*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn nắm chặt tay phải, trên tay xuất hiện một luồng ánh sáng.
“Thần khí à?”
Ánh mắt Diệp Tinh lóe lên.
“Nguyên Nha cho rằng chỉ khi nào mình trở thành Đại đạo chi chủ cấp hai thì mới có thể lấy bảo vật ra được, nhưng ông ta không biết bây giờ mình mới chỉ là Bất tử cảnh!”
“Theo như Ma linh thuật thì nếu như mình lĩnh ngộ được đạo tắc mạnh mẽ thì rất có thể cũng có thực lực như vậy! Mà hiện tại đạo tắc vận mệnh của mình đã gần tới cực hạn!”
Bên trong dòng sông vận mệnh, bản thể của Diệp Tinh đang không ngừng lĩnh ngộ, tám trăm năm thì có thể có bao nhiêu tiến bộ chứ? Theo như Diệp Tinh suy đoán thì chỉ cần vài năm nữa là sẽ đạt tới cực hạn.
Tám trăm năm, không chỉ đạo tắc vận mệnh của hắn tiến bộ mà những đạo tắc khác cũng tiến bộ không kém.
“Bây giờ trở về khu vực dòng sông vận mệnh, chờ khi đạt tới cực hạn thì đạo tắc vận mệnh chắc cũng đạt tới cực hạn. Sau đó phân thân Huyễn tộc sẽ đưa bản thể ra ngoài.” Diệp Tinh nghĩ thầm.
Chờ đến khi đạo tắc vận mệnh đạt đến cực hạn thì hắn phải cân nhắc tới chuyện đột phá.
Bây giờ xung quanh dòng sông vận mệnh có rất nhiều cường giả dị tộc. Cho dù hắn có thể che giấu hơi thở và thân thể của mình, nhưng một khi xuất hiện thì rất có khả năng sẽ bị nhận ra.
Nói không chừng, lúc này tất cả các cường giả của các tộc quần đều đang nghiêm mật giám sát hắn.
Một khi xuất hiện thì chắc chắn sẽ có nguy hiểm.
Ai mà biết dị tộc bố trí bao nhiêu cường giả ở bên ngoài dòng sông vận mệnh chứ?
Hắn được dòng sông vận mệnh che chở, cho dù Thánh hoàng ra tay cũng không làm gì được hắn, nhưng chỉ cần rời đi thì sẽ không còn được che chở nữa.
Thế nên, để phân thân Huyễn tộc của hắn mang bản thể của hắn rời khỏi đây là tốt nhất, chắc chắn sẽ không bị phát hiện.
“Đi!” Bóng dáng lóe lên, Diệp Tinh nhanh chóng bay về phía xa.
...
“Hả?” Đi tới được một nơi, Diệp Tinh bỗng nhiên nhìn về phía trước.
Vù vù...
Lúc này, một mảnh vỡ bên trong nhẫn không gian của hắn lập tức xuất hiện dao động.
“Đây là...” Diệp Tinh nhanh chóng chú ý đến động tĩnh bên trong.
Thứ gây ra dao động là một mảnh vỡ khoảng chừng bằng bàn tay, trên mặt còn có những bí văn kỳ dị.
“Lại xuất hiện dao động?” Hai mắt Diệp Tinh sáng lên.
Đây là mảnh vỡ thần bí của hắn, những mảnh vỡ này chỉ có một tác dụng, đó chính là biến đổi thổ nhưỡng bình thường thành tức nhưỡng.
Mà tức nhưỡng chính là thổ nhưỡng để trồng trọt Canh kim trúc, Canh kim trúc lại để nuôi dưỡng Canh kim trùng.
Tất nhiên, theo thời gian thì Canh kim trùng đối với Diệp Tinh mà nói cũng không còn bao nhiêu tác dụng, thực lực của hắn tăng lên quá nhanh.
“Mặc dù Canh kim trùng đối với mình là vô dụng, nhưng thích hợp để bảo vệ Trái đất, bảo vệ người nhà. Hơn nữa, tức nhưỡng không chỉ có thể trồng Canh kim trúc mà còn có thể trồng được những loại dược thảo trân quý khác!” Diệp Tinh thầm nghĩ.
Người nhà họ Diệp hắn rất nhiều, Canh kim trùng hoàn toàn có thể phân làm nhiều bộ phận, tách ra bảo vệ người nhà hắn.
Tức nhưỡng không ngừng gia tăng, tương đương với Canh kim trúc vô hạn, Canh kim trùng cũng không giới hạn. Hàng tỷ năm trôi qua, có thể tưởng tượng được Canh kim trùng đã đạt tới số lượng khủng bố như thế nào. Cái này còn nhiều hơn cả một tộc quần đào tạo cường giả. . Tru𝗒ện ha𝗒 luôn có 𝘵ại # Tr ù𝙢Tru𝗒ện﹒𝑉𝑵 #
Nếu như cứ tiếp tục nuôi vô thời hạn thì Canh kim trùng tuyệt đối sẽ trở thành sát khí lớn của nhà họ Diệp!
Thế nên bây giờ gặp được những mảnh vỡ thần bí khác, Diệp Tinh chắc chắn không thể nào bỏ qua.
Hơn nữa, hiện tại hắn cũng không biết những mảnh vỡ thần bí này rốt cuộc là gì. Cho dù lấy thực lực hiện tại của hắn cũng không phá hỏng được. Thế nên hắn càng không thể bỏ qua.
“Dao động truyền tới từ phía đông?” Diệp Tinh quan sát một chút.
“Đi!”
Bóng người của hắn khẽ động, nhanh chóng hướng về nơi đó.
...
Trên bình nguyên Hoang Vũ to lớn, một cường giả nhanh chóng bay trên không.
Đây là một sinh vật kỳ lạ, hơn nửa người đều là vảy, mũi dài, trên đầu còn có một chiếc sừng, thân hình vừa gầy vừa cao.
“Ha ha, thời đại thuộc về Tây Ốc này cuối cùng cũng đến rồi.” Trên mặt thanh niên lộ ra ý cười.
Nhìn anh ta vô cùng trẻ tuổi, nhưng dao động trên người lại vô cùng mãnh liệt.
Tây Ốc, thiên tài tuyệt thế mới tu luyện hơn một trăm nghìn năm của Thiên tộc, bây giờ đã đột phá đến Đại đạo chi chủ! Cũng là đại đạo chi chủ duy nhất trong vũ trụ mấy trăm năm nay, thậm chí trước đó còn khiến vũ trụ chấn động.
“Nhân loại Diệp Tinh, hiện tại cho dù có thực lực Đại đạo chi chủ thì cũng chỉ là Bất tử cảnh, nói không chừng hắn ta dựa vào bảo vật hay thủ đoạn đặc biệt nào đó. Nếu như không có thủ đoạn này thì thực lực của hắn sẽ không thể bằng ta được.” Hai mắt Tây Ốc lóe sáng.
“Mấy người kia nói cho dù ta có đột phá thì cũng không bằng nhân loại Diệp Tinh, hừ! Hắn ta bây giờ vẫn còn chưa chân chính đột phá còn ta thì đã đột phá rồi, tương lai ta cũng có thể hoàn toàn vượt qua hắn.”
Cho dù hắn có làm chấn động toàn bộ vũ trụ thì giai đoạn hiện tại thì thiên tài cường đại nhất cũng chính là nhân loại Diệp Tinh, trong lòng Tây Ốc tất nhiên không phục.
Anh ta nắm chặt tay phải, trong tay lập tức xuất hiện một tấm lệnh bài.
“Vừa mới tới bình nguyên Hoang Vũ chưa được bao lâu mà đã có được một lệnh bài rồi, Tây Ốc ta tuyệt đối có thể vượt qua nhân loại Diệp Tinh, trở thành thiên tài vũ trụ nổi bật nhất.
Tây Ốc khẽ mỉm cười, sau đó bay về một nơi khác.
...