Trần Mộc tìm chiếc phi thuyền mà Trương Lê thường hay dùng, mang theo rất nhiều thủy tinh cầu và các món đồ chơi đi tới mặt biển, nơi ở của Bạch Khả Khả, hắn đến đây vài lần, ngược lại đã thành quen thuộc
Thời điểm âm thanh của Trần Mộc xuất hiện, Bạch Khả Khả nhanh chóng bơi đến, có ba con đại bạch sa khác làm bạn, tâm tình của nó lúc này tốt hơn rất nhiều, nhưng chuyện lúc trước Trần Mộc lừa nó giúp một nhân loại thăng cấp, nó vẫn cảm thấy rất phẫn nộ.
Trồi lên mặt nước, hé miệng lộ ra một hàm răng nanh sắc nhọn, Bạch Khả Khả chỉ huy nước biển vọt tới trước mặt Trần Mộc, lại bởi vì khoảng cách quá xa mà bị Trần Mộc dùng khu vực dị năng ngăn lại.
“Ta rất muốn bắt ngươi, không cho hai con đại bạch sa sẽ không đổi!” Bạch Khả Khả oán hận mở miệng.
“Không phải mi đã có ba con rồi sao?” Trần Mộc bất đắc dĩ.
“Không đủ!” Bạch Khả Khả lập tức tỏ vẻ, hiện giờ sinh vật có hai đùi nhiều như vậy, dựa vào cái gì nó chỉ có ba con?
“Lần này ta đến là muốn làm giao dịch với mi.” Trần Mộc không hề tiếp tục đề tài này.
“Lần này ngươi muốn dùng đồng loại của ta đổi lấy thứ gì?” Hai lần giao dịch trước, tuy rằng Bạch Khả Khả có chút không hài lòng, nhưng vẫn có thể nhận, hơn nữa sau đó luôn luôn vô cùng cao hứng, cho nên đối với lúc này đây, còn ẩn ẩn có chút chờ mong.
Trần Mộc mở ra một cái thùng, đem thủy tinh cầu bên trong đổ xuống, mấy thứ này đều là đồ chơi do hắn đặt trước, nhìn qua vô cùng xinh đẹp khả ái.
Bạch Khả Khả chỉ nhìn thấy một vài thứ gì đó không lớn được đổ xuống, chỉ huy nước biển cuốn nó đến trước mặt mình, sau đó mới thấy được một vài thứ trong suốt sáng ngời, vô cùng xinh đẹp:
“Ta thích, ngươi muốn đổi cái gì?” Bạch Khả Khả lập tức mở miệng.
Suy nghĩ trong chốc lát, nó lại bổ sung:
“Tiểu Bạch, Đại Bạch còn có Bạch Bạch là không thể đưa cho ngươi.”
Tiểu Bạch? Đại bạch? Bạch Bạch? không phải là chỉ mấy con đại bạch sa ban đầu chứ? Mấy cái tên này lấy cũng quá tùy tiện rồi, có điều, vừa nghe ngược lại đã biết là người một nhà.
“Ta không đổi bọn chúng, có một ít trân châu, ngươi cũng biết, ta rất thích trân châu.” Trần Mộc mở miệng.
Bạch Khả Khả lúc này cũng nhớ lại. Mấy viên trân châu ban đầu của nó cũng là cướp được từ chỗ của Trần Mộc:
“Được, ngươi muốn mấy viên?” Bạch Khả Khả sảng khoái đồng ý, những thứ xinh đẹp này so với trân châu đó còn lớn hơn, bộ dáng so với trân châu còn xinh đẹp hơn, cũng không biết trân châu của nó có thể đổi bao nhiêu……
“Ta dùng một rương này đổi lấy một viên trân châu được không?” Trần Mộc mở miệng, tuy rằng biết Bạch Khả Khả rất dễ lừa, nhưng hắn vẫn không muốn làm quá phận, ách, kỳ thật một thùng đổi một viên trân châu đã là rất quá phận.
“Được!” Bạch Khả Khả lập tức vô cùng đồng ý.
Trần Mộc lần này mang cũng không nhiều, nhưng đổi lấy hai mươi viên trân châu, hắn thu được thứ tốt, sau đó để phi thuyền bay trở về.
Cho dù là lần này hay là lần trước, hắn đều dùng phi thuyền của Trương Lê, ngồi thành khách quen luôn, lúc trước Trương Lê ở trên đảo Hải Nam thượng, không thiếu lần phiền toái hắn.
Trần Mộc ôm hai mươi viên trân châu, cười tủm tỉm, hắn nghĩ đến thi thoảng sẽ ở chỗ Bạch Khả Khả“Lừa gạt” một ít trân châu, mỗi ngày nhìn Trương Lê và Đệ nhị vì mười hai đứa trẻ mà luống cuống tay chân, sau đó chăm sóc con của mình, tốt nhất có thể làm cho bọn chúng lớn lên thành một cao thủ, đợi A Hổ khôi phục bình thường sẽ trở về Nghiên cứu chi thành, còn muốn tổ chức một hôn lễ thật long trọng với Chu Dật Cẩn……
Nhưng hắn lại không nghĩ rằng, Trương Lê đột phá được cấp mười một, tất nhiên sẽ không để cho người khác dễ dàng động đến bọn họ, nhưng cũng khiến cho người khác đối với năng lực của A Hổ càng thêm thèm thuồng, đối với hắn càng thêm kiêng kị.
Mờ mịt trên biển, thấy không rõ phương hướng, người điều khiển phi thuyền đều dựa vào kinh độ và vĩ độ phân rõ phương hướng. Trần Mộc biết còn rất nhiều thời gian, chỉ sợ sẽ phải trồng nấm trên biển một lúc lâu, lập tức gọi cho Chu Dật Cẩn.
“Tiểu Cẩn, đổi được hai mươi viên trân châu.” Trần Mộc cười tủm tỉm hội báo thu hoạch của mình.
“Đổi được là tốt rồi, có hai mươi viên, còn cho con của Đệ nhị mỗi người một viên.” Chu Dật Cẩn cười tủm tỉm, nói với Chu Thiên Nhạc đang ôm trong lòng:
“Thiên Nhạc, chào phụ thân đi.”
“Phụ thân.” Thiên Nhạc tươi cười với Trần Mộc ở trong thiết bị liên lạc.
Trần Mộc lập tức tâm hoa nộ phóng, hận không thể hôn vài cái lên màn hình của bộ đàm liên lạc, nhưng còn chưa đợi hắn hôn, đã phát hiện bộ đàm liên lạc tối đen, không có tín hiệu.
Bộ đàm liên lạc của hắn là loại tốt nhất hiện giờ, cho nên dù ở trên mặt biển thì tín hiệu cũng rất mạnh, sao có khả năng không có tín hiệu?
Hơn nữa, phi thuyền lại đang rơi xuống!
“Sao lại thế này?” Trần Mộc vào phòng điều khiển.
“Phi thuyền có trục trặc, chỉ có thể lựa chọn một đạo nhỏ để hạ cánh……” Điều khiển viên vẻ mặt nôn nóng, Trần Mộc lại cảm giác được có chút không thích hợp, nhìn về phía ngoài cửa sổ, phía dưới là một hòn đảo nhỏ tràn đầy thực vật biến dị.
Hắn nhìn thoáng qua điều khiển viên, nếu người này thực sự bán đứng hắn, như vậy chỉ sợ hắn cũng sống không nổi, nếu thật sự là phi thuyền có trục trặc, như vậy hắn chỉ cần ở lại trong phi thuyền, an toàn cũng có thể cam đoan.
Về phần hắn, hắn lại càng tin tưởng chính mình.
Trần Mộc vung tay lên, khống chế dị năng lén lút thả một thiết bị truyền tin loại nhỏ trên người điều khiển viên, sau đó mở cửa khoang thuyền nhảy xuống.
Điều khiển viên đang điều khiển phi thuyền thấy một màn như vậy, trong lòng nhảy dựng, nhưng vẫn thong thả rớt xuống.
Dị năng không khí của Trần Mộc, tuy rằng không thể khiến cho hắn tự do bay lượn, nhưng tuyệt đối có thể giúp hắn an toàn chạm đất. Sau khi Trần Mộc nhảy xuống phi thuyền, lập tức khống chế không khí xung quanh, đi về cánh rừng rậm cách đó không xa. Địa điểm phi thuyền hạ cánh là một bãi cát, đối với hắn mà nói, rừng rậm càng an toàn, dù sao dị năng không khí có “công năng điều tra” vẫn rất tốt.
Trần Mộc vừa rớt xuống, liền phát hiện phụ cận không hề thiếu dị thú, hơn nữa phần lớn là dị thú hải dương, hẳn là lúc trước đảo nhỏ này vẫn luôn bị nước biển bao phủ.
Sau khi hắn rơi xuống đất liền tìm một chỗ che dấu chính mình, sau đó một thoáng chốc, liền nhìn thấy phi thuyền cách đó không xa nổ tung, một ngọn lửa đỏ phóng thẳng lên cao, mà thiết bị truyền tin kia cũng không hề có phản ứng.
Bị nổ như vậy, tuyệt đối không phải là do phi thuyền tư nhân của Trương Lê tạo thành. Trần Mộc trong lòng nhảy dựng, dùng dị năng thăm dò bên ngoài, thời điểm cảm giác được trên đảo nhỏ có dấu vết, lập tức khẳng định được suy đoán của mình, chỉ sợ bản thân đã trúng mai phục.
Lại không biết lần này là ai muốn đối phó với mình……
Trần Mộc cứ nghĩ rằng bản thân đã ẩn núp rất tốt, nhưng buổi tối hôm nay, đột nhiên một mũi tên băng xuất hiện khiến hắn nhảy dựng, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chỉ sợ đã bị mũi tên này xuyên qua thân thể!
Tuy rằng Trần Mộc thoát được một lần, nhưng hai mũi tên khác dường như đoán được hành động của hắn liền bắn về phía hắn đang ẩn nấp, mũi tên mang theo uy lực, ít nhất có thể chứng minh, người phát ra băng tiễn có thực lực cấp mười.
Trần Mộc ngoan tâm, không nhìn một mũi băng tiễn này, thân thể vừa chuyển liền dùng sức đạp lên một băng tiễn khác, sau đó mượn lực bay ra.
Lần này hắn làm phòng bị không tồi, mặc tác chiến phục bằng da cá sấu, hơn nữa có dị năng không khí, mũi băng tiễn kia không thể đâm xuyên qua hắn, có điều lực đánh vào lại khiến hắn bị nội thương.
Mắt thấy Trần Mộc lủi vào rừng rậm, biến mất trong một mảnh thực vật biến dị, một cô gái máu lai chà chà chân, thất vọng mở miệng:
“Sao lại để anh ta chạy thoát như vậy? Ngay cả máu cũng chưa chảy một giọt.” Nếu Trần Mộc ở trong này sẽ có thể nhận ra được, cô gái này chính là người lúc trước “Thổ lộ” với hắn – dị năng giả hệ tinh thần của Châu Phi.
“Dù sao hắn đã ở trên đảo này, chúng ta chắc chắn có thể bắt được hắn, vừa rồi là tôi ra tay quá sớm, hẳn nên chờ những người khác đến đây tiến hành vây kín……” Người bên cạnh da vàng có một đầu tóc ngắn màu trắng mở miệng, tuổi của lão ta không còn nhỏ, trên người phảng phất bao bọc một tầng nghiêm sương, vừa thấy đã biết, hẳn là dị năng giả hệ băng.
“Ừ, phải bắt được anh ta càng sớm càng tốt, tôi muốn tinh tử của anh ta, cái này đã thống nhất rồi.” Cô gái kia gật đầu, chỉ cần có thể lấy được tng trùng của Trần Mộc, ả có thể làm thụ tinh trong ống nghiệm.
Lúc trước ở Nông Nghiệp chi thành, ả bị bó tay bó chân, lần đầu tiên đụng tới Trần Mộc, bởi vì người bên cạnh hắn và hai đứa trẻ nên không dám ra tay, lần này muốn dùng hết toàn lực lùng bắt Trần Mộc
“Đương nhiên, chúng tôi sẽ không lừa gạt cô, hiện giờ cô thử điều tra một chút, nhìn xem Trần Mộc ở nơi nào.” Người đàn ông tóc trắng hỏi, đồng thời đối với dị năng của người phụ nữ trước mắt càng thêm dò xét. Khó trách dị năng giả tinh thần lực lại được coi trọng như vậy, có thể khiến cho người khác không chú ý, không có cảm giác mà tiến hành tìm kiếm, cũng đã đủ kinh người.
Cho dù là dị năng giả điều tra, thời điểm điều tra người có cấp bậc cao hơn mình, cũng sẽ khiến đối phương có thể cảm giác được, người người phụ nữ này chỉ mới cấp chín, lại có thể khiến cho cao thủ cấp mười không có cảm giác bị chú ý, nếu không có người phụ nữ này, bọn họ cũng không thể nắm giữ được hành tung của Trần Mộc, cũng thu mua điều khiển viên kia.
Trần Mộc đã rơi vào nơi này, tín hiệu bị che chắn, đều là những loại có kỹ thuật tiên tiến nhất, ngay cả mấy thứ trên người Trần Mộc cũng không thể truyền được tin tức. Trong thoáng chốc liên minh người Hoa sẽ không thể tìm thấy nơi này, chỉ cần bọn họ nhanh chóng bắt được hắn……
Cho dù linh thú của hắn không ở đây thì sao? Linh thú sẽ đổi chủ, người nhà Trần Mộc khẳng định sẽ đồng ý, quan hệ của hắn cũng không tồi, Trương Lê cũng sẽ không trơ mắt nhìn hắn chết. Kỳ thật, nếu không phải bọn họ không có biện pháp vụng trộm tiến vào Nghiên cứu chi thành, lại sợ Trương Lê tồn tại, chỉ sợ đã sớm ra tay!
Trần Mộc âm thầm điều tức, hắn căn bản không hề nghĩ tới, lần này ra ngoài lại có thể bị người ta phục kích, gần đây hắn đều dùng phi thuyền, cũng không dừng lại trên đường, thêm nữa là hắn cũng không mang theo A Hổ đang bị người ta chú ý, thực lực của bản thân cũng đã đến cấp mười…… Nhưng hắn thật đúng là không nghĩ tới, vậy mà sẽ có người nguyện ý đắc tội với liên minh người Hoa, đắc tội với Trương Lê để đối phó hắn.
mấy trang bị nhỏ mà Chu Dật Cẩn cho hắn, lúc trước ở bên ngoài Thức Tỉnh chi thành đã giúp hắn một đại ân, hiện tại lại hoàn toàn không có tín hiệu, chỉ sợ những người này chuẩn bị càng thêm đầy đủ, trong tay còn có thiết bị cao cấp hơn.
Đây đã là lần thứ ba hắn gặp phải nguy cơ sinh tử, tất cả đều ở trên biển, Trần Mộc đều bắt đầu hoài nghi, có phải hắn và đại dương quá xung khắc hay không.
Hai lần gặp nạn trước, bên cạnh Trần Mộc đều có A Hổ ở cùng, lần này lại lẻ loi một mình. Trần Mộc nhanh chóng xuyên qua rừng rậm, vừa rồi hành tung của hắn bị tiết lộ một cách mạc danh kỳ diệu, cũng chỉ có thể dựa vào di chuyển nhanh chóng để tránh né!
Hòn đảo này không lớn, phát hiện này khiến cho Trần Mộc càng thêm nôn nóng, hắn không biết tình huống của đối phương, nhưng trong những người này, ít nhất có một dị năng giả hệ băng cấp mười, còn có một dị năng giả điều tra có thể khiến hắn không cảm giác được.
Giết một con tôm hùm thú ở trong rừng rậm, lấy thịt của nó làm thức ăn, Trần Mộc vừa mới xử lý tốt, liền phát hiện có người tới gần, lập tức chạy về phía ngoài đảo, mà hành vi này của hắn khiến cho người khác không kịp nắm bắt, lập tức toàn lực đuổi theo.
Sau khi phát hiện trên đảo tràn ngập nguy cơ, Trần Mộc liền có chủ ý vào trong biển, hắn có thể dùng dị năng của mình trốn xuống đáy biển, người khác lại không nhất định có thể, đây cũng là cơ hội của hẳn, mà quan trọng nhất, khi ra bên ngoài, thiết bị liên lạc của hắn có thể hoạt động đúng không?
Trần Mộc chạy đến bờ cát, nhưng cũng thấy được người ngăn cản trước mặt hắn, một trong số đó vô cùng quen thuộc, đúng là cô gái Châu Phi đã quấn quít lấy hắn lúc trước.
Trần Mộc căn bản không có dự định nói chuyện với bọn họ, nhanh chóng dùng dị năng di chuyển về phía đại dương, đột nhiên lại cảm thấy nguy cơ tới gần, sau đó đầu đau xót, các loại hình ảnh hiện lên trong đầu. Hắn lảo đảo một chút liền té trên mặt đất, cảm thấy đầu mình sắp nổ tung.
Tinh thần công kích! Trần Mộc nhớ tới lúc đầu ở trong biển, Bạch Khả Khả cũng không ý thức mà dùng công kích như vậy, có điều Bạch Khả Khả không phải dị năng giả hệ tinh thần, cho nên nó cũng không am hiểu công kích bằng tinh thần, chỉ vô ý dùng, cũng khiến cho hắn có cảm giác như vậy, nhưng lại không kịch liệt bằng hiện tại.
Trần Mộc vừa té trên mặt đất, vài tường băng liền xuất hiện xung quanh hắn, chặt chẽ vây khốn hắn.
Cắn một ngụm lên đầu lưỡi của mình, Trần Mộc lập tức nhảy dựng lên, tuy rằng tinh thần công kích rất lợi hại, nhưng dù sao có chênh lệch cấp bậc, cấp chín và cấp mười cũng là kém xa vạn dặm.
Bốn phía tất cả đều là băng, nhưng nơi này cũng không phải khu vực dị năng của dị năng giả hệ băng kia, Trần Mộc khống chế không khí trong khu vực dị năng của mình tự bạo, rất nhanh liền tạo ra một lỗ hổng, liên hệ với không khí bên ngoài, bởi vậy, muốn chạy trốn ra ngoài cũng rất nhanh chóng.
Nhưng đợi đến khi Trần Mộc trốn thoát, mới phát hiện bản thân gặp phải nguy cơ lớn hơn nữa.
Lại có hai người mở khu vực dị năng đang lại gần hắn!
Bởi vì lúc trước đã bị tinh thần công kích, Trần Mộc cảm thấy trong đầu vẫn còn ong ong, còn có một loại cảm giác kỳ quái, giống như công kích lúc nãy đã kích phát thứ gì đó trong đầu hắn vậy, có điều mặc kệ tình huống như thế nào, Trần Mộc cũng không dám trì hoãn, lập tức nhảy vào trong biển, trong nháy mắt hắn nhảy vào biển, mấy nguwoif khác cũng lần lượt đi vào.
“Nếu không phải muốn bắt sống……” Dị năng giả hệ băng kia nghiến răng nghiến lợi mở miệng, Trần Mộc hai lần trốn thoát từ tay lão ta, lão đã có chút phẫn nộ.
“Cho dù hắn nhảy vào trong biển thì sao?” Có khu vực dị năng tồn tại, muốn đứng trên mặt biển cũng không khó, huống chi bọn họ có bốn người, ngoại trừ người phụ nữ Châu Phi kia, một là dị năng giả hệ băng, một là dị năng giả hệ phong, còn có một dị năng giả hệ thủy, tất cả đều có thể tự do di động trên mặt biển, dị năng giả hệ thủy thậm chí còn có thể tiến vào trong nước.
Di chứng của tinh thần công kích phải một lúc sau mới hoàn toàn biến mất, Trần Mộc đứng ở đáy biển, có lẽ bởi vì nước biển của nơi này không sâu, hắn thậm chí còn cảm giác được một vài cỗ khí thế có thể sánh được với mình ở trên mặt biển.
Trần Mộc bơi sâu xuống đáy biển, nhưng cũng có chút lo lắng, ở trong đáy biển thì bộ đàm liên lạc sẽ không thể nhận được tín hiệu!
Trần Mộc nghĩ bản thân có thể ở trong biển tĩnh dưỡng một chút, đối phương lại như bóng với hình, không bao lâu, một người theo dòng thủy triều vọt tới hắn!
Dị năng giả hệ thủy! Trần Mộc cảm thấy bản thân đã tính sai, hắn cảm thấy trên đảo quá nhỏ sẽ bất lợi cho việc che dấu, lại không nghĩ rằng đối phương còn có dị năng giả hệ thủy, hơn nữa, dị năng giả này còn là cao thủ cấp mười!
Lúc sau, Trần Mộc rất muốn cảm kích Bạch Khả Khả, lúc trước Bạch Khả Khả không lấy mạng hắn, nhưng không thiếu lần dùng dị năng hệ thủy công kích bọt khí của hắn, vì vậy, hắn cũng luyện thành khả năng khống chế bọt khí chạy trốn.
Ở trong biển, dị năng hệ thủy dùng rất tốt, nhưng chỉ cần không ở trong phạm vi của khu vực dị năng, dòng nước mà dị năng giả hệ thủy khống chế sẽ có thể bị nước biển cản trở, lực công kích cũng không cường đại như ở trên đất liền, đương nhiên, nếu rơi vào phạm vi khu vực dị năng của đối phương, như vậy cho dù Trần Mộc cũng là cấp mười, chỉ sợ vẫn bị đối phương đè nặng vài phần.
Còn có, dị năng giả hệ thủy có thể cuốn một ít không khí vào biển, còn có thể nín thở một đoạn thời gian, nhưng dù sao cũng không thể không hô hấp một thời gian dài, lúc đó sẽ phải trồi lên mặt biển. Trần Mộc cũng có vấn đề này, nhưng hắn có thể dựa vào một ít cách lấy không khí “Không hợp pháp”, ví dụ như săn dị thú hải dương, rất nhiều dị thú hải dương trong bụng có khí nang, có thể giúp hắn sử dụng rất lâu.
Tại đáy biển, chỉ có thể dùng nước biển minh ám để đo thời gian, khi bị truy tung, dưới tình huống thỉnh thoảng lại đánh một vài trận với dị năng giả hệ thủy kia, rất nhanh đã vượt qua sáu ngày.
Trần Mộc biết, khẳng định Chu Dật Cẩn rất lo lắng cho mình, nhưng tình huống hiện giờ của mình…… Trần Mộc lấy thiết bị định vị mà Chu Dật Cẩn đưa cho mình, phía trên vẫn không có tín hiệu.
Nghĩ nghĩ, Trần Mộc bắt một con cá, đem thiết bị định vị nhét và trong bụng nó, lại lấy đi khí nang của nó, khiến con cá này nổi lên mặt biển– có lẽ bởi vì hắn lặn xuống rất sâu, dị năng giả hệ thủy kia rất ít khi lẻn vào đáy nước để công kích hắn.
Chu Dật Cẩn nắm lấy di động của mình, đây là một chiếc di động rất công kềnh, nhìn qua cũng thực bình thường, nhưng do chính tay y tạo ra, khác không nói, đối với thiết bị định vị trên người Trần Mộc cũng rõ ràng nhất.
Lúc này y đang đứng trên một chiếc phi thuyền, Trương Lê ngồi bên cạnh. Phi thuyền này của bọn họ đã được nạp năng lượng, cũng bay trên biển sáu ngày rồi, lúc trước khi tín hiệu của Trần Mộc vừa mất, Chu Dật Cẩn liền để Trương Lê dùng chiếc phi thuyền này.
Y rất hối hận, lần trước Trần Mộc vì cứu y mà rớt xuống biển, mà lần này, chỉ bởi vì mấy viên trân châu mà thôi…… Nếu lúc trước y không đồng ý quyết định này…… Cho dù trân châu thực sự có thể kích phát tiềm năng của hai đứa nhỏ, nhưng Trần Mộc không ở đây, còn có tác dụng gì?
“Có tín hiệu!” Di động phát âm thanh “Tích tích”, Chu Dật Cẩn dường như lập tức nhảy dựng lên, cũng nhanh chóng báo ra kinh độ và vĩ độ, khiến phi thuyền bay về phía đó.