Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

chương 210: c210: 50 tỷ 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Việc giao dịch lam linh chi rất thuận lợi, mấy ngày sau, 3 tỷ đã được chuyển tới tài khoản của Diệp Tinh.

Thời gian vẫn tiếp tục trôi chảy, giá thị trường của app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe vẫn đang dần dần tăng cao. Giá mà những tập đoàn đó đưa ra cũng đnag dần dần được nâng lên.

Nháy mắt lại trôi qua một tháng nữa, lúc này cách ngày tổ chức hội đấu giá chỉ còn lại mười ngày!

“Diệp tổng, xu hướng phát triển của app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đã chậm lại, tôi ra giá 19 tỷ thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan có thể nói là hoàn toàn đang đánh cược.”

Trước mặt Diệp Tinh, một người đàn ông trung niên nhìn Diệp Tinh, nghiêm túc nói.

Người đàn ông trung niên này tên là Tiền Đại Thư, đã đàm phán với Diệp Tinh mấy lần rồi.

“Ai mà không biết ánh mắt Tiền tổng là độc nhất vô nhỉ, tất cả công ty trong tay chưa từng bị lỗ, người khác nói đánh cược tôi tin, Tiền tổng nói vậy quá không đáng tin rồi.” Diệp Tinh cười nhẹ nói.

“So sánh với Diệp Tinh, tôi còn kém hơn rất nhiều. Hiện giờ danh tiếng của Diệp tổng trên mạng còn chói lóa hơn tôi nhiều.” Trên mặt Tiền Đại Thư cũng xuất hiện chút ý cười.

Bọn họ đang đàm phán việc thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan, trong rất nhiều công ty, tập đoàn, thời gian mà Tiền Đại Thư và đầu tư Tinh Nguyên đàm phán là dài nhất.

“Được rồi, Tiền tổng và chúng tôi đã đàm phán lâu vậy rồi, tôi cũng không muốn tiếp tục kéo dài thêm nữa, 19 tỷ, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan thuộc về sở hữu của Tiền tổng.” Diệp Tinh bình tĩnh nói.

Tiền Đại Thư nhìn Diệp Tinh, dường như muốn nhìn thấy điều gì đó từ trên mặt Diệp Tinh.

Hiện giờ Diệp Tinh lập nghiệp được hơn một năm, tích lũy được giá trị hơn chục tỷ, bản lĩnh và tài năng không ai dám khinh thường, nhưng ai cũng không hiểu tại sao lại muốn bán hai công ty tiền đồ phát triển tốt như vậy đi.

Trong lòng Tiền Đại Thư cũng nghi ngờ, nhưng ông ta cũng đã suy nghĩ rất lâu, có app hỗ trợ học tập và công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan trong tay sẽ không lỗ được, sẽ chỉ không ngừng phát triển, hơn nữa còn phát triển hơn những ngành nghề khác.

Theo ông ta thấy, Diệp Tinh bán công ty này đi hoàn toàn là đang đùa giỡn.

Nhưng, đối với người như ông ta mà nói, người như Diệp Tinh càng nhiều càng tốt.

Ông ta nhìn Diệp Tinh mấy giây, sau đó mặt lộ ra ý cười, nói: “Thành giao!”

Tiền Đại Thư sấm rền gió cuốn, đã sớm chuẩn bị tiền, ngay ngày hôm đó đã hoàn thành giao dịch.

Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan bán ra, trong tay Diệp Tinh thu vào 19 tỷ!

...

Trong phòng bao khách sạn, Diệp Tinh và Tần Tông Lâm đang giao dịch.

Tần Tông Lâm một thân tây trang thẳng thớm, tóc chải cẩn thận, trông như một người mắc bệnh sạch sẽ, lại lộ ra rất bảo thủ.

Bọn họ đang đàm phán về vấn đề công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân.

“Tần tổng, chắc hẳn ông đã biết việc công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan đã được bán đi.” Diệp Tinh nhìn Tần Tông Lâm, nói: “Hiện giờ chỉ còn lại công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu. Nói thật, hiện giờ có mấy tập đoàn đang muốn thu mua, giá 24 tỷ của Tần tổng là cao nhất.”

Tần Tông Lâm trầm giọng nói: “Diệp Tinh, không ngờ cậu quả quyết như vậy, khoa học công nghệ Thiên Lan nói bán là bán?”

Trong lòng ông ta có chút không thoải mái, thực tế Tần Tông Lâm coi trọng là hai công ty của Diệp Tinh, cho tới nay vẫn muốn thu ua cả hai công ty.

Có điều ông ta trả giá khoa học công nghệ Thiên Lan là 18 tỷ, không ngờ rằng Diệp Tinh trực tiếp bán cho Tiền Đại Thư với giá 19 tỷ.

Tiền thị, cũng là một gia tộc lớn, nội tình cũng rất mạnh.

“Nếu đã là mua bán, cái giá khiến tôi vừa ý, tất nhiên tôi sẽ bán, điều này rất bình thường.” Diệp Tinh cười nhẹ, nói.

“Vậy cái giá của công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu khiến cậu hài lòng là bao nhiêu?” Tần Tông Lâm trầm giọng hỏi.

Trước đây vẫn luôn không đàm phán, Diệp Tinh liền bán luôn một công ty đi, cho dù với sự không khéo của Tần Tông Lâm cũng không khỏi nôn nóng.

Đây là hai con gà biết đẻ trứng đó, hiện giờ chỉ còn lại một con.

“25 tỷ! Đây là cái giá của công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu hiện giờ! Tôi tin rằng một thời gian nữa thậm chí sẽ vượt qua cái giá này.” Diệp Tinh cười nói.

Tần Tông Lâm suy nghĩ một lát, ông ta không do dự bao lâu, trực tiếp nói: “Được, cái giá này tôi chấp nhận.”

Nhiều thêm một tỷ vẫn ở trong phạm vi chấp nhận được của Tần Tông Lâm, ông ta cũng không muốn xuất hiện điều gì ngoài ý muốn.

Giao dịch hoàn thành, không khí căng thẳng cũng biến mất.

“Diệp Tinh, đây là lần đầu tiên tôi gặp một chàng trai mà trước mặt tôi vẫn giữ được sự trấn định và bĩnh tĩnh như vậy.” Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh, nói.

Trong khoảng thời gian này, ông ta và Diệp Tinh cũng đã tiếp xúc nhiều hơn, cũng đã hiểu Diệp Tinh hơn một chút.

Càng hiểu rõ, ông lại càng tán thưởng.

“Có muốn cân nhắc một chút tới Nhược Hi không? Trở thành con rể của Tần gia tôi, tần gia tôi sẽ dùng lượng tài nguyên lớn giúp cậu phát triển.” Tần Tông Lâm cười.

Nghe vậy, Diệp Tinh không chút do dự lắc đầu, nói: “Xin lỗi Tần tổng, tôi thật sự không có suy nghĩ này.”

“Vậy được.” Tần Tông Lâm gật đầu, trong lòng thầm thở dài tiếc nuối.

Con gái ông ta gả cho Diệp Tinh, ông ta chắc chắn rất hài lòng, đáng tiếc là Diệp Tinh căn bản không để ý tới.

Một loạt thủ tục rất nhanh đã giải quyết xong, mà 25 tỷ cũng nhanh chóng được chuyển tới tài khoản.

...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio