Bầu trời mặc dù có chút âm u nhưng không có gió, nhiệt độ cũng không quá thấp. Ngồi trong xe cùng Cameron và Gaul, Phương Minh Viễn không ngừng ngáp. Ngày hôm qua về đến nhà đã là rạng sang, sau khi từ cửa khu cục cảnh sát ở Phổ Đông đi ra, Phương Minh Viễn quay về ký túc xá thật ra không có vấn đề gì nhưng Lưu Vũ Yến không có khả năng về ký túc xá. Cho nên, Phương Minh Viễn đã thuê thêm mấy phòng trong khách sạn mà Cameron và Gaul ngủ lại, tất cả đều ở trong này nghỉ ngơi.
Bởi vì hôm nay đã nhận lời chú Út, đưa Cameron và Gaul đi xem quy mô phim trường của y, cho nên Phương Minh Viễn cố gắng chống hai mắt cùng đi với Cameron và Gaul. Còn có Lưu Vũ Yến, Triệu Nhã và Phùng Thiện đi theo để nói chuyện giải sầu.
-Phương, ngó bộ dạng của cậu, thực không hiểu là chúng ta bị đảo ngược giờ hay là cậu bị đảo ngược giờ.
Nhìn bộ dạng Phương Minh Viễn ngái ngủ, Gaul không khỏi bật cười nói.
Phương Minh Viễn từ trong tay Lâm Liên tiếp nhận một chồng dày tư liệu, đưa lại cho Cameron nói:
-Jame, chủ tịch Gaul, tôi nghĩ hai vị không muốn tôi hôm nay đều phờ phạc như thế này. Cho nên, trên đường đi tôi sẽ ngủ bù. Đây là tài liệu điện ảnh và truyền hình, nếu hai vị có gì không rõ, có thế hỏi cô ta, tôi muốn đi ngủ trước. Có thể chứ?
Cameron nhún vai, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
-Cậu nói tới như vậy, chúng tôi còn có thể không sao?
Mọi người đều vui vẻ hơn.
Phương Bân xây dựng phim trường điện ảnh và truyền hình ở thị trấn Hành Dương, tỉnh Chiết Giang Hoa Hạ, cách Thượng Hải hơn hai trăm km, trải qua mấy năm xây dựng, tập đoàn điện ảnh đã đầu tư hai mươi lăm triệu tệ, khi xây dựng kiến thiết theo tài liệu lịch sử của Hồng Kông và Hoa Hạ bảy triều đại từ Tần, Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh qua mấy ngàn năm từ nam ra bắc, đặc biệt khu vực nền tảng là ba toà nhà khổng lồ có thể quay phim chụp hình theo tiêu chuẩn Hollywood. Mặc dù lúc này, con đường cao tốc từ Thượng Hải đến Hành Dương còn chưa thông, đi bằng ô tô mất năm sáu giờ, nhưng cũng không gây trở ngại vì đã có hàng loạt các nhà làm phim của Hồng Kông và trong nước lựa chọn phim trường Hành Dương làm địa điểm quay phim. Mấy năm nay, ở đây đã quay chụp hai mươi bảy bộ phim điện ảnh cùng với cả ngàn tập phim truyền hình, trong đó có nhiều tác phẩm xuất sắc.
Giữa trưa giờ, đoàn xe của Phương Minh Viễn tới thị trấn Hành Dương, lúc này Phương Bân và lãnh đạo của trấn Hành Dương đã đứng ở cửa đón đợi.
Trải qua gần tiếng đồng hồ ngủ trên đường đi, khi xuống xe Phương Minh Viễn thần thái sáng láng, không còn bộ dạng ngái ngủ như lúc sáng. Cameron, Gaul và Phương Bân cũng đã có gặp qua nên tất nhiên nói chuyện thoải mái.
Sau năm sáu phút chuyện trò, Phương Bân mới nhớ tới sau lưng y còn vài vị lãnh đạo của thị trấn Hành Dương, mới giới thiệu hai bên:
-James, Gaul, cho tôi giới thiệu một chút, đây là mấy vị lãnh đạo chính quyền thị trấn, đây là trấn uỷ Lý Trấn Giang, đây là chủ tịch thị trấn Vương Đông Niên… các vị lãnh đạo, hai vị này chính là đạo diễn Cameron và nữ chủ tịch tập đoàn điện ảnh Jade Bird Gaul tiếng tăm lẫy lừng Hollywood.
Không thể không nói, Phương Bân trong mấy năm ở Hồng Kông đã rèn luyện tiếng Anh lưu loát. Những lời nói này, trước là tiếng Anh, sau là tiếng Hán, cả hai đều rất lưu loát.
Lý Trấn Giang và Vương Đông Niên đứng đầu chính quyền thị trấn Hành Dương, đối với Cameron và Gaul đến đây, có thể nói là vô cùng nhiệt tình.
Chưa nói đến việc Cameron và Gaul trong giới điện ảnh Hollywood nói chung là những nhân vật nổi tiếng, chỉ cần nghĩ đến việc hai người đến phim trường điện ảnh và truyền hình Hành Dương đem lại sự chú ý của giới truyền thông khiến cho phim trường Hành Dương nổi tiếng trên thế giới, trở thành tiêu điểm chú ý của nhiều nhà làm phim, đưa tới càng nhiều đoàn làm phim điện ảnh, kịch truyền hình thì nhất định là lập chiến tích lớn lao.
Phương Bân ở trấn Hành Dương đầu tư lớn, một nguồn lực kéo nền kinh tế phát triển, thị trấn Hành Dương lúc trước là một trấn nhỏ ở Giang Nam, cơ sở kinh tế tuy không phải là rất kém nhưng so với những địa phương lân cận thì cũng không phải là một địa phương màu mỡ. Nhưng hiện giờ nền kinh tế thị trấn Hành Dương đã phát triển trở thành người đứng đầu trong huyện, tuy rằng tổng sản lượng còn chưa bằng thị trấn Vệ Sơn khu trực thuộc ở vị trí đầu, nhưng tốc độ phát triển cũng hoàn toàn xứng đáng là anh cả.
Hiện giờ thị trấn Hành Dương, chẳng những có khách sạn năm sao, còn có nhiều nhà hàng ẩm thực và chỗ ăn chơi, như là trung tâm tắm hơi, trung tâm biểu diễn nghệ thuật, trung tâm thể hình, bowling, mọi thứ đều có, cơ sở đồng bộ như ở thành phố Vệ sơn, đều có tiếng tăm lừng lẫy. Ngay cả thành uỷ và uỷ ban nhân dân thành phố Vệ Sơn có khi chiêu đãi khách đều phải đến thị trấn Hành Dương. Hơn nữa, người dân trong trấn Hành Dương cũng nhờ có phim trường điện ảnh và truyền hình mà thu hoạch không ít. Chẳng những giải quyết việc làm cho người bản xứ, còn thu hút nhiều người thích làm về phim ảnh từ khắp trong nam ngoài bắc tụ tập về đây. Vì quay phim điện ảnh kịch truyền hình cung cấp dồi dào diễn viên quần chúng. Vì vậy, Trấn uỷ và chủ tịch thị trấn tiền nhiệm năm ngoái lần lượt được thăng chức lên thành phố.
Cameron và Gaul đã đến, nếu như có điều kiện triển khai hoạt động tốt, chắc chắn là tốc độ phát triển kinh tế của thị trấn Hành Dương như được tăng thêm sức mạnh.
Dĩ nhiên cũng phải cần hai người phối hợp.
Lý Trấn Giang và Vương Đông Niên thật ra không lo lắng vấn đề hợp tác với Cameron và Gaul, Phương Bân nếu có thể mời được họ đến, đây không còn là vấn đề. Hai người càng muốn chính là, phim trường Hành Dương có thể khiến Cameron và Gaul để mắt tới, nếu sau này ở đây có thể quay hai bộ phim điện ảnh, chưa nói là tác phẩm lớn thì cũng là sự kiện trọng đại của công nghiệp điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ.
Lý Trấn Giang và Vương Đông Niên vô cùng nhiệt tình, Cameron và Gaul vì nể mặt Phương Minh Viễn và Phương Bân nên đối với bọn họ cũng là khách sáo. Hai bên là khách và chủ nhưng thật ra là bộ dáng vui vẻ hoà thuận.
Hai bên khách sáo xã giao, sau khi hẹn tiệc tối, Lý Trấn Giang và Vương Đông Niên để lại hai cán bộ một nam một nữ, còn lại mọi người đi về.
Mấy người Phương Minh Viễn lúc này mới lên xe đi tới phim trường Hành Dương.
Đi cũng không xa là có thể nhìn thấy bên cạnh đường lớn xuất hiện một kiến trúc toà thành cổ đại to lớn, dưới trời xanh mây trắng, vô cùng thu hút ánh nhìn.
-James, đó chính là cung điện thời nhà Tần của phim trường chúng tôi. Tái hiện lại khu trung tâm chính trị sầm uất của đế quốc Tần Thủy Hoàng hơn hai trăm năm trước công nguyên.
Phương Bân không khỏi tự hào chỉ vào nói. Nơi này kiến thiết ngoại cảnh là vì sắp quay vở kịch lịch sử lớn “Kinh Kha đâm Tần Vương”. Vì muốn tái hiện chân thật cung của Tần vương năm đó mà Bộ xây dựng cam kết số tiền lớn thuê chuyên gia xây dựng nổi tiếng trong nước, lại điều động công ty xây dựng hùng mạnh, mất mấy năm, chi phí ước tính trăm triệu, mới vừa khánh thành.
-Hơn hai trăm năm trước công nguyên!
Gaul thất thanh kinh kêu lên.