Trúc Ngoại Đào Hoa Khai

chương 52

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bởi vì lo chuyện xử lý hôn lễ, Tiểu Tam quả thực có chút mệt mỏi. Liên Sinh đương nhiên cũng biết, sáng sớm ngày thứ hai liền để mặc cho hắn ngủ, còn căn dặn mọi người trong nhà đừng đi quấy rầy hắn.

Tiểu Tam lần này ngủ rất ngon, mơ mơ màng màng ôm chăn cọ a cọ. Hắn bình thường có thói quen ôm chăn mà ngủ, luôn đem chăn cuộn thành một đoàn ôm vào trong ngực, nghe nói tư thế ngủ này là bởi vì bản thân thiếu cảm giác an toàn, Tiểu Tam không hề để ý, hắn cũng không cho rằng chính mình hiện tại thiếu cảm giác an toàn. Này chỉ là vấn đề về thói quen của cá nhân hắn mà thôi, hắn đời trước đã có thói quen này.

Dùng chút khí lực rút tay chân lại, thân thể mảnh khảnh hơi cuộn tròn, Tiểu Tam mơ mơ hồ hồ cảm thấy có chút không thích hợp. Chăn bông của mình từ lúc nào trở nên cứng như thế nha? Ôm cũng ôm không hết! Lại dùng tay sờ sờ chung quanh, nóng hôi nóng hổi, cứng rắn a……

“Ân!” Cái chăn bị sờ tới sờ lui dường như là có chút không nhịn được nữa, liền hô một tiếng.

Tiểu Tam đột nhiên tỉnh táo lại, hai mắt mở to nhìn qua. Kháo! Thế nào lại thành cái dạng này?

Mắt vừa mở, gần kề trước mắt chính là nước da màu tiểu mạch, một vòm ngực nam tính dày rộng cường tráng, chứ không hề có nửa phần tơ tằm nào. Lại giương mắt hướng lên trên nhìn một chút, một cái cằm kiên ngạnh hơi ngẩng lên, người nào đó đang nhắm hai mắt, từ biểu tình xem ra tựa hồ là đang ngủ say.

Ngày thường thì Tiểu Tam rất sợ lạnh, hận không thể có một noãn lô để mỗi ngày hắn có thể ôm vào lòng. Nhưng lúc này Thái Kinh Vân một thân nóng hầm hập so với noãn lô còn muốn thoải mái hơn, thế nhưng hắn chỉ muốn một cước đá văng người kia. Tuy rằng trước đó cũng đã quen với một số động tác thân mật của Thái Kinh Vân, nhưng kinh nghiệm ngủ cùng một chăn thật đúng là chưa có, huống hồ, hắn bây giờ còn cùng Thái Kinh Vân không mặc y phục ……

Bất quá, tỉ mỉ xem xét một chút, quần vẫn còn, thân thể cũng không mỏi không đau, bộ vị nào đó tựa hồ cũng không có cảm giác đau nhức gì cả, không quá phù hợp với mô tả đêm đầu trong truyền thuyết, xem ra vấn đề này không lớn lắm, thực sự là vạn hạnh trong bất hạnh!

Trong đầu Tiểu Tam bắn ra một đoạn phim rất nhanh trình chiếu đủ loại tràng cảnh. Trộm uống rượu, lôi kéo Thái Kinh Vân đòi tán gẫu, bị người ta cởi y phục không chỉ không ngăn cản, còn muốn ‘để cho công bằng’ mà bảo đối phương cũng cởi luôn, đố kị vóc dáng người ta thật hảo mà nhào quá há miệng cắn, tiếp đó… Tiểu Tam sau khi tỉnh lại một chút, gương mặt toàn bộ đen xuống.

Trời ạ… Để sét đánh chết hắn đi a…

Tiểu Tam tại trong lòng Thái Kinh Vân xoay mấy cái, muốn tìm cách thoát ra, quá trình này tự nhiên kinh động tới Thái Kinh Vân. Cho nên Tiểu Tam lập tức cảm thấy đôi tay đang ôm mình càng thêm dùng sức, không tới một hồi có một bàn tay còn ở sau lưng hắn bắt đầu ma sát…

Bị Thái Kinh Vân dán lên thân thể mà vuốt ve, lông tơ của Tiểu Tam đều dựng thẳng lên hết, chỉ cảm thấy địa phương nơi hai người tiếp xúc, tất cả đều như có liệt hỏa đang thiêu đốt, lúc này cũng không biết phải phản ứng thế nào. Nhảy dựng lên rồi kêu to khẳng định là không được, nếu như để người trong nhà thấy được, chỉ sợ hai người đều chết rất khó xem. Muốn đi đạp Thái Kinh Vân, đôi chân còn đang bị y kẹp lấy không thể cựa quậy. Cái này thực sự là vừa tức vừa vội a! Trên mặt cũng không biết là do nóng nảy hay là thế nào, toàn bộ hồng một mảnh.

“Đứng lên!” Tiểu Tam dùng ngón tay ra sức chọt, thanh âm tự nhiên không quá lớn. Nếu như đưa tới mấy người Liên Sinh, vậy thực sự là vạn lời đều nói không rõ.

Thái Kinh Vân bị chọt mấy cái, cũng đã hoàn toàn tỉnh lại, thân thể của mình còn đang tương thiếp cùng một làn da non mịn, muốn nói không có cảm giác, y liền chính là một thằng đầu gỗ. Đem cằm tựa lên những sợi tóc xúc cảm suôn mềm chà xát mấy cái, không ngoài ý muốn ngửi thấy một loại vị đạo như thanh thảo. Da thịt thì dán sát sít sao, loại cảm giác tựa như hòa tan vào nhau hợp thành nhất thể này khiến y say mê sâu sắc. Nhịn không được dán sát lại, lại tiếp tục dán sát, hận không thể đem Tiểu Tam nhu tiến vào trong huyết nhục của y. Thực muốn mãi luôn vỗ về thân thể ôn nhuận mềm mại này, lưu luyến xúc cảm tuyệt vời này…..

“Đứng lên, nghe thấy không!” Tiểu Tam dùng lực đẩy đẩy, nhưng Thái Kinh Vân chỉ ở trên thân người hắn động động tay động động chân, nửa điểm cũng không đẩy ra nổi.

“Kháo! Ngươi muốn chết đúng không! Bảo ngươi đứng lên mà sao không đứng!” Tiểu Tam ở trong lòng Thái Kinh Vân gầm nhẹ, hắn rốt cuộc bạo gan hơn, dùng cả chọc kéo đánh để chống cự lại Thái Kinh Vân. Hắn nóng nảy rồi nha, cũng nổi giận rồi!

Thái Kinh Vân đêm qua cùng Tiểu Tam coi như là lăn qua lăn lại đến nửa ngày, bất quá cuối cùng ngẫm lại vẫn là chỉ ăn chút thức nhắm uống chút canh thịt. Thật vất vả dập tắt ngọn lửa trên người mà đi ngủ, bị Tiểu Tam chọc như thế, trong lòng đại hỏa lại hừng hực nổi lên, dứt khoát hoặc là không làm đã làm thì làm cho tới, phóng tay chân ra tại trên người Tiểu Tam trêu đùa. Mật đường đều đã đặt ở bên miệng, tối qua không có một ngụm nuốt vào đã là thiếu sót, lần này thế nào cũng phải hưởng chút ngon ngọt.

“Dừng… Tay…” Tiểu Tam mặt đỏ tới mang tai, Thái Kinh Vân tại trên người hắn liên tục nhào lại nặn, hắn chỉ cảm thấy trong người có một cổ nhiệt khí bốc lên, cảm giác lửa nóng mãi kéo dài đến tận trong đầu, nóng đến hắn choáng choáng váng váng.

Cảm thấy hô hấp của nhau càng ngày càng gấp, Thái Kinh Vân vươn người lên, tìm đến môi Tiểu Tam kề sát hấp duyện, đôi bàn tay ở chung quanh thăm dò. Thân thể Tiểu Tam nhè nhẹ run, dáng vẻ phản kháng thấy thế nào cũng là cảm giác dc cự hoàn nghênh, dẫn tới Thái Kinh Vân…

“Cốc—— cốc—— cốc——” Phiến cửa gỗ đơn bạc bị gõ vang, Tiểu Tam đột nhiên giật mình, hoàn toàn thanh tỉnh.

Lập tức duỗi chân đạp một cái, có thể là giữa lúc nguy cấp mà tiềm lực bạo phát, cũng có thể là Thái Kinh Vân trầm mê mỹ sắc nên lực phòng ngự hạ thấp, Tiểu Tam hạ một cước xuống cư nhiên đạp y ngã qua một bên.

“Tam ca ~ tam ca ~~ heo lười tam ca ~~ nhanh rời giường ~~ mặt trời cháy tới mông ngươi rồi kìa ~~” Tiểu Tứ căng họng ở ngoài phòng la to, hiếm khi nó rời giường rồi mà tam ca nhà nó còn chưa có ra khỏi phòng. Nó muốn tìm Tiểu Tam liền chạy tới đây, nhưng trên cửa phòng Tiểu Tam có cài chốt, nó nhất thời mở không ra, liền không ngừng ở nơi đó gõ cửa. Thấy trong phòng không có phản ứng, lại bắt đầu dùng chân đá, đồng thời còn học theo bộ dáng khi Tiểu Tam gọi nó rời giường, ở ngoài cửa căng họng xướng lên.

“Gõ cái gì mà gõ! Còn gõ nữa, có tin ta dậy rồi liền đi tìm một cây bổng chủy () đến gõ ngươi hay không a!” Tiểu Tam ở trong phòng rống to, lại vừa tâm hoảng ý loạn mà luống cuống tay chân bắt đầu mặc quần áo.

Ngoài cửa truyền đến một trận tiếng binh binh bang bang, tựa hồ là Tiểu Tứ bỏ đi, trên đường lại đụng ngã vật gì đó dẫn tới âm vang không ngừng. Mơ hồ còn truyền đến thanh âm của Liên Sinh, cũng không biết là đang nói chuyện với người khác hay là đang răn dạy Tiểu Tứ nữa, dù sao Tiểu Tam có chút cảm giác có tật giật mình, sợ đến con tim kêu loạn thình thịch thình thịch.

Thái Kinh Vân nằm ở trên giường bất động, Tiểu Tam một cước đá vào bên hông y, cũng không phải quá đau, chính là khiến y có loại cảm giác chịu đả kích sâu sắc, biểu tình cũng không còn hưng phấn như vừa rồi.

Y phục của Tiểu Tam còn chưa mặc hảo, trước tiên xoay người đi đẩy Thái Kinh Vân.”Mau đứng lên! Ngươi còn muốn ngủ tới khi nào a!”

“Hanh!”

“Cái kia… Ta không có dùng bao nhiêu lực a! Không có khả năng đá ngươi bị thương chứ? Chỗ nào đau?!” Thấy bộ dáng của Thái Kinh Vân, Tiểu Tam liền cho là mình xuống chân quá nặng, nếu thật sự đá người ta bị thương, này chính là có chút quá mức rồi.

Thái Kinh Vân vẫn không nói lời nào, lỏa nửa người nằm ở trên tấm chăn bông xanh trắng đan xen, mùa hè còn chưa thấy bóng dáng khí trời vẫn còn rét lạnh, y ở trần như thế cũng không sợ bị đông lạnh a.

Trước đây còn không cảm thấy gì, nam nhân lỏa nửa thân trên thấy cũng nhiều rồi, nhưng lúc này Tiểu Tam nhìn Thái Kinh Vân chính là càng nhìn mặt càng đỏ, mới vừa rồi hai người còn ở nơi này da thịt thân cận mà lăn trên sàng đan, thiếu chút nữa liền cái kia cái kia…..

Bất quá đảo mắt ngẫm nghĩ, người nọ trên người ngay cả một vết đỏ cũng không có, hơn nữa với một thân cứng rắn kia, đâu thể dễ dàng bị thương như vậy nha? Nghiến răng nghiến lợi một phen, người này cư nhiên có chút dáng vẻ vô lại a.

Nghe thấy trong ốc có tiếng người đang chuyển động, hơn nữa càng ngày càng gần. Tiểu Tam có chút chân tay luống cuống, lập tức đành phải trước nghĩ biện pháp để Thái Kinh Vân rời đi.

“Coi như ta cầu xin ngươi ~~” Thấp người xuống, Tiểu Tam ở bên tai Thái Kinh Vân mềm mại thỉnh cầu.

Thái Kinh Vân đầu mày nhíu lại, y đương nhiên cũng nghe thấy trong ốc có người đang tới gần, y cùng Tiểu Tam dù sao còn chưa có thành thân, nếu thật sự để cho người ta nhìn đến tình huống hiện tại, đối thanh danh Tiểu Tam rất là bất hảo. Có vài thứ y có thể không cố kỵ, nhưng không thể không vì Tiểu Tam lo lắng một chút.

Bất quá, Tiểu Tam có thể chịu thua như thế coi như là chiếm được tiện nghi rồi, liền đứng dậy tại trên đôi môi bị hôn đến hồng nhuận kia nhẹ nhàng mổ một cái, sau đó xuống giường duỗi hai tay ra.

Tiểu Tam cũng không biết rốt cuộc là ngốc nghếch hay là linh quang, từ bên giường cầm lấy y phục của Thái Kinh Vân giúp y nhất nhất mặc vào. Mấy năm qua hắn mặc y phục cho thằng bé Tiểu Tứ kia cũng không biết bao nhiêu lần rồi, động tác cũng coi như nhanh nhẹn, không quá mấy cái liền giúp Thái Kinh Vân sửa soạn chỉnh tề.

“Tiểu Tam, tỉnh rồi thì đứng lên, nhanh ra ăn điểm tâm!”

Liên Sinh ở ngoài phòng gõ cửa, thuận miệng nhắc nhở. Tiểu Tam nhanh chóng đẩy Thái Kinh Vân về phía cửa sổ, cửa chính khẳng định là không được rồi, chỉ có trèo qua cửa sổ rút lui. Trước khi leo qua cửa sổ, Thái Kinh Vân lại chạm một cái trên môi hắn, Tiểu Tam cũng không trừng mắt phản kháng, thấy Thái Kinh Vân thuần thục xoay người rời đi, mới nặng nề thở dài một hơi, vội vàng đáp lời Liên Sinh.

Khi chỉnh lý y vật của mình thì, Tiểu Tam ở trên thân người phát hiện mấy dấu ấn màu tử hồng, tức giận đến nghiến răng. Lại ở trong lòng thề độc, hắn đời này nếu như còn tiếp tục uống rượu, hắn liền làm cún con!

Mấy ngày kế tiếp, Thái Kinh Vân bên kia không có động tĩnh gì, y vốn là không phải ngày nào cũng rảnh rỗi, tuy rằng chỉ là một hiệu buông nhỏ, nhưng công việc y phải làm cũng là không ít. Hôn lễ Hạ Hổ cũng là sau khi bận xong một số việc mới tới tham gia.

Mà Tiểu Tam thì đang không ngừng xoắn xuýt, buổi sáng kia nếu không có Tiểu Tứ gõ cửa, không chừng biến thành cái dạng gì đó a, cần phải nói cảm tạ Tiểu Tứ, nhưng hắn lại từ đáy lòng có chút không cam nguyện. Càng nghĩ càng xoắn xuýt, cũng không biết hắn rốt cuộc là muốn giận Thái Kinh Vân hay là muốn giận Tiểu Tứ đây.

Thằng bé Tiểu Tứ kia mấy ngày nay bị tam ca nhà hắn thu đến lông tơ dựng đứng, một chút không cẩn thận, liền có thể có được ngũ chỉ sơn (tay năm ngón) dừng lại trên tiểu thí thí (ý là bị đánh vào mông), dứt khoát mỗi ngày ra ngoài chơi đến không thèm ăn cơm ngủ nghỉ không thèm về nhà. Tiểu hài tử cũng có tự do của tiểu hài tử a.

Đương nhiên, Hạ Hổ cùng Văn Thanh vừa trở thành phu phu mới cưới, tự nhiên là điềm điềm mật mật khiến người ta nhìn đến nổi hết da gà. Tân nhân mà, tình có thể nguyên ()! Hơn nữa, bọn họ cũng chỉ là ngốc ở Hạ gia mấy ngày này thôi, sau khi qua hôn kỳ, Hạ Hổ có lẽ sẽ dẫn theo Văn Thanh đến trấn trên. Cửa hàng của hắn còn chưa mở bao lâu, thế nhưng mọi chuyện đều là không rời người nổi.

Hài tử trong nhà lại có một đứa thành gia, Hạ Tứ Lang cùng Liên Sinh không ngừng cảm khái, hai người ghé vào với nhau vẻ mặt từ ái nhìn mấy đứa con trong nhà. Bộ dáng này khiến Tiểu Tam thầm thán hai vị gia trưởng hiện tại rất có ‘phong phạm lão nhân gia’!

Thạch Đầu và Tân Hà từ khi sinh ra Hạ Lê, tình cảm vui sướng của họ chưa từng đứt đoạn, mấy ngày này đều cứ cười tủm tỉm.

Nói chung, ngoại trừ Tiểu Tam, người nhà Hạ gia đều rất vui vẻ! Lại nói, một màn này nhiều năm trước cũng từng trải qua nha! Tiểu Tam ở trong góc thăng cấp thành oán niệm, vì sao vẫn chỉ có một mình mình ở chỗ này xoắn xuýt nha…

___________

() bổng chủy: search hình ảnh thì là mấy cây gậy có đầu to dùng để đấm lưng ấy.

() tình có thể nguyên: về tình thì có thể lượng thứ.

Vẫn cảm thấy câu cú ko đc suôn lắm nhể (~_~)”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio