Kim tự tháp làm bằng cát giờ đây đã biến thành thủy tinh nhưng những hoa văn phong ấn màu đen của nó lại không vì vậy mà biến mất.
Chúng giờ tựa như đường vân thiên nhiên hình thành in vào trong đá, ẩn hiển không chỉ xuất hiện trên một mặt phẳng, giờ đây phù văn có thể kết hợp với nhau cả trên không gian chiều tạo thành một dạng như D trận pháp.
Nhờ vậy phong ấn thuật thức trở nên phức tạp hơn rất nhiều, phong ấn cũng khó bị Thập Vĩ đột phá hơn.
Nhìn vào bên trong thủy tinh kim tự tháp thấy Kuri dùng thập vĩ – đuôi của mình bao bọc lấy bản thân cuộn tròn tạo thành một khối cầu để tránh khỏi tổn thương.
Đuôi thú cố gắng gồng lên hòng phá bỏ phong ấn, nhưng lúc này thủy tinh kim tự tháp lại tựa như được làm từ cao su, đàn hồi co dãn lật đổ mọi tính chất vật lý mà thủy tinh nên có.
“ Vô dụng thôi, phong ấn do chúng ta hợp lực tạo thành dù cho là hoàn chỉnh thể Thập Vĩ quái vật cũng khó lòng mà thoát khốn, hãy bó tay chịu chói đi!” Nhất Vĩ đắc ý nói.
“ Gào!!!” âm thanh bé nhỏ xuyên thấu qua thủy tinh vang vọng.
Kuri thấy bản thân sức lực một mình không thể phá bỏ phong ấn, nó gầm lên muốn gọi nhờ sự trợ giúp từ Orochimaru
“ Nó định gọi cứu viện! Bây giờ nên tiến đưa nó đi vĩnh viễn.
” Bát Vĩ nói.
Sau đó Bát Vĩ vận khởi còn lại đầu súc tua cái đuôi của mình kéo động kim tự tháp.
“ Nhanh lên chúng ta sẽ đưa nó xuống dưới đáy biển sâu nơi mà không ai có thể tim thấy nó, nó sẽ ở lại đó vĩnh viễn!” Bát Vĩ tiếng nói oanh oanh.
“ Đúng vậy!” Tứ Vĩ cùng Nhất Vĩ cũng hợp sức thôi động kim tự tháp, còn lại Tam Vĩ thì mở đường xuống biển.
“ Gào!!!” Thấy mình sắp bị mang đi Kuri gấp gáp gào lên kêu gọi cứu viện ngày một sốt ruột.
Nhưng thấy tiếng kêu cứu không được đáp lại, nó bắt đầu bản thân tự cứu lấy mình.
Khổng lồ bành trướng phía sau mười đầu cái đuôi bắt đầu co rút lại, cho đến khi không còn chiếc đuôi nào tồn tại Kuri đã chuyển sang một hình thái mới.
Hình người trạng thái.
Vẫn là hình người cự nhân nhưng mà nhưng giờ đây mắt vị trí đã có huyết nhục tạo thành hình dáng băng vải che đi, để lộ ra chín con mắt, không ai biết chân thật khuôn mặt nó là gì.
Trên băng mắt có con mắt đang nhắm chặt, chợt con mắt thứ nhất mở ra, tiếp đó là con mắt thứ , rồi thứ đến con mắt thứ sau khi mở ra không thấy có tiếp theo mắt mở ra nữa.
Sáu con mắt loạn chuyển đánh giá quang cảnh xung quanh, thấy mình sắp bị chôn vùi ở biển sâu tình cảnh.
“ GÀO!!!” Thập Vĩ Kuri tức giận.
Cùng với sự giận dữ của nó con mắt thứ bắt đầu mở ra.
“ Không tốt nó muốn tiến hóa, sức mạnh của nó đang ra tăng.
Nhất Vĩ ra cố phong ấn!” Bát Vĩ sốt ruột nói.
“ Xem bổn đại gia đây.
” Nhất Vĩ tự tin nói.
Trên thân thể nó màu đen phù văn tựa như có sinh mạng từ trên thân người chuyển dời đến trên kim tự tháp, làm cho kim tự tháp phù văn càng thêm thâm ảo dị thường phức tạp.
“ Gào!!!!” Kuri biết mình lúc này không thể nào chịu thua kém.
Nó càng thêm tức giận, gào thét càng thêm mãnh liệt, con mắt thứ cũng bắt đầu khép hờ, cũng có xu hướng muốn hoàn toàn mở ra xu thế.
“ Không được nó muốn thêm một bước tiến hóa, nếu không làm gì chắc chắn phong ấn không thể nào giữa được nó.
” Nhất Vĩ cảm giác mặt đã đầy mồ hôi vì kiệt sức nói.
“ Không còn cách nào khác, chúng ta hợp lực thi triển Tứ Tượng Phong ấn!” Bát Vĩ cũng khẩn trương nghĩ ra đòn tuyệt hậu nói.
“ Ngay lúc này!”
“ Tứ Tượng Phong Ấn!” “ Tứ Tượng Phong Ấn!” “ Tứ Tượng Phong Ấn!” “ Tứ Tượng Phong Ấn!”
Tứ đại vĩ thú phân biệt góc của kim tự tháp riêng phần mình đại diện cho một nguyên tố tiến hành hợp sức phong ấn.
Nhất vĩ đại diện cho Thổ Thuộc tính.
Tam Vĩ đại diện cho thủy thuộc tính.
Tứ Vĩ đại diện cho Hỏa thuộc tính.
Còn Bát Vĩ tuy rằng không có được phong thuộc tính, nhưng cái khó ló cái không, nó vậy mà nghĩ ra cách bổ toàn.
“Shukaku – Nhất Vĩ cho ta mượn một chút Phong thuộc tính Chakra của ngươi.
”
“ Ok! Làm đi!” Nhất Vĩ không nói hai lời hợp tác, một đoàn màu đỏ Chakra bay về phía Bát Vĩ.
Bát Vĩ mượn nhờ Phong thuộc tính Chakra làm dẫn dùng siêu không lồ Chakra của mình cưỡng ép thay thế Phong thuộc tính, hoàn thành góp đủ bốn nguyên tố tạo nên tứ tượng phong ấn.
“ Tứ Tượng Phong Ấn.
”
Bốn người bốn góc tạo thành trận đồ, phù văn liên kết không bàn mà hợp với kim tự tháp bên trên phù văn, không chỉ kiến cho cấu trúc trở nên liền mạch mà còn khiến cho phong ấn thuật uy lực nâng lên một tầng thứ mới.
Tứ phía kim tự tháp mọc lên bốn cái thạch anh cột trụ, mỗi cột trụ lại có một màu khác biệt Vàng - Xanh - Đỏ - Trắng đại diện cho tứ đại nguyên tố Thổ - Thủy - Hỏa – Phong.
Tứ trụ vừa thành phong ấn nhờ vậy cũng được gia trì.
Phong ấn vừa thành, thời gian bên trong kim tự tháp tựa như bị dừng lại, Kuri vẫn duy trì lấy xúc động gào thét mở mắt trạng thái không có một chút gì động đậy, nàng cơ hồ tựa như côn trùng bị vây bên trong hổ phách duy trì lấy tư thế bất động.
Giờ đâu đã không thể coi nó làm bằng thủy tinh nữa vì tính vững trắc đã có thể không gì có thể phá tựa như xây bằng kim cương tháp cao.
“ Hù cuối cùng cũng phong ấn được con quái vật này!” tứ đại vĩ thú tất cả đều mệt mỏi đến nỗi không có cả khí lực để di chuyển.
“ Oanh!!!!”
Bỗng chợt một tia chớp từ trên trời giáng xuống chính giữa đỉnh kim tự tháp, gây nên nổ mạnh tiếng vang.
Vĩ thú nhóm lấy đuôi bao bọc thân thể tránh đi mạnh mẽ sóng xung kích.
Khói bụi tán, vững chắc tựa như làm bằng kim cương kim tự tháp giờ đây đã bị phá toái thành nhiều mảnh nhỏ.
Khói bụi tán đi, trung tâm tàn tích giờ đây đứng sừng sững khổng lồ thân ảnh, đó chính là Thập Vĩ - Kuri ở trạng thái hình người cự nhân với tám con mắt hoàn toàn mở ra.
Trên vai Kuri một thân ảnh rất nhỏ bé đứng đó, nhỏ bé đến nỗi nếu như không chú ý sẽ không ai phát hiện.
Orochimaru đứng chắp tay trước ngực, trên mặt có vệt nước màu từ khóe mắt lan rộng khắp cơ thể, lên đến trên trán tạo thành giả tượng con mắt thứ ba.
Giờ đây hắn đang từ trên cao mang theo ánh mắt lạnh lùng khinh miệt nhìn xuống phía dưới vĩ thú nhóm.
Nhưng giờ khắc này thân ảnh nhỏ bé ấy vậy mà trở nên lớn lao, bón chúng đều biết vừa rồi gây nên động tĩnh kinh khủng như vậy là do đâu, chính là do trược mắt gia hỏa này gây nên.
“ Cuộc vui chơi đến đây là kết thúc! Súc sinh nhóm đến lúc nên bị nhốt lại!”
Orochimaru không đợi vĩ thú nhóm có bất kỳ câu trả lời hay phản ứng nào, trên cơ thể đã xuất hiện bốn đầu kim cương xiềng xích kéo dài duối ra rất nhanh đã khống chế được bốn con vĩ thú.
Vĩ thú nhóm ra sức dãy rụa nhưng tất cả chỉ có phí công.
Sợi kim cương do Orochimaru phát ra tuy rằng nhỏ bé rất nhiều lần so với Kuri, đối ứng với khổng lồ cơ thể Vĩ thú chỉ chư sợi chỉ buộc quả dưa.
Chỉ nhỏ nhắn như vậy sợi dậy bây giờ lại có thể buộc chặt vĩ thú gắt gao khiến chúng không thể cử động.
“ Ngươi là thứ quỷ gì! Mau thả ra bổn đại gia, nếu như không phải chúng ta kiệt sức liệu ngươi có thể đắc thủ, đồ ti tiện!” Nhất Vĩ gào thét.
Sau đó nó còn không quên tăng thêm cho Orochimaru mấy phát Luyện Không Đạn.
Tất cả Luyện Không Đạn đều được Kuri nhẹ nhàng dơ lên bàn tay của mình tiếp được, cơ hồ không thể thương tổn Orochimaru mảy may.
Trái lại ồn ào Nhất Vĩ, Bát Vĩ giờ đây miệng lại âm thầm ngưng tụ lực lượng, định dùng Vĩ thú ngọc đánh lén Orochimaru,.
Nhưng dường như đã dự đoán được hành động Orochimaru đâu để Bát Vĩ được như ý, Kim cương xiềng xích duỗi dài nhanh chóng buộc chặt miệng của nó lại.
Bát Vĩ vốn dĩ sắp thành công phóng ra Vĩ thú ngọc bây giờ lại bị chói chặt miệng không nơi phát tiết vĩ thú ngọc chính là tại trong mồm nó nổ mạnh.
Cơ hồ nổ mạnh phát đó đã khiến cơ thể Bát Vĩ phồng lên như bóng hơi, một lúc thời gian sau đó bóng hơi mới xì xuống.
Sau vụ nổ Bát Vĩ cả người như thoát lực tựa như không còn lấy một tơ hào sức phản kháng mặc cho Kim cương xiềng xích chói lấy thân thể mình.
Tứ Vĩ, Tam Vĩ cúng không khá hơn chút nào, bị Orochimaru chói lại, muốn vận lực tránh thoát nhưng lại nhận ra thứ tiểu nhân sợi xích này không chỉ bền chắc như một vậy mà nó bắt đầu hấp thu cả Chakra lẫn thể lực bọn chúng, khiến chúng không thể có một tia sức phản kháng, mặc cho số phận bị bó trụ.
Đến thời điểm này tất cả Vĩ thú trong đầu chỉ có một câu hỏi?
“ Hắn ta rất cuộc là ai! Vậy mà mạnh hơn cả Thập Vĩ! ”