"Đây là địa phương nào?"
Tôi nhìn bốn phía xung quanh một chút, lúc nãy không cẩn thận chạy tới nơi này.
"Cái này, sư điệt cũng không rõ ràng lắm... Sư điệt chỉ theo chân của sư thúc chạy tới..."
Cước Nha Tử khó khăn lắm mới trả lời.
"…"
Trời ạ, tôi sẽ không lạc đường đấy chứ.
"Sư thúc, mặc dù chúng ta lạc đường, nhưng có thể sử dụng Thuấn gian di động, để chuyển tới địa phương khác"
Cước Nha Tử nói.
"Thuấn gian di động? Tại sao ngươi lại không nói sớm!"
Tôi tức giận nói. Vốn tưởng rằng tôi không trở về được nữa.
"Cái này... Sư thúc cũng không hỏi sư điệt, sư điệt cũng không dám nói lung tung."
Cước Nha Tử kinh sợ đáp, xem ra người này thực sự coi tôi là sư thúc của hắn rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
"Vậy chúng ta dùng Thuấn gian di động đi."
Tôi nói:
"Đúng rồi, làm sao có thể di động?" Tôi bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này tôi đâu có biết.
"Sư thúc, thật ra thì rất đơn giản, như thế này..."
Cước Nha Tử nói với tôi một số câu.
Một giây đồng hồ sau, tôi đã xuất hiện trong bãi đỗ xe của Ngân Hàng Công Thương.
"Được rồi, ngươi đi đi."
Tôi nhìn Cước Nha Tử nói.
"Dạ, sư thúc."
Cước Nha Tử nói.
"Đúng rồi, chờ một chút..."
Tôi gọi Cước Nha Tử lại.
"Còn có chuyện gì không? Sư thúc."
Cước Nha Tử lập tức xoay người trở lại, cung kính nói.
"Làm sao ta có thể tìm được ngươi?" Tôi hỏi.
"Cái này rất đơn giản, sư thúc người chỉ cần gọi thầm mặc niệm tên của sư điệt, sư điệt sẽ lập tức xuất hiện trước mặt của người."
Cước Nha Tử nói.
"Được. Ta biết rồi, ngươi đi đi. Còn nữa, không có chuyện gì thì đừng có theo dõi ta, việc đó tương đối dọa người đó."
Tôi phất phất tay nói.
"Sự điệt biết, sư điệt biết!"
Cước Nha Tử vội vàng đáp ứng, cung tiễn tôi rời đi.
"Cước Nha Tử!"
Khi vừa mới về đến nhà, tôi thầm mặc niệm.
Chỉ thấy một bóng đen bay vút đến trước mặt của tôi:
"Sư thúc, người tìm sư điệt ư?" Cước Nha Tử cung kính hỏi.
"Không có chuyện gì. Ta chỉ tiến hành thí nghiệm mà thôi."
Trong lòng tôi cười đáp, điều này thật quá tốt, sau này có chuyện để chơi rồi.
"…"
Cước Nha Tử nói:
"Sư thúc còn có chuyện gì nữa không?"
"Hết rồi, ngươi đi đi."
Tôi phất phất tay.
Cước Nha Tử trong nháy mắt biến mất.
...
Mấy ngày qua, Cước Nha Tử đã dạy cho tôi rất nhiều dị năng và phương pháp sử dụng của chúng. Ví dụ như: ẩn thân, phi hành, xuyên tường, nhìn thấu….
Mặc dù tôi đã mấy lần hỏi hắn, dị năng trên người của tôi là loại gì, nhưng hắn đều giữ kín như bưng, thậm chí lấy cái chết bức bách hắn, Cơ Tử Nguyệt này cũng không chịu nói chuyện này. Tôi cũng chỉ còn một cách là bó tay mà thôi.
Chớp mắt đã đến cuối tuần, ngay từ sáng sớm tôi đã lái xe đi đón Triệu Nhan Nghiên và Trần Vi Nhi.
Hai ngày trước tôi luôn ở nhà học tập dị năng với Cơ Tử Nguyệt, chưa có rời một bước nào khỏi nhà, làm cho hai nha đầu này có chút không vui.
"Nói, mấy ngày qua anh đi chơi với ai vậy?"
Triệu Nhan Nghiên vừa mới lên xe, đã giống như một con Tiểu yến tử dính vào trên thân thể của tôi.
"Ở nhà chứ có đi đâu đâu".
Tôi thành thật đáp.
"Ở nhà? Anh đâu có thành thật như thế bao giờ! Nói mau. Có phải là lại cấu kết với tiểu cô nương nào rồi không?!"
Triệu Nhan Nghiên đôi lông mày nhíu lại, nhìn chằm chằm vào tôi nói.
"Không có!"
Không biết Ngô Huỳnh Huỳnh có tính là tiểu cô nương không. Nhưng mà nếu tính thu nàng vào trong hậu cung, chắc chắn tôi cũng phải lĩnh đủ.
"Được rồi. Nhan Nghiên, em đừng làm khó dễ anh ấy nữa."
Trần Vi Nhi giải vây cho tôi nói.
"Hừ, chị Vi Nhi, chị không biết chứ, người này háo sắc lắm!"
Triệu Nhan Nghiên liếc tôi một cái nói.
"Biết anh háo sắc lại còn sáng tạo cơ hội cho anh."
Tôi hiểu rất rõ nha đầu Nhan Nghiên này, ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng thì lại ngoan ngoãn phục tùng tôi, giống y như một tiểu thê tử vậy.
"Hừ!"
Triệu Nhan Nghiên thấy tôi vô liêm sỉ như vậy, đành quay đầu đi chỗ khác, không hề để ý đến tôi nữa.
...
Việc Tô Dĩnh Tư tiến vào thế giới giải trí, hoàn toàn là chuyện tình cờ. Thân là con gái duy nhất của tập đoàn điện tử lớn thứ hai cả nước Tô Thức. Nàng đúng là một đại tiểu thư, cơm không lo, áo không cần phải chọn.
Nhưng vào thời điểm mùa thu năm ngoài, Tô Dĩnh Tư đột nhiên tâm huyết dâng trào, tham gia cuộc so tài của các ca sĩ thanh thiếu niên toàn quốc do Tô Thức tài trợ.
Kết quả Tô Dĩnh Tư đoạt luôn chức vô địch. Điều này ngoại trừ việc lấy lòng Tô Thức, nhưng Tô Dĩnh Tư biểu hiện cũng vô cùng hoàn mỹ, cho dù là nhan sắc hay âm nhạc, tất cả đều hoàn toàn xứng đáng.
Thế giới giải trí là một hồ nước sâu, chỉ có nhân tài mới có thể tỏa sáng. Có rất nhiều nữ nhân đã chấp nhận quy tắc ngầm là dùng thân thể của mình để đạt được thành công và danh vọng, nhưng mà Tô Dĩnh Tư là một ngoại lệ.
Trên đầu nàng mang hào quang của Tô gia Đại tiểu thư, sau lưng có cha nàng che chở, cho nên không cần phải làm bất cứ thủ đoạn nào cả, ngược lại còn có rất nhiều người xếp hàng tới lấy lòng của nàng.
Rất nhiều người đều nói, Tô Dĩnh Tư nổi tiếng là dựa vào quan hệ của cha nàng, nhưng không thể phủ nhận, nàng xinh đẹp thuần khiết, và có giọng ca ngọt lịm, đủ để cho những fan mê âm nhạc phải điên cuồng.
Bất luận nói như thế nào đi chăng nữa, Tô Dĩnh Tư cũng đã đạt được vinh quang.
Chỉ trong vòng nửa năm không tới đã có số lượng người hâm mộ trên quy mô cả nước.
Điều làm người khác không biết nói gì chính là, có rất nhiều tin tức truyền ra về nàng, nhưng không có bất kì một chuyện xấu nào cả!
Danh tiếng của Tô Dĩnh Tư thật sự là quá lớn, Đại tiểu thư của tập đoàn Tô Thức! Điều này làm cho những phú gia công tử theo đuổi nàng phải chùn bước.
Đại đa số minh tinh trên căn bản là dùng nhan sắc của mình để kiếm tiền, khi đối mặt với đồng tiền, thì ngọc nữ thánh khiết cũng có thể biến thành thiếu phụ dâm đãng, trở thành người tình của những phú gia công tử này. Nhưng mà Tô Dĩnh Tư căn bản là không thiếu tiền!
Tập đoàn Tô Thức, là tập đoàn lớn thứ hai cả nước, là tập đoàn dẫn đầu trong việc chế tạo điện tử! Nếu như nói Tô Dĩnh Tư thiếu tiền, thì cũng như phủ nhận việc Nhật Bản xâm lăng Trung quốc, chỉ có kẻ ngu mới tin tưởng.
Nếu như nói Tô Dĩnh Tư không khát vọng tình yêu oanh oanh liệt liệt thì là giả. Càng đứng ở địa vị cao, thì con người lại càng cô độc.
Chỉ riêng thân phận là Đại tiểu thư Tô Dĩnh Tư thì đã không cho phép nàng tùy tiện chọn bạn trai, hơn nữa bây giờ nàng còn là người nổi tiếng, thì có thể nói chuyện yêu đương nữa hay không?
Thật ra thì người trong lòng Tô Dĩnh Tư cũng không cần phải là người có tiền, bởi vì nàng đâu có thiếu tiền.
Cũng không cần là danh nhân được vạn người ngắm nhìn, bởi vì nàng đã quá nổi danh rồi.
Chỉ cần người ta đối với mình thật tốt, quan tâm mình, bảo vệ mình, khi mình gặp khó khăn thì có thể làm cho bầu trời trong sạch, thế là đủ rồi.
Nhưng mà người này thủy chung vẫn chưa từng xuất hiện. Người xuất hiện chẳng qua là những tiểu nhân mê tiền, hoặc là Tiểu Trư tham sắc mà thôi.
Địa điểm chuyến biểu diễn này của Tô Dĩnh Tư là tới được thành phố Tâng Giang, tỉnh Tùng Giang. Vốn do khoảng cách quá xa, công ty của nàng chưa từng có cơ hội tổ chức lưu diễn ở đây.
Nàng từ nhỏ đã lớn lên ở phương Nam, chưa từng thấy tuyết trắng xóa như ở phương bắc, hôm nay có cơ hội như vậy tự nhiên sẽ không thể bỏ qua, cho nên thành phố Tân Giang trở thành một trong những trạm lưu diễn của nàng.
Nhưng mà Tô Dĩnh Tư có nằm mơ cũng không nghĩ tới, một quyết định tình cờ, mà nàng đã gặp được một người con trai ở Tân giang, một người con trai mà cả đời nàng cũng không thể rời xa được...