Sau khi sự kiện chấm dứt,học sinh trường có phần tiếc nuối vì người có thành tích cao nhất lại là một bạn nữ.Học bổng để không.Thiên tài Tiêu Nhiên biến mất?Câu trả lời cho sự biến mất của cô gái nổi tiếng trường vẫn luôn là một bí ẩn.Không ai biết tại sao cô gái này biến mất chỉ nhận được thông báo bạn học Tiêu Nhiên sẽ chuyển trường.Đến những học sinh nắm bắt thông tin nhanh một cách thần thánh cũng bất ngờ.Không ai biết nữ sinh này đã chuyển đi đâu.Từ đó đây luôn là đề tài tán phét của các phần tử lắm chuyện và thích đoán mò của trường.
------------------------------
-Cắt kiểu nào mới hợp đây?
Nhiên nằm ườn ra giường,đôi tay thon dài cầm cuốn tạp chí lập lập từng trang.Đôi mắt màu cafe lướt nhìn mấy mẫu tóc đàn ông mà ngán ngẩm.Nó còn nhiều thứ khác phải lo lắm.Kiểu như học làm con trai ý.Mệt.
Thời gian nghỉ hè những ba tháng,thừa để nó làm những việc này,lười nhác một chút cũng không chết ai.Nghĩ vậy rồi nó đặt lại quyển tạp chí ngay ngắn lên bàn,rúc người vào chăn mỏng đánh một giấc.Hôm nay nó nghỉ làm.
-A..A..A..A...
Nó mệt mỏi gào thét,nằm thụp xuống giường.cả tháng trôi qua nhanh đến chóng mặt,mai đã là ngày nghỉ cuối cùng trước khi nhập học.Vậy mà nó...chưa chuẩn bị gì cả.
Ngày qua ngày,nó đều đi làm thêm,cốt là muốn kiếm tiền mua chút đồ.Một hôm mà làm những mấy việc,lúc về nhà mệt muốn chết nằm cái là ngủ,siêu lắm mới lết được vào phòng vệ sinh tắm rửa,thay đồ chứ thời gian đâu mà lên mạng lướt web.Vậy là cả tháng nay nó chẳng biết gì về con trai hết.Ở ngoài đã ít nói chuyện,trong tiệm làm thêm cũng quanh đi quẩn lại mấy câu"chị ơi,tính tiền","phục vụ,cho mình cafe đen",có những việc làm thêm khác như giao hàng,nhân viên tính tiền trong hàng tạp hóa cũng chẳng thể "ngộ" ra gì thêm về đàn ông cả.Nó đâu có biết lối sống,sinh hoạt,ăn uống,nói chuyện của con trai với nhau như thế nào.Sợ quá đi......Mà thôi! chắc tại nó lo nghĩ quá nhiều.
Ngày mai nó sẽ nghỉ làm đi cắt tóc chuẩn bị mấy đồ cần thiết....
-----------------------------------------
Sáng Hôm Sau~
"ƯM..ưm..m"
Vươn vai một cái xóa đi sự uể oải,Nhiên đứng dậy kéo rèm cửa nhìn ra bên ngoài.Hôm nay trời trong mây sáng,chắc sẽ là một ngày tốt lành.Thoáng nụ cười nhẹ,nó bước vào phòng tắm chuẩn bị....
Đôi chân nhỏ bước trên hè phố,dáng vẻ khoan thai,gương mặt thanh tú khiến nhiều người phải ngoái lại nhìn.Vì hôm nay là ngày cuối trước khi vào học viện nam sinh,nó quyết định sẽ trở nên nữ tính khác thường ngày.mái tóc nâu nâu óng mượt buông dài đến thắt lưng mặc cho gió đùa giỡn.trên người bận bộ đầm trắng tinh khôi khá đơn giản.Phía trên cổ tròn, bên ống tay dài tới khuỷu,để trống một khoảng ở hai bả vai làm lộ ra bờ vai nhỏ nhắn trắng ngần,phía dưới chiếc đầm kéo dài đến đầu gối,ở giữa thắt một dây vải trắng cố định trên eo.Chân đi giày thể thao cùng màu với cái đầm lại thêm chiếc vòng bạc ẩn hiện trên cổ làm nó trở nên vô cùng năng động lại vô cùng nữ tính trong bộ đồ này.
Ánh nắng đầu ngày rọi vào trung tâm thành phố,len qua từng kẽ lá,chạy vào hàng quán tấp nập.Nắng vô tư đùa nghịch trên làn da người thiếu nữ bận bộ đồ trắng tóc xõa ngang eo gương mặt thanh tú,vô tình làm cô gái nhỏ như thiên sứ giáng trần.Nét đẹp ấy không phải sắc sảo,mặn mà,quyến rũ,nóng bỏng nhưng lại trong sáng tựa pha lê,vẻ đẹp thanh thoát khó mà với tới.Cô gái mang nhan sắc khiến các chàng đã nhìn là đổ các nàng đã thấy là hờn không ai khác chính là Tiêu Nhiên.
Nhận thấy có nhiều ánh mắt nhìn về phía mình,nó nhíu mày khó hiểu cũng có chút bối rối ngượng ngùng chạy vội vào quán cafe gần đó.Gọi một ly cafe sữa ngồi lại trong một góc khuất nhưng những ánh mắt của mọi người vẫn không buông tha cứ nhắm mặt nó mà nhìn.nhận thấy ánh mắt kia mọi người không ai bảo ai nhưng cũng không nhìn chằm chằm nó nữa.Sao vậy nhỉ?Có khi nào là do tóc nó bị gió làm rối bù lên rồi không?A..A..A.. thế thì ngại chết.Bàn tay nhỏ nhắn đưa lên vuốt vuốt mái tóc,khuôn mặt hồng lên vô thức cúi gằm xuống.Hành động dễ thương này vô tình đã lọt vào mắt một người gần đó.khuôn miệng khẽ cong lên đầy ma mị.
Một lúc sau chị phục vụ mang đến cho nó một cốc cafe,thấy hành động lạ của nó thì chị tốt bụng quan tâm.
-Em sao vậy?
-Tóc em nhìn kỳ quá hả chị?
Nó ngước lên,đôi mắt long lanh như chứa nước.Chị nhân viên thoáng bất ngờ trước khuôn mặt xinh xắn kia.
-sao em lại nói vậy?
-Vì mọi người cứ nhìn em kì lắm.
Nó hồn nhiên đáp làm chị phục vụ phì cười.Cô bé này là giả khờ hay thật sự là ngốc nghếch đây.Một cô gái đẹp mà không biết mình đẹp thì quả là rất phí phạm.Nhìn cô gái dễ thương trước mặt,rồi lại nhìn mái tóc đang bị vuốt đến biến dạng kia,chị phụ vụ nói nét mặt thoáng chút bông đùa.
-Tóc em BÂY GIỜ thì đúng là kì lắm.
-a..a.a..biết mà,biết mà.
Nó hét lên khe khẽ,khuôn mặt nhăn nhó không biết phải làm sao nhất thời không để ý đến lời chị nhân viên cố ý nhấn mạnh chữ "bây giờ".Một thoáng nó khẽ giật mình,quay ra sau đã thấy chị nhân viên đứng đó.Bàn tay chị uyển chuyển lướt trên tóc nó như một người thợ.Nó ngồi im khi chị nhân viên nói "để chị giúp", chưa đầy phút chị ấy đã làm xong.
Nhìn mình qua cái cửa kính mập mờ nhưng vẫn thấy được khuôn mặt cô gái tóc tết gọn gàng là nó.Tóc nó vẫn được thả dài,nhưng hai bên được tết lại,chị nhân viên lấy từ trong túi ra một cái vòng chun buộc chập hai phần tóc thừa cố định ở giữa.Phần tóc buộc hòa vào mái tóc xõa dài kia như ẩn như hiện không rõ nút thắt.Nó có mái nhưng khá mỏng,chị phục vụ hơi hất sang trái để lộ vầng trán cao của nó một chút.Oa,đơn giản mà rất đẹp nha.
Nhiên cảm kích vô cùng,cảm ơn chị phục vụ liên hồi.Như vậy tóc nó sẽ không bị rối lên nữa.Chị phục vụ cũng cười xuề xòa xua tay ý bảo không có gì.Chị giúp là muốn nó để hở mặt nhiều hơn, một khuôn mặt xinh đẹp thế này mà bị tóc che vậy thì phí lắm.Sau chị cũng quay trở lại làm việc chứ để ông chú quản lí chạy tới xổ một tràng dài như cái đường quốc lộ thì mệt lắm.
Nó vẫn ngồi lại trong quán một lúc,nhâm nhi tách cafe,nhìn dòng người qua lại coi như làm kỉ niệm.Sau này sẽ ít có cơ hội quay trở lại đây nên giờ phải nhớ cho kĩ nơi này trước khi đi.