Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

chương 1339

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rất nhanh đám người thanh niên kia rời đi, người trên đường cái cũng dần dần tản ra.

Diệp Tinh nhìn Tiểu Triệu Thận, mỉm cười nói: "Đi thôi."

"Ừm." Tiểu Triệu Thận gật đầu.

Cậu nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên nói: "Diệp thúc, thật ra bây giờ ta cũng biết rất nhiều chữ, hơn nữa còn đọc rất nhiều sách."

"Ồ?" Nghe vậy, Diệp Tinh ngồi xổm xuống cười nói: "Xem ra Tiểu Thận chúng ta cũng là một vị thần đồng nhở."

Ánh mắt hắn hơi chuyển động một chút, cười nói: "Nếu không ta nói với cha ngươi một chút, để cho ngươi đọc sách?"

Hắn có thể nhìn ra cậu nhóc này thực sự rất thích đọc sách, không thích luyện võ.

Đây là lần thứ hai hắn đề nghị với Tiểu Thận.

"Cám ơn Diệp thúc." Tiểu Triệu Thận lại lắc đầu, hoàn toàn thu hâm mộ trong lòng lại.

Diệp Tinh cười cười, cũng không cưỡng cầu nữa, nói: "Đi thôi, ta dẫn ngươi đi dạo nơi khác."

"Được." Tiểu Triệu Thận gật gật đầu, vẻ hâm mộ trong mắt biến mất, trên mặt lại lộ ra vẻ vô cùng vui vẻ.

Ở trên đường cái dạo chơi một hồi lâu, Diệp Tinh liền mang theo Triệu Thận trở về.

......

Thời gian nửa năm trôi qua nhanh chóng.

Bên trong cung điện, Diệp Tinh yên lặng nhìn tiểu đỉnh trước mắt.

Lúc này bên trong tiểu đỉnh phập phồng một ít dược dịch của dược thảo, linh quả.

Từng giọt dược dịch của dược thảo, linh quả không ngừng xuất hiện, dung hợp một chỗ cùng dược dịch khác.

Theo thời gian trôi qua, một dược viên bắt đầu chậm rãi thành hình.

Xa xa, bỗng nhiên có hai thân ảnh chạy tới, hai thân ảnh này nhìn qua đều là trẻ con.

Đến nơi này, đứa trẻ cầm đầu thông qua khe hở nhìn thấy tình cảnh trong cung điện, liền cẩn thận đứng ở một bên, không có tiến vào.

Rốt cục đan dược hoàn toàn thành hình.

"Thành công!"

Tay phải Diệp Tinh nắm chặt, trên mặt lộ ra một tia vui mừng, nắm đan dược ở trong tay.

- Két!

Tựa hồ cũng thấy đan dược luyện thành công, cửa cung điện bị đẩy ra, sau đó hai đứa trẻ chạy vào.

"Diệp thúc." Cầm đầu tự nhiên là Tiểu Triệu Thận, cậu nhìn Diệp Tinh rất lễ phép chào.

Ở bên cạnh cậu còn có một tiểu cô nương cũng không chênh so với cậu lắm, có chút thẹn thùng trốn ở phía sau Triệu Thận, vụng trộm nhìn Diệp Tinh.

"Tiểu Đình, đây là Diệp thúc thúc, ta thích nhất là nhìn hắn luyện đan..." Tiểu Triệu Thận giới thiệu.

Tiểu cô nương có chút thẹn thùng đứng lên, nhìn Diệp Tinh nhu thuận nói: "Diệp thúc."

Diệp Tinh cười gật gật đầu với cô nhóc một cái, lại nhìn về phía Triệu Thận cười, nói: "Tiểu Thận, làm sao vậy? Giới thiệu bạn gái nhỏ cho ta biết à?"

Nghe vậy, tiểu cô nương có chút mê mang, không biết Diệp Tinh nói là có ý gì, về phần Tiểu Triệu Thận thì đỏ mắt, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng nói: "Không phải, đây là tiểu thị nữ nhà ta mới mua, bằng hữu mới của ta đó."

Đây là lần đầu tiên cậu gặp được tiểu thị nữ cùng tuổi với mình, rất vui vẻ.

"Ồ?" Diệp Tinh cười cười, tiểu hài tử da mặt mỏng, hắn không nói gì nữa.

"Ừ?"

Tay phải lấy ra mấy gốc dược thảo, Diệp Tinh chuẩn bị tiếp tục luyện chế, bỗng nhiên ánh mắt hắn hơi không thể kiểm tra được nhìn một chỗ, trong mắt chớp động vẻ khó hiểu.

......

Lúc này có một chỗ bên ngoài Triệu phủ, có vài người tụ tập cùng một chỗ.

Bọn truyen.Full.vn và truyen.Full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

“Đã chuẩn bị xong chưa?” Một người trong đó trầm giọng nói, trên người bọn họ đều mặc các loại áo giáp, cơ hồ che hết khuôn mặt của mình.

"Chuẩn bị xong rồi."

“Lúc này Triệu Nguyên còn có con trai lão ta đều phải chết!”

"Chỉ có chết đi, tông phái mới có thể yên tâm."

Mấy người còn lại cũng gật đầu.

“Đã như vậy, vậy đêm nay động thủ!” Người cầm đầu trực tiếp nói: "Trong Triệu phủ không có cường giả gì, thậm chí không có người luyện võ gì, nhưng mà cũng không thể sơ suất, sau khi đánh chết nhanh chóng rút lui."

“Vâng!” Mấy người nhanh chóng lập kế hoạch.

......

Ban đêm rất nhanh đã đến, toàn bộ hơn phân nửa Triệu phủ đều là ánh đèn chớp động, ở trong thành trì nhỏ này, Triệu phủ cũng coi như là một gia tộc có chút thế lực.

Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!

Xa xa trong hư không bỗng nhiên vài thân ảnh nhanh chóng bay tới, những thân ảnh này tốc độ rất nhanh, hơn nữa chuyên môn dọc theo những hiên nhà mà đi, không có một chút âm thanh nào, không thật sự nhìn chằm chằm, thậm chí không phát hiện được tung tích của bọn họ.

"Những người bình thường này thật đúng là nhỏ yếu." Một người đàn ông mỉm cười.

Nhìn ánh mắt duy nhất của ông ta lộ ra rõ ràng có vẻ khinh thường.

“Nhỏ giọng một chút!” Thủ lĩnh cầm đầu trầm giọng nói.

Họ nhìn vào một nơi, đột nhiên đôi mắt sáng lên.

“Tìm được rồi!”

Trong một sân trong, một cậu bé đang ngồi xổm trên cọc gỗ, cắn răng kiên trì, trong khi một người đàn ông bên cạnh cậu thỉnh thoảng uống rượu.

Phát hiện hai người, trong mắt tên thủ lĩnh rõ ràng lộ ra vẻ hưng phấn, lần này nhiệm vụ hoàn thành tuyệt đối có thể đạt được thù lao thật lớn.

- Động thủ! Tên thủ lĩnh trầm giọng nói.

Ông ta muốn bay ra, nhưng chung quanh lại không có bất kỳ âm thanh nào truyền đến, trong nháy mắt thậm chí tiếng gió, tiếng muỗi đều biến mất toàn bộ.

Tính cảnh giác của ông ta cũng rất mạnh, tựa hồ cũng nhận ra một chút kỳ lạ, ánh mắt nhìn thoáng qua bốn phía, trong mắt lại nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ.

Lúc này nơi này ngoại trừ ông ta ra thì nào còn có người khác?

Giống như nhiệm vụ lần này chỉ có một mình ông ta tham gia, ba người còn lại trống rỗng biến mất.

"Ta... Ta không thể di chuyển." Trên mặt người đàn ông này tràn đầy hoảng sợ, ông ta phát hiện mình căn bản không cách nào nhúc nhích.

Bỗng nhiên, ông ta kinh hãi nhìn về phía trước, ở nơi đó lại đột nhiên xuất hiện một thanh niên, ánh mắt bình tĩnh nhìn ông ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio