Trúc Mai Thanh Mã

chương 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nụ hôn đầu tiên của Mã Mi là Diệp Trúc Thanh.

Vào một buổi trưa ngày nào đó sau khi cùng bàn, lúc các bạn học nghỉ trưa.

Bọn họ gục xuống bàn, ánh nắng xuyên qua lá cây rơi xuống gương mặt trơn bóng của cậu, thậm chí ngay cả lông tơ cũng hiện một lớp sáng vàng mềm mại, lông mi run rẩy, sống mũi thẳng tắp, đường viền môi hơi cong cong.

Cô dùng ngón tay phác họa từng chút một, cuối cùng phát hiện hơi thở của cậu không ổn định.

Thế là cô tiến lại gần hôn lên môi cậu một cái.

Tay bị tóm chặt, đôi môi đẹp đẽ đuổi theo, nuốt lấy tiếng kêu kinh ngạc sắp bật ra của cô vào đầu lưỡi.

Hãi quá, Tiểu Mai Mai biết dụ dỗ người khác rồi.

“Mã Mi!”

“Hở???” Gọi tên cậu đứng đắn vậy mà trên mặt mang theo nụ cười cà lơ phất phơ, hai tay còn quàng trên cổ cậu, cảnh tượng không hiểu sao có chút kì lạ.

Diệp Trúc Thanh nhìn chằm chằm cậu rất lâu, tận đến khi Mã Mi không tự nhiên móc móc túi áo ngủ mới nói: “Làm bạn trai tớ đi.”

Nghe thế, đôi mắt hơn mở lớn, hít thở cũng mất tự nhiên, hai má xuất hiện màu hồng nhàn nhạt.

Từ nhỏ đến ngờ, Trúc Thanh vẫn luôn lặp đi lặp lại một câu nói: Thích Tiểu Mai Mai nhất, rất thích rất thích. Nhưng đồng thời lúc cô nói ra những câu đó, chưa từng nghĩ với tư cách là người được thổ lộ cậu sẽ có phản ứng gì.

Cô là kẻ xâm lược, có được một mình cậu sẽ không có cảm giác thỏa mãn của kẻ cướp đoạt. Trong lòng cô có thể chứa được rất nhiều nam sinh, rất nhiều nữ sinh. Nhưng thế giới của cậu, từ rất lâu về trước chỉ có một mình cô, không thể chứa được thêm những người khác, quá chật.

Cho nên, nhìn vào đôi mắt sáng trong veo kia, cậu do dự.

Dáng vẻ cắn môi suy nghĩa, bờ môi đỏ hồng bóng loáng…

Càng nghĩ càng không khống chế được dục vọng của mình, con dê béo thượng hạng… Phi, dê béo cái gì, là em gái nhỏ đang thả trước mắt, chỉ nhìn mà không ăn thì hảo hán cái gì.

Có lẽ kiếp trước Diệp Trúc Thanh là chó, cắn vào nửa cánh môi xinh đẹp ướt ái của thiếu niên, bướng bỉnh nhìn Mã Mi.

Cái… cái quỷ gì vậy?? Mã Mi phản xạ có điều kiện cúi đầu xuống, hai đầu lông mày nhíu lại, nói không rõ ràng: “Buông ra.”

Ai ngờ cô chỉ dùng đôi mắt đen lúng liếng vô tội nhìn cậu, cơ thể mềm mại càng lúc càng sát vào lồng ngực cậu.

Quả thật… quả thật… quả thật muốn bùng nổ!

Cậu không phải thằng nhóc cái gì cũng không hiểu, tuổi dậy thì gì đó, sự cố đột nhiên xảy ra thực tế không quá nhiều.

Bởi vì thời gian dài giằng co, nước bọt trong suốt chảy ra từ miệng thiếu niên, mắt thấy sắp rơi xuống đầu môi cô gái.

Không để ý tới cổ và hai má đỏ sắp rỉ máu, Mã Mi giơ tay đẩy bờ vai cô, bối rối không thể che giấu.

Đón nhận một lực này, cái mũi của Diệp Trúc Thanh hấp háy che giấu âm mưu, trực tiếp đẩy con dê bé đã yêu kiều ngượng ngùng lên giường lớn phía sau cậu.

Mã Mi hiểu ra, nhưng bờ môi truyền đến cảm giác bị kéo không thể phớt lờ, đành phải hé miệng thở dốc, ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm Diệp Trúc Thanh, không dám nhấc chân, sợ cô phát hiện ra bí mật của mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio