Trọng Sinh Vi Quan

chương 290: xung đột trực diện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm qua sau khi hết giờ làm Triệu Quốc Khánh cầm cặp chứa đầy phong bì về nhà rồi gọi điện cho Hứa Lập. Triệu Quốc Khánh làm cảnh sát nhiều năm nhưng đã bao giờ nhận được nhiều tiền mặt thế này, nhiều lắm cũng chỉ là đợt lễ tết nhân viên mang tới tặng quà mình. Trước đây y ở Giang Ninh chủ quản đội cảnh sát hình sự, cảnh sát kinh tế, người bên dưới đều biết y ghét nhất là nhân viên tặng quà nên không ai mắc sai lầm này. Bây giờ thoáng cái nhận được ngàn, Triệu Quốc Khánh không biết nên xử lý như thế nào.

Hứa Lập nghe Triệu Quốc Khánh báo cáo xong lập tức bảo y tìm Ngô Quốc Long cùng Diêu Kim Minh. Dù sao chuyện lần này cũng là truyện nội bộ của Cục công an, chỉ cần bên thanh tra cục lập án rồi ngày mai tuyên bố là Triệu Quốc Khánh sẽ không có chuyện gì.

Triệu Quốc Khánh nghe xong Hứa Lập nói vội vàng gọi điện cho hai người Ngô Quốc Long cùng Diêu Kim Minh bảo bọn họ lập tức tới nhà mình. Khi Triệu Quốc Khánh đổ đống phong bì trong cặp ra bàn uống nước, Ngô Quốc Long cùng Diêu Kim Minh thấy bên trong toàn tiền không khỏi hoảng sợ. Chỉ có một buổi chiều mà Triệu Quốc Khánh nhận được ngàn thật đúng hợp với từ giàu nhanh.

Triệu Quốc Khánh nói qua điều mình nghi ngờ với Ngô Quốc Long cùng Diêu Kim Minh, hai vị này đều cảm thấy bội phục Triệu Quốc Khánh. Bọn họ lập tức phối hợp với Triệu Quốc Khánh ghi chép số tiền này, cuối cùng ba người cùng ký tên và tiền được giao cho Diêu Kim Minh giữ chờ sang hôm sau xử lý những người tặng tiền, xử lý phong trào không tốt này của Cục công an. Nhưng không ngờ bọn họ chưa kịp xử lý đám người hối lộ thì Sử Lâm đã dẫn người tới nhà. Diêu Kim Minh lấy sồ tiền Triệu Quốc Khánh bàn giao hôm qua cùng với bản tường trình đặt lên bàn rồi không nói một câu.

Mấy cảnh sát cùng tới phá án với Sử Lâm tiến hành kiểm tra số tiền trong cặp và bản tường trình, bọn họ làm xong rồi báo cáo với Sử Lâm.

- Số tiền và bản tường trình khớp với nhau, tổng cộng là ngàn.

Sử Lâm kéo một đống nhân viên tới vốn tưởng là có thể bắt được Triệu Quốc Khánh, dù không thể thoáng cái bắt bỏ tù Triệu Quốc Khánh thì ít nhất cũng khiến y vì ứng phó việc này để không có thời gian suy nghĩ việc khác. Ai ngờ Triệu Quốc Khánh sớm có chuẩn bị và làm mình khó xử.

Triệu Quốc Khánh không có ấn tượng tốt gì với Sử Lâm. Bây giờ nhìn mặt Sử Lâm tái xanh, y càng không để ý tới đối phương mà ngược lại tiếp tục ngồi đó xem trò hay, xem Sử Lâm Túc tử quân thế nào. Ngược lại Ngô Quốc Long biết lúc này còn chưa tới lúc trở mặt với Sử Lâm nên nói:

- Chánh thanh tra Sử, xem ra chuyện lần này là hiểu lầm, chuyện này thanh tra cục chúng tôi sẽ nghiêm túc điều tra, nhất định sẽ xử lý các nhân viên liên quan. Anh cũng từng là lãnh đạo của chúng tôi, trưa nay mời anh ở lại mọi người cùng ăn và tâm sự. Lúc trước anh đi quá gấp mọi người không kịp đưa tiễn, hôm nay vừa lúc anh và cục trưởng Triệu đều có mặt mọi người càng phải ngồi.

Không đợi Sử Lâm mở miệng thì điện thoại di động trong túi y đã vang lên. Sử Lâm nghe điện chỉ nghe đối phương nói mà không nói một câu gì. Theo nội dung cuộc điện Sử Lâm vốn đang nhíu mày cũng dần giãn ra. Triệu Quốc Khánh nhìn liền biết quả niên có chuyện không tốt. Quả nhiên Sử Lâm bỏ máy xuống nói:

- Cục trưởng Triệu, tôi vừa nhận được tin báo nói anh chẳng những nhận hối lộ ở văn phòng mà anh còn ám chỉ người khác gửi một khoản tiền vào tài khoản ngân hàng của mình, chúng tôi sẽ tiến hành xác minh việc này, hy vọng anh có thể phối hợp với chúng tôi.

Triệu Quốc Khánh có chút sửng sốt, những người này đúng là quá dụng tâm. Công khai nhận hối lộ không có hiệu quả lại dùng chiêu này với mình. Chẳng qua Sử Lâm nếu đã nói như vậy, mình đương nhiên cũng chỉ có thể phối hợp nếu không càng không thể giải thích rõ. Triệu Quốc Khánh đưa thẻ lương cho Sử Lâm và nói.

- Đây là thẻ lương của tôi, về phần có người gửi tiền tới hay không thì tôi không rõ, chúng ta cùng tới ngân hàng kiểm tra xem.

Mọi người tới ngân hàng nói rõ ý đồ, người phụ trách của ngân hàng không dám chậm trễ lập tức bảo nhân viên công tác cầm thẻ của Triệu Quốc Khánh quét trên máy kiểm tra. Một đám người nhìn vào con số trên máy tính và chỉ thấy bên trong có hơn ngàn.

Sử Lâm thấy thế đương nhiên vui mừng, cái này coi như là chứng cứ nhận hối lộ của Triệu Quốc Khánh; đồng thời Triệu Quốc Khánh và Ngô Quốc Long cùng Diêu Kim Minh đều giật mình.

Sử Lâm chỉ vào số liệu trên máy vi tính nói.

- Cục trưởng Triệu, đây đều là tiền lương của anh ư?

Triệu Quốc Khánh mặc dù rất giật mình nhưng không sợ.

- Không phải, lương hàng tháng tôi đều rút ra, tiền này không phải tiền của tôi, không biết là ai gửi vào nữa.

- Hừ, trên đời còn có việc tốt như vậy sao? Ngồi ở văn phòng lại có người gửi tiền vào tài khoản của anh. Tôi sao không gặp chuyện tốt như vậy? Cục trưởng Triệu, tôi hy vọng anh thành khẩn khai báo, đừng có tiếp tục nói dối quanh co khi có chứng cứ rõ ràng như thế này.

- Đồng chí, cậu lấy bảng kê chi tiết tài khoản cho tôi.

Triệu Quốc Khánh đã từng phụ trách đội cảnh sát kinh tế nên cũng hiểu rõ về việc này.

Nhân viên của ngân hàng lập tức in bản sao kê tài khoản của Triệu Quốc Khánh ra. Chỉ thấy số tiền này sáng hôm nay mới gửi tới tài khoản của Triệu Quốc Khánh, hơn nữa đối phương chuyển từ sáu tài khoản khác nhau đến.

- Tiền này mới chuyển tới sáng hôm nay nên tôi không biết, tôi cũng không cần giải thích. Lão Diêu, tôi hy vọng anh nghiêm túc điều tra bắt hết những kẻ hối lộ này lại.

Triệu Quốc Khánh nghiêm túc nói.

Diêu Kim Minh gật đầu nói:

- Cục trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng.

- Chậm đã cục trưởng Triệu, anh nghĩ nói một câu không biết là qua được việc này ư? Nếu như không phải anh đòi nhận hối lộ thì người khác sao biết tài khoản ngân hàng của anh? Sao lại hối lộ anh? Tôi cho rằng anh cần phải cùng tôi về Cục công an thị xã Tùng Giang làm rõ vấn đề.

Triệu Quốc Khánh thấy đã tìm được lý do thì sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Triệu Quốc Khánh. Cho dù cuối cùng không thể chứng minh việc Triệu Quốc Khánh nhận hối lộ là thật nhưng chỉ cần đưa Triệu Quốc Khánh lên Tùng Giang, Cục công an Vọng Giang sẽ không ó ai chỉ huy, việc điều chỉnh nhân sự cũng chỉ có thể dừng giữa chừng.

- Xin lỗi, bây giờ đang là thời khắc quan trọng trong việc cải cách Cục công an Vọng Giang chúng tôi, tôi sợ rằng không thể quay về Tùng Giang với anh, chờ chánh thanh tra Diêu điều tra rõ rồi nói tiếp.

Triệu Quốc Khánh mặc dù không muốn xung đột trực tiếp với Sử Lâm vào lúc này nhưng đối phương đã ép mình như vậy, nếu mình theo đối phương lên Tùng Giang thì hệ thống công an Vọng Giang sợ là sẽ loạn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio