Cũng có người đưa ra ý kiến, liệu có phải Phương Minh Viễn đang dùng cách lạt mềm buộc chặt, mượn cớ này để chèn ép giá của công ty cổ phần Thế Gia, từ đó trong cuộc đàm phán chính thức sẽ thu hoạch địa vị càng có lợi hơn, phân được càng nhiều lơn nhuận hơn hay không. Dù sao thì thương trường như chiến trường, để có thể chiếm thế thượng phong trong cuộc đàm phán và thu hoạch càng nhiều lợi ích thì thủ đoạn nào cũng có thể giở ra được.
Trong những hoạt động thương mại của Nhật Bản từ trước tới nay cũng không ít lần bẫy Hoa Hạ, năm đó khi Hoa Hạ nhập về tổng đài điện thoại tự động, Nhật Bản lúc đó có báo giá thấp nhất, do đó đạt được hợp đồng. Nhưng người Nhật Bản đã gài bẫy trong hợp đồng, khi giao sản phẩm, đến phụ kiện cũng không cấp, khi muốn thay đổi linh kiện phải xin phép xưởng của Nhật Bản mới được đổi, mà tiền đổi một bộ linh kiện gần bằng một cái máy mới. Hơn nữa còn phải do người Nhật Bản đích thân tới đổi, tất cả những linh kiện hỏng phải đưa hết về Nhật Bản, không được để lại ở Hoa Hạ, muốn góp vốn cổ phần sản xuất căn bản là không có cửa.
Lúc ấy tuyệt đại đa số các công ty đa quốc gia chỉ đồng ý bán thiết bị cho Hoa Hạ để kiếm lấy khoản lợi nhuận kếch xù, không đồng ý chuyển nhượng bất cứ kỹ thuật nào, đặc biệt là kỹ thuật hợp thành mạch điện quy mô lớn, có công ty thẳng thắn tỏ vẻ:
- Đây là cần kiếm cơm của chúng tôi, không thể nào chuyển nhượng được.
Sau cùng Hoa Hạ đã phải chi một khoản lớn để nhập khẩu kỹ thuật từ Châu Âu về và đào thải hết thiết bị của Nhật, chỉ với hạng mục này thôi đã tổn thất tới trăm triệu! Thời thế thay đổi, ai dám bảo đảm Phương Minh Viễn không có dụng tâm gì khác trong chuyện này?
Nhưng nói tới nói lui, các cán bộ cấp cao của công ty cổ phần Thế Gia này vẫn hy vọng lớn vào việc hợp tác với Phương Minh Viễn. Cạnh tranh giữa Công ty cổ phần Thế Gia và Nintendo đến nay đã gần mười năm, Công ty cổ phần Thế Gia tuy đã nhiều lần cố gắng nhưng vẫn không thể uy hiếp được địa vị của Nintendo, và bọn họ cũng biết, Sony hình như đang nghiên cứu máy chơi game gia dụng thế hệ mới. Đối với con quái vật lớn Sony, nói Công ty cổ phần Thế Gia không hề kiêng kỵ vậy thì thuần túy là đang lừa gạt người ta.
Giống như lời Phương Minh Viễn đã nói, tiêu thụ của MD trải qua năm bán chạy, cho tới nay lượng tiêu thụ vẫn không đủ để chống đỡ lại với lượng tiêu thụ cùng kỳ của FC Nintendo. Mà máy mới SFC của Nintendo đã quyết định sẽ tiêu thụ ra ngoài trong năm nay, vì thế đối với lãnh đạo của Công ty cổ phần Thế Gia mà nói, áp lực tinh thần là vô cùng lớn. Nó hiện giờ có thể nói là truy binh bị chặn trước chặn sau, nếu không tìm ra được đường đột phá cho MD, chỉ sợ MD mà bọn họ kì vọng cao kia cũng sẽ giống với những loại máy trước, cuối cùng sẽ bị đánh bại trên thị trường. Ở điểm này, sự kì vọng vào MD của các phòng ban trên dưới Công ty cổ phần Thế Gia khó mà chấp nhận nổi.
Ở cục diện bất lợi này, lãnh đạo cao cấp của Công ty cổ phần Thế Gia không thể không tân trang và nâng cấp thiết bị kĩ thuật, tranh thủ càng nhiều nhà máy phần mềm để tăng thêm trò chơi cho MC, mà công ty GAMEStation và Phương Minh Viễn chính là đối tượng đầu tiên mà họ chọn lựa. Nếu hai bên cùng thuận lợi đàm phán thành công, thì đối với việc Công ty cổ phần Thế Gia,chuyện này có tác dụng rất tốt cho việc mời chào các công ty phần mềm.
Càng quan trọng hơn là lãnh đạo cấp cao của Công ty cổ phần Thế Gia ôm một hy vọng trong đầu, đó là mượn tay Phương Minh Viễn đưa MD vào thị trường Hoa Hạ, nếu Nintendo Nhật Bản và thị trường Mỹ trong thời gian ngắn không thể lay động được, thì có thể giành trước chiếm lĩnh thị trường Hoa Hạ, cho dù chỉ có một phần nghìn người Hoa Hạ sau này sẽ mua MD, thì cũng sẽ là chuyện tốt đẹp làm cho lãnh đạo của Công ty cổ phần Thế Gia dù có nằm mơ cũng sẽ cười mà tỉnh dậy. Hơn nữa, nếu có thể sản xuất linh kiện của MD và đưa nhà xưởng lắp ráp vào Hoa Hạ, chỉ tính hạng mục vốn thôi đã ít hơn Nintendo tới % trở lên. Một mục này thôi đủ để Công ty cổ phần Thế Gia không thể bị đánh bại được.
Tuy nói rằng trước đó cũng có người đưa ra ý kiến rằng xây dựng nhà xưởng ở Hoa Hạ liệu kỹ thuật có bị lộ cho phía Hoa Hạ, từ đó sẽ tự mình tạo ra một đối thủ cho sản nghiệp của nước mình hay không, nhưng lãnh đạo Công ty cổ phần Thế Gia suy đi tính lại, sau nhiều lần xác minh, cuối cùng vẫn cho rằng khả năng đó không cao.
Đầu tiên , trung tâm của MD là ở con chip điện tử, muốn thực sự đi vào ssản xuất nguyên kiện điện tử của máy chơi game gia dụng, không tiến hành đầu tư khoản cực lớn, mạnh mẽ nghiên cứu phát triển là điều không thể. Mà Hoa Hạ hiện giờ đến nhà máy sản xuất wafer còn chưa có, có thể nói việc sản xuất các bộ phận linh kiện trung tâm hoàn toàn do Công ty cổ phần Thế Gia nắm giữ, mà với trình độ sản xuất điện tử hiện nay của Hoa Hạ, đừng nói là lấy chip của MD làm cơ sở tiến hành nghiên cứu phát triển, đến phục chế chip MD còn không thể, chứ đừng nói là độc lập sản xuất. Công ty cổ phần Thế Gia sẽ sản xuất nguyên kiện điện tử ở trong nước, còn nhà xưởng ở Hoa Hạ do người Hoa Hạ mở ra, người Hoa Hạ chẳng qua chỉ học được vài phần vặt vãnh mà thôi.
Thứ hai là với thái độ của chính phủ Hoa Hạ đối đãi với việc sản xuất máy chơi game gia dụng thì khả năng các doanh nghiệp nhà nước muốn thâm nhập vào nghành này không đáng để tính đến, còn tư nhân thì không đủ tài chính và can đảm, càng không có tầm nhìn lâu dài thật sự. Vì thế không thể cấu thành nổi bất cứ uy hiếp nào đối với sản nghiệp máy chơi game gia dụng của Công ty cổ phần Thế Gia và Nhật Bản.
Thứ ba, cùng với sự phát triển của thời đại,tốc độ thăng cấp cải tiến của máy chơi game gia dụng ngày càng nhanh, đợi đến khi người Hoa Hạ thật sự đủ năng lực để sản xuất MD, máy chơi game gia dụng kiểu mới cũng đã nghiên cứu phát triển thành công, vì thế căn bản là không cần phải để ý.
Sau khi quyết định được điểm này, vậy thì mấu chốt bây giờ là làm sao thuyết phục được Phương Minh Viễn bỏ qua Nintendo mà lựa chọn Thế Gia. Việc này làm lãnh đạo của Công ty cổ phần Thế Gia phải vô cùng hao tâm tổn trí,trước đó, không ai trong số họ có thể ngờ rằng Phương Minh Viễn đối mặt với sự mê hoặc của MD lại có thể chê bai đủ điều như thế! Vì vậy những thứ nghĩ trước đó, những điều kiện thêm thắt, ví dụ như chiếm quyền khống chế cổ phần, rồi khoản phí ủy quyền kếch xù, phí mua của những linh kiện quan trọngvv… đều không thích hợp để đề xuất ra nữa, ngược lại rất có khả năng không thể không nhường càng nhiều điều kiện ưu đãi hơn cho Phương Minh Viễn. .
Lãnh đạo cao cấp của Công ty cổ phần Thế Gia sướng mà cũng thấy đau.
Theo như báo cáo củaYokoi Junping, lãnh đạo Nintendo cũng đang lâm vào tình cảnh hoang mang và choáng váng.
Sự việc mà theo như họ nghĩ lẽ ra là đã nắm chắc trong tay, do hành động ngoài ý muốn của Công ty cổ phần Thế Gia và hành động trì hoãn đàm phán của Phương Minh Viễn mà trở nên khó bề phán đoán nổi. Vũ Điền Trọng đã đề ra những điều kiện gì mà làm Phương Minh Viễn phải động lòng như vậy, không chút do dự bèn trì hoãn đàm phán đã hẹn trước với Nintendo, trở thành câu hỏi không có lời giải đối với lãnh đạo của Nintendo.
- Anh Yokoi, tôi thấy công ty phải nhìn thẳng vào tính quan trọng của công ty GAME Station, tuy nói nó chỉ là công ty mới nổi, so với những công ty đối tác của mình thì chỉ là đứa trẻ đang tập đi, nhưng tiềm lực của nó thì không thể bỏ qua được! Nếu để Công ty cổ phần Thế Gia lôi kéo nó về phía họ thì chắc chắn sẽ là một thảm họa lớn.
Shigeru Miyamotobực bội mà bước tới bước lui trong phòng làm việc của Yokoi. Hôm qua hắn còn đang nghĩ làm thế nào để đoạt được bản quyền Nguy cơ sinh hóa của công ty GAMEStation, ít nhất thì cũng phải là hợp tác nghiên cứu phát triển, hôm nay thì không thể không cân nhắc tới việc phải dùng những điều kiện tốt hơn như thế nào để lôi kéo nó, thế sự vô thường chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi.
Hậu quả của việc công ty GAMEStation dựa dẫm vào Công ty cổ phần Thế Gia, Shigeru Miyamototrong lòng rất rõ. FC của Nintendo có thể chiếm được ngôi vị đế vương trong máy chơi game gia dụng, nhiều năm liền vượt qua Công ty cổ phần Thế Gia không hẳn là do tính năng của FC cao hơn so với sản phẩm của Thế Gia, mà là vì Nintendo ùn ùn đưa ra những trò chơi mới, hấp dẫn phần đông người chơi. Không đưa ra được đủ trò chơi có thể nói là sai lầm nghiêm trọng của Thế Gia, nhưng nếu Công ty cổ phần Thế Gia có thể lôi kéo được công ty GAMEStation vào dưới chướng của mình, tuy là trong thời gian ngắn cũng chẳng thể có được hiệu quả rõ rệt, nhưng tuyệt đối không thể lơ là được.
Yokoi đau đầu chống tay lên trán, những lời của Shigeru Miyamoto sao hắn có thể không biết. Nhiều năm trong nghề, Yokoi đã luyện được một đôi mắt tinh tường, đương nhiên nhìn ra tiềm lực không giới hạn của công ty GAMEStation. Xuất phát từ lợi ích lâu dài, bất luận như thế nào cũng nêu phải lôi kéo được nó về dưới chướng của Nintendo. Các vị lãnh đạo công ty cũng không phải không nghĩ tới việc dùng thủ đoạn để khiến nó khuất phục, nhưng công ty GAMEStation tuy nhỏ nhưng là công ty con của công ty cổ phần Enics , Nintendo cũng phải suy xét tới việc một khi dùng thủ đoạn quá tay sẽ dẫn tới hậu quả là sự bất mãn của công ty Enics. Hơn nữa trò chơi mà công ty GAMEStation chế tạo ra chủ yếu là hướng tới người sử dụng máy tính, Nintendo có thể xưng vương ở lĩnh vực máy chơi game gia dụng vì không bị ảnh hưởng nhiều từ máy vi tính, nếu muốn chèn ép nó nhất thời cũng chưa biết phải xuống tay từ đâu.
- Shigeru, việc mấu chốt hiện giờ là tìm hiểu xem Vũ Điền Trọngđã nói những gì với tên tiểu tử của Hoa Hạ kia? Công ty cổ phần Thế Gia đã đề ra những điệu kiện có lợi như thế nào mới làm cho hắn thay đổi chủ ý như vậy? Chúng ta nếu muốn có đối sách thì cũng phải “chẩn bệnh mà bốc thuốc”, không thể nôn nóng như anh được.
Yokoi Junping nghiêm mặt nói.
- Anh Yukoi, anh nói…Công ty cổ phần Thế Gia liệu có khi nào đưa ra điều kiện trao quyềnsản xuất máy điện tử gia dụng cho tên tiểu tử Hoa Hạ kia không?
Shigeru Miyamoto đột nhiên đứng phắt dậy, mặt lộ vẻ không thể tin vào tai mình. Trong đầu đột nhiên vụt sáng, hắn đột nhiên nghĩ ra điểm này.
- Sao có thể như thế?
Yukoi Junping không nghĩ vậy,
- Hơn nữa, mấy máy chơi game của chúng sớm đã bị thị trường nước ta đào thải rồi, những người có đầu óc một chút đều biết rõ sự chênh lệch những máy chơi game của chúng và hàng chúng ta.
-Nhưng người dân Hoa Hạ thì không biết! Nếu những sản phẩm kia đều tiêu thụ ở Hoa Hạ thì sao?
Shigeru Miyamoto giọng gấp gáp. Yukoi Junping nói không sai, sản phẩm của Công ty cổ phần Thế Gia đã không còn là đối thủ của Nintendo ở thị trường Nhật Bản, nếu hiện giờ vẫn mua sản phẩm của bọn họ, đa phần đều là những khách hàng cũ từ xưa, cứ cho là trao quyền sản xuất cho Hoa Hạ đi chăng nữa thì cũng không có nguồn tiêu thụ lớn trong nước. Nhưng nếu là Hoa Hạ thì lại là chuyện khác.
-Tiêu thụ ở Hoa Hạ?
Yukoi ngẩn người ra, điểm này ông ta cũng chưa suy xét tới.
-Anh Yukoi, nếu nhưng Công ty cổ phần Thế Gia đề xuất ra việc trao quyền MD cho tên tiểu tử Hoa Hạ kia thì...