Tiện thể nói một câu, trình độ thẩm mỹ của ông càng ngày càng kém đấy.
Mã Ngọc Tài vừa đi vừa nói, cùng mấy người kia theo sau y, mấy bóng người vừa khuất ở ngã tư, hai người còn lại mới lộ ra vẻ mặt tức giận.
-Thật là quá quắt. Y nghĩ mình là ai vậy.
Khuôn mặt xinh đẹp của mỹ nữ vì phẫn nộ mà có chút vặn vẹo. Luôn luôn tự hào với sắc đẹp của mình, lại bị người như thế trước mặt mọi người chỉ trích, làm sao không khiến cô phẫn nộ được chứ.
-Quan Linh, câm miệng. Nếu cô còn muốn làm diễn viên.
-Nhưng…
Quan Linh còn muốn nói cái gì đó nữa.
Long Quốc Khải mặt trầm như nước cắt ngang lời cô nói:
-Hoạ là từ ở trong miệng mà ra. Cậu Mã kia là ai?
Phê bình cô hai câu đều là để mắt đến cô. Y nghĩ đến cô, y là ai không quan trọng.
-Quan trọng là … cô cho cô là ai?
Long Quốc Khải thật là có chút tức giận, tuy rằng Mã Ngọc Tài nói như vậy cũng làm y trong lòng khó chịu, nhưng Long Quốc Khải biết rất rõ, Mã Ngọc Tài kia với chính mình không phải là cùng một tầng lớp, chính mình hiện giờ chỉ coi như là tép riu.
Có danh tiếng là đạo diễn, nhưng so với Mã Ngọc Tài chẳng khác gì kiến gặp voi. Ba của nó nói một câu, là có thể hoàn toàn giết chết chính mình, nếu họ cố ý đuổi cùng giết tận, chỉ sợ là trong giới giải trí Hoa Hạ, vốn không có vị trí nhỏ nhoi nào cho mình.
Quan Linh vừa mới vào nghề, ngay cả gọi là nhân vật tép riu còn không đáng, lại còn dám soi mói cậu Mã, thật sự là không biết trời cao đất rộng.
Bị Long Quốc Khải trách mắng, Quan Linh liền giống như bị một chậu nước đá lạnh dội từ trên đầu xuống chân.
Khách sạn Cẩm Hồ mở họp báo đúng giờ chiều. Có sự góp mặt của hơn bảy mươi đơn vị truyền thông lớn nhỏ, các phóng viên công tác gần ba trăm người, hầu như % các nhà truyền thông nổi danh trong cả nước, hơn nữa, tham gia buổi chiêu đãi còn có các nhân vật trong ngành công nghiệp điện ảnh truyền hình, làm cho phòng hội nghị của khách sạn Cẩm Hồ chật như nêm cối.
Trong cuộc họp báo, Cameron và Gaul khen ngợi thành tựu xây dựng phim trường Hành Dương, tuy nhiên càng khiến phóng viên chú ý chính là tiến độ quay chụp bộ phim tiếp theo của Cameron: Titanic. Mọi người rất ngạc nhiên, một bộ phim có thể nói là lịch sử của thế giới điện ảnh, đầu tư rất lớn, đối với một cảnh tượng về vận chuyển đường biển vĩnh viễn không làm người ta quên được tấn thảm kịch kia, Cameron rốt cuộc sẽ làm ra thành cái dạng gì.
Đối mặt với những câu hỏi có phần trẻ con của truyền thông Hoa Hạ, cùng cười với những người trong nghề, Cameron và Gaul, Phương Bân đứng lên trả lời câu hỏi thật tự nhiên thuần thục. Vừa thoả mãn sự hiếu kỳ của giới truyền thông nhưng thực ra lại không để lộ bất cứ chi tiết nào.
Ở cuối buổi họp báo, Phương Bân đại diện cho tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ hướng truyền thông công bố, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ và đạo diễn trong nước Phong Hiểu Cương vừa mới đạt được thoả thuận hợp tác song phương đầu tư mười triệu tệ quay phim hài kịch, Phương Bân đặc biệt nói ra, Phong Hiểu Cương và nhà biên kịch mới Phương đồng đảm nhiệm.
Tin tức này giống như ném vào trong ao nước yên tĩnh một tảng đá lớn, ngay lập tức trong cuộc họp phát ra những tiếng động lớn “ồ”. Các phóng viên tác nghiệp tất nhiên sẽ không thể không biết Phong Hiểu Cương đạo diễn có chút danh tiếng trong nghành công nghiệp điện ảnh nước nhà, càng biết ông ta vừa mới bị cục điện ảnh không phê duyệt kịch bản. Nhưng ai cũng không ngờ, dư âm chuyện đó vẫn còn hiện hữu mà Phong Hiểu Cương đã quay người lại, cùng tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ thoả thuận, trở thành đạo diễn trong nước duy nhất hợp tác với tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ.
Quan trọng hơn nữa là, trong tác phẩm mới, không ngờ xuất hiện con át chủ bài ở tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ nhà biên kịch thần bí “Phương”.
Từ khi Phương và Cameron hợp tác trong Kẻ hủy diệt chinh phục phòng vé trên cả thế giới, ngoại trừ công ty điện ảnh Hồng Kông và tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ hợp tác quay chụp, thường sẽ xuất hiện tên Phương ra, cũng chỉ có Cameron và công ty điện ảnh Jade Birds mới có được kịch bản có Phương kí tên. Tuy rằng trước đó vài ngày, Spielberg sáng lập Dreamworks và tập đoàn Cẩm Hồ đạt được thoả thuận, đem tác phẩm mới của Phương sang năm quay chụp, trừ lần đó ra, không ai có thể có kịch bản của Phương.
Hiện giờ Phong Hiểu Cương cũng là trong tình trạng vô sản, đột nhiên xuất hiện tin tức hợp tác với Phương, làm sao không khiến cho những người này khiếp sợ.
Cùng lúc đó cũng có rất nhiều người vui sướng khi có người gặp hoạ, cục điện ảnh vừa mới kêu ngừng công tác, Phong Hiểu Cương đã chuẩn bị vẹn toàn, tuy chỉ mới có vài ngày Phong Hiểu Cương liền có công tác mới, hơn nữa lại là hợp tác với công ty nổi tiếng Hồng Kông -Cẩm Hồ, có Phương cầm bút, đầu tư hơn mười triệu tệ làm phim, đây chắc chắn là làm mất mặt một số người. Các nhân vật lớn ở Cục điện ảnh làm sao có thể nuốt giận.
Tuy nhiên tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ không phải là làm việc thiện, chưa đến việc sau lưng người ta là nhà họ Phương và nhà họ Quách danh tiếng lừng lẫy ở cả trong nước và Hong Kong, chỉ nói riêng ở địa vị của người ta trong nghành điện ảnh Hồng Kông và thế giới thì cũng không thể không khiến người ta làm việc phải suy đi tính lại.
Nếu không có một sự hợp tình hợp lý.Nói được lý do chính đáng, muốn cản trở tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ và Phong Hiểu Cương hợp tác, hậu quả, không phải tất cả mọi người đều có thể gánh được.
Hơn nữa, mấy năm qua, công ty điện ảnh trong nước theo tập đoàn Cẩm Hồ tiến cử không ít bộ phim, từ đó thu lợi vô cùng lớn, cũng được khán giả trong nước yêu thích, nếu cục điện ảnh tuỳ tiện ra tay, chỉ sợ các công ty điện ảnh sẽ nhảy ra vì chuyện bất bình.
Đối với những người trong ngành công nghiệp điện ảnh Hoa Hạ mà nói, cục điện ảnh kia cũng không phải là được yêu thích, chẳng những kịch bản trước khi quay đã bị xét duyệt nghiêm khắc, quay chụp xong vẫn phải xét duyệt như cũ, Hoa Hạ lại không có hệ thống phân loại phim, cái này không khác gì yêu cầu đạo diễn quay chụp tác phẩm phải phù hợp với mọi lứa tuổi, vừa không được đề cập đến vấn đề người lớn, lại không thể đẫm máu, không có khủng bố, không thể cái này không thể cái kia, tạo thành kết quả chính là đề tài của phim ảnh Hoa Hạ vô cùng hạn chế.
Đối với toàn bộ thế giới điện ảnh mà nói, bao gồm cả phim ma kinh dị, cũng là một chủng loại quan trọng của điện ảnh, nhưng ở Hoa Hạ, các đạo diễn cũng không thể làm đề tài này, bởi vì có ảnh hưởng đến tư tưởng mê tín còn sót lại từ thời phong kiến, cục điện ảnh căn bản là sẽ không thông qua. Kết quả là nền điện ảnh Hoa Hạ vốn có nguồn tư liệu phong phú để làm phim kinh dị nhưng ở mảng này lại còn không có phim hay bằng một nước nhỏ ở Đông Nam Á như Thái Lan.
Về phim khoa học viễn tưởng, tuy rằng không ngăn cản nhưng so với các quốc gia Âu Mĩ, không chỉ thua kém chút đỉnh mà là cách xa vạn dặm.
Mà lúc này đây, Phong Hiểu Cương vừa cùng tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ hợp tác, cũng khiến cho nhiều người trong giới điện ảnh và truyền hình đột nhiên nhận ra đóng chặt cửa chính, bỗng nhiên mở cửa sổ.
Những đề tài này trong nước không cho phép nhưng Hồng Kông cho phép. Thị trường Hồng Kông tuy rằng nhỏ, nhưng mấy năm qua tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đã hình thành con đường phát hành trên toàn cầu, chỉ cần có tác phẩm hay, việc phát sóng tuyệt đối không còn là vấn đề.
Nếu có thể làm vừa lòng phòng bán vé trên thế giới, không sợ đề tài quay chụp không được điện ảnh Hoa Hạ tán thành, chính mình cũng là đạo diễn nổi danh Hoa Hạ. Hơn nữa, lãnh đạo cục điện ảnh Hoa Hạ, đối với đạo diễn có thành tích ở nước ngoài, từ trước đến nay là đối đãi khác hẳn, không thấy được người trong nước muốn hỏi thăm, lại có thể đạt được giải thưởng quốc tế dành cho đạo diễn, ở trong nước muôn phần kiêu ngạo.
Hơn nữa, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ là công ty điện ảnh nổi tiếng trên thế giới, đãi ngộ tiền lương đối với đạo diễn không phải là các công ty trong nước có thể so sánh, nói ngắn gọn thì đó chính là Long Môn.
Nếu tuyệt đại đa số mọi người sau khi nghe được tin tức này là hâm mộ hơn nữa ghen tị với Phong Hiểu Cương rất may mắn, không ngờ có thể được hợp tác cùng tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ như vậy hiện tại Long Quốc Khải, chính là tức giận đến hai mắt biến thành màu đen, tức nổ đom đóm mắt.
Lúc đầu tiến đến dự tiệc là ôm mộng tiến thêm một bước cùng với người quản lý của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ tiếp xúc,vì chính mình tranh thủ cơ hội gia nhập tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, lại hoàn toàn không ngờ, đến đây lại trúng một đòn phủ đầu, đối thủ kì cựu của mình, chẳng những không bị đả kích của cục điện ảnh làm suy sụp mà ngược lại còn luôn cố gắng cho giỏi hơn, không ngờ trở thành đạo diễn trong nước duy nhất hợp tác với tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ.
Nhà biên kịch nổi danh thế giới Phươngđích thân nhấp bút cho kịch bản, chuyện này giống như là một cán búa tạ, giáng xuống trên đầu Long Quốc Khải đến hôn mê mất phương hướng.
NếuLong Quốc Khải biết được rằng chính là bởi vì y ở sau lưng thúc đẩy cục điện ảnh yêu cầu phim của Phong Hiểu Cương phải bị cấm, mới khiến cho ông ta đến thị trấn Hành Dương. Lại bởi vì trợ lý của y buồn sầu trong trấn Hành Dương bắt Khắc Lý Mộc, mới thúc đẩy Phương Minh Viễn và Phong Hiểu Cương gặp nhau, mới có thể xảy ra một loạt sự việc tiếp theo, chỉ sợ y thổ huyết tại chỗ. Đây chính là tự tạo nghiệt, không thể sống.
Nếu không phải suy nghĩ đến chuyện đã đến đây rồi, nếu chưa đến lúc hợp lý không được rời đi sớm, sẽ khiến cho tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ không hài lòng. Long Quốc Khải hận không thể từ khách sạn Cẩm Hồ biến mất. Trong lòng Long Quốc Khải biết rõ rằng, Phong Hiểu Cương cùng tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ hợp tác, không chỉ hành động chèn ép Phong Hiểu Cương hoàn toàn thất bại mà mong muốn gia nhập tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ của mình cũng bị tiêu tan.
Người hiểu biết mình nhất, chính là kẻ thù của mình.
Hiểu biết của Phong Hiểu Cương với Long Quốc Khải, cũng giống như nhận biết của Long Quốc Khải đối với ông ta, tuyệt đối là sâu sắc.
Mà tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ cùng với y là đạo diễn trong nước hợp tác, cũng khẳng định sẽ hướng Phong Hiểu Cương trưng cầu ý kiến, Long Quốc Khải có thể tưởng tượng được, Phong Hiểu Cương đối với chính mình xem xét sẽ kết luận như thế nào.
-Đạo diễn Long, đạo diễn Long, cậu Mã bọn họ đến đây.
Quan Linh bên cạnh đang đẩy y, thấp giọng nói.