-Đây đều là thành quả nổ lực của Tam Thượng Quân bọn họ, có thể có thành tích suất sắc như vậy, tin rằng trong công ty, vị trí của Tam Thượng Quân, sẽ không có người hoài nghi nữa!
Phương Minh Viễn nói với Tam Thượng Chân Ti. Mặc dù anh ta hang năm không ở Nhật Bản, nhưng những việc trong công ty, anh ta dùng gót chân cũng có thể nghĩ ra.
So với Thiên Triều, phân biệt đối xử của Nhật chỉ là ở vị trí trên hay dưới, chính mình đưa Tam Thượng Chân Ti lên vị trí cao, những công nhân Hoa Kiều trong công ty còn không nói làm gì, những công nhân Nhật Bản chắc chăn sẽ thấy bất mãn. Tuy nhiên anh ta tin rằng, với năng lực của Tam Thượng Chân Ti, với môi trường mình tạo cho anh ta, nhất định có thể thuyết phục những người này. Còn đến bay giờ, tất cả sự hoài nghi đều là nhất thời!
Tam Thượng Chân Ti vội vàng đứng dậy, cuối đầu cung kính trước Phương Minh Viễn nói:
-Cảm ơn Phương Quân đã tạo cơ hội cho tôi! Tam Thượng nhất định làm việc hết sức mình, tuyết đối không phụ sự kỳ vọng của Phương Quân!
Vũ Điền Trọng nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng thầm tán thưởng không ngớt với cái nhìn của Phương Minh Viễn-----Tam Thượng Chân Ti vốn dĩ chẳng qua là một nhân vật nhỏ không có tiếng tăm trong công ty Capcom, hiện giờ mới ra >, lập tức đã trở thành vật cưng mới của giới trong nghề. Nếu không có Phương Minh Viễn giúp đỡ một tay, khi nào mới có được ngày hôm nay. Có lẽ…cuối đời Tam Thượng Chân Ti, anh ta cũng chỉ là nhân vật nhỏ không có tiếng tăm gì.
-Tam Thượng Quân, gần đây anh và các đồng nghiệp cũ của công ty Capcom còn lien lạc không?
Phương Minh Viễn đột nhiên hỏi.
Tam Thượng Chân Ti rùng mình, lúc này mới nói:
-Liên hệ một chút, vốn dĩ tôi muốn báo cáo với Phương Quân, có thể lại thu hút một số công nhân của Capcom vào công ty không.
Đã mất đi Tam Thượng Chân Ti và >. Capcom gần một năm nay, tình hình tài chính có thể gọi là ngày càng sa sút. Tuy thời gian này cũng đưa ra không ít trò chơi, nhưng thành tích tiêu thụ đa số không bằng ý người! Các công nhân trong công ty nghĩ việc không ít, trong đó có một số đến công ty GAMEStation.
Chỉ có điều hiện giờ chế độ biên chế của nhân viên công ty GAMEStation đã ngày càng bão hòa, rất nhiều công nhân trược đây của Capcom chưa thể được phòng nhân sự tuyển dụng!
Tam Thượng Chân Ti nhìn vào trong mắt, trong lòng lo lắng, anh ta đã từng nhiều năm làm việc ở Capcom, biết một cách sâu sắc năng lực của những người này rất ưu tú. Sở dĩ Capcom được như ngày hôm nay, không phải bỏi vì bọn họ không có khả năng, mà là các cán bộ cao cấp của Capcom trước đây chưa nắm vững phương hướng phát triển của công ty! Nhưng anh ta rốt cuộc chỉ là người phụ trách nhóm chế tác nhỏ của >, chính là việc thu hút nhân tài, cũng có giới hạn. May mà Phương Minh Viễn phải đến Nhật Bản, đến lúc đó khẳng định có cơ hội góp ý với Phương Minh Viễn. Chỉ có điều anh ta không ngờ đến, anh ta vẫn chưa nhắc đến, Phương Minh Viễn đã chủ động hỏi việc đó.
-Ừ!
Phương Minh Viễn gật gật đầu, hơn một năm nay, hắn vẫn chú ý đến Capcom trước đây, nguyên nhân không phải hắn , đối với công ty trò chơi lừng danh trên thế giới trước đây, hắn có dã tâm rất lớn!
-Công ty GAMEStation hiện tại mà nói, nhân viên đã đủ rồi! Phương Minh Viễn ngẫm nghĩ nói:
-Tuy nhiên, tôi có thể chỉ có anh một hướng đi, chỉ là xem bọn họ có muốn hay không.
Tam Thượng Chân Ti lần đầu có thể gọi là bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, nghe Phương Minh Viễn nói như vậy, trong lòng không khỏi dấy lên hy vọng.
-Tôi còn có một công ty chế tác trò chơi ở Mĩ, gọi là công ty Blizzard. Trước mắt còn đang tuyển công nhân. Nếu bọn họ có đủ năng lực, không ngại đi thử!
Phương Minh Viễn uống một ngụm cà phê nói.
-Phương Quân! Anh còn có một công ty chế tác trò chơi ở Mĩ?
Vũ Điện Trọng nghe thấy suýt nữa nhảy ra khỏi ghế, việc quan trọng như vậy, làm sao tổng công ty Sega không ai biết chứ?
-Ừ, đúng vậy! Mua năm !
Phương Minh Viễn gật đầu nói. Bộ dạng đó hoàn toàn không làm ra chuyện khiến Vũ Điền Trọng thực sự muốn đánh trả một đoàn. Cạnh tranh của hai máy chủ PS và Saturn hiện giờ đã rất gay cấn, anh ta cất giấu một kẻ giết người, không ngờ không ai nói!
-Vậy thì trong thời gian sắp tới có tác phẩm gì đem bán?
Vũ Điền Trọng lập tức hỏi dò.
Phương Minh Viễn cười nói:
-Giám đốc Vũ Điền, công ty Blizzard mặc dù cũng là công ty chế tác trò chơi, nhưng những trò chơi hiện tại nó làm, thường đối mặt với người sử dụng PC, và không thích hợp trong máy chủ trò chơi. Hơn nữa trong thời gian gần đây, cũng không có dự định dừng lại ở bất kì máy chủ nào. Cho nên anh cứ thoải mái đi.
Vũ Điền Trọng thở dài một hơi có chút nuối tiếc, nếu có thể lại có hai tác phẩm quan trọng được bán ra trong thời gian gần đây, tình hình giữa công ty cổ phần Sega và Sonny có lẽ sẽ xảy ra những biến đổi lớn. Đáng tiếc, nghe ý của Phương Minh Viễn, những trò chơi đó không định bán ra trên máy chủ.
Kỳ thật, bất luận >, >, hay là >, nếu có thể đăng nhập trên máy chủ, Phương Minh Viễn không hề phản đối, đã có ba bộ vũ khí sát thương lớn, công ty cổ phần Soga đều có khả năng đánh bạ máy chủ Sonny, Nintendo. Đáng tiếc…anh ta cũng không nghĩ ra, như thế nào có thể sử dụng xử lý nhiều tính năng trên bàn phím của máy tính của trò chơi hiện giờ.
Ánh mắt của Tam Thượng Chân Ti sang lên, một công ty chế tác trò chơi của mỹ là sở hữu của Phương Minh Viễn!
Phương Minh Viễn nhìn vào mắt, trong lòng vui vẻ, hắn nói. Không có nhiều người Nhật có thể cự tuyệt chức vụ của một công ty của Mĩ, không chỉ bởi vì công ty của Mĩ tiền lương cao, càng bởi vì có thể vào làm trong công ty của Mĩ, có nghĩa là ỏ trong nhóm người tài trí .
Phương Minh Viễn trước đây đã từng nghe qua từ trong miệng của người thân. Bạn của người than này của anh ta, sau khi tốt nghiệp đi du học ở Mĩ, và làm việc trong một công ty ở Mĩ, sau đó được cứ tới Nhật Bản. Mới đầu đến Nhật, những người Nhật quanh hắn đều biết hắn là người Hoa Hạ, đều rất lạnh nhạt với hắn, khi nói chuyện luôn giở dọng cao nhân. Nhưng khi biết hắn là đại biểu của công ty Mĩ được cử đến Nhật Bản, những người Nhật này lập tức thay đổi thái độ một cách chóng mặt với hắn!
-Nhưng…
Tam Thượng Chân Ti có chút chần chừ không quyết nói:
-Phương Quân, bọn họ ở Nhật Bản đều có người nhà, đến Mĩ làm việc…sợ rằng không tốt lắm.
Nước Mĩ tuy tốt, những không phải quê hương của mình, đi đến đó, tất cả đều bắt đầu lại từ đầu, không phải tất cả mọi người đều có thể có sức hút như vậy.
-Ai nói bọn họ phải đi Mĩ làm việc?
Phương Minh Viễn cầm dao nĩa cắt món điểm tâm trước mặt, cũng không ngẩng đầu lên nói.
-Cũng đúng?
Tam Thượng Chân Ti có chút mơ hồ. Bạo tuyết là một công ty của Mĩ, dường như không có chi nhánh ở Nhật. Nếu không, Tam Thượng Chân Ti cho rằng mình chắc chắn đã nghe rồi. Vậy thì công nhân công ty đó tuyển không đi Mĩ làm việc, lẽ nào có thể ở lại Nhật Bản làm việc?
Phương Minh Viễn thả dao và nĩa trong tay xuống, nhìn thẳng vào mắt của Tam Thượng Chân Ti, trịnh trọng nói:
-Nếu trong thời gian gần đây công ty Blizzard dự định mua Capcom, anh cảm thấy có thể thành công không?