*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một gian ghế bên trong đại điện đạo chủ, chỉ có Diệp Tinh cùng đạo chủ Lăng Hằng ở đây.
"Cảm giác thế nào, Diệp Tinh?" Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, cười hỏi.
"Ứng phó vẫn rất mệt mỏi." Diệp Tinh thành thật nói, bình thường cấp bậc như đại đạo chi chủ rất khó có thể tiếp xúc, vậy mà nay lại lập tức tiếp xúc được rất nhiều.
"Ha ha, đạt tới cảnh giới đại đạo chi chủ, người để cho bọn họ đối đãi bình đẳng quá ít, cao thủ khó tránh khỏi tịch mịch, cho nên mới có đại điện đạo chủ này." Đạo chủ Lăng Hằng mỉm cười nói: "Hơn nữa có chuyện khẩn cấp cũng có thể thông qua đại điện đạo chủ nhanh chóng truyền ra cầu viện, tìm bảo vật, 3vân vân."
Diệp Tinh gật gật đầu, đại điện đạo chủ này quả thật có rất nhiều chỗ tốt.
Nói vài câu, đạo chủ Lăng Hằng nhìn về phía Diệp Tinh bỗng nhiên hỏi: "Ngươi bây giờ còn đang ở dòng sông vận mệnh sao?"
"Vâng." Diệp Tinh gật đầu.
Đạo chủ Lăng Hằng khẽ cau mày nói: "Lúc này ngươi đánh chết đạo chủ Kim Nguyên, cường giả Yêu tộc dị tộc tuyệt đối càng thêm kiêng kỵ ngươi, lần sau ra tay tuyệt đối sẽ càng kh ủng bố hơn!"
Diệp Tinh hiện tại làm cho dị tộc cảm thấy mức độ uy hiếp tuyệt đối tăng lên rất nhiều.
"Đạo tắc vận mệnh cho dù tiến bộ chậm một chút cũng không có việc gì, nên nếu tiếp tục ở dòng sông vận mệnh, nói không chừng cường giả dị tộc khi nào đó lại ra tay." Đạo chủ Lăng Hằng khuyên nhủ.
Ông ta hiển nhiên lo lắng cho an nguy của đệ tử mình, lần đầu tiên ra tay thất bại, lần ra tay thứ hai dị tộc nhất định sẽ suy nghĩ chu toàn hơn.
Nghe vậy, Diệp Tinh cũng mỉm cười nói: "Thầy không cần lo lắng, coi như là cấp bậc cường giả Thánh Hoàng ở khu vực dòng sông sinh mệnh ra tay cũng giết không được đệ tử."
“Thánh Hoàng ra tay cũng không giết được ngươi?” Trong mắt đạo chủ Lăng Hằng nhất thời lộ ra vẻ nghi hoặc.
Nhưng là ông ta cũng không phải ngu ngốc, hơi nghĩ một chút liền nghĩ ra nguyên nhân, ánh mắt sáng lên hỏi: "Lệnh bài của ngươi bây giờ là màu tím?"
"Vâng." Diệp Tinh cười gật đầu: "Khi đệ tử vừa mới tiến vào khu vực dòng sông vận mệnh, lệnh bài lấy được bên trong đó đã có một tia màu tím, sau khi chém giết đạo chủ Kim Nguyên, lệnh bài hoàn toàn chuyển hóa thành màu tím."
“Ha ha, lần này có lẽ dị tộc tổn thất thật lớn.”Đạo chủ Lăng Hằng hiển nhiên hiểu được nguyên do vì sao Diệp Tinh tiếp tục dừng lại ở dòng sông vận mệnh.
Biết Diệp Tinh có lệnh bài màu tím, ông ta cũng không còn lo lắng nữa.
"Đệ tử còn đang chờ đợi, hy vọng những dị tộc này đừng để đệ tử thất vọng mới tốt." Diệp Tinh cầm chén rượu trong tay, uống một ngụm, khóe miệng mang theo một nụ cười.
"Vậy vi sư liền chờ xem kịch hay của ngươi." Đạo chủ Lăng Hằng cười to nói.
......
Dưới bầu trời đầy sao cổ xưa, khu vực dòng sông vận mệnh có một tòa cung điện kỳ dị, bên trong cung điện Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng.
Rất nhiều cường giả dừng lại ở khu vực này trong thời gian dài tự nhiên sẽ kiến tạo một ít chỗ ở.
Lấy thực lực của bọn họ, kiến tạo cung điện này rất dễ dàng.
“Thời gian còn sớm, những dị tộc này có lẽ đều cần thời gian chuẩn bị, qua một đoạn thời gian lại đi ra ngoài dạo chơi!” Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Hắn hiện tại có được lệnh bài màu tím, có thể tiến vào không gian bên trong dòng sông vận mệnh mà không có bất kỳ thời gian hạn chế lĩnh ngộ nào, nhưng nếu thật sự muốn đi vào, như vậy tất cả cường giả đều có thể đoán được hắn có lệnh bài màu tím. Diệp Tinh tự nhiên sẽ không làm như vậy.
“An tâm chờ đợi!”
Hắn liền tiếp tục ở trong cung điện, yên lặng tu luyện.
......
Vụt!
Bên ngoài dòng sông vận mệnh, một vị cường giả khuôn mặt bình thường, mặc áo giáp màu đen, tản ra dao động bất tử cảnh bình thường bay vào.
Mà ở xa xa, vừa vặn có một vị đại đạo chi chủ Yêu tộc, đây là một cự thú thằn lằn dữ tợn.
“Đạo chủ Mặc Bội!” Lúc này đại đạo chi chủ như thằn lằn của Yêu tộc này không có bất kỳ động tác gì, lại truyền âm nói.
“Tích Nguyên, hiện tại nhân loại Diệp Tinh thế nào rồi?” Đạo chủ Mặc Bội truyền âm hỏi.
Cự thú trước mắt chính là đạo chủ Tích Nguyên.
Hiện tại đạo chủ Mặc Bội cải biến khuôn mặt, khí tức, chính là vì phòng ngừa người khác nhìn thấy ông ta, rồi sau đó sợ Diệp Tinh chạy trốn mất.
"Hiện tại nhân Loại Diệp Tinh còn đang ở khu vực dòng sông vận mệnh, hơn nữa ở trong cung điện mình kiến tạo, hình như đang chờ đợi mười năm sau lại tiến vào bên trong dòng sông vận mệnh tiếp nhận truyền thừa." Đạo chủ Tích Nguyên cung kính truyền âm nói.
“Tiếp tục tiếp nhận truyền thừa?” Đạo chủ Mặc Bội chớp động một tia lãnh quang: "Nếu đã không đi, vậy hắn cũng không cần đi nữa."
"Đạo chủ Mặc Bội, vậy chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?" Đạo chủ Tích Nguyên hỏi.
"Dẫn ta đến chỗ Diệp Tinh, an tâm chờ đợi. Ta công kích tòa cung điện kia, dòng sông vận mệnh vẫn sẽ đoán được ta ra tay, nói không chừng trên cung điện kia có rất nhiều phòng ngự, cho nên, chờ tên nhân loại kia đi ra từ trong cung điện, ta sẽ phát động một kích tất sát hắn!” Đạo chủ Mặc Bội lạnh nhạt nói.
Mọi người đều biết Diệp Tinh có lệnh bài màu vàng, ông ta chỉ có một phần trăm thời gian ra tay, không cho phép phát sinh bất kỳ ngoài ý muốn gì.
"Sau khi đánh chết Diệp Tinh, ta cũng sẽ bị dòng sông vận mệnh chém giết, trong nháy mắt ra tay đó ngươi phải thu hồi toàn bộ bảo vật trên người Diệp Tinh cùng bảo vật trên người ta." Đạo chủ Mặc Bội phân phó nói.
“Vâng!” Đạo chủ Tích Nguyên gật đầu.
Bảo vật vô chủ ai cũng có thể thu hồi, nhưng cường giả thu hồi bảo vật phải thu lại trong nháy mắt, đạo chủ Tích Nguyên biết thời gian đạo chủ Mặc Bội ra tay, trong nháy mắt ra tay đó, tự nhiên có thể trăm phần trăm thu được bảo vật.
Rất nhanh, hai người đạo chủ Mặc Bội đi tới cung điện Diệp Tinh cách đó không xa, lúc này nơi này đã có rất nhiều cường giả đang chú ý, cho nên bọn họ ngược lại không khiến cho ai chú ý đến mình.
Đạo chủ Mặc Bội chờ đợi ở bên ngoài, mà Diệp Tinh chờ đợi ở bên trong cung điện.
......