Mấy ngày sau, Sato và Mitsui Masaki chia làm hai đường, một Mitsui Masaki đem theo thư ký của Sato mũi tiến công Lưu Trì, hi vọng có thể tìm ra chỗ hổng từ Lưu Trì, từ đó nhờ sự giúp đỡ của Lưu Trì tăng áp lực cho Phương gia! Đường khác do Sato dẫn đầu đi đàm phán việc mua và và làm giá với nhân viên đàm phán của Phương gia.
Công ty sản vật Mitsui và mấy tập đoàn khác của Nhật, mua với giá gấp , lần giá trên thị trường từ các xí nghiệp sản xuất đất hiếm Trung Quốc, mua được % sản lượng đất hiếm năm nay của Trung Quốc, còn lại %, còn lại thì mấy doanh nghiệp của Hàn Quốc và phần công ty mài Mĩ chia nhau! Tin này Sato đã được biết!
Về tư, Sato không biết đã mắng người Mĩ biết bao nhiêu lần, công ty của Mĩ này quả thực là thành sự không có, bại sự có dư! Sự bỗng nhiên tham gia của nó khiến các doanh nghiệp Nhật Bản đang yên phải lặng gió, rơi vào đường cùng chỉ có thể chấp nhận cái giá cao ngất ngưởng mà họ ước chừng trước! Sớm biết như vậy, chẳng thà ngay từ đầu chấp nhận yêu cầu của các doanh nghiệp Trung Quốc, chẳng qua cũng chỉ gấp , lần giá thị trường, tốt hơn bây giờ, ngược lại còn tăng gấp đôi!
Hơn nữa càng phiền phức hơn là, cứ như vậy, đàm phán với Phương gia lúc này còn bất lợi hơn! Việc tiêu thụ và giá cả đất hiếm của Phương gia không những số lượng mua so với năm ngoái bị giảm đi rất nhiều, giá còn gấp mười lần so với giá trên thị trường!
-Công ty xuất nhập khẩu Farari chết tiệt! Công ty khoa học của Mĩ!
Mấy hôm nay, Sato không biết chửi chúng đến hay lần nữa. Một ngày khó đàm phán, Sato cảm thấy cổ họng mình như bị lửa thiêu cháy, mỗi lần phát ra âm tiết nào đều rất đau!
-Sato, tên hút máu người Lưu Trì đó cuối cùng cũng đồng ý giúp chúng ta gây chút áp lực cho Phương gia rồi. Nhưng hắn không bảo đảm kết quả!
Mitsui Masaki vẻ mặt mệt mỏi. Mấy hôm nay, hắn cũng Lưu Trì, Ngụy Bá Đạt bọn chúng gần như ngày nào cũng gặp mặt. Đã hiểu rõ lòng tham của bọn Lưu Trì và Ngụy Bá Đạt! Hắn cảm thấy những tên này so với bọn quan chức Nhật Bản quả thực là chỉ có hơn chứ không kém!
-Chỉ cần hắn có thể gây chút áp lực cho Phương gia thì có tác dụng chút!
Giọng của Sato đã hoàn toàn khàn đi.
-Hắn muốn cái gì?
Mấy hôm nay, Mitsui Masaki đã đồng ý rất nhiều điều kiện là tập đoàn Mitsui sẽ đầu tư một triệu USD vào quận Bình Xuyên trong tương lai đồng thời quyên tặng Ủy ban nhân dân quận Bình Xuyên nghìn USD, cho Lưu Trì hai người đến Nhật Bản du học!
-Tôi đồng ý gửi vào tiền tiết kiệm ở nước ngoài của hắn USD!
Mitsui Masaki nói,
-Nhưng Akiko Sano đã moi được từ miệng Ngụy Bá Đạt một tin rất quan trọng. Chú của Lưu Trì là Phó bí thư thường ủy Ủy ban nhân dân tỉnh Tần Tây!
Akiko Sano chính là thư ký của Sato, đương nhiên cũng có lúc kiêm cả vị trí trên giường của ông ta.
Tinh thần của Sato lập tức nhanh nhạy hơn, đây đúng là một tin rất quan trọng! Người hiểu quan chức Trung Quốc như ông, tất nhiên rõ một Phó bí thư thường ủy trong một tỉnh thay mặt cho ý nghĩa gì!
-Còn Akiko Sano? Gọi cô ta đến đây!
Tin quan trọng như vậy, cô ta phải xác nhận lại một lần nữa trước mặt tôi!
Mitsui Masaki hai tay vuốt vuốt, mặt lộ vẻ khó coi nói:
-Cô Akiko Sano, chỉ sợ tối nay mới về được, Bí thư Ngụy uống hơi nhiều một chút, tôi bảo cô ta đưa Bí thư Ngụy về rồi!
Sắc mặt Sato lập tức tái đi, ý của Mitsui Masaki nói lại còn phải cân nhắc lại sao? Đây là Trung Quốc, Ngụy Bá Đạt lại là quan chức ở đây, cho dù hắn có uống nhiều, cũng không cần Akiko Sano phải đích thân đưa về!
-Ngu ngốc!
Sato cũng không biết là đang mắng ai, có lẽ là đủ cả! Nhưng kết quả này, Sato cũng sớm đã có chuẩn bị. Lúc đó mang Akiko Sano cùng đi, không chỉ là vì Sato cần một thư ký và một người bạn tình! Mỹ nhân kế là chiến lược khi chính phủ và các xí nghiệp Nhật Bản khai thác thị trường nước ngoài thường dùng tới, cũng rất có hiệu quả! Sato làm việc ở công ty sản vật Mitsui nhiều năm nay, đối với cánh tay này cũng có thể nói là đạt đến đỉnh cao! Chỉ tiếc là do người Nhật mang theo máy ghi âm mini bị kiểm tra ra được, cơ hội để Akiko Sano lộ mặt trước Phương Minh Viễn cũng không có!
Sở dĩ Sato cảm thấy trong lòng rất đau, một mặt cố nhiên là vì ông là một người đàn ông có tính độc bábị một vết bầm tím, mặt khác cũng cảm thấy,để Akiko Sano dùng cho Ngụy Bá Đạt, thực sự có chút đáng tiếc! Nhưng một Bí thư trấn nhỏ của Trung Quốc, trong tỉnh Tần Tây, quan chức như vậy ít nhất có đến ! Nếu nhìn cả nước, đúng là tính bằng đơn vị hàng vạn! Nếu nòi về cấp bậc, mấy trăm nghìn người cũng đánh không lại! Mà Sato là người Mĩ thứ hai trong ban ngành đất hiếm của công ty sản vật Mitsui! Sinh viên ưu tú của Đông Đại!
Vừa nghĩ đến việc chia sẽ cô gái tuyệt vời Akiko Sano với tên đàn ông như Ngụy Bá Đạt Sato liền cảm thấy có chút ghê tởm!
-Trở về nhất định phải bảo Akiko Sano tắm rửa thật sạch!
Trong lòng Sato thầm nghĩ!
Sato nhìn Mitsui Masaki nói:
-Mitsui, tin cậu nhận được rất quan trọng, có lẽ sau này sẽ có tác dụng lớn! Nhưng bây giờ, công việc quan trọng nhất của chúng ta vẫn là hợp tác được với Phương gia. Tôi nghĩ, cậu cũng đã nhận được tin rồi, công ty vừa mua được đất hiếm với giá gấp , lần giá trên thị trường quốc tế mà số lượng không bằng / năm ngoái. Số đất hiếm này chỉ dùng để bảo đảm nhu cầu của những công ty trong tập đoàn cũng không đủ! Hơn nữa, sẽ nhanh chóng có nhiều người cạnh tranh đến, nếu chúng ta không thể hợp tác được với Phương gia, chỉ sợ đến lúc đó sẽ càng khó đàm phán hơn!
Mitsui Masaki ngầm hiểu gật đầu. Lượng đất hiếm mua được của tập đoàn Mitsui không đủ, lượng đất hiếm mua được của các công ty khác chắc chắn cũng không đủ! Hơn nữa, còn phải suy xét đến công ty của Hàn và Mĩ có đến cạnh tranh hay không, đúng là ứng với câu nói của người Trung Quốc---Đêm dài lắm mộng! Cho nên, để nhanh chóng đàm phán với Phương gia, tiến tới ký kết hợp đồng, mới là con đường chính! Nếu không, đợi các công ty khác đến, ưu thế giành trước của tập đoàn Mitsui sẽ không còn nữa!
Sato trầm ngâm một lúc lâu, cắn răng nói:
-Mitsui, tiếp theo, nhiệm vụ của cậu vẫn là chú ý tới Lưu Trì, không sợ hắn không mở mồm mà chỉ sợ hắn không mở mồm! Cho dù phải trả bất cứ giá nào, nhất định phải thuyết phục Lưu Trì nhanh chóng gây áp lực cho Phương gia! Chúng ta phải tranh thủ trong một hai ngày gần nhất, đạt được thỏa thuận cơ bản với Phương gia!