Lâm Huyền Du hơi khự, một lúc lâu cô bắt đầu kể lại mọi chuyện xảy ra tối qua cho Hàn Khuyết Băng nghe: “Tối hôm qua, mình bị Lâm Tư Tuyết lừa uống thuốc ngủ, rồi dâng lên giường một người đàn ông lạ mặt.
Cũng may là lúc đó mình thuốc hết tác dụng nên mình tỉnh dậy.
Sau đó, Lâm Tư Tuyết bước vào, mình đã đánh ngất hai người họ.
Tiếp sau đó...”
Giọng nói bình ổn, không chút gấp gấp kể lại mọi chuyện của cô bị giọng nói ngọt ngào của Hàn Khuyết Băng cắt ngang: “Được rồi, tiếp sau đó tôi biết chuyện gì xảy ra rồi!”
“Tinh.”
Máy tính của cô có thông báo mới xuất hiện, bài viết mà cô vừa đăng chưa tới mười phút đã nhận về không ít lượt xem và hàng ngàn bình luận, đứng top một hot search.
Có rất nhiều bình luận rất hay ho, Lâm Huyền Du cầm lấy điện thoại lướt xem vài cái.
Bé béo phì: “Trời ơi! Không ngờ nữ thần của tôi lại là người như vậy!”
Fan cuồng của tiểu Tuyết: “Sao có thể? Chắc chắn là hình ghép!”
Đại não tàn: “Sao lại là hình ghép? Nhìn xem, tấm hình này chụp rất sắc nét!”
Phi Phi: “Tôi cảm thấy là có người hại nữ thần Tư tiểu Tuyết của chúng ta!”
giờ vẫn còn thức: “Nhưng tôi lại cảm thấy tấm hình này rất chân thật, nếu là giả thì người này chắc chắn phải là cao thủ!”
Heo nhỏ: “Đúng vậy! @ giờ vẫn còn thức nói rất đúng!”
Hàn Khuyết Băng sau khi đọc những bình luận này thì tâm phục khẩu phục, vỗ vai Lâm Tư Tuyết mà cảm phán một câu: “Chiêu này đúng là thâm thật!”
Lâm Huyền Du cũng biết trước được điều này, Lâm Tư Tuyết là hoa khôi, chuyện liên quan đến cô ta đều sẽ lên hot search, nhưng chỉ không ngờ là hot nhanh như vậy.
Đúng là ông trời có mắt, việc tối thì ít mà xấu thì nhiều.
Lâm Huyền Du mỉm cười.
Cô nhìn Hàn Khuyết Băng: “Còn phải xem tới là ai?”
Hàn Khuyết Băng cảm thấy Lâm Huyền Du không những thông minh ra mà còn rất tự luyến nữa.
Hàn Khuyết Băng nhìn cô một hồi, rồi hỏi: “Đúng rồi, cậu định đi phỏng vấn thực tập ở đâu?”
Phỏng vấn thực tập?
Lúc trước, cô chọn làm thực tập sinh ở một chi nhánh nhỏ của tập đoàn Dương thị.
Hạ thành nổi tiếng là thành phố phồn hoa, phát triển bật nhất nước M.
Nói đến nước M phải kể đến năm gia tộc hô mưa gọi gió, một tay che trời ở Hạ thành.
Bạch gia, Kỳ gia, Hạ gia, Hàn gia, cuối cùng là Dương gia, gia tộc đứng đầu nước M, là một trong các gia tộc nổi tiếng là quyền lực, bí ẩn nhất thế giới.
Tập đoàn Dương thị đứng đầu nền kinh tế cả nước, nắm trong tay tài nguyên dồi dào, phát triển vượt bậc, được ghi tên trên bảng vàng thế giới.
Chỉ cần có thể làm ở một chi nhánh nhỏ là có thể sống cả đời an nhàn rồi.
Về việc này, lúc trước Lâm Huyền Du rất tự hào về bản thân.
Hơn nữa, chỉ sau hai năm, tập đoàn Dương thị đã vươn lên đứng đầu thế giới, bỏ xa các gia tộc và các công ty khác.
Dù sao cô bây giờ đã có rất nhiều kinh nghiệm nên rất tự tin, cô rất tin rằng mình sẽ được nhận vào làm: “Tập đoàn Dương thị.”
Hàn Khuyết Băng nhíu mày: “Đừng đùa!”
Lâm Huyền Du cảm thấy Hàn Khuyết Băng không tin cũng bình thường, cô là thiên kim Hàn gia nhưng khi nghe đến tập đoàn Dương thị thì cũng có chút sợ.
Trong năm gia tộc trừ Bạch gia có chút sự nghiệp, địa vị ra thì ba gia tộc con lại chẳng thể sánh được với Dương gia.
Lâm Huyền Du tự tin, đập tay vào ngực: “Mình không đùa! Ngày mai mình sẽ tới đó phỏng vấn!”
Hàn Khuyết Băng tuy không muốn nhưng cũng không muốn ý chí của cô bị giảm nên cũng gật đầu đồng ý: “Ừ.”
Lâm Huyền Du mỉm cười hỏi Hàn Khuyết Băng: “Cậu chọn công ty nào?”
Hàn Khuyết Băng không suy nghĩ lâu, rất nhanh đã trả lời: “Tập đoàn Hàn thị.”
Cũng đúng thôi.
Hàn Khuyết Băng là người của Hàn gia nên sẽ đến công ty của cha mẹ mình làm.
Đều này cũng rất bình thường.
Lâm Huyền Du cười cười nhìn Hàn Khuyết Băng: “Ừm.”
Tại ký túc xá của Lâm Tư Tuyết, cô ta tức điên lên, khuôn mặt đỏ bừng, tia tơ máu hiện rõ trong mắt, tay cô ta bót chặt điện thoại như thể hận không thể bóp nát nó.
Đúng là tối qua cô ta bị người ta đánh lén, không ngờ là bị chụp được.
Lúc sáng, cô ta về đây cũng rất khổ sở, cái tên đàn ông đó cứ lôi kéo cô là Lâm Tư Tuyết tức điên đầu.
Sau khi thoát khỏi anh ta, Lâm Tư Tuyết lại bị lên hot search vì chuyện này.
Nếu bây giờ không thể chứng minh, còn đâu là danh tiếng lừng lẫy của cô ta nữa?
Tối qua, chỉ có ba người là cô ta, Lâm Huyền Du và người đàn ông đó.
Lâm Tư Tuyết đã tính toán rất kỹ lưỡng, không thể có sai sót.
Không lẽ chuyện này là do Lâm Huyền Du làm.
Nhưng không có khả năng, con nhóc đó yếu đuối như vậy, thì làm được gì?
Lâm Tư Tuyết càng nghĩ càng tức, cô ta thề nếu để cô ta biết chuyện này do ai làm.
Cô ta nhất định sẽ xé xác người đó!