Sau khi xảy ra việc như vậy, Khích Thường Sinh cũng không còn hứng thú tiếp tục răn dạy bọn người Kha Mông Sơn nữa, mà gọi đến phó giám đốc nhà máy rượu, tiến hành tìm hiểu về tình huống cụ thể của nhà máy rượu huyện Đồng Nghi, buổi trưa cũng chỉ ở phòng ăn của nhà máy ăn qua loa một bữa, cơm tối còn không ăn, cũng chẳng thèm màng tới sự níu giữ của đám lãnh đạo thành phố Đồng Xuyên, liền vội vàng chạy về Phụng Nguyên!
Ngày đầu tiên sau lễ, có thể nói đã để lại cho các vị lãnh đạo huyện Đồng Nghi và thành phố Đồng Xuyên ấn tượng vô cùng sâu sắc, cho dù là mười mấy năm sau, hay vài thập niên sau, bọn họ vẫn sẽ nhớ kỹ cái ngày này ——đối với bọn họ mà nói, đây chẳng qua mới chỉ là bắt đầu mà thôi!
Trong nửa tháng kế tiếp, các lãnh đạo của huyện Đồng Nghi và thành phố Đồng Xuyên giống như đèn kéo quân liên tiếp tiếp đãi các quan chức từ các ban ngành được Ủy ban nhân dân tỉnh ủy phái xuống, bọn họ cũng không biết vì sao các vị lãnh đạo tỉnh này lại có thể phút chốc cảm thấy hứng thú như thế với huyện Đồng Nghi này! Hơn nữa càng làm bọn họ cảm thấy đau đầu chính là, cả đám lãnh đạo đó đều không ai thông báo trước một câu, cứ thế đánh đột kích. Bọn họ thậm chí đôi khi còn phải buổi sáng tiếp đãi lãnh đạo sở Bảo vệ Môi trường, buổi chiều thì phân ra nhân sự đi tiếp đãi lãnh đạo sở Y tế!
Hơn nữa càng làm người ta phải run sợ chính là, lúc đầu không có chuẩn bị thì thôi, mà về sau, mặc dù là bọn họ cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng những lãnh đạo tiếp theo tới thị sát đối với công tác của Ủy ban nhân dân huyện vẫn tỏ vẻ vô cùng bất mãn, đương nhiên liền khiến lãnh đạo chính quyền thành phố Đồng Xuyên cũng bị vạ lây! Cứ như vậy, các cán bộ của huyện Đồng Nghi, nửa tháng nay, mỗi ngày đều phải nghe sự nghiêm khắc phê bình của các vị lãnh đạo khác nhau!
Các vị lãnh đạo của các ban ngành này, đối với các loại tư liệu thống kê của Ủy ban nhân dân huyện đều cảm thấy rất hứng thú, đều yêu cầu thành phố Đồng Xuyên và Ủy ban nhân dân huyện Đồng Nghi phục chế một bản tư liệu để nộp lên trên. Chuyện này coi như xong rồi, khiến cho các nhân viên chính quyền huyện Đồng Nghi và thành phố Đồng Xuyên phải dở khóc dở cười chính là, để đảm bảo cho các tư liệu thống kê này mang tính chân thật, mỗi ban ngành đều phái người ở lại hai nơi này để tự mình giám sát những tài liệu này được phục chế.
Mà khiến những người này càng run rẩy hơn chính là, Mễ Kỷ Lâm và Úy Trì Anh sau khi bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh mang đi, đều không thấy có tin tức —— với năng lực và mạng lưới quan hệ của bọn họ, đương nhiên là không thể nào nghe được động tĩnh bên trong Ủy ban Kỷ luật tỉnh rồi. Chuyện này giống như một thanh Đạt Ma kiếm, khiến huyện Đồng Nghi đứng ngồi không yên!
Phương Minh Viễn trong nửa tháng này cũng vô cùng bận rộn, đến cả báo cáo hai tháng cuối ở trường cũng không đi!
Lý Giản Hy chỉ ở Bình Xuyên năm ngày rồi cũng đi tới Đế Đô, ở đó, hắn sẽ được hoan nghênh cực kỳ nhiệt liệt. Mà trong năm ngày này, Phương Minh Viễn và hắn trong nhiều chuyện cũng đều đã đạt thành nhận thức chung cơ bản, trong đó cũng có bao gồm hạng mục góp vốn của công ty ô tô SamSung.
Trải qua mấy lần giương thương múa kiếm tranh luận kịch liệt, song phương cuối cùng cũng đã đạt thành hiệp nghị, công ty liên doanh trong tương lai, công ty ô tô SamSung sẽ là đại cổ đông, chiếm bốn mươi phần trăm tổng cổ phần, còn lại sáu mươi phần trăm, là do Phương gia, quốc hữu tư bản, và cả một nhà đầu tư quốc nội nắm giữ. Công ty ô tô SamSung sẽ phụ trách cung cấp dây chuyền sản xuất, thiết bị và kỹ thuật, còn lại sẽ cung cấp thổ địa, nhà xưởng và đào tạo công nhân. Song phương cộng đồng đầu tư ba trăm triệu đô la Mỹ, đến giữa năm chính thức khởi động hạng mục này! Tranh thủ tới năm , chiếc ô tô đầu tiên có thể thành công xuất xưởng! Về phần giới quản lý cao tầng của công ty, trong ba năm đầu, để cho Công ty ô tô SamSung cung cấp đại bộ phận nhân viên, để đảm bảo xí nghiệp góp vốn vận chuyển ổn định lúc mới đầu. Sau ba năm, chiếu theo cổ phần giữa song phương mà tiến hành điều chỉnh lại giới quản lý cao tầng của công ty.
Đối với kết quả như vậy, Phương Minh Viễn cũng tương đối hài lòng, mặc dù không phải là đại cổ đông, trong công ty còn có quốc hữu tư bản tồn tại, nhưng chỉ cần lựa chọn được nhà đầu tư cuối cùng này, thì ở công ty liên doanh tương lai, Phương Minh Viễn vẫn tự tin có thể giúp Phương gia nắm giữ được quyền đàm phán!
Song phương còn đạt thành hiệp nghị chính thức về việc tập đoàn SamSung trợ giúp Tập đoàn điện ảnh Gấm Hồ kiến thiết một nhà máy tinh tròn ở Đồng Nghi, đây cũng là giai đoạn sau của việc đạt thành hiệp nghị giữa SamSung và Tập đoàn điện ảnh Gấm Hồ về việc trao đổi máy Mp và thẻ nhớ USB. Trải qua khoảng thời gian này, Phương gia ở nhà máy trong nước và nhá máy tập đoàn SamSung cũng đã tiến hành thử phát triển hai sản phẩm này, rồi đưa lên thị trường với quy mô nhỏ, đạt được thành quả không tầm thường! Giữa song phương đạt thành nhận thức chung, ngày tháng sẽ chính thức bắt đầu công tác tiêu thụ hai sản phẩm này ra ngoài!
Việc này cũng khiến những công ty được trao quyền khác rất nóng mắt, đều đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu phát triển! Trước khi nhà máy tinh tròn huyện Đồng Nghi được chính thức kiến thành, những con chip của hai sản phẩm này, đều do tập đoàn SamSung phụ trách cung cấp, việc này đối với một tập đoàn đang đứng trong giai đoạn kinh tế sống lại như SamSung mà nói, không nghi ngờ gì là một hợp đồng tương đối quan trọng!
Trong lúc này, giữa song phương còn đạt thành hiệp nghị đầu tư xây dựng nghiên cứu màn hình máy tính và cơ sở sản xuất! Không ai so với Phương Minh Viễn càng hiểu rõ hơn, công nghệ màn hình đang ở chiều hướng phát triển, phóng xạ điện từ thấp, tiêu hao thấp, thể tích nhỏ. Tuy rằng, CRT cũ càng ngày càng thành thục, chất lượng hình ảnh cũng càng ngày càng tốt, nhưng thể tích của nó và vấn đề phóng xạ vẫn là do các đặc tính vật lý không thể tránh khỏi. Bởi vậy, trong tương lai không xa, chỉ trong vài năm đầu của thế kỷ mới, LCD với thể tích nhỏ, gọn nhẹ, không phóng xạ, sẽ nhanh chóng thay thế CRT, và được nhiều người gọi là kẻ hủy diệt CRT. Mà tới mười năm tiếp theo, CRT sẽ bị dìm ngập trong con nước lớn của LCD!
Màn hình SamSung, từ thời của CRT đã là một sản phẩm có chất lượng tốt, tới thời đại của LCD, càng trở thành nhà cung cấp LCD trọng yếu trên toàn cầu! Một sản nghiệp làm người ta phải thèm chảy nước miếng như vậy, Phương Minh Viễn đương nhiên là không thể nào buông tha! Nếu không phải suy xét đến lực lượng kỹ thuật hiện giờ của Phương gia còn chưa được hùng mạnh, sẽ nuốt không trôi được vấn đề, Phương Minh Viễn chỉ hận không thể đem tất cả những sản phẩm sẽ sáng rọi tương lai của tập đoàn SamSung toàn bộ đều dẫn về Hoa Hạ! Mà hiện tại, cũng chỉ có thể là đi từng bước một.
Kỳ thật, ngoại trừ Công ty ô tô SamSung, mấy hiệp nghị còn lại có thể nói đều là cho đi lướt qua, Phương gia hiện giờ đã là đại cổ đông của tập đoàn SamSung, cho dù Lý Giản Hy không đồng ý đầu tư xây nhà máy ở Hoa Hạ, Phương gia cũng hoàn toàn có thể cưỡng ép mà thi hành. Chẳng qua là, những người trong tập đoàn SamSung này, có bao nhiêu phần trăm chịu phối hợp là rất khó nói!
Đối với quyết định này của Phương gia, Lý Giản Hy đương nhiên là vui vẻ ra mặt, về vấn đề chuyển nhượng kỹ thuật, ban đầu song phương cũng đã đạt thành hiệp nghị chính thức, việc đó căn bản không còn trở ngại, cho nên những quyết định lớn, giữa song phương có thể nói là ăn nhịp với nhau, mà phân phối ích lợi cụ thể, Phương gia chiếm địa vị đại cổ đông của SamSung là điều kiện tiên quyết, Lý Giản Hy đương nhiên cũng sẽ không đề xuất yêu cầu gì quá mức. Hai người này một khi đã đạt thành nhận thức chung, thì tốc độ chấp hành dĩ nhiên là cực kỳ kinh khủng rồi!
Theo thống kê sau đó của Lâm Dung, trong thời gian ngắn ngủi năm ngày, Phương Minh Viễn và Lý Giản Hy đã đạt thành hiệp nghị lên tới mười bảy hạng mục, lượng kim ngạch tài chính được đề cập đã vượt qua ba tỷ ba trăm bảy mươi sau triệu đô la Mỹ! Chia đều mỗi một khoản hiệp nghị là gần triệu đô la Mỹ! Những hạng mục này nếu được toàn bộ đều công khai, có thể khiến cho lãnh đạo tỉnh Tần Tây vui đến phát điên luôn!
Lý Giản Hy vừa mới rời Bình Xuyên đến Đế Đô, không quá ba ngày, Chủ tịch hội đồng công ty Đế Minh là Witney đã tự mình đến Bình Xuyên tiếp đón Phương Minh Viễn, hắn cũng là vì hiệp nghị chính thức ký tên chuyển nhượng máy Mp và thẻ nhớ USB mới đến.
Sauk hi đạt được sự ủng hộ ngầm về tài chính của Phương Minh Viễn, Witney đã thành công thu mua được cổ phần của hai gã thành viên hội đồng quản trị rời khỏi Đế Minh, và trở thành đại cổ đông của Đế Minh, thành công tiếp nhận chức vụ chủ tịch của công ty!
Thành công tiếp nhận chức vụ chủ tịch, Witney một mặt chỉnh đốn trật tự sản xuất của công ty, một mặt lập tức đến Bình Xuyên, theo yêu cầu của Phương Minh Viễn, dùng một số bằng sáng chế quan trọng trong thông số kỹ thuật của Đế Minh để đổi lấy máy Mp và thẻ nhớ USB, đạt thành hiệp nghị giao lưu và hợp tác với các nhân của trung tâm nghiên cứu phát triển thông số kỹ thuật mang danh nghĩa Phương gia, trong tương lai vài năm, trung tâm nghiên cứu phát triển của Đế Minh sẽ tiếp nhận hơn trăm người từ trung tâm nghiên cứu phát triển thông số kỹ thuật đến tiến tu.
Đối với việc hợp tác của Phương gia và Đế Minh, Phương Minh Viễn tràn đầy chờ mong, cũng là tràn đầy tin tưởng, chỉ cần Witney còn chưa trả hết nợ cho Phương Minh Viễn, thì quan hệ hợp tác giữa Đế Minh và Phương gia sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn. Mà đợi đến khi Witney trả được hết nợ, chỉ sợ lúc đó, kể cả Witney trong lòng không tình nguyện, thì cũng không thể thay đổi được gì! Mà nhận được mấy bằng sáng chế kia từ Đế Minh, đối với việc nâng cao hiệu quả âm tần di động của Phương gia, có thể nói có tác dụng rất lớn, trong vài năm, công ty Đế Minh còn huấn luyện người cho trung tâm nghiên cứu phát triển thông số kỹ thuật của Phương gia, tương lai đều là nòng cốt của trung tâm, khắc phục được cực đại khó khăn về lực lượng của trung tâm! Hơn nữa bọn họ tương lai còn đưa người đến tập đoàn SamSung tiến hành huấn luyện, Phương Minh Viễn tin rằng, trong vòng mười năm, địa vị của trung tâm trong lĩnh vực này, không ai có thể dễ dàng lay động được!
Cho nên, mấy ngày nay, Phương Minh Viễn có thể nói là vô cùng vui sướng!