Trùm Tài Nguyên

quyển 5 chương 156: tình hữu nghị từ xa xưa của người hoa hạ và người do thái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn Phương Minh Viễn và Spielberg đang thảo luận, Lý Quốc Cường và Hoa Phong Thạc đều biết điều mà lùi ra phía sau.

-Trưởng ban Hoa, lần này tôi thay mặt Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thượng Hải chân thành cảm ơn sự phối hợp của quý thành phố.

Lý Quốc Cường mỉm cười nói. Lúc này đây, việc Spielberg đến Hoa Hạ, trước đó Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thượng Hải cũng không hay biết. Mãi cho đến ba ngày trước khi Spielberg đến thành phố Thượng Hải Phương Minh Viễn mới qua Tôn Chiếu Luân thông báo việc này với các lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời đề cập đến chuyện Phương Minh Viễn cố ý thuyết phục Spielberg đạo diễn một bộ phim điện ảnh về vụ thảm sát Giang Ninh.

Các lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thượng Hải vô cùng coi trọng việc này, theo như bọn họ thấy thì là do người nổi tiếng quốc tế Spielberg đến, không nghi ngờ gì, chắc chắn là vì sự giao lưu quan trọng về văn hóa giữa hai nước Hoa – Mỹ. Hơn nữa, nếu Phương Minh Viễn có thể thuyết phục được Spielberg đạo diễn bộ phim điện ảnh “Thảm sát Giang Ninh” thì cho dù là không bằng được “Bản danh sách của Schindler” có sức ảnh hưởng lớn trên toàn thế giới, cũng nhất định có thể tạo được sự chèn ép mạnh mẽ với thế lực hữu quân Nhật Bản điên cuồng ngang ngược!

Về bộ phim điện ảnh thảm sát Giang Ninh, giới điện ảnh trong nước đã sớm có người đề xuất quay thêm lần nữa, nhất là khi “Bản danh sách của Schindler” được yêu thích trên quốc tế, sau khi lực ảnh hưởng thế lực hữu quân Nhật Bản tăng lên từng năm, giới điện ảnh trong nước có thể nói lại càng quan tâm nhiều hơn đến vấn đề này! Nhưng do rất nhiều nguyên nhân từ trong nước và ngoài nước, cùng với sự hoài nghi về năng lực chỉ đạo của nhóm đạo diễn trong nước, nên việc này cứ mãi trì trệ không thành.

Dự án này của Phương Minh Viễn, nếu nói thật có tính khả thi, không khác gì như đưa than sưởi ấm trong những ngày tuyết rơi, giải quyết được vấn đề khó khăn.

Đầu tiên, Spielberg là người Mỹ, là đạo diễn nổi tiếng Hollywood, có sức ảnh hưởng vô cùng lớn ở nước Mỹ! Chính phủ Hoa Hạ có thể đưa ra đủ loại lý do để cản trở việc quay bộ phim này, nhưng bọn họ lại không cách nào có thể ngăn cản người Mỹ, với lại chính phủ Mỹ cũng tuyệt đối sẽ không vì những kháng nghị phản đối của người Nhật Bản mà không cho quay bộ phim Spielberg yêu cầu. Cũng giống như năm đó chính phủ Anh cũng từng nhiều lần đưa ra kháng nghị với chính phủ Mỹ về việc điện ảnh Hollywood bôi xấu thực dân Anh, cũng chưa nghe nói qua người Mỹ vì vậy mà nghiêm trị ai.

Spielberg đạo diễn bộ phim này, hơn nữa lại có công ty của Mỹ tài trợ, cứ như vậy, người Nhật Bản tự nhiên cũng không thể nói nhiều vì mối quan hệ qua lại tốt đẹp giữa Hoa – Nhật.

Thứ hai, Spielberg nếu làm chủ đạo đạo diễn bộ phim điện ảnh này, chắc chắn không ai nghi ngờ về khả năng của ông ta. Dù sao thì thành tựu đạt được của “Bản danh sách của Schindle” như thế nào, đây chính là bằng chứng xác thực nhất.

Thứ ba, Spielberg đạo diễn bộ phim này có thể có được sự ủng hộ rất lớn của toàn thế giới, không giống như điện ảnh Hoa Hạ, muốn đi vào ngành điện ảnh của các quốc gia khác cũng gặp rất nhiều khó khăn! Như vậy, không nghi ngờ gì về việc sẽ tạo ra sức ảnh hưởng có lợi rộng lớn trong giới điện ảnh, để toàn bộ người trên thế giới đều biết rằng quân Nhật năm đó ở Giang Ninh đã hung ác như thế nào! Điều này có ưu thế áp đảo tâm lý của người Nhật Bản về vị trí của Hoa Hạ trên trường quốc tế và trong dư luận, khó mà có thể đánh giá được hiệu quả ảnh hưởng của nó!

Đó là lí do Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thượng Hải một mặt báo lên Tổng cục điện ảnh và ban Tuyên giáo trung ương, đồng thời lập tức tỏ thái độ, dốc hết sức phối hợp với Phương Minh Viễn. Mà nhà lưu niệm thảm sát Giang Ninh chiều nay đóng cửa nửa ngày để tiếp đón nhóm Spielberg, chính là kết quả sự liên kết giữa Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thượng Hải và Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Giang Ninh.

-Trưởng ban Lý khách sáo rồi. Mọi người đều là cán bộ quốc gia, một chút trợ giúp này cũng là điều chúng tôi nên làm. Hơn nữa ngài Spielberg có thể đến thành phố Giang Ninh, đây cũng là vinh hạnh của thành phố chúng tôi.

Hoa Phong Thạc vội vàng cười nói.

Các vị lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố rất coi trọng chuyện này, còn đặc biệt lưu ý cử chuyên viên của đài truyền hình tới. Tuy hai người đều là Trưởng ban Tuyên giáo nhưng Lý Quốc Cường là Trưởng ban Tuyên giáo trực thuộc trung ương của thành phố, cũng tương đương với Trưởng ban Tuyên giáo tỉnh ủy Hoa Phong Thạc, cấp bậc thì cao hơn một chút.

Lý Quốc Cường cười cười nói:

- Trưởng ban Hoa sau khi hoàn thành bộ phim nhớ đưa cho chúng tôi một phần. Với lại, trước khi được ngài Spielberg và cậu Phương đồng ý, không được công bố ra bên ngoài. Ngài Spielberg đã đến, hiện tại giới truyền thông vẫn chưa biết, nếu… ha ha, tôi nghĩ trưởng ban Hoa đã làm công tác tuyên truyền nhiều năm như vậy nhất định là hiểu được!

Hoa Phong Thạc hơi gật đầu đồng tình, để nhóm truyền thông biết việc Spielberg đến Hoa Hạ, họ sẽ ồ ạt thi nhau điên cuồng đến phỏng vấn.

-Steeven, kỳ thật không chỉ có Raabe hỗ trợ người Hoa Hạ, Schindler giúp đỡ người Do Thái, người Hoa Hạ chúng tôi cũng có giúp người Do Thái!

Phương Minh Viễn nhìn một bộ hài cốt trắng qua cửa thủy tinh trầm giọng nói.

Spielberg gật gật đầu nói:

- Tôi biết, rất nhiều người Do Thái từ xưa đến nay đều đến Hoa Hạ định cư. Từ hàng trăm năm trước, khi Hoa Hạ vẫn còn ở thời nhà Tống, đã có rất nhiều người Do Thái đến sinh sống. Ở đây chúng tôi không hề bị kỳ thị chủng tộc. Mấy trăm năm nay, khi mà những đồng bào ở phương Tây bị đuổi giết, những đồng bào ở phương Đông sinh sôi nảy nở ngày một đông. Sau khi những đàn ông Do Thái bị giết hại, phụ nữ bị bắt làm nô dịch, người Do Thái chỉ có thể dựa vào mẫu hệ để duy trì sự tồn tại của dân tộc. Mà ở phương Đông, người Do Thái lại có tập quán giữ theo huyết thống của cha ông.

-Hả?

Phương Minh Viễn gãi đầu, như thể hắn không biết chuyện này.

-Hoá ra cũng có chuyện mà cậu Phương không biết?

Spielberg không khỏi mỉm cười, trong khoảnh khắc, quan hệ giữa hai người gần hơn thêm một chút. Thành thật mà nói, Phương Minh Viễn thấy được áp lực trong lòng Spielberg. Spielberg cũng nhìn thấy được Phương Minh Viễn đang bị áp lực. Một thanh niên năm nay chưa đến hai mươi tuổi đã không ngừng đạt được những thành tích mà ngay bản thân Spielberg cũng phải thấy hâm mộ, đối mặt với một người như vậy, trong lòng Spielberg không thấy áp lực mới là chuyện lạ.

Làm Phương Minh Viễn mới vừa rồi trong mắt lộ ra sự ngạc nhiên, Spielberg đột nhiên cảm thấy Phương Minh Viễn ở trước mặt mình đúng là một thanh niên trẻ, làm áp lực trong lòng ông ta vơi đi vài phần, mọi người nói chuyện cũng tự nhiên hơn.

-Tôi cũng ngẫu nhiên biết được khi đọc qua một vài bản ghi chép lịch sử. Ở đó có nói đến, Hoa Hạ thời Tống, đã từng có người Do Thái đến bằng đường biển, sau đó định cư ở Hoa Hạ. Khi đó chủ yếu là đến Khảo Phong và Quyển Tẩu!

Hai danh từ cuối cùng, Spielberg nói bằng tiếng Trung nên Phương Minh Viễn không hiểu. Ở Hoa Hạ trước kia từng có những dịa danh này sao?

Spielberg lại giải thích vài câu, Phương Minh Viễn lúc này mới xem như đã hiểu, hóa ra là Tuyền Châu!

-Khi đó, người Hoa Hạ các vị hình như gọi họ là người dân tộc Hồi mũ xanh!

Spielberg nói với vẻ không chắc chắn.

Một người làm việc vui vẻ! Phương Minh Viễn lập tức hiểu ý ông ta muốn nói, chỉ có điều khi hắn nghĩ lại, không khỏi vỗ đầu, một người vui vẻ, không phải là người Do Thái sao?

-Hơn nữa, tôi còn biết, ở thế kỷ này, Hoa Hạ cũng kết nạp rất nhiều người Do Thái bị hãm hại di cư sang. Ví dụ như khu miệng của Cầu Vồng trong thành phố Thượng Hải!

Spielberg buồn rầu nói.

-Các địa danh của Hoa Hạ, nhiều nơi tên rất khó phát âm, càng không hiểu ý nghĩa.

-Khu miệng của Cầu Vồng?

Phương Minh Viễn nói nhỏ mấy lần, mắt bỗng sáng lên.

-Là khu Hồng Khẩu?

-Đúng đúng đúng, đúng là nó, khu Hồng… Khẩu!

Spielberg gật đầu lia lịa.

-Khi theo đoàn, tôi từng gặp rất nhiều người cao tuổi, họ đều nhắc tới nơi này. Nó là thuyền cứu nạn của họ trong chiến tranh thế giới lần thứ hai!

Khu Hồng Khẩu thành phố Thượng Hải, trong chiến tranh thế giới lần thứ hai là một trong những nơi tập trung nhiều người Do Thái nhất!

Lúc ấy, châu Âu vì Nazi có ý đồ hãm hại muốn giết toàn bộ người Do Thái, để sinh tồn, họ không thể không bỏ chạy, và Mỹ là nơi mà rất nhiều người Do Thái chọn, nhưng sang nước Mỹ với người Do Thái mà nói, đã mãn hạn đi, nên bọn họ bất lực: nước Anh thì sợ những người Do Thái đi Palestine, thẳng thừng từ chối họ. Những quốc gia khác cũng sợ Hitler sẽ ngầm trả thù tàn bạo nên cũng đóng cửa, không tiếp nhận họ.

Bởi vì ngay lúc đó thành phố Thượng Hải vì trận chiến tranh thuốc phiện thất bại nên trở thành cảng khẩu thông thương. Là một trong những nơi mười một quốc gia có thuể “thuê”, trở thành nơi duy nhất trên thế giới người Do Thái có thể ra vào không cần thị thực. Người Do Thái trong khu Đức thống trị ở châu Âu có thể lợi dụng điều này để trốn hết đến đây. Khi đến đỉnh điểm, khu Hồng Khẩu ở thành phố Thượng Hải lại là nơi cư trú của hàng chục nghìn người Do Thái!

Về sau, quân Nhật xâm lược Hoa Hạ, sau khi thành phố Thượng Hải rơi vào tay giặc, quân Nhật vì xu nịnh Hitler, cũng từng bày cách để tiêu diệt sạch người Do Thái. Chỉ có điều e ngại dư luận thế giới nên không thực hiện. Sau đó bọn họ lại dồn người Do Thái ở Hòng Khẩu vào một ngõ hẻm, giam bằng cửa sắt, cấm ra vào đến một năm! Với ý đồ để họ chết vì đói!

Nhưng hơn hai nghìn người bị nhốt trong ngõ hẻm, cuối cùng đại đa số sống sót được như một kỳ tích! Chính là nhờ những người ở xung quanh thành phố Thượng Hải vì thương hại bọn họ, thường ngầm mạo hiểm việc bị người Nhật Bản bắt, chọn cách “nhảy dù”, dùng phương pháp nguyên thủy, ném bánh và lương thực qua cho bọn họ.

Sau khi chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc, hầu hết những người Do Thái đều rời đi, một số đi Mỹ, số còn lại đến Trung Đông, trong đó có người còn lập công lớn trong thời kỳ đầu tiên dựng nước Do Thái.

-Người Hoa Hạ có ơn với chúng tôi, người Do Thái chúng tôi mãi mãi sẽ không bao giờ quên! Năm đó những người Do Thái đến thành phố Thượng Hải tị nạn cũng đã được ghi chép lại! Là viết trong gia phả gia sử!

Spielberg nói đầy cảm xúc.

-Tôi đứng ở thành phố Nu Horizons ở Isarel nhìn về quảng trường Tự do, những cột đá xung quanh quảng trường có khắc: Không có sự giúp đỡ của họ thì sẽ không có ngày hôm nay! Có một cột đá trên có khắc tên Hoa Hạ.

Nói tới đây, chính bản thân Spielberg cũng thấy có chút xúc động. Nếu lúc đó những người thân của ông ta có thể chạy trốn tới Hoa Hạ, bọn họ cũng không phải chết trong trại tập trung Nazi của Đức!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio