Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

chương 213: chúng ta đi thuê phòng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Chúng ta đi thuê phòng đi!"

Tô Dĩnh Tư đột nhiên nói.

"Em nói gì?"

Tôi sợ hết hồn, vội vàng đạp phanh xe lại.

"Chúng ta đi thuê phòng đi!"

Tô Dĩnh Tư bình tĩnh nói.

"Em nói gì? Em không có chuyện gì đó chứ?"

Tôi há to miệng, theo bản năng sờ sờ cái trán của Tô Dĩnh Tư, nha đầu này có phải lại bị xuân dược phát tác hay không? Nhưng mà trông đâu có giống?

"Em không sao mà, lúc nãy em đã suy nghĩ, có lẽ biện pháp của anh là biện pháp tốt nhất! Cũng chỉ có như vậy mới có thể làm cho cha của em thỏa hiệp!"

Tô Dĩnh Tư nghiêm túc nói.

"Không phải đâu... Như vậy quá vội vã... En suy nghĩ kỹ chưa?"

Mặc dù chuyện này đối với tôi là một chuyện tốt, nhưng mà nó lạ đến quá đột ngột.

"Em giống như đang nói đùa hay sao. Lưu Lỗi, anh là một nam nhân, tại sao lại lề mề như vậy!"

Tô Dĩnh Tư trợn mắt nhìn tôi một cái nói.

Tô Dĩnh Tư lúc nãy cũng đã nghĩ rất kỹ, lúc tôi nói biện pháp này chỉ là nói đùa, hơn nữa cũng không phải là một biện pháp tốt! Vốn tưởng rằng sơn cùng thủy tận không có lối thoát, ai ngờ lại phát hiện một sơm môn!

Tô Dĩnh Tư từng tuổi này chưa thích một ai, chỉ có một nam nhân duy nhất khiến nàng động lòng xuân chính là người trước mặt này! Người có thể đem lại hạnh phúc cho người khác suốt đời thì không có mấy, nếu như bỏ lỡ thì mất đi vĩnh viễn!

Ở trong thế giới giải trí, Tô Dĩnh Tư biết rõ điều này, những câu như thế này xuất hiện rất nhiều trong kịch bản, Tô Dĩnh Tư không muốn nó phát sinh trên người mình, cho nên nàng dùng hết dũng khí, làm ra một quyết định trọng yếu.

Buồn cười, tôi sợ cái gì. Tôi nhanh chóng quay đầu xe, đi tới một khách sạn sao. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -

Nói thật, lần hứng thú nhất chính là lần đầu tiên cùng Triệu Nhan Nghiên ở khách sạn, nhưng thời khắc thần thánh này lại diễn ra ở khách sạn, thì đúng là cũng có chút tiếc nuối! Xem ra sau này để tránh cho chuyện lại lặp lại, tôi sẽ mua một tòa nhà ở mỗi thành thị, đề phòng có trường hợp dùng gấp.

Khi xuống xe, Tô Dĩnh Tư đeo chiếc kính dâm lên. Nếu như bị ký giả chụp được hình ảnh, Tô Dĩnh Tư cùng với một nam nhân xa lạ, vào cùng khách sạn, thì đúng là một tin tức động trời!

"Tiên sinh, ngài có cần phục vụ gì không ạ?"

Nhân viên tiếp tân thấy tôi dẫn Tô Dĩnh Tư đi tới, không nhịn được cười một tiếng. Trong thời gian này, khách đến thuê phòng không mang hành lý, thì tới cái đầu ngón chân cũng biết là tới để làm gì.

"Cho tôi thuê một gian phòng…à, mà gian phòng tốt nhất ở chỗ các cô là loại gì?"

Tôi hỏi.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của Tô Dĩnh Tư, nếu như không thể ở nhà của mình, thì cũng nên dùng phòng tốt nhất.

"Tiên sinh, gian phòng tốt nhất của chúng tôi là loại phòng "dành cho tổng thống" tiên sinh thuê theo giờ, hay theo ngày?"

Nhân viên phục vụ rất có năng lực nghề nghiệp hỏi.

"Trước tiên cứ thuê một ngày đi!"

Tôi nói:

"Có thể dùng thẻ không?"

"Có thể !"

Nhân viên tiếp tân nhận lấy thẻ của tôi, rồi lễ phép nói:

"Tiên sinh xin chờ một chút, tôi giúp ngài làm thủ tục thuê phòng."

Nhân viên tiếp tân nghĩ thầm, đây đúng là một người có tiền, ngay cả giá phòng cũng không hỏi, cái phòng dành cho tổng thống này mỗi ngày đồng đấy! Nhưng mà nàng vẫn xử lý công việc rất nhanh, sau đó đưa chìa khóa phòng cho tôi, nói:

"Tiên sinh, chìa khóa phòng của ngài, giá thuê phòng mỗi ngày là đồng, ngài phải ứng trước đồng, sau khi ngài trả phòng, hệ thống sẽ không trả lại vào thẻ, mà chúng tôi sẽ trả ngài bằng tiền mặt!"

"Không sao, đồng kia coi như tiền trà nước, không cần phải trả lại!"

Tôi nói.

Sau khi cầm chìa khóa phòng, tôi và Tô Dĩnh Tư cùng nhau đi vào trong thang máy.

"Anh có nhiều tiền lắm ư, mà lại cho người khác tiền trà nước!"

Tô Dĩnh Tư tức giận nói:

"Anh làm vệ sĩ cho em được bao nhiêu tiền, sau này lại tính làm vệ sĩ cho người khác nữa ư? Nếu em rút lui ra khỏi giới giải trí, thì lấy gì nuôi gia đình?"

"Ha hả, đã bắt đầu quản vấn đề tài chính trong gia đình nhanh như vậy ư?!"

Tôi cười nói.

"Em không nói đùa với anh đâu. Em nói nghiêm chỉnh đấy, anh định để em và con hít không khí mà sống hay sao?"

Tô Dĩnh Tư liếc tôi một cái nói:

"Thật không hiểu làm sao em lại yêu anh cơ chứ, ai!"

"Em yên tâm đi, nếu như có như vậy, anh sẽ đi làm thuê kiếm tiền nuôi em!"

Tôi cười nói.

"Với thân thể của anh, mà cũng đòi đi làm thuê!"

Tô Dĩnh Tư trợn mắt nhìn tôi một cái nói.

"Thân thể của anh làm sao, năng lực của lão công em mạnh lắm, lát nữa em sẽ biết!"

Tôi cười gian nói.

"Hừ! Lại bắt đầu nói nhảm rồi!"

Tô Dĩnh Tư thở dài nói:

"Quên đi, những ngày trong giới giải trí em cũng tích cóp được một ít, chừng mấy trăm vạn, nếu như chi tiêu tiết kiệm một chút, thì cũng có thể sống được cả đời!"

Nghe thấy Tô Dĩnh Tư nói như vậy, trong lòng tôi cảm động vô cùng. Cô bé này... Ai! Quên đi, nể mặt nàng, tôi sẽ cho cha vợ tôi một chút lợi ích, hôm nào bảo Triệu Quân Sinh đồng ý với yêu cầu hợp tác của Tô Viên Triêu là được.

... ... ... ...

Khi Tô Dĩnh Tư trần như nhộng từ trong phòng tắm đi ra ngoài, tôi ngây dại! Đây là tôi lần thứ hai nhìn thấy thân thể Tô Dĩnh Tư, đương nhiên, lần đầu tiên là nàng có mặc quần áo con, nhưng lần này, làn da nàng trắng như ngọc, vóc người hoàn mỹ, làm cho dục vọng của tôi bành trướng tới cực điểm!

Tôi nhẹ nhàng ôm nàng lên giường, vuốt ve da thịt bóng loáng kia, nhẹ nhẹ hôn xuống đôi môi đỏ thắm.

"Lưu Lỗi... Anh yêu em đi..."

Không bao lâu, Tô Dĩnh Tư đã bắt đầu không kiềm chế được, tự nhiên rên rỉ.

"Yên tâm đi, anh sẽ làm vệ sĩ của em cả đời."

Tôi nhẹ giọng nói.

... ... ...

Khi cao trào qua đi, Tô Dĩnh Tư quấn chặt lấy tôi, có chút ngẩn ngơ, nói:

"Lần đầu tiên... hóa ra đây là lần đầu tiên của một cô gái... Lưu Lỗi, anh sẽ cả đời yêu em phải không?"

"Yên tâm đi, tiểu bảo bối, anh sẽ lập tức cầu hôn với cha em!"

Tôi nhìn người ngọc trong ngực, cười nói.

"Anh có cảm thấy em lẳng lơ hay không... Kể từ khi quan hệ giữa chúng ta hình thành, tới lúc lên giường, còn chưa tới một ngày..."

Tô Dĩnh Tư do dự một chút nói:

"Em không phải là loại minh tinh gặp ai cũng tùy tiện lên giường..."

"Anh đương nhiên là biết điều đó, nếu không sao trên giường lại có hoa hồng đỏ thắm!"

Tôi vỗ vỗ lưng Tô Dĩnh Tư nói.

"Đáng ghét!"

Tô Dĩnh Tư dùng chăn đắp kín đầu, nhưng sau đó lại nhanh chóng bò ra, cẩn thận hỏi:

"Đúng rồi, Lưu Lỗi, anh…anh…anh còn chưa cao trào, như vậy thì em có mang thai được hay không?"

Tôi cũng không rõ tại sao năng lực ở phương diện này của tôi lại mạnh tới như vậy, bởi vì đây là lần đầu tiên của Tô Dĩnh Tư, nên tôi không muốn dùng thời gian quá dài, chỉ đợi cho tiểu nha đầu này cao trào là kết thúc.

"Nếu không, em sẽ cho anh công phạt một lần nữa…nghe nói nếu như nam nhân không chiếm được thành, thì sẽ rất khó chịu !"

Tô Dĩnh Tư đỏ mặt nói.

"Anh thấy em đang muốn thì có."

Tôi cười trêu nàng nói.

"Đáng ghét, còn không phải tại anh biến em thành sắc nữ, ai bảo... Ai bảo anh làm cho em có cảm giác tốt như vậy..."

Tô Dĩnh Tư làm nũng nói.

Không có cách nào khác, đối mặt với một cô gái như thế này làm nũng, tôi chỉ còn cách xách thương ra trận.

Sau hơn một giờ chinh chiến, Tô Dĩnh Tư mới thỏa mãn gục ở trên người của tôi, đôi mắt nhắm chặt, thở hổn hển, một lúc sau mới nói: "Mau khai thực cho em biết, tại sao anh lại thành thạo tới như vậy, có phải ngoài em ra, thì anh còn nữ nhân khác hay không?"

"Không có đâu!"

Tôi nói cho có lệ.

Lúc này không phải là lúc nói vấn đề này, sau lần đầu tiên, tâm tình của cô gái rất hay xúc động, cho nên tôi nói dối cũng là có thiện ý.

"Gạt người!"

Tô Dĩnh Tư ngoài miệng nói như vậy, nhưng lại rất cao hứng, chẳng cần biết tôi có gạt người hay không.

Khi tôi tắm rửa sạch sẽ từ trong phòng tắm đi ra, thì Tô Dĩnh Tư cũng đã mặc quần áo chính tề, mà đóa hoa hồng đỏ thắm trên giường cũng biến mất.

Đã có tiền lệ của Triệu Nhan Nghiên, tôi biết nha đầu Tô Dĩnh Tư này đã cất giấu rồi. Cái loại phòng dành cho tổng thống này chỉ dùng một lần, sau khi khách nhân đi rồi, thì cũng thay mới lại.

Sau khi trả phòng, nhân viên tiếp tân có chút kỳ quái, người này mới chỉ dùng có mấy giờ, đã trả tiền phòng một ngày, hơn nữa còn cho mình đồng tiền trà nước, nàng không khỏi thở dài cảm thán, đúng là người có tiền có khác!

"Lưu Lỗi... em có chút sợ hãi, nếu như cha em kiên quyết không cho anh em mình ở chung một chỗ, vậy thì làm sao bây giờ?"

Trên đường, Tô Dĩnh Tư nằm ở trong lòng của tôi, nói. Nàng chẳng cần biết tôi có lái xe được hay không, mà từ lúc ra khỏi khách sạn, là bám chặt lấy tôi.

"Không đâu, có lão công của em ra tay, thì sẽ nhanh chóng làm xong việc mà thôi!"

Tôi đương nhiên là cảm thấy dễ dàng rồi, Nếu như Tô Viên Triêu mà biết thân phận của tôi, nhất định sẽ vui mừng nhận tôi làm con rể. Tập đoàn Ánh Rạng Đông so với Tập đoàn Phi Phàm thì còn có sức nặng hơn nhiều!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio