Cô gái dẫn đoàn người Lục An Nhiên lên lầu nhẹ nhàng có tiết tấu gõ lên cánh cửa căn phòng thứ ba trên hành lang, sau đó đẩy cửa vào, Lục An Nhiên vừa bước vào cửa liền nhìn thấy một cô gái hơn hai mươi tuổi ngồi phía sau chiếc bàn hình vuông, mái tóc dài khuôn mặt hình trái xoan, một đôi mắt sáng rực có thần xem ra đây chính là một cô gái vô cùng tự tin.
“Chào các vị, tôi tên Hà Lăng Sương, là nhà thiết kế hàng đầu của công ty thiết kế Hội Mộng.” Cô gái đó đứng dậy bắt tay với đoàn người của Lục An Nhiên.
“Chào chị.” Lục An Nhiên cười mỉm nói: “Tôi muốn thiết kế một nhà hàng, bản thảo thiết kế tôi đã tự làm ra, tôi muốn chị giúp tôi nhìn xem có chỗ nào không hợp lý, chỗ nào cần phải sửa sỗi, hoặc là chỗ nào cần phải cải thiện. Đồng thời, tôi muốn quý công ty ký hợp đồng công việc tiếp theo sau khi bản thảo thiết kế được hoàn thành.” Ấn tượng của Lục An Nhiên đối với công ty thiết kế này rất tốt, cũng vui vẻ mà đi thẳng vào vấn đề nói ra yêu cầu của bản thân.
“Có thể cho tôi xem trước bản thảo thiết kế ban đầu của cô không?” sau khi nghe xong Hà Lăng Sương cười mỉm hỏi.
“Có thể.” Lục An Nhiên đem USB mang theo trên người đưa cho đối phương: “Chị xem đi.”
“Ừm.” Hà Lăng Sương cầm lấy cái USB sau đó cắm vào chiếc lap top của cô, sau đó mở chiếc USB trên lap, trong USB chỉ có một tệp văn kiện, sau khi mở ra chính là vài tấm ảnh thiết kế, Hà Lăng Sương tỉ mỉ xem qua sau đó cười mỉm nói với Lục An Nhiên: “Bản vẽ thiết kế này vốn không có chỗ nào không hợp lý cả, chỉ là về chi phí sử dụng, sẽ là một khoản không hề nhỏ.”
“Tiền không phải vấn đề.” Lục An Nhiên trả lời: “Tôi chỉ muốn hỏi quý công ty là có thể làm được hay không.”
Nhìn thẳng vào đôi mắt của Lục An Nhiên, Hà Lăng Sương khẳng định gật đầu: “Có thể!”
“Rất tốt!” giải quyết xong một chuyện, Lục An Nhiên vẫn là rất vui vẻ: “Về vấn đề chi phí liên hệ anh ấy!” Lục An Nhiên chỉ chỉ Lục An Minh ở đằng sau.
“Được.” Lục An Minh gật đầu từ trong túi áo lấy ra một tấm danh thiếp đưa đến tay của Hà Lăng Sương, Hà Lăng Sương nhận lấy tấm danh thiếp cười mỉm.
“Đi thôi!” Lục An Nhiên dẫn đầu quay người rời khỏi văn phòng của Hà Lăng Sương.
“Vậy công ty kia chúng ta không đi tham quan một chút sao?” Lục An Minh hỏi.
“Không cần nữa.” Lục An Nhiên cảm thấy đã đủ, cô biết Hà Lăng Sương, ở kiếp trước vài năm sau Hà Lăng Sương trở thành nhà thiết kế nổi tiếng trong nước, biệt thự tân hôn của cô cùng với Lâm Hạo Thịnh chính là do Hà Lăng Sương thiết kế, cô vô cùng vừa lòng!
“Anh biết rồi.” Lục An Minh lập tức gọi điện hủy cuộc hẹn, sau đó nhìn sang Lục An Nhiên: “Bước tiếp theo đi đâu?”
“Anh Tiết, vị em họ của anh đâu?” Lục An Nhiên nhìn sang Tiết Định An.
“Anh gọi điện cho em ấy.” Hôm qua anh đã gọi điện thoại cho em họ rồi, nhưng mà hình như em ấy không có hứng thú gì đối với việc kết giao thêm bạn bè mới gì đó, mặc dù đồng ý là hôm nay sẽ đi ra ngoài, nhưng trong giọng nói lại có chút miễn cưỡng.
“Ừm.” Lục An Nhiên trả lời một tiếng, sau đó nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy đằng xa có một nhà sách ba tầng, bởi vì hôm nay là cuối tuần, người ra vô cũng không ít. Lục An Nhiên nói: “Quyết định gặp ở nhà sách đó nhé!”
“Được!” Tiết Định An gật đầu, liền lấy điện thoại ra gọi cho em họ của mình, qua một lúc lâu điện thoại mới có người bắt máy, âm thanh rời rạc mà mơ màng.
“Ừm?” hình như Dương Tuyết Oánh vẫn còn chưa ngủ dậy.
“Mấy giờ rồi mà còn chưa ngủ dậy!” Tiết Định An có hơi cạn lời: “Mau đi ra ngoài! Giới thiệu bạn mới cho em!”
“Ồ...”
“Oánh Oánh, bọn anh đang ở nhà sách trên con đường gần nhà em...” Tiết Định An nhìn tên nhà sách mà Lục An Nhiên đang tiến đến cách đó không xa: “Nhà sách Bán Đảo.”
“Ở đâu?” nghe thấy tên nhà sách Dương Tuyết Oánh tỉnh cả ngủ.
“Nhà sách Bán Đảo!” Tiết Định An nói: “Mau tới đây!” suy nghĩ một lát, Tiết Định An bổ sung thêm: “Ăn mặc khéo léo một chút!” nhìn Lục An Nhiên người ta xem thật biết phối đồ! Lại nghĩ đến cách ăn mặc thường ngày của Dương Tuyết Oánh... người ta nói nhìn cách ăn mặc trang điểm của một con người liền có thể biết được gia thế đằng sau, nếu như có ai nhìn thấy Dương Tuyết Oánh, người ta lại còn nghĩ rằng nhà em ấy nghèo lắm ấy.
“Em... em không muốn đến nhà sách Bán Đảo đó đâu.” Giọng nói Dương Tuyết Oánh mang theo sự kháng cự.
“Sao vậy?” Tiết Định An cũng nghe thấy sự do dự trong giọng nói của Dương Tuyết Oánh nên suy đoán: “Bọn họ hôm nay sẽ đến nhà sách?”
“Ừm...” Dương Tuyết Oánh do dự: “Không thì hẹn ở một chỗ khác đi! Em nhìn thấy bọn họ liền cảm thấy buồn nôn.”
“Bắt buộc phải đến! Để cho bọn họ biết em còn có một người anh họ là anh che chở!” Tiết Định An cau mày nói, từ khi dì mất, dượng đã dẫn tiểu tam kia về nhà thay thế, cuộc sống của Dương Tuyết Oánh không có ngày nào là tốt, nơi nơi chịu khinh miệt! Nghĩ đến Lục An Nhiên tinh ranh kia, Tiết Định An lại càng cảm thấy nhất định phải đẩy Dương Tuyết Oánh đến bên cạnh cô, cho dù không thể trở thành bạn bè thân thiết, nhưng có thể học hỏi ở Lục An Nhiên cái gì đó cũng tốt!
“Ừm...” khóe miệng Dương Tuyết Oánh phủ lên một nụ cười ngọt ngào: “Nửa tiếng sau em tới.”
“Được!”sau khi đáp xong Tiết Định An ngắt điện thoại, sau đó bước lớn tiến vào nhà sách.
Lục An Nhiên đi loanh quanh các kệ của tiệm, sau đó mới chọn quyển sách mà cô yêu thích, cô lấy từng quyển sách từ trên giá xuống, đưa cho Lục An Minh và Lục An Hổ cầm, một lúc sau cũng chọn được mười mấy quyển. Quay người Lục An Nhiên đi đến kệ sách tâm lý học, nhìn nhìn sau đó lại lấy mấy quyển sách tâm lý học xuống, đưa cho người ở phía sau.
“An Nhiên, em còn có hứng thú với tâm lý học sao!” Lục An Minh nhìn quyển sách tâm lý học dày cộm nặng trịch kia chân mày giần giật.
“Ừm.” Lục An Nhiên gật đầu, sau này khi phải đấu trí đấu dũng nhiều, xem loại sách này chỉ có lợi chứ không có hại, kiếp trước cô thấy Sở Dao cũng chỉ xem loại sách tâm lý học này, lúc đó cô còn cảm thấy kỳ lạ, loại sách này vừa dày vừa nặng, lại còn không có quan hệ gì với chuyên ngành của Sở Dao, tại sao cô ta vẫn cứ khư khư ôm lấy mà xem chứ? Hiện tại cô cũng đã nhận ra, chỉ cần có thể chân chính hiểu được tâm lý của đối phương thì mới có thể nắm được thế cục then chốt.
“Hôm nay em chọn không ít sách nhỉ!” Lục An Hổ nhìn sách chất đầy trong lòng, có sách liên quan đến văn học, có truyện tranh, lại còn có các loại tạp chí lộn xộn, lại nhìn qua số sách trong ngực Lục An Minh cũng gần y chang như vậy.
“Cũng được.” Lục An Nhiên nhìn qua quầy thanh toán nói: “Đi thôi, đi thanh toán đi.”
“Ừm.” Hai người đang ôm chồng sách đi xếp hàng trước quầy thanh toán, cũng may là mặc dù người vào nhà sách rất nhiều, nhưng người đứng xếp hàng thanh toán cũng chỉ có người, không tới phút liền tới lượt hai người, nhìn thấy khách thanh toán nhiều sách như vậy, nhân viên nhà sách nói: “Chào quý khách, xin hỏi có thẻ thành viên không ạ?”
“Không có.” Bọn họ làm sao có thể lại có thẻ thành viên của nhà sách này chứ.
“Thưa quý khách, bên chúng tôi có dịch vụ gửi sách tới tận nhà, giúp đỡ khách hàng mua nhiều sách mà không tiện cầm, xin hỏi anh có cần dịch vụ này không ạ?”
“Không cần thiết.” Lục An Minh lắc đầu, hôm nay bọn họ lái xe đến đây, bỏ vào phía sau cốp xe là được: “Cô giúp chúng tôi gói kỹ chút là được.”
“Vâng ạ.” Nhân viên nhà sách gật đầu mỉm cười.
“Tiết Định An.” Lục An Minh nói với Tiết Định An đang đứng cùng với Lục An Nhiên cách đó không xa: “Cậu lái xe qua đây, An Nhiên mua sách có hơi nhiều.”
“Được.” Tiết Định An gật đầu một cái, liền chạy chậm ra ngoài.
Toàn bộ sách của Lục An Minh đã được gói lại, cũng đã tính tiền xong, nhưng Tiết Định An vẫn còn chưa quay lại, anh liền đem sách đã thanh toán xong đẩy sang bên cạnh, còn anh thì đứng bên cạnh quầy tính tiền, cũng thuận tiện cho những vị khách khác thanh toán.
Lục An Hổ vẫn luôn đứng bên cạnh Lục An Minh nhìn đống sách chồng lên có thể cao bằng nửa thân người, hơi hơi lắc đầu, Lục An Nhiên vẫn là điển hình loại người có tiền, thật tùy hứng mà!
Mà Lục An Nhiên nhìn khắp nhà sách, nhà sách này tổng cộng có ba lầu, lầu một là đại sảnh, có một quầy thanh toán, một số tạp chí được đặt đầy trên hai kệ chỗ quầy tính tiền. Lầu hai là khu sách chuyên dụng cho học sinh, sách nói về các tác giả văn học, các loại sách luyện tập, lại còn có tiểu thuyết thanh xuân ngôn tình, các loại truyện tranh. Lầu ba là khu học thuật, tâm lý học, nông nghiệp, ngành chăn nuôi, thương nghiệp và các loại sách với chức năng khác nhau. Tóm lại cách trưng bày giống như đúc cách trưng bày trong các nhà sách khác, nhưng cô cũng chú ý tới, người mua sách chủ yếu là mua những quyển sách luyện tập cho con em của họ, những người khác, đa số đều đứng ở đó đọc sách miễn phí… thậm chí cô còn thấy được ở nơi mà nhân viên của nhà sách không thể nhìn thấy được có người còn đem màng bọc sách xé ra, sau đó đọc thử vài trang cảm thấy không có hứng thú lại quăng trở lại trên kệ.
Nhà sách lớn như vậy, kinh phí kinh doanh nhất định rất nhiều, người thật sự muốn mua sách không nhiều, hiện tại cách truyền đạt bằng thiết bị điện tử thật sự mang lại không ít khó khăn cho việc truyền đạt bằng giấy mực…
Lúc này có một đôi mẹ con đi lên tính tiền, nhìn thấy trên quầy chất một đống sách, liền kín đáo mà phê bình: “Sách của các người chẳng lẽ không biết xếp gọn lại sao? Để ở đây làm gì cơ chứ!” sách bà ta mua cũng không ít, quầy tính tiền này vốn dĩ cũng không lớn lắm, để một chồng sách chất đống ở đấy, sách của bọn họ cũng không thể bỏ được.
“Thật xin lỗi, đây là sách mà khách hàng đã thanh toán, đang đi lái xe qua đây, một lát nữa liền cầm đi.” Nhân viên cười xin lỗi.
“Như vậy à!” nghe lời giải thích của nhân viên, bọn họ cũng không nói gì thêm nữa, ít một chuyện còn hơn thêm một chuyện.
Một lát sau Tiết Định An liền quay lại, đi cùng với anh vào cửa còn có một cô gái, cùng độ tuổi với Lục An Nhiên, đầu tóc có chút loạn, da rất trắng, ngũ quan xinh đẹp còn mang theo chút anh khí. Cô mặc một chiếc áo thun trắng tay lửng, trên ngực nhìn không rõ có hình hoạt hình gì, phía dưới mặc một chiếc quần jean rộng thùng thình dài quá đầu gối, dưới chân mang một đôi giầy thể thao kết hợp màu xanh và trắng, vớ cao màu hồng nhạt lộ ra một vết rách lớn.
“Trước đem sách ra ngoài xe đi!” Lục An Minh nói.
“Ừm.” ba người nam tử hán đương nhiên nhận nhiệm vụ khiêng sách, một người ôm một phần, nên chỉ cần một lần liền có thể ôm hết chồng sách ra ngoài.
“Chào cậu.” Lục An Nhiên đi đến trước mặt Dương Tuyết Oánh, phoáng khoáng vươn tay ra, không thể không nói, phong cách ăn mặc của Dương Tuyết Oánh này thật sự khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
“Cậu là ai?” Dương Tuyết Oánh hơi cau mày trên mặt mang theo tia cảnh giác.
Lục An Nhiên buông tay xuống, không ngờ tâm lý phòng bị của cậu ấy còn rất mạnh!
“Dương Tuyết Oánh? Không nghĩ là con cũng đến nhà sách đó!” mẹ con hai người lúc nãy lên thanh toán đi đến trước mặt Dương Tuyết Oánh, vẫn là bộ dáng cao cao tại thượng như vậy.