Trong điều kiện chữa bệnh kém, sinh con giống như dạo một vòng quỷ môn quan, trong điều kiện chữa bệnh tốt, đa số mọi người đều chủ trương sinh thường, nỗi đau đớn khi sinh mạng mới sắp chào đời bất kì ai cũng phải chịu một lần, không tránh được.
Lukenaer và Claudius, hai người con rể tương lai, kiêm ngưởi làm không công đương nhiệm, kiêm côn đồ đối ngoại, sau khi xem xong cuộc chiến tranh giành người cá vào buổi chiều, vô cùng phấn khởi, nỗi khó chịu khi bị tính kế, bị chèn ép trong suốt nhiều năm ở Học viện quân sự quý tộc liền biến mất không còn gì.
Hai người họ cũng xem như hiểu rõ rồi, giáo sư thông minh tuyệt đỉnh, thủ đoạn cao siêu của họ, cũng giống như bọn họ nhu nhược mềm yếu ở trước mặt Hàn Hiểu, cũng không chiếm được chút lợi ích nào từ cậu, mà còn có thể bị chèn ép lại.
Nghĩ lại cũng đúng nha! Với một người đánh cũng đánh không được, mắng cũng mắng không xong, cho dù muốn ra tay tính toán, cũng phải suy nghĩ đi suy nghĩ lại, cân nhắc đi cân nhắc lại, trong tình huống không làm tổn thương tới cơ thể và tinh thần của đối phương, cẩn thận ra tay, sau khi trải qua cân nhắc suy xét, còn có thể còn thừa lại bao nhiêu sức lực, mọi người cũng có thể tưởng tượng được, nếu không thì sơ ý một chút cũng có thể trở thành tội nhân của toàn bộ quý tộc Landis, đương nhiên cuối cùng còn phải đối diện với sự trả thù của dã thú, quả thật là lỗ vốn tới mức bán nhà.
Nếu như nói Hàn Hiểu của quá khứ là một cái bánh ngọt mà ai cũng muốn cắn một miếng, thì Hàn Hiểu bây giờ chính là một quả bom nguyên tử mà ai cũng không dám đụng chạm, đụng nhẹ một cái thì có thể cả nhà mình đều xong đời.
Hai vị con rể còn chưa chính thức thượng vị, không ngừng vui mừng ở trong lòng, cũng may bọn họ ra tay sớm, cũng may lúc bọn họ gặp mặt Hàn Hiểu, cậu còn chưa có hắc hóa đến mức này.
Thế là trong sự mong đợi của mọi người, đặc biệt là hai vị làm công trường kì cứ ở lì trong thành không đi, đang bước lên con đường trung khuyển không lối về, ngày thứ ba sau ngày sinh dự kiến của Hàn Hiểu, bụng của Hàn Hiểu liền động rồi.
Nhận được thông báo, Reykard liền mang theo trái tim sung sướng dâng trào tới thành Doris, ước muốn nhiều năm cuối cùng cũng có thể thực hiện được rồi, đối với quý tộc phúc hắc cường đại mà nói là hưng phấn không ngừng.
Đầy cửa phòng chờ, một tiếng thét khủng khiếp làm Reykard ngừng bước chân vừa mới bước qua cửa, nhưng anh nhanh phản ứng lại, mặc không đổi sắc đi vào, người hầu sau lưng nhanh chóng đóng cửa lại.
“Ai dô! Giáo sư, thầy tới rồi à, phu nhân vừa mới vào phòng sinh chưa tới nửa tiếng, bây giờ còn chưa tới cao trào đâu, nhanh tới ngồi đi thầy!”
Nhìn thấy Reykard đã tới, Claudius liền đứng dậy, vẫy tay gọi, chỉ là trong giọng nói không hề có ý tốt.
Lukenaer ngồi một bên cũng ranh mãnh nói: “Đúng vậy! Đúng vậy! Sinh con đều như vậy, lần trước sinh đám Alte cũng mất tiếng đồng hồ, lần này không biết phải mất bao lâu đây! Ừ! Ba đứa chắc sẽ dài hơn một chút, giáo sư, đây là yêu cầu của thầy đấy, thầy phải có kiên nhẫn nha!”
Reykard liếc bọn họ, rồi đi tới gần, nở nụ cười đầy nho nhã nói:
“Nhiều năm như vậy rồi, tôi thấy bây giờ mình không thiếu nhất chính là nhẫn nại!”
Lời vừa dứt, lại truyền ra vài tiếng kêu đau thảm khiết, trong đó còn đi đôi với vài câu mắng chửi thô lỗ, nụ cười của Reykard cứng ngắc, nhất thời liền có một nỗi bất an xuất hiện.
Claudius hình như đã sớm đoán được tình huống này, anh lấy chai rượu bên cạnh mình, rót vào li không ở trước mặt Reykard.
“Giáo sư, uống chút rượu giảm kinh ngạc đi! Mấy tiếng kêu không đau không ngứa này trôi qua nhanh thôi, bây giờ vẫn còn là giai đoạn đầu của kì sinh nở, Nayar sẽ không để phu nhân la hét quá lâu đâu, nếu không thì tới lúc cần dùng sức thì lại không có chút sức nào.”
Reykard cầm li rượu lên, trong từng tiếng kêu đau đớn, nụ cười trên mặt cũng khó mà giữ nỗi nữa.
“Hình như các cậu rất rõ chuyện này! Sao thế, các cậu từng sinh rồi à?”
“Ai!” Lukenaer lắc li rượu trong tay, tên mặt là nụ cười nhàn nhạt, nói: “Giáo sư, biết không có nghĩa là đã trải qua, nhưng mà lần trước lúc bé dễ thương sinh tụi Carlo, chúng tôi ngồi ở đây suốt ba tiếng đồng hồ, thầy yên tâm, sau ngày hôm nay, thầy cũng hiều biết như chúng tôi thôi!”
Reykard cũng bình tĩnh mà nở nụ cười, anh cầm li rượu để ở bên miệng, thì tiếng chửi rủa trong phòng sinh liền vang ra..
“Ô,…., đau quá, đã ba lần rồi, sao lần nào cũng đau như vậy, tôi không sinh nữa, không sinh nữa, a…….!” Hàn Hiểu đau đến khóc luôn rồi.
“Được! Được! Sinh xong lần này, chúng ta không sinh nữa!” Akasi đầy đau lòng.
“Anh im miệng cho tôi, nếu không phải do anh, lão tử cũng không cần phải chịu cái tội này, đau như vậy, a……, sao lão từ không ngất đi cho rồi, a……!”
“Phu nhân, người nhịn một chút, vì tiểu thư và thiếu gia, người không thể ngất đi được, phu nhân, người khống chế chút!”
“Khống chế cái đầu anh, chuyện này tôi có thể khống chế được sao! Đau chết rồi! A………!”
………
Reykard:………
Sau những âm thanh hỗn tạp, tiếng mắng chửi đột nhiên im bặt, chỉ còn tiêng rên rỉ đầy đau đớn, giống như là những cây kim, từng chút từng chút đâm vào lòng người.
“Di! Giáo sư Reykard, thầy từng học y sao!” Claudius híp mắt, cười như không cười hỏi
Tay cầm li rượu của Reykard có chút cứng ngắc, anh để li rượu xuống,
“Có học qua, nhưng không giỏi!”
Lukenaer nghe vậy liền chế nhạo, nói: “Ai dô! Thì ra giáo sư Reykard Adams không gì không thể của chúng ta lại có thứ không giỏi! Thật sự là hiếm có nha!”
Reykard thì lại cười nhạt,
“Vậy chắc thầy chưa nghiên cứu qua khoa sinh sản rồi! Thầy biết không! Con người khi sinh ra đời thì có rất nhiều đau khổ, nghe nói cái loại đau đớn này đã vượt qua giới hạn chịu đựng của con người, hơn nữa là càng đau thì càng tỉnh táo, mà thời gian sinh đẻ lại là mấy tiếng đồng hồ, thậm chí có người còn là từ sáng tới tối, nói cách khác, nỗi đau khi sinh sản còn đau gấp lần nỗi đau khi trên chiến trường bị kẻ thù chém đứt chân tay, mà lại không được sử dụng bất kì loại thuốc nào, hừ! Giáo sư, đây là cái giá phải trả ra khi sinh mạng mới đi tới trên đời này.”
Reykard hiểu rõ ý của Lukenaer khi nói với anh những điều đó, anh lạnh lùng trả lời: “Trên sách y học đều có nói những cái này, cậu không cần nhắc lại lần nữa đâu.”
Lukenaer cười lạnh, nói: “Những thứ trong sách đều là chết cả, chỉ có ngồi ở đây, mới có thể biết được vì sinh ra đời sau cho chúng ta, người vợ đã phải trả cái giá đắc như thế nào, thầy luôn miệng nói thích trẻ con, mà lại không biết người vợ vì cái mong ước này của thầy mà phải hứng chịu những đau đớn như thế nào, hèn chi bé dễ thương không coi trọng thầy, hoàn toàn là đáng đời thầy!”
Lúc này, một tiếng kêu đau không kiềm chế được phát ra, nhưng lại nhanh chóng im lặng lại, từ trong phòng sinh lại truyền ra từng tiếng rên rỉ cao thấp.
Reykard ngồi ở bên ngoài phòng sinh, im lặng không lên tiếng, anh phải thừa nhận, có nhiều phương diện anh cũng giống như ngững người đàn ông khác tự cho mình thanh cao, anh cần phải tự kiểm điểm lại mình.
Phòng khách ngoài phòng sinh bắt đầu im lặng, ngoại trừ tiếng rên rỉ đứt quãng được truyền ra từ torng phòng sinh, thì mọi thứ im lặng đến quỷ dị.
Thời gian trôi đi, tiếng động trong phòng sinh từ từ to lên.
Tuy Lukenaer và Claudius nhìn thấy gương mặt của Reykard càng lúc càng trắng bệch thì rất là sung sướng, nhưng đồng thời bọn họ cũng không thể không thừa nhận, cách báo thù này quả thật là tổn thương địch , làm hại mình .
Nghe thấy tiếng rên thảm khiết, nghĩ tới vợ mình sau này cũng phải trải qua nỗi đau không thể nào tránh được này, hai người họ đều khó chịu không thể nào tưởng tượng được, dù biết rõ sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng lo lắng trong lòng lại không thể nào giảm bớt được, đứng ngồi không yên, lòng như dao cắt chính là minh chứng tốt nhất cho tình cảnh bây giờ của họ.
Bốn tiếng đồng hồ trôi qua, thời khắc chạy nước rút cuối cùng cũng tới, trong tiếng thét chói tai kịch liệt không kiềm chế được, một sinh mạng nhỏ chào đời, sau đó là đứa thứ hai, đứa thứ ba, cuối cùng trong phòng khách im lặng không còn một tiếng động nào, nhưng gương mặt không chút máu của Reykard lại vẫn cứng ngắc không hề phản ứng lại được.
Hai người còn lại dù sao cũng đã trải qua một lần, đã có chuẩn bị tâm lí, tình huống cũng đương tối tốt, hai người họ nhìn nhau cười.
“Giáo sư, thầy vẫn ổn chứ! Không sao cả, lần đầu đều thế cả, nghe thêm hai lần là quen ấy mà.” Lukenaer chế nhạo nói
Reykard không hể đề ý tới họ, cố gắng làm dịu đi chấn động ở torng lòng, cuối cùng thì anh cũng hiểu, tại sao lúc trước Akasi lại đồng ý một cách thống khoái tới như vậy, nhìn hai người bên cạnh đang cười trên sự đau khổ của kẻ khác, anh thông minh mà im lặng.
Yên lặng tiêu hóa hết những thông tin mà hôm nay anh nhận được, vì tương lai tốt đẹp của mình, anh cần phải sửa lại bản kế hoạch của mình.
Rất nhanh, Akasi lại xuất hiện với bộ dáng lảo đảo muốn ngã, ngồi trên ghế, tự mình rót một li rượu, thấy bình tĩnh được không ít, nghỉ ngơi một lát, sau đó cười có chút không được tự nhiên với Reykard nói:
“Giáo sư, đứa nhỏ vừa mới được đưa đi bú sữa rồi, còn phải đợi một lát, thầy không để ý chứ!”
Reykard lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy.
Akasi nhíu mày, nhìn đi! Thầy giáo âm hiểm thâm độc của anh, lần này thật sự bị đả kích rồi.
Akasi chỉ ngồi một lát liền đi vào phòng sinh, không lâu sau, Nayar liền đi ra nói với ba người, đứa nhỏ đã bú no rồi, đã được đưa tới phòng nghỉ của Hàn Hiểu, Akasi mời ba người tới đó, ba người liền đứng dậy, đi vào phòng sinh.
Cửa vừa mở ra, lỗ mũi của ba người liền hít lại, mùi máu tươi liền bay vào.
Nayar cười, nói: “ Các đại nhân, đừng để ý, mang thai sinh con đều sẽ ra chút máu, đây cũng là chuyện bình thường thôi!”
Ba người: ………..
Bình thường cái gì, mùi máu nồng như vậy, phải mất bao nhiêu máu đây! Lẽ nào lượng máu trong cơ thể người mang thai rất nhiều sao!
Đi vào trong phòng, đóng cửa, tách khỏi cái mùi máu khiến người ta hít thở không thông, mọi người đều thở ra.
Hàn Hiểu nằm ở trên giường, tuy hơi yếu, nhưng tinh thần vẫn rất tốt, ba đứa trẻ sơ sinh dễ thương được bao bọc đang nằm trong nôi gần chỗ cậu.
Nhìn thấy mấy đứa nhỏ, đôi mắt Reykard liền phát sáng, chấn động và cảnh tượng lúc nãy đều bị anh vứt hết lên chín tầng mây.
Anh nhanh chóng bước tới bên nôi, cẩn thận ngắm ba đứa nhỏ, ba đứa trẻ ăn no rồi, lẳng lặng mà nằm ngủ, xinh đẹp dễ thương, hoàn toàn không nhìn ra được giới tính, nhưng Reykard vừa liếc mắt liền nhìn trúng đứa trẻ tóc vàng ngoài cùng bên phải, đứa nhỏ mới dễ thương yên tĩnh làm sao, ngay cả Reykard cũng cảm thấy có phải mình bị bệnh gì không, rõ ràng là một đứa trẻ, nhưng anh cứ cảm thấy, đứa nhỏ này chính là vợ anh.
Chính vào lúc Reykard đang nhìn đứa nhỏ tóc vàng mà chảy nước miếng, Hàn Hiểu ở bên cạnh cũng đen mặt luôn rồi.
“Thầy à, thầy cũng thấy mấy đứa nhỏ rồi, bây giờ có phải thầy nên ra ngoài cho tôi nghỉ ngơi không!’
Hừ! Quả nhiên là tên biến thái, vậy mà lại dùng ánh mắt như vậy nhìn một đứa nhỏ mới sinh, cái loại biến thái này phải để mấy đứa nhỏ cách xa chút.
Reykard đem ánh mắt rời khỏi đứa trẻ, quyến luyến không nỡ nói: “Đó là đương nhiên, còn về quà gặp mặt của mấy đứa nhỏ, hai ngày nữa tôi sẽ tự mình mang tới, mong phu nhân nhận lấy!”
Trên trán Hàn Hiểu liền xuất hiện ba đường hắc tuyến, tặng quà gặp mặt, còn cần thầy tự mình đưa tới sao! Mục đích của thầy cũng quá rõ ràng rồi đấy,
“Không cần tốn kém vậy đâu! Từ lần đầu gặp mặt, thầy đã nói với tôi, gia cảnh của thầy không tốt! Vẫn là bỏ đi đi! Tôi rất mệt, cần nghỉ ngơi!’
“Như vậy không tốt, quà gặp mặt là phải tặng rồi, dù sao thì quá trình bọn nhỏ chào đời, tôi cũng có nghe thấy, ý nghĩa không giống! Phu nhân nghỉ ngơi, tôi cũng không làm phiền người nữa!”
Hàn Hiểu trợn trắng mắt, xem ra hôm nay yêu nghiệt này chịu ít kích thích quá, cậu cũng lười để ý tới anh, cho bọn Akasi một ánh mắt, rồi đi ngủ, cậu thật sự rất mệt rồi, nhanh chóng ngủ tới bất tỉnh nhân sự, còn về phía Akasi bọn họ giải quyết như thế nào, cậu cũng không biết được.
Nhưng mà Hàn Hiểu không thể không thừa nhận, yêu nghiệt không cần mặt này, ánh mắt rất ghê gớm, đứa nhỏ tóc vàng đó chính là con gái duy nhất trong thai này của cậu —– Angela!