Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

chương 432: c432: bất tử phủ chủ mặc vũ 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một chàng trai tò mò nhìn Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư.

“Nơi đây chính là chỗ ở của hai người, cung Hạo Nguyên bọn ta trừ ba nghìn thiên tài vừa thu nhận các người ra, trước đó cũng có hơn năm nghìn thiên tài Thiên Huyền Cảnh, cộng lại có tất cả hơn tám nghìn người.” Quân Dương cười nói.

“Hơn tám nghìn người?” Diệp Tinh nghi ngờ hỏi: “Ba năm sau hơn tám nghìn người này đề có thể tham gia cuộc khảo nghiệm thành Thời Không sao?”

“Đúng.” Quân Dương gật đầu.

Nếu như có người có thể tiến vào thành Thời không, thì chính là trong hơn tám nghìn người các ngươi.”

Đi một lát, Quân Dương dừng lại ở một nơi.

“Tới rồi!”

Nơi đây là một vùng đất bằng vô cùng rộng lớn, trên mặt đất có hai tòa cung điện chiếm diện tích lên tới hàng vạn mét vuông, độ cao hơn một trăm mét.

“Đây chính là nơi mà Diệp Tinh ngươi và Lâm Tiểu Ngư sẽ ở, còn về tin tức tu luyện thì các ngươi có thể dễ dàng tìm thấy, ta không nói nhiều nữa. Nhớ lấy, bình thường không có việc gì thì đừng tới những nơi khác, đắc tội vị đại nhân nào đó, chẳng có ích lợi gì cho các ngươi. Được rồi, các ngươi đã tới nơi an toàn, ta còn có việc phải đi trước.” Quân Dương cười, nói vài câu rồi rời khỏi nơi này.

Diệp Tinh và chia ra bước vào trong các cung điện của mình, nhưng rất nhanh đã đi ra ngoài.

“Hoàn cảnh có vẻ giống như điều kiện leo thang trời vậy.” Diệp Tinh cảm nhận một lát.

Leo thang trời có sự giúp đỡ của hạt giống Hư Không nên hiểu được tốt hơn, nâng cao thực lực nhanh.

Diệp Tinh cũng cảm thấy nơi này giống vậy.

“Huấn luyện ở nơi này cũng tốt hơn những nơi khác nhiều.” Lâm Tiểu Ngư tìm kiếm chút tin tức, cười nói.

Điều kiện tu luyện trong cung Hạo Nguyên rõ ràng giúp nâng cao đẳng cấp tốt hơn sân huấn luyện Hồn Thiên nhiều.

“Được rồi, Tiểu Ngư, nếu đã tới nơi này rồi, chúng ta mua đồ đi.” Diệp Tinh cười nói.

Trong mắt hắn có một tia mong chờ, nhanh chóng bấm đồng hồ trên tay.

Sau khoảng mười phút trôi qua, bỗng nhiên có một chiếc bóng tới trước cung điện.

Đây là một ông cụ có chòm râu chạm tới tận ngực.

“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, xin hỏi vừa nãy hai người mua đồ trong kho Hạo Nguyên đúng không?” Ông cụ cười nói.

Trong tay ông ta còn xách hai chiếc thùng.

“Đúng vậy!” Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh nhanh chóng bước tới.

“Được, làm phiền hai người kí nhận một chút.” ông cụ cười nói.

Sau khi kí nhận ông cụ liền nhanh chóng rời đi, Diệp Tinh ôm thùng trong tay, mắt tràn ngập sự mong đợi.

Hắn mang theo chiếc thùng tiến vào trong biệt thự, mở thùng ra, lập tức có một quang cầu phát ra ánh sáng kì lạ xuất hiện.

Diệp Tinh nhìn quang cầu, sao đó đắm chìm ý thức vào trong đó.

Oành!

Ý thức của hắn nháy mắt đã tiến vào trong một không gian.

Trong không gian, có một chiếc bóng mờ ảo đang đứng đó.

Tay phải vung lên.

Vút! Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm bay ra, mỗi một thanh trường kiến đều tỏa ra một luồng dao động vô cùng sắc bén, hợp lại với nhau, liền có một luồng khí thế từ trước tới nay chưa từng có.

Những thứ trước mắt dễ dàng bị phá hủy, sao trời vỡ nát, càn không đảo ngược, khắp cả chân trời đều bị kiếm quang bao phủ, đây là một thế giới kiếm!

“Đây là kiếm trận Vạn Huyền sao?” Diệp Tinh cẩn thận nhìn, trong mắt khẽ động.

Sau khi thi triển, những tin tức liên quan tới kiếm trận Nhất Huyền không ngừng truyền vào trong đầu hắn.

Còn về Đạo Tắc Không Gian và Sinh Mệnh liên hợp với nhau thế nào, những điều này đều được Diệp Tinh cảm nhận một cách rõ ràng, thậm chí hắn có thể cảm nhận được dao động của Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh.

“Đáng! Thật sự rất đáng!” tiếp nhận một số tin tức, trong mắt Diệp Tinh đột nhiên lộ ra vẻ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

Bình thường rất khó chạm tới những dao động này.

Cho dù trước đó hắn lĩnh ngộ Đạo Tắc, cũng chỉ có thể thi triển ra, nhưng giờ đây lại bắt đầu không ngừng hiểu sâu về việc thi triển thế nào.

...

Kiếm trận Vạn Huyền tới tay, thời gian tiếp theo Diệp Tinh không ngừng tu luyện trong cung Hạo Nguyên, không ngừng đem Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh dung hợp với kiếm trận Nhất Huyền, chuyển hóa thành thực lực của bản thân.

...

Đây là một tòa cung điện khổng lồ, trong cung điện có một người đàn ông lặng lẽ đứng đó.

Người đàn ông này thân cao hai mét, da toàn thân hiện lên một màu xanh lam, trên đầu có một chiếc sừng, trên người mặc một bộ áo giáp đen phong cách cổ xưa, chân còn đeo một đôi giày chiến màu vàng.

“Phủ chủ, đây là ba nghìn người lần này tiến vào cung Hạo Nguyên, lần này tam đại vị diện của chúng ta có tổng cộng bốn người gia nhập.” Bên dưới có một cường giả Chân Linh Cảnh vô cùng cung kính nói.

Trong mắt ông ta tràn ngập sự kính nể, ông ta biết sự tồn tại trước mặt mình mạnh mẽ tới mức nào! Cho dù một phần lớn cường giả Bất Tử Cảnh cũng không phải là đối thủ của người đàn ông trước mắt.

Người đàn ông đeo giày chiến màu vàng không nói gì, ông ta trực tiếp bấm mở danh sách tên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio