Hạng mục dùng nhân tế bào để tạo ra trẻ con, ngay từ đầu là nghiên cứ trên động vật, cho nên dùng tế bào dị thú để tạo ra dị thú, việc này đối với nhân viên của viện nghiên cứu mà nói cũng không khó.
Phía trên đưa tới tế bào của đại bạch sa cái, còn có tế bào của đại bạch sa đực được lưu lại từ trước mạt thế, hai bên kết hợp, nghiên cứu viên tổng cộng tạo được hơn một trăm phôi thai, phôi thai đại bạch sa sinh tồn trong cơ thể mẹ như thế nào thì không ái biết, cho nên sau khi tạo ra không ít, cũng chỉ lưu trữ lại hai cái, còn là giống đực.
Chu Dật Cẩn đi theo ông nội mình, đi qua rất nhiều cửa sắt, cuối cùng đi tới một phòng thí nghiệm rộng lớn, bên trong phóng thí nghiệm còn có một người, đúng là Đệ nhị.
“Đầu đại bạch sa cấp mười một kia, trừ phi là là dùng loại bom H phá hủy mọi thứ mới có thể nổ chết, cho nên các người không muốn dùng tới lực lượng kĩ thuật, tại sao lần này lại muốn tạo ra mấy con đại bạch sa con?” Ông nội của Chu Dật Cẩn nghi hoặc hỏi, đối với cách làm của Đệ nhị thì rất kỳ quái.
“Chu viện trưởng, nguyên nhân cụ thể lần này tôi cũng không biết, có điều, có lẽ là muốn dùng sự sinh sôi nảy nở của đại bạch sa để uy hiếp con đại bạch sa kia chăng?” Sinh sôi nảy nở của đại bạch sa phải dựa vào con người, vì kéo dài giống loài, nó cũng không thể tấn công lục địa được?
“Hai con đại bạch sa này mới sinh ra liền làm gải phẫu buộc garo, cho nên không thể làm cho đại bạch sa cái mang thai, hiện tại, trang bị tử hủy đặt ở nơi nào”
“Đặt ở bộ não đi, đầu đại bạch sa ở trong biển chúng ta không thể làm được gì, hai con bạch sa này cũng không thể để chúng nó trở thành tai họa, cũng chỉ có thể đặt bom bên trong não, mới có thể an tâm thả về biển.” Đệ nhị thở dài, bên cạnh là két nước có hai con đại bạch sa đang bơi lội bên trong, bởi vì gen phụ hệ không trải qua biến dị, thực lực của chúng nó chỉ đạt tới cấp sáu cấp bảy, sau này có trưởng thành thì hẳn cũng chỉ dừng lại ở cấp chín.
Chu Dật Cẩn nhìn bom phải trang bị, kiểm tra một phen, hai trang bị này so với cái ở trong cơ thể của Lena đội Bắc Mĩ cũng không khác nhau lắm, có điều khiển trang bị, về sau chỉ cần nguyện ý, bọn họ có thể lập tức giết chết hai con đại bạch sa này.
Để thuốc mê vào trong két nước, lấy hai con đại bạch sa này ra tiến hành giải phẫu…… Sau hai giờ, tất cả đều hoàn thành, hai con đại bạch sa này chỉ cần nuôi hai ngày nữa sẽ không xảy ra chuyện.
Chu Dật Cẩn thay quần áo, muốn nhìn con mình, đôi long phượng thai kia đã được tháng, vừa trên chọc liền cười, so với thời điểm ban đầu thì đáng yêu hơn. Phải biết trẻ con mới sinh ra cũng không biết cười, cho dù ngẫu nhiên nhếch miệng cũng là trong giấc mộng.
“Chu viện trưởng, còn có một việc muốn phiền toái ông” Dường như là hạ quyết tâm, Đệ nhị đột nhiên mở miệng.
“Đệ nhị tiên sinh, còn có nhiệm vụ gì sao?” Chu gia gia hỏi.
“Cũng không phải nhiệm vụ, mà là hi vọng ông có thể giúp tôi tạo ra hai đứa trẻ, đều là con trai,” Đệ nhị cầm trong tay hai hộp ướp lạnh.
“Nơi này có máu của hai người.”
“Đệ nhị tiên sinh, ngài cũng biết, tuy rằng tôi có thể thương lượng cho ngài đi cửa sau, nhưng thân phận hai bên vẫn phải đăng kí, bằng không nếu máu này là do ngài trộm ra …… gần đây có vài người tập kích ngôi sao nữ, cũng vì máu của coo ấy, cô ấy ở trên mạng còn kháng nghị với chúng tôi.” Chu gia gia tinh thần chấn động, vẻ mặt bát quái, Đệ nhị a! đây chính là Đệ nhị a! Cao thủ cấp mười, một thân không hôn, người muốn sinh con cho ông ta đều có thể xếp được một vòng địa cầu, ông ta lại ai cũng chướng mắt, kết quả giờ già rồi lại muốn có con?
Đệ nhị không biết nên trả lời như thế nào mới tốt, nghĩ nghĩ, mới nghẹn ra hai chữ:
“Trương Lê.”
“?” Đã tạo ra đại bạch sa, lại sợ chúng nó không chịu khống chế, thật đúng là phiền toái.
“Trương Lê? Chưa từng nghe qua…… Không đúng, Trương Lê!?” Chu gia gia dường như muốn nhảy dựng lên, này hai người…… Tại sao lại là hai người kia?
“Chúng ta là không hy vọng dị năng của chúng ta biến mất.” Đệ nhị ngôn từ chính nghĩa mở miệng.
Nếu chỉ là các ngài không hi vọng dị năng của các ngài biến mất, ngài còn dùng bộ dáng che che lấp lấp, ngượng ngùng kia sao?
“Nói như vậy, chúng ta muốn gọi điện thoại cho vị tiên sinh kia để xác nhận.”
“Không thành vấn đề, nếu ngài ấy không đồng ý, sao tôi có thể lấy máu của ngài ấy được?” Đệ nhị bình tĩnh trở lại.
“Tốt nhất là như vậy.” Chu gia gia gật đầu, mặc kệ là Đệ nhị hay là Trương Lê, đều là cao thủ số một số hai của liên minh, hành vi như vậy quả thật cũng coi như cống hiến vì liên minh.
“Chúng ta đi ra ngoài đi, Tiểu Cẩn, hai đứa nhóc nhà cậu tôi còn chưa thấy đâu, ôm đến cho tôi xem xem.” Đệ nhị cười tủm tỉm mở miệng.
“Bọn nó đang ở bên ngoài, lúc này hẳn đang muốn ăn.” Chu Dật Cẩn đã thay đổi xong quần áo, chuyện của Trần Mộc, tên quái nhân đã cùng Trần Mộc rơi vào trong biển, về sau y chỉ cần mang theo con mình sống tốt là được.
Hai đứa nhỏ đều vô cùng đáng yêu, sinh đủ tháng, dinh dưỡng cũng đầy đủ, bọn chúng vừa rời khỏi dịch dinh dưỡng đã có thể mở mắt. Có điều, lúc ban đầu cả ngày đều ngủ, tỉnh dậy cũng ngơ ngơ ngác ngác không thấy rõ thế giới này, đến bay giờ đi nơi nào cũng được người thích, bọn nó càng ngày càng đáng yêu.
“Hai đứa nhỏ này thật có sức sống.” Đệ nhị ôm bé trai, cười mở miệng. Bởi vì sợ có người vụng trộm tháo lồng nuôi dưỡng trộm kỹ thuật, cho nên hộp nuôi dưỡng đều đặt trong đại sạch, chỉ dùng thủy tinh ngăn cách. Sau khi hai đứa trẻ này vừa sinh ra, là đứa trẻ đầu tiên chào đời, trong đại sảnh rất được hona nghênh, hầu như mọi người đều tới ôm chúng nó, thế cho nên chún nó cũng không sợ người lạ. Nhưng dù sao nam nữ tính cách không giống nhau, bé gái đối mặt với người không quen cũng không thể mở miệng cười, về phần bé trai, lúc này đang bị Đệ nhị trêu chọc cười ha ha.
“ĐÚng là rất đáng yêu, ngài không biết, bọn nó rất ngoan, thời điểm hai đứa nằm trên giường một mình cũng không khóc, liền y y nha nha khua tay khua chân.” Chu gia gia cũng rất thích hai đứa nhỏ này, thậm chí còn chọn được tên rồi một đứa tên là Chu Thiên Hoa một đứa tên là Chu Thiên Nhạc, kết quả Chu Dật Cẩn đồng ý hai cái tên này, lại đem họ của anh trai sửa lại, thật là! Trần Thiên Hoa căn bản không có dễ nghe bằng Chu Thiên Hoa!
“Thiên Hoa và Thiên Nhạc thật ngoan, có điều Tiểu Cẩn, vừa rồi có người nói năng lỗ mãng với em?” Chu Dật Minh đi đến. Nhiễm sắc thể của anh vẫn còn có chỗ thiếu hụt, gen này tùy thời đều có khả năng sẽ bị phá vỡ, cho nên cũng không thể có được con của mình, liền đem con của Chu Dật Cẩn đau đến tận xương tủy, nghĩ đến những lời vừa rồi nghe được, trong lòng lại một trận không thoải mái.
Thời điểm em trai mình vừa mới trở về tử Châu Phi, tất cả mọi người đều ở cùng y, chỉ sợ trong lòng y khó chịu. Ngay cả thời điểm ban đầu khi tạo ra hai đứa nhỏ này, tất cả mọi người đều cùng làm. Nhưng sau khi thành quả nghiên cứu được công bố, mọi người lại trở nên bận rộn, Lưu Chân Chân cũng sắp sinh. Đợi đến khi nhóm người sinh con đầu tiên đi vào, Lưu Chân Chân cũng phải sinh sản, sau khi sinh sản, làm sản phụ lớn tuổi cũng phải tĩnh dưỡng một thời gian dài, cho nên không thể đến. Mà Nghiên cứu chi thành lại làm thế giới nào động, anh và Tề Chích còn có những người khác của Chu gia đều bận rộn đến mức đòi mạng, mỗi ngày anh đều gọi điện thoại quan tâm đối phương, nhưng lại rất khó rút thời gian đến xem, cho dù đến đây, cũng chỉ ngồi một lúc. Đợi đến khi đứa nhỏ được sinh ra, đến xem người cũng nhiều hơn, lại phần lớn đi tới phòng của Chu Dật Cẩn mà không phải sảnh chăm sóc, ngược lại khiến cho người khác nghĩ y vẫn chỉ cô đơn một mình.
“Cũng không có chuyện gì, bà ta nói cũng không sao, nhưng nhắc tới Trần Mộc thì không tốt lắm.” Chu Dật Cẩn mở miệng. Đã qua một năm rồi, y chạm chạp kéo dài, nhưng vẫn nguyện ý tin tưởng Trần Mộc còn sống, lúc trước không phải Trần Mộc đã nói hắn rất lợi hại sao?
“Em thả lỏng một chút, đúng rồi, có muốn về nhà không?” Chu Dật Minh hỏi, đứa nhỏ đã được ba tháng, gần đây anh cũng bận rộn xong rồi, vẫn nên để Chu Dật Cẩn rời khỏi nơi này mới thỏa đáng. Anh còn tìm nhũ mẫu có con sinh cùng tháng, có thể cho hai đứa nhỏ thứ tốt nhất.
“Mẹ Trần Mộc cũng đề cập qua việc này, gần đây anh rất bận rộn, em đến đấy ở cũng không sao.” Chu Dật Cẩn cũng biết tình huống lúc này. Nghiên cứu chi thành đưa ra kết quả nghiên cứu như vậy, tất nhiên sẽ đưa tới sự dò xét nhiều mặt, lúc trước Chu Dật Minh mỗi ngày đều phải tiếp đãi khách từ các quốc gia khác nhau, thời gian ngủ một ngày chỉ có hơn bốn tiếng.
“Ở nhà người khác…… Được rồi, dù sao cũng là con của Trần Mộc, con của Lưu Chân Chân cũng đã được bảy tháng, kinh nghiệm cũng nhiều hơn một chút, anh và Tề Chích sẽ thường đến thăm em.” Chu Dật Minh thở dài.
Thời điểm Chu Dật Cẩn bàn đến việc sẽ ở chỗ Lưu Chân Chân, rốt cuộc Trần Mộc cũng chiếm được kết quả, thời điểm biết được hai con đại bạch sa đực sẽ được đưa tới, dường như hắn sắp nhảy dựng lên — Đây thật sự là kết quả tốt nhất!
Tuy rằng hai con đại bạch sa này, cũng có một nửa gien đến từ con đại bạch sa cấp mười một hung ác kia, nhưng dị thú hải dương sẽ không để ý điểm này! hiện giờ một lần có được hai giống đực đại bạch sa, nó ngay cả hậu cung cũng có, nói vậy cũng sẽ không để ý đến mình đi? Hắn không tin dùng đại bạch sa đổi lấy mình, đối phương còn có thể không chịu đổi!
Trồng nấm trong biển đã một năm, Trần Mộc đã hoàn toàn có bộ dáng của dã nhân, còn là một dã nhân có tướng mạo đáng sợ. Vết thương khi chiến đấu với Lưu Tần Thiên, bởi vì không được xử lí tốt, tất cả đều trở thành các vết sẹo ngô công đáng sợ, ngay cả trên mặt cũng có. Hắn đều cân nhắc, đợi đến khi trở lại đất liền, phải đi chỉnh dung trước rồi mới lại đi xem Chu Dật Cẩn.
“Mi có muốn đồng loại của mình hay không?” Trần Mộc lại tìm tới đại bạch sa. Gần đây đại bạch sa đều đang đặt tên cho chính mình, đáng tiếc suy nghĩ một tháng cũng chưa nghĩ ra tên hay, đương nhiên, đối với Trần Mộc mà nói một tháng đã là thật lâu thật lâu, nhưng đối với nó mà nói, thời gian một tháng quả thực rất ngắn.
“Đương nhiên muốn, bị các ngươi ăn sạch!” Đại bạch sa hung tợn mở miệng.
“Vậy nếu chúng ta đưa cho mi một con đại bạch sa, mi có nguyện ý không tấn công lục địa hay không?”
“Ta sẽ cướp toàn bộ từ chỗ các ngươi.”
“Vậy không được, nếu mi chém giết, chúng ta trước tiên sẽ giết chết nó.”
“Như vậy, các ngươi cho ta nhiều thêm mấy con, ta sẽ không ăn sạch các ngươi.” Đại bạch sa suy nghĩ thật lâu, mới mở miệng. Đã mấy trăm năm nay nó không thấy đồng loại, nó đặc biệt muốn đồng loại làm bạn, mà kéo dài chủng tộc này càng là bản năng của nó.
“Mi thật sự là đại bạch sa khả ái nhất.” Trần Mộc mở miệng. ( khả ái là đáng yêu nha)
“Khả ái…… Không phải ngươi nói ta có họ Bạch sao? gọi Bạch Khả Ái thế nào?” Đại bạch sa nghe được từ khả ái này, đột nhiên có tâm lý yêu thích.
“Vẫn nên gọi là Bạch Khả Khả đi, dễ nghe lại dễ nhớ.” Trần Mộc ngẩn người.
“Vậy về sau ngươi gọi ta là Bạch Khả Khả, ngươi để kình nhất và kình nhị đi ra ngoài tìm xác ngọc trai đi, ta còn muốn mấy viên châu đó nữa!” Lực chú ý của đại bạch sa đột nhiên đặt lên những viên trân châu quanh mình.
Trần Mộc sửng sốt, chuyện mà hai con cá voi kia ghét nhất lúc này chính là đi tìm xác ngọc trai, cố tình việc này lại do hắn gây ra …… Tuy rằng đều là cấp mười, hai so với một, hắn vẫn muốn tránh đi mũi nhọn!
Trương Lê tìm một phi thuyền, đi tới hải vực lúc trước Trần Mộc phát tín hiệu, cái phi thuyền này rất lớn, bên trong có hai két nước lớn, trong két nước là hai đại bạch sa con đang bơi tung tăng.
Nhìn thấy phi thuyền trên đỉnh đầu, đại bạch sa ở trong nước phẫn nộ, nó nổi lên trên mặt nước, một mũi tên nước từ trong miệng của nó bắn ra, hướng về phía trời cao. Điều khiển phi thuyền là một người lão luyện, lập tức khống chế phi thuyền bay lên trên, nhưng tốc độ của phi thuyền vẫn không cản nổi mũi tên nước, mắt thấy mũi tên nước sẽ bắn trúng thân của phi thuyền!
Trương Lê lập tức vận dụng khu vực dị năng, mũi tên nước này đã bắt lên rất cao, đã có chút mất lực, dừng ở trong khu vực dị năng của ông một chút, cuối cùng rớt xuống.
“Nhân loại! ăn các ngươi!” Tinh thần lực của đại bạch sa truyền đi, Trương Lê lập tức nghe được âm thanh này, quả nhiên, con dị thú cấp mười một này đã có trí tuệ, như vậy xem ra, Trần Mộc nói đúng.
“Bạch Khả Khả!” Trần Mộc lúc này mới nổi lên, lập tức gọi lại đại bạch sa.
“Là ngươi tìm đến? người xấu!” Đại bạch sa vung đuôi đập hướng Trần Mộc, đã lên trên mặt biến, Trần Mộc cũng không giống lức trước không dám trêu chọc con đại bạch sa này, lập tức dùng khu vực chống đỡ phần lớn công kích, nhưng ngay cả như vậy vẫn bị đánh bay xa một đoạn
“Đại bạch sa, ta đến làm giao dịch với mi.” Trương Lê mở miệng, cầm một két nước dọc theo phi thuyền đi xuống.
“Ta gọi là Bạch Khả Khả……” Lời nói của Đại bạch sa đột nhiên dừng lại, nó cũng thấy được con đại bạch sa trong két nước kia. Đạp trên mặt nước, đại bạch sa phẫn nộ:
“Cho ta, cho ta, cho ta! đây là của ta! ta muốn!”
“Ta đến làm giao dịch với mi” Trương Lê không dám thả lỏng chút nào
“Mi thả Trần Mộc trước.”
“Trần Mộc? người này? ngươi để vật nhỏ lại rồi đi đi!” Đại bạch sa lập tức phản ứng lại. Nó đối với Trần Mộc không cảm giác gì, mục đích của nớ vẫn đều là A Hổ ở trong lòng Trần Mộc.
Trần Mộc trực tiếp hợp thể với A Hổ, hắn cũng phát hiện, sau khi hắn hợp thể với A Hổ, tác dụng của A Hổ sẽ rất khó bị người phát hiện, con cuồng sư thú lúc trước cũng không phát hiện tác dụng của A Hổ.
“Vật nhỏ đâu?” Đại bạch sa quẫy đuôi về phía Trần Mộc, lúc trước Trần Mộc cũng từng cùng A Hổ hợp thể, cuối cùng đều bị nó đập đến giải trừ hợp thể.
“Mi thả Trần Mộc, ta liền ném con đại bạch sa này xuống.”
Đại bạch sa suy nghĩ thật lâu, nó muốn thăng cấp chính bởi vì nó là con đại bạch sa cuối cùng trên thế giới này, mà hiện tại, lại có một con đại bạch sa khác xuất hiện!
“Được!”
Dọc theo phi thuyền thả xuống một sợi dây thừng, đại bạch sa biến hải vực phía dưới của mình đều trở thành xoáy nước.
Đợi đến thời điểm bước lên phi thuyền, Trần Mộc có một loại cảm giác được lần nữa làm người. Trồng nắm trong biển đã hơn một năm, cũng ăn hải sản không muối hơn một năm, tất cả mọi thứ trong thành đều tràn ngập dụ hoặc đối với hắn.
Trương Lê nhìn thấy đại bạch sa nhỏ quả thật có lực dụ hoặc đối với nó, cũng buông xuống một nửa tâm, thời điểm Trần Mộc đi vào tàu ba, lập tức thả dây thừng trong tay, thời điểm két nước rơi được một nửa, lập tức bị một phiến nước biển rất lớn cuốn lấy.
Con đại bạch sa con này khiến cho Bạch Khả Khả tâm hoa nộ phóng, nó nhảy lên từ trong nước biển, dùng khu vực dị năng của mình khiến cho nước biển nhanh chóng bình lặng, sau đó lẳng lặng nhìn con đại bạch sa con bơi lội trong nước.
“Bạch Khả Khả, mi có nguyện ý bỏ kế hoạch xâm lược lục đia hay không? Chỗ chúng ta còn có một con nữa.” Trần Mộc ló đầu ra từ phi thuyền, âm thanh của hắn nhờ vào không khí mà truyền đi rất xa.
“Còn có? ta muốn! ta không ăn các ngươi!” Đại bạch sa cao hứng không nói nên lời, chỉ sợ mặc kệ lúc này nói yêu cầu gì nó đều là đồng ý.
“Mi đồng ý là tốt rồi.” Trần Mộc trực tiếp đem một con khác thả xuống, dù sao trong đầu hai con đại bạch sa con này đều đặt bom, một khi đối phương đổi ý, bọn họ có thể trực tiếp giết chúng nó.
“Ta đồng ý, ta đồng ý!” Bạch Khả Khả nhìn hai con đại bạch sa bên người, toe toét mở miệng, lộ ra một bộ hàm đầy răng nanh sắc nhọn, trong mấy trăm năm, hôm nay là ngày nó cao hứng nhất!
Phi thuyền bay trở về, Trần Mộc cầm một cây đao cắt tóc, cũng giới thiệu với Trương Lê một chút, nếu là hắn trước đây, nhìn thấy Trương Lê khẳng định sẽ kích động vạn phần, nhưng hiện tại cũng không có cảm giác gì lắm. Mấy ngày nay, cái con dị thú cấp mười một kia cũng không thiếu lần lấy đuôi đập hắn!
“Này biện pháp là tôi nghĩ, nhưng sẽ không để cố gắng của các ngài bị hủy hoại trong chớp mắt?” Trần Mộc biết đám người Đệ nhị luôn cố gắng tuyên truyền dị thú hải dương và con người đối lập, tránh dị thú hải dương làm lớn, nhưng hiện tại lại thỏa hiệp với dị thú hải dương.
“Không sao, hiện giờ các quốc gia đều đã ý thức được sự uy hiếp của dị thú hải dương, có áp lực còn có động lực, tiềm lực của con người là vô hạn, nói không chừng trong con người cũng sẽ xuất hiện cao thủ cấp mười một, hơn nữa, tình hình hôm nay ta đã ghi lại, một con đại bạch sa có trí tuệ, sẽ làm bọn họ có cảnh giác.” Trương Lê mở miệng. Cảm nhận của ông đối với Trần Mộc rất tốt, tuổi còn trẻ đã đạt đến cấp mười, còn có thể làm nhiều chuyện như vậy dưới mí mắt của đại bạch sa cũng coi như không tôig.
“Bọn họ có thể có hành vi quá khích hay không?” Trần Mộc lại hỏi.
“Đương nhiên bọn họ muốn làm một vài hành vi quá khích, nhưng ta sẽ không đồng ý.” Trương Lê khí thế bức người. Ông đã tính đợi đến sau khi trở về, liền cùng các cao thủ khác đè nặng các quốc gia khiến cho cấp cao không thể dùng bom, trên thực tế, cho dù dùng bom cũng không nhất định sẽ có ích, chiều rộng và chiều sâu của bom có thể làm yếu đi uy lực của nó.
Nếu chuyện đã được giải quyết, Trần Mộc muốn làm nhất hiện giờ chính là liên lạc với Chu Dật Cẩn mẹ mình, nhưng trong tay hắn lại chỉ có thiết bị liên lạc lúc trước Trương Lê đưa tới, là chỉ có thể liên hệ với Trương Lê.
“Xin hỏi, ngài có thiết bị di động hay thiết bị liên lạc không?”
“Cậu muốn liên lạc với người nhà?” Trương Lê đột nhiên cảm thấy mình chuẩn bị không đầy đủ, bởi vì sợ nơi này gặp chuyện ngoài ý muốn, ngay cả phi công cũng không mang bộ đàm liên lạc, hiện giờ chỉ có thiết bị liên lạc của ông mới có thông tin, lập tức tháo bộ đàm liên lạc của mình xuống.
Nhưng vừa mới tháo xuống, bộ đàm liên lạc liền vang lên, ông cười cười xin lỗi Trần Mộc, nhận số điện thoại có chút xa lạ kia:
“Cái gì? thai nhi của tôi và Đệ nhị đã được chăm sóc tốt?”
Hết chương
Edit: Bây giờ là giờ phút, cũng không hiểu mình lọ mọ như vậy làm gì nhưng lại muốn cố gắng nốt.