Hứa Lập thấy mọi người đã dễ dàng hơn, hắn nói tiếp.
- Trước hết nói về chuyện bí thư Lưu sau hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân năm nay sẽ lui, chỉ còn làm chủ nhiệm. Mà tôi nhờ bí thư Lưu cực lực đề cử nên cũng có thể tiếp nhận vị trí của ông.
Nói xong Hứa Lập nhìn Lưu Hồng Đào.
Lưu Hồng Đào mỉm cười nói:
- Đây cũng không phải bí mật gì, đừng nói các vị đang ngồi đây chỉ sợ quần chúng nhân dân bình thường cũng đã biết. Chẳng qua tôi giao quyền chỉ hy vào tay thị trưởng Hứa, tôi cũng yên tâm. Vọng Giang sau này trông cậy vào mọi người.
Hứa Lập cũng gật đầu nói:
- Bí thư Lưu yên tâm, lại nói ông còn là chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân thị xã, vừa lúc có thể giám sát công việc của chúng tôi, tránh cho chúng tôi gặp sai sót trong công việc. Chẳng qua như vậy tính ra vị trí thị trưởng sẽ trống. Lãnh đạo thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang đã trưng cầu ý kiến của tôi, tôi cũng đã trả lời rất rõ ràng do phó bí thư Tô Quảng Nguyên tiếp nhận chức thị trưởng, mọi người có ý kiến gì không?
Lời này của Hứa Lập làm tất cả đều giật mình. Hứa Lập dám nói công khai trước mặt mọi người thì chuyện gần như là đã xong, nếu không Hứa Lập cũng không thể nói ra cho mất mặt. Ai cũng biết năng lực của Hứa Lập ở trên Tùng Giang, hắn rất được bí thư thị ủy, thị trưởng Tùng Giang coi trọng; Hứa Lập còn là con rể của phó thị trưởng thường trực. Nhưng ai ngờ vị trí thị trưởng của Vọng Giang lại do một lời của Hứa Lập là đã xác định được.
- Cảm ơn thị trưởng Hứa.
Tô Quảng Nguyên đương nhiên vui mừng, y vội vàng cảm ơn Hứa Lập. Mặc dù y cũng biết mình dù ngồi trên vị trí thị trưởng, Vọng Giang cũng không thể xuất hiện hiện tượng thị trưởng có quyền lực vượt quá bí thư, tất cả quyết định quan trọng của Vọng Giang đều phải nghe theo ý kiến Hứa Lập; nhưng trở thành thị trưởng là hy vọng bao năm qua của mình. Càng huống chi với bản lĩnh của Hứa Lập, với độ tuổi của hắn thì ngôi mieeuss nhỏ thị xã Vọng Giang không chứa được vị thần này. Chỉ cần Hứa Lập đi, mình tiếp nhận vị trí của Hứa Lập không phả là chuyện hợp lẽ sao? Tới lúc ấy không phải mình nắm giữ toàn bộ Vọng Giang sao?
- Cảm ơn gì chứ, Vọng Giang có thể có cục diện tốt đẹp như hôm nay cũng có một phần cố gắng của anh. Lại nói anh quả thực có năng lực này, có trình độ này nếu không tôi cũng không mạo muội tiến cử. Chẳng qua theo ý kiến của lãnh đạo thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang thì phân công công việc của các thường vụ khác trong chúng ta chỉ sợ sẽ có điều chỉnh, hơn nữa trên tỉnh cũng phái một đồng chí tới làm phó bí thư thị ủy Vọng Giang chúng ta.
- Điều chỉnh trong nội bộ chúng ta còn dễ nói, thị trưởng Hứa sẽ không bạc đãi chúng tôi.
Tô Quảng Nguyên không phản đối Hứa Lập, y tỏ vẻ mọi việc do Hứa Lập làm chủ.
Hứa Lập cũng không khách khí, hắn nói ra dự định của mình.
- Ý của tôi là do chủ tịch Mặt trận tổ quốc Lăng Chí Viễn làm phó thị trưởng thường trực, chánh văn phòng thị ủy Tiết Kiến Vĩ làm chủ tịch Mặt trận tổ quốc, chánh văn phòng ủy ban Nhâm Minh Sơn làm chánh văn phòng thị ủy. Các vị thường vụ khác không điều chỉnh phân công.
Hứa Lập điều chỉnh ba người, bọn họ đều ngồi xem mình được lợi,hại gì trong này. Lưu Hồng Đào không tỏ vẻ gì cả. Y sắp lui, Hứa Lập đưa Tiết Kiến Vĩ theo mình nhiều năm tới Mặt trận tổ quốc cũng là nể mặt mình mà thôi. Mình trước khi lui có thể giải quyết vấn đề cấp phó huyện cho Tiết Kiến Vĩ, nhưng có thể để y lên làm thường vụ thị ủy đã là không dễ. Vì vậy Lưu Hồng Đào đương nhiên không có ý kiến gì.
Tô Quảng Nguyên về cơ bản hài lòng với lần điều chỉnh này. Y cũng biết Lăng Chí Viễn làm phó thị trưởng thường trực sợ là một chiêu cờ hay của Hứa Lập, để Lăng Chí Viễn tới phân chia quyền lực bên ủy ban thị xã với mình. Nhưng chức thị trưởng của mình là do Hứa Lập đề cử, nếu Hứa Lập không phái người giám sát mình mới là lạ. Mà nguyên chánh văn phòng ủy ban Nhâm Minh Sơn cũng theo Hứa Lập để sang làm chánh văn phòng thị ủy, đây là tục lệ của quan trọng. Vị trí chánh văn phòng thị ủy bỏ trống sẽ do mình quyết định, coi như là chọn lựa trong số những người theo mình.
Về phần Hà Trường Giang cũng không có ý kiến gì. Triệu Quốc Khánh lại luôn tín nhiệm Hứa Lập, Hứa Lập an bài gì y cũng không phản đối. Hà Trường Giang lại không có quyền lên tiếng, nói trắng ra mọi người căn bản sẽ không coi trọng ý kiến của hắn.
- Tôi hoàn toàn đồng ý vớ thị trưởng Hứa.
Lưu Hồng Đào tỏ rõ thái độ.
- Chẳng qua đồng chí từ tỉnh phái xuống chúng ta cần cẩn thận ứng phó. Tôi cũng sắp lui nên không sao, nhưng cá vị chú ý tuyệt đối đừng chọc vào đối phương. Nói không dễ nghe người được phái xuống quá độ chỉ sợ không phải người các vị có thể chọc vào.
Tô Quảng Nguyên gật đầu, Hứa Lập lại không để ý. Dù là người trên tỉnh phái xuống cũng sao chứ, tới địa bàn Vọng Giang này thì dù là rồng cũng phải nằm xuống, là hổ phải quỳ gối cho tôi. Nếu đối phương tới để làm việc thì hoan nghênh, chỉ cần không ảnh hưởng tới công việc của mình, không ảnh hưởng tới sự phát triển của Vọng Giang là được. Ngược lại thì xin lỗi, tốt nhất quay về địa bàn của mình đi, miễn mọi người khó gặp mặt nhau.
Lưu Hồng Đào cũng nhìn ra được suy nghĩ của Hứa Lập, y định khuyên Hứa Lập vài câu nhưng lại nghĩ tới bối cảnh ủa Hứa Lập thì Hứa Lập cũng không cần quá cẩn thận. Nếu như bị một tên phó bí thư thị ủy mới tới chèn ép thì đó không phải là Hứa Lập rồi. Hứa Lập cũng không thể nào trong mấy năm ngắn ngủi từ một nhân viên bình thường lên làm bí thư thị ủy Vọng Giang được, cũng không thể kéo hạng mục khổng lồ mấy tỷ tệ vào Tùng Giang, càng không thể nào trong vài tháng bắt được hết đám người Trịnh Quân Ba.
Hứa Lập thấy danh sách thường vụ thị ủy về cơ bản đã xác định, hắn cũng yên lòng.
- Sau đây chúng ta thảo luận việc di cán bộ lãnh đạo trung tầng trong thị xã. Vụ án lần này có hơn cán bộ lãnh đạo cấp phó trưởng phòng trở lên bị khởi tố. Đặc biệt là chị em Trịnh gia cùng nhân viên liên quan, bọn họ đã bị cách chức, phải vào tù. Công việc của bọn họ cũng cần người thay thế mới được.
Lần này mọi người rất lâu không lên tiếng. Mặc dù trong lòng đều đã có lựa chọn nhưng nếu Hứa Lập chưa mở miệng nói các vị trí mình sẽ chọn thì những người khác cũng không tiện nói ra lựa chọn của mình.
Hứa Lập thấy vậy đành cười nói.
- Xem ra mọi người còn chưa chuẩn bị xong. Như vậy đi, hội nghị lần này dừng ở đây, chúng ta về suy nghĩ kỹ, xem ai thích hợp cho từng vị trí. Sau đó các vị báo cho lão Hà để lão Hà làm ra bản thống kê. Nếu nhân số mọi người đề cử quá nhiều thì chúng ta tổ chức hội nghị thường vụ nghiên cứu chi tiết.
Mọi người tỏ vẻ đồng ý. Chuyện lớn như vậy cũng cần tìm thân tín, bằng hữu thương lượng miễn sau này có người bất mãn.