là một người rất giỏi!”
Lời còn chưa nói xong, bụng của Hàn Hiểu liền bắt đầu hoạt động một lần nữa.
Hàn Hiểu không hiểu nổi, đứa nhỏ này hôm nay sao vậy, máy thai cũng thường xuyên quá rồi đi! Đột nhiên cậu phát hiện, đứa nhỏ này hình như đều là sau khi Wales trưởng lão nói xong mới dày vò cậu, cai này chắc không phải trùng hợp đâu đi!
Sau khi vuốt ve dỗ đứa nhỏ, Hàn Hiểu thử một chút, cậu hỏi thăm Reichet và Greta, lại hỏi một số chuyện của gia tộc Imansi, Reichet cũng thành thật trả lời, mọi thứ đều bình thường, đứa nhỏ rất yên tĩnh.
Đột nhiên cậu xoay người, híp mắt cười hỏi Wales trưởng lão,
“Wales trưởng lão, xin hỏi, ngài đã bao nhiêu tuổi rồi!”
“A!” vẻ mặt Wales trưởng lão sửng sốt, sau đó cũng thành thật trả lời: “. tuổi!”
Già quá! Hàn Hiểu nghĩ ở trong lòng, đồng thời tiều ma vương ở trong bụng lại bắt đầu dằn vặt, cùng một vị trí, cừng một lực đạo, có thể cũng là cùng một đứa bé, khóe mắt khóe miệng Hàn Hiểu đều co rút lại, không phải trùng hợp, đứa nhỏ này thật sự nhìn trúng Wales trưởng lão…..!
Lúc này, mọi người trong phòng đều nhìn chằm chằm cái bụng của Hàn Hiểu, sau đó tất cả mọi người, bao gồm cả Hàn Hiểu, đều chuyển ánh mắt lên trên người Wales trưởng lão, mà ánh mắt của Wales trưởng lão cũng khó hiểu mà nhìn bụng Hàn Hiểu, cảnh tượng này thật là quỷ dị…..!
Cuối cùng Hàn Hiểu cũng phản ứng lại được, cậu nhìn về phía Akasi, cười có chút cứng ngắc nói: “Giọng nói của Wales trưởng lão rất dễ nghe, Akasi, xem ra, có một đứa nhỏ trong bụng em luyến thanh!”
Akasi ôm lấy Hàn Hiểu an ủi: “Bà xã, chuyện này còn phải đợi sau khi đứa nhỏ sinh ra mới biết được, nói không chừng, đứa nhỏ chỉ là đơn thuần chán ghét cái giọng nói nào đó đi!”
Hàn Hiểu nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chỉ có thể lừa mình thôi, trong lòng cậu vẫn cho rằng, giọng nói của Wales trưởng lão không có chỗ nào khiến người ta chán ghét cả, nhưng mà dằn vặt người như vậy, Hàn Hiểu cảm thấy cậu không thích hợp xuất hiện trước mặt Wales trưởng lão, nhưng mà cậu không thể rời đi được, có một số lời cho dù bảo bảo có đá bể bụng của cậu, cậu cũng phải hỏi cho được.
“Wales trưởng lão, tôi muốn biết, có rất nhiều gia tộc muốn kết thân với gia tộc Doris, chỉ có mình ngài sao lại không hề tích cực trong chuyện này vậy.”
Wales trưởng lão đã thu lại vẻ mặt có chút kinh ngạc của mình, anh cười trả lời: “Tôi thấy mình cũng là một người đàn ông thành thục, rất khó sinh ra tình cảm với một đứa trẻ con còn đang i a học chữ, tôi sẽ không vì sinh dục mà vi phạm tập tính quý tộc trong mình, đương nhiên nếu như con của người trưởng thành rồi, hơn nữa tôi lại còn yêu cậu ấy, tôi sẽ tích cực nỗ lực trở thành bạn đời của cậu ấy, chỉ là hi vọng tới lúc đó người sẽ thành toàn.”
Tuy gương mặt Hàn Hiểu vẫn giữ nguyên nụ cười đoan trang, nhưng trên thực tế, thế giới trong lòng cậu đã kích động đến mức phát run rồi.
Cuối cùng…..cuối cùng cũng tìm được một người bình thường trong cái đám quý tộc đầy biến thái này, biết được xuống tay với một đứa trẻ là không có đạo đức, không hề dễ chút nào! Đây là sinh vật quý hiếm cỡ nào nha! Trong giới quý tộc, cậu cho rằng cái người nghiêm túc đứng đắn như vậy sớm đã bị tiêu diệt rồi! Không ngờ rằng lại còn sống sót một người!
Nếu là người có nhân phẩm như vậy, sau này đứa nhỏ của cậu cũng có thể suy nghĩ lại, chỉ là tuổi của cái vị này cũng có hơi lớn chút…..!
Trong thời gian chớp mắt, trong đầu Hàn Hiểu đã thiên biến vạn hóa, nhưng nụ cười hài lòng trên mặt không hề giảm chút nào,
“Vậy, Wales trưởng lão, cũng mong ngài có thể nhớ được lời nói của mình, trước khi con tôi thành niên, ngài tuyệt đối không được có bất kì chủ ý nào với nó!”
“Đương nhiên rồi!” Wales trả lời đầy tự tin
Hàn Hiểu hài lòng gật đầu,
“Thời gian không còn sớm nữa, mọi người ở lại ăn cơm tối đi! Thật xin lỗi, thân thể tôi không được khỏe, xin cho phép tôi rời đi trước.”
“Xin cứ tự nhiên!”
Có được đáp án mong muốn, Hàn Hiểu liền rời đi, tiểu gia hỏa trong bụng sắp phá trời luôn rồi.
Tồi hôm đó, Wales trở về phủ đệ của mình, nằm ở trên giường mơ một giấc mộng đầy quỷ dị.
Trong mộng, anh ở trong một không gian đầy trắng xóa, anh đi rất lâu, xung quanh ngoại trừ sương trắng mênh mông thì không còn gì cả, Wales thấy rất mê mang.
“Anh đang tìm em sao!”
Đột nhiên một giọng nói đầy ôn nhu dễ nghe phát ra từ sau lưng anh, anh mãnh liệt xoay người lại, nhìn thấy trong sương trắng mênh mông phía sau mình, từ từ xuất hiện thân ảnh của một thiếu niên.
Mái tóc đen, đôi mắt màu đỏ, ngũ quan trên mặt mơ hồ không rõ, nhưng Wales lại vô hình nhìn thấy được nụ cười của cậu, xinh đẹp mà sởn cả gai ốc.
Trong phút chốc anh liền biết, huyết thống của vị thiếu niên này tới từ đâu, anh vừa muốn mở miệng, lại phát hiện mình không phát ra được tiếng nào, cả người cũng không thể động đậy được.
Thiếu niên từ từ đi tới gần anh, một tay phủ lên gò má của anh,
“Thân ái, chúng ta rất nhanh thôi thì sẽ đươc gặp nhau, anh có vui không!”
Sau đó cậu thu tay lại, nói tiếp: “Nhìn vẻ mặt của anh thì em cũng biết, anh cực kì vui nè!”
Wales không thể nói cũng không thể động đậy ở trong lòng phun tào, vẻ mặt bây giờ của anh có lẽ ngay cả anh cũng không biết là gì, nhưng trong lòng anh không hề vui vẻ chút nào.
Thiếu niên đứng trước mặt anh, vẫn cười tới mê hoặc lòng người, không biết từ lúc nào trong tay của anh liền xuất hiện một đồ vật,
“Thân ái, hôm nay em có mang tới cho anh một món quà, nhanh tới thử đi, coi có hợp không!”
Wales vừa nhìn thấy đồ vật trong tay, mặt cũng xanh cả lên rồi.
Đó là một cái vòng cổ chuyên dùng để giam giữ sủng vật.
Đáng sợ nhất là anh thấy mình lại chủ động cúi đầu với thiếu niên đó, mà thiếu niên thì đang chuẩn bị cái cái vòng cổ lên cổ anh…..
‘Không!” một tiếng la to, Wales từ trong mộng mồ hôi đầm đìa tỉnh dậy.
Anh thở hổn hển, nhìn nhìn thấy mình đang ở trong phòng ngủ nhà mình, hít thở thật sâu, đầy vui vẻ.
May quá! Chỉ là một cơn ác mộng!
Nhưng giấc mơ này cũng quá rõ ràng rồi, rõ đến mức khiến anh cảm nhận được nỗi bất an, nụ cười xinh đẹp của thiếu niên đó tới giờ vẫn còn in đậm trong lòng anh, không cách nào xóa đi được!
“Lẽ nào là do hôm nay gặp được phu nhân Doris cho nên mới mơ thấy giấc mơ kì lạ như vậy sao!” Wales trưởng lão tự mình hỏi
Cho dù nói như thế nào, thì đây cũng chỉ là một giấc mơ, Wales trưởng lão nằm xuống, nhưng không thể nào ngủ tiếp được nữa.