Trong lòng Micheal Clayton có thể nói là rất mâu thuẫn, tuy ông ta đã đặt bút viết ra điều đó, nhưng khi nghe Phương Minh Viễn nói bản thảo của hắn càng tinh tế hơn, thậm chí có chỗ còn chu toàn hơn chuyện trước đây của ông ta, ông ta không khỏi kích động mà muốn vứt cả tác phẩm của mình. Có lẽ như lời Phương Minh Viễn, hắn không am hiểu việc dùng công nghệ cao để làm bối cảnh cho tiểu thuyết, có lẽ như hắn nói, để đề tài này càng đi sâu vào lòng người, càng được nhiều người tán thưởng thì chính ông chấp bút mới thích hợp.
Tuy Phương Minh Viễn nói chỉ cần có nhắc đến hắn trong lời tựa là được rồi. Nhưng ông ta là Micheal Clayton, đại tác giả lừng lẫy của nước Mỹ, là nhân vật thiên tài trong Hiệp hội tác giả Mỹ, Hiệp hội đạo diễn Mỹ, Hiệp hội các nhà sản xuất điện ảnh… cho dù là lương tâm hay là yêu quý danh dự của bản thân, Micheal Clayton cũng không dễ dàng tha thứ cho việc mình đạo văn trong tác phẩm của Phương Minh Viễn. Đúng, là đạo văn.
Micheal Clayton nhận thấy, có Phương Minh Viễn cung cấp phần đại cương này, cỉ cần trình độ sáng tác không hổ với danh hiệu “tác giả” thì hoàn toàn có thể viết ra một tác phẩm vĩ đại có sức hấp dẫn cực kỳ. Có lẽ mình sẽ viết rất tốt, nhưng cũng có chênh lệch một ít. Ông ta không giống những thầy cô giáo mặt dày mày dạn, không hề áy náy, cướp đoạt hết thành tích của học trò. Nên ông ta nhận thấy, mọi người cùng đứng tên tác giả là điểm quan trọng. Nghĩ xong, ông ta kéo ngăn bàn,lấy ra một tờ giấy, đưa tới trước mặt Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn nhìn sơ qua thì thấy đúng là bản thảo của “Công viên kỷ Jura”. Phương Minh Viễn ngẩng đầu lên, mở to hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Micheal Clayton.
Micheal Clayton thấy như vậy, trog lòng rất đắc ý, cuối cùng đã có thể đem nguyên vẻ ngây ngốc vừa rồi của mình trả lại cho Phương Minh Viễn. Ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng sự kinh ngạc của Phương Minh Viễn khi xem tập bản thảo kia.
- Không phải rất thú vị sao?
Micheal Clayton nhún vai nói.
- Dường như chúng ta cùng lúc chọn cùng một đề tài.
- Thật không thể tin nổi.
Phương Minh Viễn thốt lên.
- Quả thật là không thể tin nổi. Ý nghĩ của chúng ta không ngờ lại tương tự như vậy, nếu không phải tôi tự tin rằng bản thảo chưa được tiết lộ, vả lại tin tưởng cháu chưa từng được nhìn đến thì tôi đã cho rằng cháu đã xem lén bản thảo đại cương của tôi. Nhưng hiện giờ tôi không nghĩ như vậy, bản thảo đại cương của cháu phong phú hơn của tôi, hình tượng nhân vật cũng trọn vẹn hơn. Trong mắt người khác, có lẽ sẽ cho rằng tôi sao chép của cháu.
Trong giọng nói của Micheal Clayton tràn đầy vẻ bất đắc dĩ. Đối với “Công viên kỷ Jura”, ông ta đã suy nghĩ nhiều lần, sửa chữa nhiều lần mới quyết định viết ra, bỏ qua như vậy, thật có chút luyến tiếc.
Phương Minh Viễn trong lòng không khỏi cười thầm. Kết quả như thế cũng là bình thường, nhưng chính hắn trong kiếp trước, chẳng những đã được vinh dự đọc qua tác phẩm của Micheal Clayton mà còn xem qua ba bộ phim của ông, càng đã xem qua vô số lời ca ngợi ông nữa. Không thể không nói, các nhà bình luận phim ảnh của Mỹ cũng rất có mắt nhận xét, nói được tất cả ưu điểm của “Công viên kỷ Jura”, đi vào lòng người, nhưng bọn họ vẫn không nói hết được đạo lý rõ ràng trong “Công viên kỷ Jura”. Những lời hôm nay của Phương Minh Viễn, đối với người Mỹ, thậm chí là cả thế giới, nói ra được toàn bộ tinh túy chắt lọc trong tác phẩm cả đời của Micheal Clayton. Chính hắn căn cứ theo những điều đó mà sửa chữa nguyên tác của Micheal Clayton, bù lại, ông ta bị châm chích, nghe xong, cảm thấy suy nghĩ của mình đầy đủ hơn, chu toàn hơn.
- Cho nên, tôi cảm thấy, tác phẩm này hai ta cùng ký tên mới là lựa chọn hợp lý, nếu không, tôi cũng chỉ có thể tiếc nuối mà bỏ nó đi. Tự tôn của tôi, lương tâm của tôi không cho phép tôi hưởng vinh quang này một mình.
Micheal Clayton vô cùng thành khẩn và cương quyết nói.
Đã như thế rồi, Phương Minh Viễn cũng không tiện chối từ, làm không xong ông ta sẽ rất giận dữ, thật sự bỏ luôn bộ tiểu thuyết này.
- Ngài Clayton, nếu ngài đã nhất định như thế, cháu cũng chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh. Nhưng cháu có một yêu cầu.
- Xin cứ nói.
Micheal Clayton ngồi xuống cạnh Phương Minh Viễn.
- Tất cả tiền nhuận bút của quyển tiểu thuyết này là của ngài, nhưng bản quyền chuyển thể điện ảnh của nó thì thuộc về cháu. Nếu ngài đồng ý, cháu cũng sẽ đồng ý cùng ký tên. Đây là giới hạn cuối cùng của cháu.
Phương Minh Viễn trả lời khiến Micheal Clayton rất bất ngờ. Nên biết rằng, nếu cùng ký tên rồi, thì quyền chuyển thể điện ảnh Phương Minh Viễn cũng có một nửa. Tình hình thế này, nếu hắn kiên quyết giữ quyền chuyển thể điện ảnh, ông ta tất nhiên không từ chối. Chưa nhấn mạnh, hiện nay, tiểu thuyết của Micheal Clayton ở Mỹ và châu Âu đều bán rất chạy, tiền nhuận bút của ông ta cũng cao nhất nước Mỹ, đó không phải là con số nhỏ.
Phương Minh Viễn nhìn Micheal Clayton đang nghi hoặc, cười gượng nói:
- Ngài Clayton, nói thật, lúc cháu đến đây, cháu chỉ muốn lấy câu chuyện cũ này đổi lấy quyền ưu tiên mua quyền chuyển thể điện ảnh. Có kết quả như vậy, cháu đã mừng rỡ vô cùng, nên ngài đừng để ý. Nếu ngài muốn chia tiền nhuận bút cho cháu, cháu chỉ có thể mượn câu nói của ngài, tự tôn và lương tâm của cháu không cho phép cháu chia sẻ lợi ích của ngài.
Micheal Clayton kinh ngạc nhìn Phương Minh Viễn một lúc lâu rồi mỉm cười:
- Được rồi, nếu cháu kiên quyết thế, tôi cũng không miễn cưỡng. Chúng ta ai cũng nhường một bước, chúng ta cùng ký tên lên quyển tiểu thuyết, sau đó tiền nhuận bút là của tôi, còn quyền chuyển thể điện ảnh là của cháu, đều theo yêu cầu của mọi người.
Xác định được điểm này, không khí nói chuyện giữa hai người càng thêm hòa hợp. Micheal Clayton đứng dậy rót hai ly rượu vang, chúc mừng sự hợp tác giữa hai bên.
- Phương, tôi thật may mắn.
Micheal Clayton xúc động nói.
- May mắn là hôm nay tôi không từ chối tiếp cháu, nếu không, bộ tiểu thuyết này, tôi có thể tiếc nuối suốt đời. À, có phải quyền chuyển thể phim này, cháu định mang lên màn bạc Hong Kong không?
Phương Minh Viễn lắc đầu cười gượng nói:
- Cháu cũng muốn làm vậy, nhưng cháu không thể không thừa nhận, có lẽ về mảng xã hội đen, phim hài, bắn súng, hành động thì Hong Kong không kém hơn Hollywood, nhưng về các thể loại phim khoa học viễn tưởng, phim kinh dị, chiến tranh…thì Hong Kong thua xa Hollywood, đủ làm người ta phải xấu hổ.
Không phải hắn khinh thường hiệu ứng kỹ thuật của điện ảnh Hong Kong, nhưng về mặt hiệu ứng kỹ thuật, người Mỹ mà nhận thứ hai thì không ai dám đứng nhất cả. Đừng nói đến năm mới sản xuất “Công viên kỷ Jura”, mà sớm hơn vài năm, các hiệu ứng trong “Kẻ hủy diệt” đến sau năm , người trong giới điện ảnh Hong Kong và đại lục đều không thể làm ra được như thế. Hiệu ứng của các bộ phim lớn phải thuê các công ty ngoại quốc chế tác. Bộ phim “Công viên kỷ Jura” này, nếu giao cho công ty điện ảnh Hong Kong, nội dung phim thì hắn không biết, nhưng các hiệu quả thị giác kinh hồn khiếp vía nhất định sẽ suy giảm rất lớn. Mà không có loại hiệu quả thị giác khiến người xem trợn mắt há mồm thì sức hấp dẫn của “Công viên kỷ Jura” cũng giảm đi.
Tuy nhiên, trong lòng Phương Minh Viễn đột nhiên lay động. “Kẻ hủy diệt” đầu tiên ra đời năm , khiến Arnold Schwazenegger trở thành siêu sao số một Hollywood, còn “Kẻ hủy diệt II” lại đem sức ảnh hưởng của loạt phim này đổ lên đỉnh núi. Trong kiếp trước, Phương Minh Viễn thích nhất là “Kẻ hủy diệt II”, sau đó mới đến “Kẻ hủy diệt”, còn bộ phim thứ ba và sau đó là “Kẻ hủy diệt ” thì chỉ có thể nói là một đời kém xa một đời.
Như vậy rốt cuộc “Kẻ hủy diệt II” chưa phát hành? Phương Minh Viễn nhớ rõ, trong kiếp trước, mình lần đầu xem “Kẻ hủy diệt II” là xem băng hình, khi đó là mùa đông, lúc hắn vừa lên năm hai…
Micheal Clayton cười nói:
- Phương, cháu cũng không nên xem nhẹ mình, cho dù thế nào, tôi cũng biết một ít về điện ảnh Hong Kong. Tuy so sánh với Hollywood có kém một chút, nhưng so với nền điện ảnh của các nước khác thì có ưu thế tương đối lớn. Ít nhất tôi cho rằng tương lai của các cháu so với Hollywood càng có hy vọng. Nếu nói như vậy, có nghĩa là cháu định quay bộ phim này ở Hollywood? Có cần tôi giới thiệu vài đạo diễn hay nhà sản xuất không? Không giấu gì cháu, không ít đạo diễn và nhà sản xuất cứ chăm chăm nhìn vào tác phẩm của tôi đâu.
Làm một tác giả có sách bán chạy nhất nước, có bao nhiên tác phẩn chuyển thể, thành viên hiệp hội đạo diễn và nhà sản xuất, Micheal Clayton đối với Hollywood vô cùng quen thuộc.
Phương Minh Viễn vui mừng gật đầu. Nếu như vậy thì tốt quá. Có Micheal Clayton xuất mã, mình liên hệ hợp tác với các công ty điện ảnh Mỹ để quay phim cũng bới đi rất nhiều phiền phức.
- Nếu được như vậy thì cháu rất cám ơn ngài.
- Ha ha… việc này có đáng gì đâu, chỉ là thuận tay thôi mà
Có thể giúp đỡ anh bạn trẻ đồng tác giả từ phương đông xa xôi đến, Micheal Clayton cũng vô cùng vui vẻ. Đương nhiên, kết quả như thế này là vì công lao của Phương Minh Viễn ngay từ đầu đã bình luận đúng tim đen của ông ta, cũng chỉ ông ta mới biết.
- Như vậy ngài có quen với James Cameron, đạo diễn phim “Kẻ hủy diệt” không?
Phương Minh Viễn vội vã hỏi.
- Người đó là bạo chúa thiên tài trong giới đạo diễn.
Micheal Clayton sợ run một chút mới đáp