[Cáo] lâu chủ = chủ topic
Lầu ,,,… = ,,,… là các bài comt sau bài post đầu tiên
Thần thông quảng đại = thông minh tài giỏi cái gì cũng biết
“Mẫu thân, sao có thể như vậy? Tam hoàng tử sao có thể lấy Mạc Phi chứ, rất ủy khuất ngài.” Mạc Vũ Vi thực bất mãn.
Tam hoàng tử, kia chính là tam hoàng tử thể chất cấp S tinh thần lực cấp S a! Tiện chủng Mạc Phi kia sao lại được tam hoàng tử coi trọng, rốt cuộc ngài coi trọng cái gì ở Mạc Phi? Mạc Vũ Vi bất mãn không thôi.
Lâm Tịch nhíu mày, thầm nghĩ: tiểu tiện chủng kia cự tuyệt hết người này tới người khác, nàng vẫn luôn chống mắt lên xem Mạc Phi rốt cuộc sẽ đụng trúng người nào, hiện giờ tam hoàng tử cư nhiên lại cầu hôn.
Lâm Tịch có chút phẫn hận nói: “Chuyện hôn sự này do hoàng phi định ra, mẫu thân cũng không làm chủ được.”
Mạc Vũ Vi nhíu mày: “Chuyện này không thích hợp a mẫu thân!”
Mạc gia bọn họ chuyên kinh doanh linh kiện cơ giáp, trên danh nghĩa có một công ty, công ty này trong mắt người bình thường là cao sang thượng lưu, thế nhưng căn bản không có chút giá trị nào trong mắt hoàng thất!
“Nghe nói là vì tam hoàng tử số mệnh quá cứng, đã khắc chết ba vị hôn thê nên sau khi đọc tin tức công dân trong kho lưu trự, hoàng phi cảm thấy Mạc Phi rất xứng đôi với tam hoàng tử.”
“Đầu óc hoàng phi đại nhân có vấn đề đi, Mạc Phi làm sao xứng đôi với tam hoàng tử chứ?”
Lâm Tịch nhíu mày: “Đừng có nói bừa.”
Mạc Vũ Vi ngượng ngùng ngậm miệng, người của hoàng thất không phải người bọn họ có thể tùy tiện nói này nói nọ.
…
Mạc Nhất có chút kích động mở bật cửa làm Mạc Phi đang chuẩn bị ăn vụng hoảng sợ một phen.
“Thiếu gia thiếu gia, ngươi nổi tiếng rồi a.”
Mạc Phi híp mắt: “Nổi tiếng? Không phải ta vốn đã nổi rồi à?”
“Thiếu gia, trước kia ngươi chỉ nổi tiếng trong phạm vi nhỏ thôi, giờ thì nổi tiếng thật sự rồi.” Ánh mắt Mạc Nhất sáng lòe lòe.
Mạc Phi hứng thú hỏi: “Phải không?”
“Đúng vậy! Bây giờ trên mạng đều đang bình luận về ngươi a.”
Mạc Phi thuận tay nhấn mở một tin tức có tiêu đề là Vị Hôn Thê Thứ Tư Của Tam Hoàng Tử. Vừa mở ra liền thấy một bức hình vô cùng đáng sợ.
“Óe, cái người quái dị này là ai vậy?” Mạc Phi hoảng sợ.
“Thiếu gia, là ngươi đó a! Ngươi quên sáu tháng trước ngươi dùng bộ dáng mắt lé mũi lệch này dọa chạy vị hôn phu thứ năm của ngươi à?”
“Ồ, lâu chủ này thực thần thông quảng đại, cư nhiên tra được hết danh tính mười bảy vị hôn phu của ta, không dễ dàng, không dễ dàng a.” Mạc Phi tán thưởng.
“Đúng vậy đúng vậy! Viết chi tiết rõ ràng không thiếu sót điểm nào, người này thực rảnh a!” Mạc Nhất lầm bầm.
Mạc Phi xuống dưới bài viết, phát hiện bài viết đã có mấy ngàn bình luận.
Lầu ba: Eo ơi, người xấu xí này là ai vậy? Dạng này mà cũng dám mơ ước tam hoàng tử của chúng ta à?
Lầu bốn: Ai nha, tam hoàng tử điện hạ đáng thương của ta, đúng là hoa lài cắm bãi phân trâu mà!
Lầu năm: Này con mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì, thứ phế phẩm bị nhiều nam nhân vứt bỏ như vậy cư nhiên lại đưa cho tam hoàng tử chúng ta.
Lầu sáu: Đừng để ta gặp người này, vừa gặp liền bằm thây hắn ra, cho hắn biết có vài người không thể tùy tiện đụng tới.
Lầu bảy: Lầu sáu nói không tồi, nếu gặp được nhất định phải đánh hắn tàn phế.
Lầu tám: Tam hoàng tử, cho dù ngươi khắc chết ba vị hôn thê ta cũng không ghét bỏ ngươi, ta không sợ, ngươi đừng cam chịu a! Ta nguyện ý gả cho ngươi.
Lầu chín: Lầu tám, đừng nghĩ chỉ có một mình ngươi không sợ, ta cũng không sợ, tam hoàng tử, ta thích ngươi.
… …
Mạc Phi vuốt cằm: “Ta cảm thấy gần nhất mình không nên xuất môn.”
Mạc Nhất gật gật đầu phụ họa: “Đúng vậy đúng vậy! Tuy đám nữ nhân kia thực sự rất xinh đẹp nhưng lời lẽ nói ra thực hung tàn, thiếu gia xem cái này đi, mỹ nữ này nói nàng muốn rút gân lột da chặt xương ngươi ra hầm canh cho chó ăn.”
Mạc Phi: “…”