Cả tầng lầu bên trong nháy mắt rơi vào sự tĩnh lặng.
Hai nhân viên bất động sản đứng ở quầy lễ tân há hốc mồm một cách khoa trương, đôi mắt họ trợn to đến mức như muốn rớt ra khỏi tròng mắt.
Người kia thực sự đã mua được tòa vương, phần hoa hồng đó cũng phải lên tới hơn tám mươi vạn nhân dân tệ! Cả đời bọn họ đều không thể kiếm được nhiều như vậy.
Hai người hối hận cực kỳ, bọn họ thực sự cảm thấy trái tim mình đang rỉ máu.
Lữ Trung Nguyên đứng bên cạnh duỗi tay ra, chỉ thẳng vào bàn cát: “Đến nào, biểu diễn.
“Anh, anh ơi, em sai rồi, là mắt chó của em không nhìn ra núi cao.”
Tên đàn ông lái Mercedes thay đổi thái độ, hắn ta liều mạng cúi đầu, người có thể dễ dàng chỉ ra hơn hai trăm vạn, dù là chủ tịch tập đoàn hay thiếu gia của một gia tộc lớn, đây không phải là những thứ mà hắn ta, một người mới giàu có, có thể xúc phạm đến được.
Lữ Trung Nguyên cười tà mị, chỉ vào bàn cát, nói: “Cậu thích cái này hay là cái này? A, đúng rồi, tôi quên mất cậu thích tòa vương này.”
Nói xong, Lữ Trung Nguyên nhanh chóng nắm lấy mô hình tòa vương trên bàn cát.
“Anh, anh ơi, đừng giốn nữa, chuyện này không đùa được đâu”
Tên đàn ông lái Mercedes nhìn mô hình khổng lồ trước mặt, sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh.
Nếu là mô hình xốp thông thường nào đó, hắn ta sẽ nghiến răng nghiến lợi ăn ngay. Nhưng những mô hình này. đều được làm bằng gỗ nguyên khối, cực kỳ cứng.
Lữ Trung Nguyên hừ lạnh một tiếng: “Ai rảnh mà đi đùa nhau với cậu?”
Nói xong, tay anh ta đột nhiên tăng lực độ, dùng sức nhét mô hình vào miệng tên đàn ông lái Mercedes.
Khóe miệng của tên đàn ông lái Mercedes lập tức bị rách, máu chảy ra.
“A!"
Gần như toàn bộ đại sảnh đều là phụ nữ, cảnh tượng đẫm máu này khiến mọi người không khỏi che mặt hét lên.
Cảnh tượng này có vẻ đẫm máu, nhưng Lữ Trung Nguyên biết anh ta không phải kẻ khát máu điên cuồng, đây chỉ là một hình phạt nhỏ cho hẳn ta mà thôi.
Tên đàn ông lái Mercedes chỉ bị rách khóe miệng, không nghiêm trọng, nghỉ ngơi vài tháng có thể hồi phục rồi, tuy nhiên trong khoảng thời gian này việc ăn uống và nói chuyện của hẳn ta sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Lần này chẳn chẳn sẽ khiến hẳn ta hoàn toàn dài trí nhớ, không bao giờ dám nhìn người khác bằng đôi mắt chó đó nữa.
Hai bố con ăn trưa ở bên ngoài, Hoàng Lương dẫn Tâm Ngữ đi công viên giải trí chơi suốt cả buổi chiều.
Lúc cả hai về đến nhà đã gần tối, Cố Muội Ly vẫn chưa về, Tâm Ngữ lại quấn lấy bố mình, bảo anh kể chuyện cho con bé.
Hoàng Lương kể cho con gái nghe một câu chuyện một lúc, rồi sau đó mới bước vào bếp bắt đầu làm bữa tối.
Giờ ăn tối đã trôi qua mà Cố Muội Ly vẫn chưa về, nhìn bụng con gái đang kêu gào không ngừng, Hoàng Lương cảm thấy đau lòng, bảo con bé ăn cơm trước.
Tâm Ngữ ăn ngấu nghiến, vừa ăn con bé vừa nói rằng đây là bữa ăn ngon nhất trên đời.
Hoàng Lương cười khúc khích, anh thêm một lượng nhỏ. chân khí vào thức ăn, điều này có tác dụng rất lớn đối với việc phục hồi thể chất của con gái anh.