Đồ lót có đắt không? Áo hai ngàn đô? Bộ não của cô cố gắng kết nối những thông tin này, nhưng suy nghĩ của cô cứ như dính phải bông gòn, từ ngực truyền tới từng đợt lạnh. Cuộc thảo luận về "[email protected] lót của cô ấy phải rất đắt tiền " vẫn còn văng vẳng bên tai cô, tiếng mở cửa vang lên, cuộc thảo luận đột ngột dừng lại, tiếp sau là vài bước chân hướng ra cửa chạy trốn, sau đó, hình như có người đứng bên giường cô một lúc lâu, sau đó, có người nhặt chiếc chăn đơn bị rơi lên.
Chiếc chăn một lần nữa đã trở lại trên người cô.
Gần đến trưa thì ý thức của cô đã thực sự trở lại hoàn toàn, Kiều Tri Trân đang ngồi bên giường cô.
Vào khoảng mười một giờ đêm qua, Kiều Tri Trân nhận được cuộc gọi từ người phục vụ, đề phòng vạn nhất Kiều Tri Trân gọi điện cho Vu Lan, khi đưa cô về được đến nhà thì đã là nửa đêm, tuy nhiên nơi ở của Kiều Chi Trân bị mất điện, do đó, cô ấy chỉ có thể đưa cô lên căn nhà gác mái của Vu Lan, như vậy là cô ở trên gác mái của Vu Lan cả đêm qua, và...
Kiều Tri Trân chỉ vào quần áo bên cạnh: " Quần áo là của tớ, cậu mặc vào trước đi. "
Lúc này, Triệu Chi Liên mới nhận ra rằng cô chỉ mặc đồ lót, xung quanh tràn ngập mùi rượu và mùi nôn, dùng ngón chân cũng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra ở đây đêm qua.
Triệu Chi Liên ho khan.
Còn về giọng nói của những đứa trẻ đã thường xuyên xuất hiện trong lúc cô mê man, thực ra đó chinh là những đứa trẻ gần đó mà Kiều Tri Trân nhờ trông hộ khi cô ấy trở về lại nhà mình để thay quần áo.
Quần áo dính nôn đã được gửi đến tiệm giặt khô, vì cho rằng cô đã uống rượu khi bụng đói, Kiều Tri Trân thậm chí còn bảo em trai cô ấy đi mua thức ăn cho cô ở một nhà hàng Trung Quốc.
Sau khi nói rõ xong, Kiều Tri Trân lấy ra một số vật dụng từ túi trong của áo khoác và đưa lại cho Triệu Chi Liên, đại loại là thẻ ngân hàng và những vật dụng quan trọng mà Triệu Chi Liên đã mang theo bên người từ đầu đến chân.
Thật đúng là là những đứa trẻ nhà nghèo sớm hiểu chuyện mà.
Khi Vu Lan đẩy cửa bước vào, Triệu Chi Liên đang đứng thay quần áo bên trong mành, Vu Lan đặt hộp cơm xuống, nói với vào trong rằng người ở tiệm giặt khô nói phải tới ngày mai mới có thể lấy đồ giặt, rồi vội vàng rời đi.
Ban đầu, Kiều Chi Trân muốn nhân cơ hội này để giới thiệu chính thức Vu Lan và Triệu Chi Liên với nhau, nhưng Lan đã rời đi quá nhanh.
Xem ra chỉ có thể chờ đến lần sau thôi.